Sau khi vào sảnh của chung cư, người quản lý dẫn Ken vào một lối VIP, có thang máy riêng dành cho những căn từ tầng 70 trở lên.

Căn penhouse được trang bị công nghệ quét mống mắt giúp cho người sở hữu có độ an toàn tuyệt đối, trong nhà cũng được trang bị những thiết bị công nghệ thông minh hiện đại nhất thế giới như tự điều chỉnh nhiệt độ, điều khiển bằng giọng nói, có thể tự động điều khiển ánh sáng, độ ẩm theo từng phòng.

Đặc biệt, căn penhouse còn cài đặt thêm hệ thống nghe nhìn, điều chỉnh rèm cửa – màn cửa theo mỗi buổi trong ngày, kiểm soát năng lượng và ánh sáng từ bên ngoài…

Bức tường ngăn được bao phủ bởi bức tranh bích hoạ mô phỏng cảnh quan thành phố London.

Ngay chính giữa tác phẩm nghệ thuật là sự hiện diện của chiếc lò sưởi bằng kính cỡ lớn.

Mọi căn phòng trong nhà đều được trang trí với hai màu trắng đen chủ đạo mang lại cảm giác hiện đại, bên cạnh đó, phòng ăn trang trọng với 10 chỗ ngồi.

Căn phòng được hoàn thiện bằng kính tráng gương và thép không rỉ, đồng thời tích hợp môt phòng rượu ẩn.

Căn penhouse vừa mang đến cho người ở cảm giác sang trọng tột cùng nhưng cũng rất ấm cúng.

Điều Ken thích nhất là ngôi nhà nằm ở tầng cao nhất, có góc nhìn tổng thể với cả thành phố London, xung quanh được bao phủ bởi công viên Hyde- một trong những công viên hoàng gia nổi tiếng và có diện tích lớn nhất London giúp cho người ở cảm giác như mình đang hòa mình với thiên nhiên.

"Thủ tục thanh toán căn nhà này như thế nào?"

Sau khi lại một lần nữa nghe người quản lý luyên thuyên giới thiệu mọi góc trong căn nhà, Ken lên tiếng hỏi.

"Căn penhouse này hiện tại đang sở hữu bởi tỷ phú địa ốc người Anh Nick Candy, cũng là người sở hữu tòa nhà 86 tầng này nên chúng tôi phải đưa ra phương thức thanh toán mà anh ta đã định ra trước"

"Ít nhất lần đầu phải trả 148 triệu USD, số tiền còn lại 100 triệu chúng tôi có thể giúp ngài vay ngân hàng với số lãi xuất thấp nhất, với thân phận hiện tại của ngài thì điều đó khá dễ dàng"

Người quản lý vội lên tiếng, hắn đã cảm nhận được Ken tiến rất gần tới việc mua căn penhouse này rồi, đây là cơ hội đổi đời của mình, chỉ cần bán thành công căn penhouse này thì tiền hoa hồng cũng đủ để hắn trở thành triệu phú chỉ trong một đêm.

Mặc dù hiện tại tiền mặt Ken còn khá ít, chỉ tầm 320 triệu USD nhưng Ken vẫn muốn thanh toán tiền mặt một lần hết ngôi nhà này, việc mượn tiền ngân hàng quá tốn công.

"Không cần, liên hệ với ông chủ của anh thử đi, tôi có thể trả hết một lần bằng tiền mặt, 240 triệu USD"

"Nếu anh ta đồng ý thì có thể bắt đầu ký hợp đồng ngay bây giờ, lát nữa là tôi bay về Mỹ có việc rồi"

Trong lúc người quản lý gọi điện hỏi ý kiến của cấp trên, Ken cùng đội vệ sĩ của mình đi dạo một vòng căn penhouse, càng đi Ken lại càng thấy ưng ý, so với căn biệt thự tại Mỹ của mình thậm chí căn penhouse này ở một đẳng cấp khác về sự sang trọng, tiện nghi, dù vậy nếu như chọn giữa hai thì Ken vẫn thích căn biệt thự tại Mỹ hơn, mặc dù giản dị nhưng những thứ Ken cần đều có đủ, không khí ở đó cũng tốt hơn thành phố London rất nhiều.

"Sếp chúng tôi đã đồng ý với giá 240 triệu ngài đưa ra với một điều kiện, chúng tôi được phép sử dụng tin tức này để quảng bá cho công ty "

Cũng chả ngạc nhiên với yêu cầu của người quản lý, đây là cơ hội rất tốt giúp cho công ty của anh ta, Ken cũng không có giống như những nhà tỷ phú khác, mua gì cũng phải ẩn danh không lộ diện trước công chúng, Ken thì càng lộ ra ánh sáng càng tốt, các công ty của Ken đều cần sự nổi tiếng của Ken để có thể nhanh chóng phát triển.

"Được, chuẩn bị hợp đồng đi"

Ken nói.

"Ngài chờ tôi 10 phút, sẽ lập tức có người mang hợp đồng đến, sếp của tôi rất muốn tự mình tham gia hợp đồng này với ngài nhưng ngài ấy cũng đang bận một dự án lớn tại Canada, tạm thời không thể trở về được"

Thái độ của người quản lý càng cung kính hơn, người có thể bỏ ra 240 triệu USD để mua căn nhà này thì chắc chắn anh ta không đắc tội nữa, nhiều khi sếp anh ta còn chưa dám làm việc đó, lại càng chưa nói đến việc Ken vừa gián tiếp biến anh ta thành một triệu phú.

Hiệu suất làm việc của tên quản lý rất nhanh, chỉ 30p sau đó Ken đã chính thức đặt bút ký tên mình vào hợp đồng, tài khoản ngân hàng của Ken lập tức chỉ còn lại 80 triệu USD, chưa bao giờ Ken cảm thấy tiền trong tay mình chưa đủ sài đến mức đó.

"Không sao, tiền kiếm ra là để sài, dù sao doanh thu tháng này của công ty Star cũng sắp đến, chẳng mấy chốc tài khoản lại tăng cao lại"

Ken thầm nghĩ trong lòng.

6h tối, cầm trên ty một ly rượu đứng ngoài sân nhìn xuống khung cảnh của thành phố London về đêm, Ken cũng chả biết mình đang uống rượu gì, chỉ lấy đại trong hầm rượu ra.

Mặc dù lâu nay Ken cũng rất để ý vấn đề an toàn của mình nhưng chưa bao giờ nghĩ đến cảnh mình sẽ bị người ta bắn giết như vậy khiến cho hiện tại vài dự định của Ken cũng phải thay đổi.

Đối với Ken an toàn của mình luôn đặt lên hàng đầu, không có mạng thì bao nhiêu tiền cũng có ý nghĩa gì đâu.

"Đợt này về Mỹ, phải vươn tay rộng thêm một chút rồi"

Ken vẫn luôn ghi hận tên đã ra lệnh cho người bắn dằn mặt mình vào tối qua nhưng hiện tại vẫn chưa thể tìm ra manh mối là do ai sai người làm, không có nghĩa là Ken không có ý định báo thù, chỉ cần có cơ hội Ken sẽ khiến kẻ đó ân hận gì đã va vào mình.

Lâu nay Ken chỉ tập trung vào việc làm kinh tế kiếm tiền, những mối quan hệ của Ken trong các lĩnh vực khác khá thấp, đợt này Ken quyết định sẽ có những bước đi giúp mình nổi bật hơn trong các lĩnh vực khác.

Một trong những bước đi ưu tiên hàng đầu của Ken là phát triển các mối quan hệ trong chính trị, khiến những kẻ muốn đụng đến mình cũng phải cân nhắc thật kỹ lưỡng, không có thế lực nào có sức ảnh hưởng lớn hơn thế lực của chính phủ cả.

"Đợt này về phải mua một công ty an ninh, nếu không được thì đành phải tự thành lập một công ty an ninh"

Ken thầm nghĩ trong lòng.

Lúc đầu Ken định sau khi trở về Mỹ sẽ tiếp tục sử dụng thêm một thẻ đầu tư để nâng tài sản của mình lên một tầm cao khác nhưng hiện tại phải tạm dừng dự định đó lại rồi, việc có một đội ngũ an ninh giúp mình có an toàn tuyệt đội là ưu tiên hàng đầu bây giờ.

Suy nghĩ miên man về những dự định tương lai của mình một hồi mà đã tới 10h tối, bụng cũng chả đói mấy, Ken quyết định lên giường đi ngủ.

Có vẻ vì còn lạ chỗ nên phải mất gần ba mươi phút lăn lộn trên giường Ken mới thành công chìm vào giấc ngủ.

Chín giờ sáng hôm sau, Ken cùng đội vệ sĩ của mình lên máy bay cá nhân bắt đầu trở về Mỹ, đợt này theo Ken về còn có cả Beckham nữa.