Thân nhân cùng huyết thống ở trong cùng một thành thị, gần nhau trong gang tấc mà biển trời cách mặt, Edward đối với điều này không biết gì cả. Hiện tại, tâm tư của y mấy ngày sau đều đặt trong tụ hội.
Bởi vì duyên cớ bị đâm, Edward không có trở về vương đô đón tết, y không trở về, người hầu bên cạnh Edward tự nhiên cũng không thể trở về. Đa phần người hầu đều là những đứa trẻ vị thành niên, hiện đang bị ép rời xa cha mẹ, một năm chỉ có hai tháng cùng cha mẹ đoàn tụ, bây giờ đột nhiên bởi vì tai họa bất ngờ, thế là chỉ có thể chờ đợi mùa hè.
Edward không phải sẽ không thông cảm người khác, tất cả phải vì bề trên mà trả giá đều là chuyện đương nhiên, y cũng từng mỗi ngày đều khổ sở ngóng trông mong tới hai tháng kỳ nghỉ kia, khát vọng về nhà cùng cha mẹ đoàn tụ, hiện tại lấy góc độ người trưởng thành mà nhìn đến những người hầu vị thành niên, đương nhiên cũng phi thường thương tâm. Hơn nữa y cần quang minh chính đại liên hệ một chút người không thể liên hệ, liền chủ động lấy ra một lần tụ hội, mời cha mẹ người hầu đến Aixia cùng con cháu đoàn tụ.
Những người hầu đại thể đều nổi danh, cha mẹ không chỉ nắm giữ quan chức, cũng ở ban ngành chính phủ đảm nhiệm chức quan, không phải tất cả mọi người đều có thể dành thời gian nghỉ ngơi đến Aixia thăm viếng con của mình. Có điều, đến cuối cùng tốt xấu thế nào cũng có mười mấy vị. Edward xuất phát từ tư tâm, cổ vũ người hầu nếu như mời không được cha mẹ tới, cũng có thể mời thân hữu. Mà sau đó, Edward liền viết thư cho quốc vương, hi vọng có thể mời gia tộc mẹ đẻ William —— thành viên gia tộc Letterman, cùng với đệ đệ khác cha đã hơn nửa năm không gặp.
Từ khi William đi tới vương thất, còn không có cơ hội cùng gia tộc của mẹ mình có bao nhiêu liên hệ, tiểu thư Margaret mặc dù là vợ hợp pháp của quốc vương chân chính, nhưng điều này dù sao chỉ là số ít người biết đến, ở bề ngoài, bà chỉ là một người vợ không hợp đạo đức, William cũng chỉ là con riêng quốc vương. Huống hồ ở trong mắt đại chúng, tiểu thư Margaret chỉ là tình nhân quốc vương, không chỉ không được thụ tước vị trí tình nhân, cũng không được như các tình nhân quốc vương khác, sau khi kết thúc mối quan hệ sẽ được ban thưởng, tiếp đó sống cuộc sống của chính mình, ngược lại bị bức ép đến ở nông thôn xa xôi, như một thôn phụ bình thường sống qua ngày, đây là sự tình khiến cho hai vị bệ hạ hết sức tức giận. Đối với các quý tộc mà nói, trở thành tình nhân quốc vương cũng không phải chuyện gì quá nghiêm trọng, ngược lại trở thành tình nhân quốc vương, rơi vào tình cảnh như thế, càng khiến người ta xem thường.
Trong một đêm trốn đi rời khỏi vương đô tiểu thư Margaret gia tộc Letterman vẫn luôn là gia tộc bê bối. Bây giờ con trai bà trở lại vương cung, một là gia tộc Letterman kiêng kỵ bộ mặt, hai là kiêng kỵ đến vương hậu vị đại gia chân chính ở trong lòng quốc vương ở trước mặt Orgona tuyên thệ qua, bởi vậy liền không dám cùng hắn có quá nhiều liên hệ lai vãng, khi hắn rời đi vương cung đi đến Samosat, vẻn vẹn chỉ là cùng hắn tiến hành lễ tiết thăm viếng một chút mà thôi.
Kỳ thực trong này còn có quốc vương đổ thêm dầu vào lửa. Đối với quốc vương một lòng muốn mưu quyền mà nói, trên thế giới này đáng ghét nhất không gì bằng hoàng thân quốc thích, trong lịch sử đế quốc Kaz Bert không thiếu vương thái hậu cùng vương hậu ỷ vào gia tộc mình cùng quốc vương quan hệ, trắng trợn nhận lệnh thân nhân của chính mình làm quan viên, quyền khuynh một khi đạt đến thời điểm đỉnh phong, thậm chí có thể điều khiển quốc vương như con rối đáp ứng cho gia tộc mình. Quốc vương cùng gia tộc vương hậu đã minh tranh ám đấu mấy chục năm, bây giờ căn bản không muốn lại nâng lên một “gia tộc Aboulous mới”. Gia tộc Letterman cùng William quan hệ bình thường, đây hẳn là điều ông mong đợi.
Có điều Edward vẫn là thuyết phục hắn. Tương lai William nếu muốn trở thành vua một nước, không thể bất hòa quý tộc thế gia, không phải mẫu tộc hắn, chính là gia tộc của hắn, hắn muốn, phải học làm sao cùng những gia tộc này đọ sức, làm sao ban ân cùng trừng phạt bọn họ, làm sao hạn chế bọn họ, làm sao lợi dụng bọn họ mà không bị bọn họ báo đáp mang ân, ứng phó như thế nào nếu bọn họ tham lam yếm trá, làm sao phòng bị bọn họ hai mặt. Nếu như gia tộc Letterman thật sự trung thành tuyệt đối với William, đó là một trợ lực cực tốt, nếu như bọn họ chỉ có lợi dụng và khống chế William, như vậy cũng có thể lợi dụng gia tộc Letterman vì William dạy dỗ trị nước.
Edward từ lúc kỳ nghỉ năm mới liền viết phong thư này gửi đến quốc vương, y cũng chỉ viết một phong thư. Quốc vương là người hung hăng và quyết giữ ý mình, y chỉ có thể vì nước lấy ra một lựa chọn, sau đó lẳng lặng chờ đợi ông trả lời, không thể truy hỏi, không thể ép buộc. Chờ đợi quá trình là thống khổ, thế nhưng y nhất định phải chờ, vì để cho chính mình thanh tĩnh, y mỗi ngày đều cầu khẩn trước kim hoàn long. Cũng may quốc vương đồng ý đề nghị của Edward, cho phép cậu và dì của William dẫn theo Stephen đệ đệ hắn đi Aixia thăm viếng William.
Nhận được quốc vương đồng ý Edward thở phào nhẹ nhõm, gọi người đem ra cuốn sách “Gia tộc dòng họ bắt nguồn từ xa xưa”. Đây là một quyển ghi chép toàn bộ các gia tộc quý tộc hiện có hoặc đã từng tồn tại trên toàn đại lục Salman, quyển này đã từng có tên cũ là “Cao quý vô thượng”, thế nhưng do các quốc gia lục tục thực hành chế độ quân chủ lập hiến thậm chí là chế độ cộng hòa, mọi người đều kháng nghị cái tên quyển sách này, thế là liền đổi thành tên hiện tại.
Edward cẩn thận nghiên cứu mối quan hệ thân nhân gia tộc Letterman, cuối cùng chốt lại một người, người này tên là Orlando, là tiểu thúc thúc tiểu thư Margaret, chỉ lớn hơn 10 tuổi so với tiểu thư Margaret. Orlando là ấu tử, không kế thừa tước vị, có điều bởi vì trong quân đội biểu hiện ưu dị, thu được danh xưng hiệp sĩ. Quốc vương đã từng hứa hẹn qua, chờ ông lập được quân công sẽ nâng ông lên làm tử tước, thế nhưng mỗi một lần không hiểu vì sao bốc lên những chuyện khác, dẫn đến ông không chỉ không tăng lên tước vị, cũng không tăng cấp bậc quân hàm, hiện tại vẫn chỉ là thiếu tá. Nguyên nhân trong đó, đương nhiên bởi vì quốc vương không hi vọng mẫu tộc vương trữ thế lực quá lớn, tiện lợi dụng vương hậu đối phó gia tộc Letterman căm ghét, trở ngại đường công danh của ông.
Một thủ hạ quốc vương mất đi tiền đồ hoàn toàn mới là người dễ dàng bị lung lạc nhất. Có điều Edward càng coi trọng mối hôn nhân quan hệ của Orlando, vợ của thú nhân này, là chấp chính đảng đương nhiệm —— con gái nhỏ bá tước bạch kim đại thần nội các đảng bảo thủ, vị đại thần Parkinson có thân phận đặc thù, là một vị “Đại thần vô cùng”, nói cách khác, ông không thuộc về bất kỳ bộ ngành chính phủ nào, dân gian thông thường xưng hô loại đại thần này là “Đại thần bộ mặc kệ”.
“Bộ mặc kệ” thông thường có một số tư lịch rất cao, thế nhưng thủ tướng không có dự định trọng dụng quý tộc bộ ngành này, thông thường ở bên trong tồn tại một dầu vạn kim, bộ ngành nào thiếu người, liền đi đến bộ ngành đó giúp đỡ, hoặc là có chuyện gì mà bộ ngành đó không thể làm, liền giao cho “Đại thần bộ mặc kệ” đến xử lý.
Đương nhiệm “Đại thần bộ mặc kệ” bá tước Parkinson đã từng đảm nhiệm qua đại pháp quan cùng đại thần ngoại vụ, có điều, bởi vì ông đã từng phạt nặng tổ nội các, bỏ bớt đi các đại thần không có thành tích gì, mà bên trong nhóm người này trong đó có Bộ trưởng bộ giáo dục của thủ tướng đương nhiệm, bởi vậy, khi thủ tướng đời sau nhậm chức, liền lập tức đem ông từ vị trí đại thần ngoại vụ điều động đến đại thần nghệ thuật, tiếp đó liền đem ông vào vị trí “Đại thần bộ mặc kệ”.
Bá tước Parkinson đã hơn 50 tuổi, bây giờ nhìn lên như đã từ lâu tiêu diệt dã tâm, trở thành lão quý tộc sa vào sinh hoạt an nhàn phổ thông, thế nhưng Edward biết, mấy năm sau, khi vương hậu khởi xướng chiến tranh phản quốc, ông lão này sẽ duỗi ra móng vuốt, đánh một kích vào thủ tướng đương nhiệm. Có điều, tuy rằng bá tước Parkinson nỗ lực kéo thủ tướng xuống ngựa, chính mình lãnh đạo nội các, có điều cuối cùng lại bị quốc vương lợi dụng triệt để, quốc vương trực tiếp giải tán chính phủ, không thiết thủ tướng, chính mình tự mình nhận mệnh các bộ quan chức. Mà bá tước Parkinson cũng lấy tội phản quốc luận xử, ở trên quảng trường thánh Athony bị chém đầu.
Đảng tự do dự định lợi dụng của mình đối phó quốc vương, có thể lợi dụng đảng bảo thủ đối phó đảng tự do. Ngược lại làm vương trữ, thân cận quốc vương hiện tại tin cậy đảng phái bảo thủ là chuyện đương nhiên. Chỉ là thân phận của y không thể chủ động thân cận, cần tìm một môi giới, như bá tước Parkinson truyền đạt thiện ý của mình. Mà môi giới này, chính là hiệp sĩ Orlando thúc ngoại tổ phụ William cùng vợ của ông.
Thư mời sau khi phát ra, rất nhanh liền nhận được phản hồi, gia tộc Letterman hết sức vui vẻ, cho dù không có thời gian cũng sẽ bỏ ra thời gian tới thăm “đệ đệ yêu dấu của vương trữ”, bọn họ đa số không biết thân phận thật sự của tiểu thư Margaret, những năm này bởi vì chuyện của vương hậu, bị áp chế rất thảm, quốc vương lại không muốn quản chuyện này, bây giờ vương trữ vươn ra cành ô-liu, cho dù gãy tay gãy chân cũng phải bò qua đó.
Bởi vậy ngày tụ hội đến, gia tộc Letterman chính là khách mời thứ nhất đến trang viên hoa dạ lan hương.
“Ta không biết tại sao phải đi nhìn bọn họ.” William có chút mất hứng nói. Edward vừa dùng qua bữa sáng, đang ở trong phòng thay quần áo, nghe được hắn nói như vậy, liền phất phất tay để mọi người đều đi ra ngoài, chờ cửa phòng đóng lại, mới kéo tay hắn ngồi xuống.
“Ta biết ngươi đang suy nghĩ gì, đơn giản là, bọn họ là thân nhân của ngươi, sao lại không quan tâm đến ngươi.” Edward sửa lại cổ áo William. Bởi vì hôm nay thân nhân thân phận đặc thù, Edward đặc biệt cho phép người hầu không cần mặc đồng phục thống nhất, mà là tự mình lựa chọn trang phục. Trên người William là lễ phục hào hoa phú quý do chính Edward tự mình vì hắn mà lựa chọn, là con riêng, nguyên bản hắn không có tư cách bận đồ này, có điều là “đệ đệ yêu dấu của vương trữ”, ai cũng không thể đối với sự lựa chọn của vương trữ mà có tư cách xen vào.
Edward không thể cùng William nói rõ dự định của mình, y muốn kết thân cùng một số thành viên gia tộc Letterman, nhưng lại không thể để William quá mức ỷ lại bọn họ, chỉ có thể cố hết sức giải thích với hắn: “Ngươi hãy tha thứ cho bọn họ, bọn họ cũng là bất đắc dĩ, dù sao mẹ của ngươi đối với vương hậu mà nói…” Edward dừng một chút, nói tiếp, “Vương hậu bệ hạ cùng quốc vương bệ hạ chấp chính ngang nhau, bọn họ bởi vì chuyện mẹ của ngươi mà chịu không ít đả kích, đương nhiên không dám công nhiên mạo phạm vương hậu mà đến thăm ngươi.”
William mím chặt môi, cuối cùng cẩn thận đưa tay ra, kéo áo Edward, có chút sốt sắng hỏi: “Điện hạ, ngài cũng không thích bọn họ đi, dù sao mẹ của ta… Vương hậu…”
Edward nặn nặn mặt hắn: “Chuyện của mẹ ngươi không phải chỉ một mình bà chịu trách nhiệm, nói cho cùng vẫn là việc tư của quốc vương bệ hạ, phận làm con, ta có thể có ý kiến gì đây? Gia tộc Letterman đối với đế quốc trung thành tuyệt đối, cũng chưa từng mạo phạm đến ta, tại sao ta không thích bọn họ? Ngươi là đệ đệ của ta, ta hi vọng ngươi vui vẻ hạnh phúc, có nhiều thân nhân bằng hữu làm bạn.”
William nâng lên tay phải Edward, dáng vóc tiều tụy hôn lên nhẫn y, môi lại hôn lên mu bàn tay của y: “Ta chỉ cần có thể hầu bên cạnh ngài, là được rồi.”
Edward cúi người hôn lên trán hắn: “Cảm ơn. Thế nhưng ngươi không thể cả đời tách khỏi bọn họ. Cậu ngươi cùng thúc ngoại tổ phụ đều là quan quân, trong gia tộc cũng không thiếu người nhậm chức trong chính phủ, các ngươi có liên hệ máu mủ, đương nhiên không thể ở chung như người bình thường. Lại nói, ngươi không thể chỉ nhìn bề ngoài liền kết luận bọn họ không phải là người có thể ở chung.”
William gật gật đầu: “Ta biết rồi.” Hắn nhúc nhích quai hàm, nhìn qua vẫn còn có chút bất đắc dĩ, nhưng cũng không như ban đầu còn mâu thuẫn như vậy.
Edward mặc y phục gần xong, chỉ còn lại một chút phụ kiện trang sức kết áo. Y cũng không gọi người hầu đi vào, rồi đồng thời cùng William, đem những cây châm cài ngực, cài ống tay áo cùng đeo dây chuyền… mặc thật chỉnh tề, phủ thêm áo khoác, liền đi đến phòng khách lớn gặp khách.