Cực Võ

Quyển 3 - Chương 200: Đại thu hoạch (1)

Thạch Vạn San không đợi được nữa vậy hắn sẽ làm gì Vô Song?, đáp án đương nhiên là dùng độc.

Thạch Vạn San là một con cáo già vẫn luôn đợi cơ hội ra tay, nếu không chắc chắn thì hắn sẽ không động thủ bất quá Vô Song đúng là tạo cho hắn một loại ảo giác rất lớn.

Thực lực của Vô Song thì đã bày ra ở đó, Thạch Vạn San dĩ nhiên sẽ không dám coi thường Vô Song nhưng trong mắt hắn thì việc Vô Song thua Lam Phật cũng không phải là không thể, bị Lam Phật ép rơi vào thế hạ phong tuyệt đối cũng không khó hiểu. 

Vô Song năm nay bao nhiêu tuổi?, nhìn kiểu gì cũng chỉ như thiếu nữ tuổi 20, ở cái độ tuổi này đáng lẽ vẫn còn phải cố gắng đi tranh mấy thứ gọi là "Tiềm Long Chiến" ấy vậy mà Vô Song lại đột phá đế vị, điều này nói lên cái gì?.

Điều này nói lên Vô Song chẳng có bao nhiêu kinh nghiệm thực chiến, làm gì có ai vừa có kinh nghiệm thực chiến mạnh mẽ trải qua cả trăm trận chiến mà tuổi tác mới chạm con số 20?, đã không có kinh nghiệm thực chiến cho dù thực lực mạnh mẽ nhưng vẫn thua Lam Giác là hết sức bình thường, không phải Tử La Lan cũng là dạng cường giả như vậy sao? 

Thạch Vạn San thật ra còn chưa có tư cách gặp mặt Đế Thích Thiên, lão lúc này là nô bộc của một trong Thất Đế Tử tuy nhiên chỉ thế thôi cũng đã giúp Thạch Vạn San như mở ra một con đường mới, trong khoảng 5 năm trở lại đây độc thuật của Thạch Vạn San đại tăng hơn nữa hiểu biết về cơ thể người càng ngày càng mạnh bởi khi hắn làm thí nghiệm hoàn toàn làm trên cơ thể người, lấy người làm vật thí nghiệm, hiểu biết về "con người" của Thạch Vạn San thật sự đã vượt qua ông ngoại của Vô Song.

Trải qua 5 năm theo sau vị Đế Tử kia, Thạch Vạn San rốt cuộc nghiên cứu ra một loại độc dược mới, một loại độc dược chuyên nhắm vào cơ thể con người được Thạch Vạn San gọi là Đế Thi Độc.

Trong 5 năm qua, Thạch Vạn San dựa vào nghiên cứu cơ thể người mà sáng tạo ra hai loại kỳ độc, thứ nhất là Đế Thi Độc thứ hai là Đế Thi Cổ.

Đừng nghĩ Thạch Vạn San không thích chơi Cổ Độc, tạo nghệ Cổ Độc của hắn tuy không bằng Lam Giác lại càng không bằng Lam Phật nhưng cũng có thể coi là hàng đầu thiên hạ.

Thạch Vạn San thật sự không thích chơi Cổ Độc bởi có cố gắng thế nào cũng không lại Lam Giác, không phải tài năng của hắn thua Lam Giác mà bởi Lam Giác là Ngũ Độc Lão Tổ, là Miêu Cương chủ nhân, ở Miêu Cương thì khác gì thiên địa Cô Trùng, thiên địa Độc Vật?, thiên hạ căn bản không có nơi nào có thể so sánh lại Miêu Cương vì vậy Thạch Vạn San thiên tư tốt thế nào cũng không thể địch lại Lam Giác, nếu Thạch Vạn San dùng nửa năm thời gian mới nuôi ra một con Bát Phẩm Độc Trùng thì Lam Giác có khi chỉ cần 2 tháng hơn nữa nếu Lam Giác hạ lệnh cho toàn tộc cùng trợ giúp chỉ sợ hơn 2 tuần liền hoàn thành, vậy thì so kiểu gì?.

Thạch Vạn San cho dù không cam tâm nhưng cũng không tiếp tục đi sâu vào nghiên cứu Cổ Độc, mãi đến khi đầu nhập dưới quyền Đế Tử, trở thành một thành viên trong tổ chức Đế Thích Thiên, tầm mắt liền mở rộng, được tiếp xúc với những thứ chưa từng tiếp xúc thì hắn mới bắt đầu nghiên cứu Cổ Độc hơn nữa tạo nghệ càng ngày càng cao.

Bất kể Đế Thi Độc hay Đế Thi Cổ đều là niềm tự hào của Thạch Vạn San đặc biệt là Đế Thi Cổ, hắn coi con "cổ" này như con của mình, dù sao Đế Thi Cổ cũng là sinh vật sống, lần này là lần đầu tiên Thạch Vạn San dùng độc để thực sự đối phó đế vị cao thủ vì vậy Thạch Vạn San liền chọn Đế Thi Cổ.

Con Cổ này được hắn yêu quý vô cùng cũng tin tưởng vô cùng bởi nó không được nuôi dưỡng theo cách đơn giản, nó là sự kết hợp giữa Cổ Thuật bình thường cùng nguyên lý của âm giới, nó phát triển không dựa vào thôn phệ các loại độc vật khác, nó phát triên dựa vào thi khí cùng ma khí, đến khi con Cổ này bắt đầu lớn thì Thạch Vạn San mới dùng độc vật khắp thiên hạ làm đồ ăn cho nó, có thể nói để tạo ra được một con Cổ này bản thân Thạch Vạn San đã bỏ ra đại giới kinh khủng, chỉ sợ cả đời cũng chỉ có duy nhất một con, không quý trọng là không được.

Đế Thi Cổ thực sự được Thạch Vạn San "yêu quý" hơn Đế Thi Độc nhiều lắm, đương nhiên lần này đối phó với Vô Song thì Đế Thi Cổ còn một tác dụng khác, đó chính là khống chế.

Chỉ cần Vô Song dính cổ, hoặc là chết ngay lập tức hoặc là chịu đau đớn không cách nào tưởng tượng nổi, chịu thứ hành hạ thế gian không ai chịu được, từ đó tính mạng liền ở trong tay Thạch Vạn San, để hắn khống chế.

Thạch Vạn San không phải là người của Tử La Lan căn bản sẽ không nghĩ cho Tử La Lan, Thạch Vạn San đang nghĩ cho chủ nhân của mình, Thạch Vạn San chẳng nhẽ không nhìn ra Vô Song đặc biệt?, vậy sao không hiến Vô Song cho chủ nhân?.

Thạch Vạn San đương nhiên rất muốn khống chế một đế vị làm tay sai hơn nữa lại còn là một tuyệt sắc mỹ nữ, khi mà Vô Song tự xưng Tây Thi chính bản thân Thạch Vạn San cũng âm thầm gật đầu, Tây Thi xinh đẹp thế nào thì hắn không biết nhưng theo hắn thì cũng chỉ đẹp đến như Vô Song là cùng, đáng tiếc hắn không có khả năng hưởng thụ cái quyền lực này dù sao quá mức mạo hiểm hơn nữa sau sự kiện này Tử La Lan trở về chẳng nhẽ không báo lại cho Thích Đế?, chỉ cần Thích Đế biết việc này thì Vô Song dĩ nhiên rơi vào tay Thích Đế, Thạch Vạn San căn bản không có quyền lên tiếng.

Trái lại, nếu Thạch Vạn San hiến Vô Song cho chủ nhân để chủ nhân lại dâng lên cho Thích Đế, khi đó không chỉ chủ nhân có đại lợi ích mà Thạch Vạn San cũng có rất rất nhiều chô tốt, cũng chỉ có cấp bậc Đế Tử như chủ nhân của hắn hoặc Tử La Lan mới có thể từ trong tay Thích Đế hưởng được chỗ tốt, Thạch Vạn San thân là nô bộc đến cả quyền gặp mặt Thích Đế còn không có, tư cách đâu mà đòi chỗ tốt?.

Thạch Vạn San suy nghĩ rất thấu đáo, lập tức liền hành động tuy nhiên lão tặc này cũng không dám trực tiếp lao về phía Vô Song dù sao trong lòng vẫn cảm thấy nên cẩn thận, Thạch Vạn San lao tới sau đó không ngờ lại dùng châm công kích.

Vô Song bị hành động của Thạch Vạn San làm cho tỉnh lại, trong mắt Vô Song thì Thạch Vạn San còn đáng quan tâm hơn Lam Phật, Vô Song có thể vừa suy nghĩ con đường tu luyện tiếp theo vừa đấu với Lam Phật nhưng sẽ không vừa suy nghĩ vừa đấu với Thạch Vạn San, dù gì đối phương cũng là sư đệ của ông ngoại, dạng người này ai dám coi thường?.

Kim châm xé gió mà lao tới tuy nhiên thuật dùng ám khí của Thạch Vạn San chỉ tính là bình thường, không có gì đặc sắc, so sánh với nhị sư huynh trên Tử Ngọc Sơn thì còn kém nhiều lắm chứ đừng nói so với Vô Song.

Vô Song vốn muốn hất bay cái châm này nhưng tựa như lại nghĩ đến cái gì đó thế là Vô Song biến chiêu, cả người hơi nghiêng một đoạn, dùng đầu ngón tay tinh tế công kích vào thân châm, theo đó hất bay mũi ám khí này đi.

Động tác rất đẹp cũng rất hoàn mỹ nhưng Vô Song lại lộ ra hạ thân vì vậy trực tiếp bị Lam Phật công kích.

Vô Song tựa thế rút tay về phòng ngự nhưng lại có chút không kịp, mạnh mẽ ngạnh kháng một quyền với Lam Phật sau đó sinh sinh bị đánh lùi lại phía sau.

Thạch Vạn San thấy thế trong lòng liền mừng lắm, thế là hắn lại tiếp tục phóng ngân châm về phía Vô Song, trong lòng càng thêm chắc chắn Vô Song không có quá nhiều kinh nghiệm thực chiến.

Vô Song vừa đối đầu với Lam Phật vừa phải lo lắng ám khí không ngừng phóng tới, càng đánh càng lộ ra chật vật thậm chí bắt đầu bị trọng quyền của Lam Phật đánh lên người, khí sắc càng ngày càng xấu.

Từ đầu đến giới tuy rơi vào hạ phong nhưng chưa từng bị thương, chưa từng bị Lam Phật thật sự công kích trúng nào ngờ Thạch Vạn San vừa mới nhúng tay vào trận chiến Vô Song bại thế càng ngày càng rõ ràng.

Thạch Vạn San đương nhiên sẽ không để Vô Song chết trừ khi hắn bị điên, sau này Tử La Lan báo cáo cho Thích Đế, để Thích Đế biết Thạch Vạn San giết chết Vô Song thì hậu quả Thạch Vạn San không thể chịu nổi, vì lẽ đó Thạch Vạn San lại một lần nữa vận dụng khinh công, kéo ngắn khoảng cách với Vô Song.

Thạch Vạn San ngoài độc thuật ra thì võ công hết sức tầm thường đến cả ám khí thuật cũng vậy, căn bản không ai nghĩ kẻ này thực sự đột phá ngũ tuyệt tuy nhiên không rõ có phải vì sợ chết hay không mà Thạch Vạn San khinh công rất mạnh, mạnh đến mức vô lý.

Tại sao Vô Song lại phải cẩn thận đối đãi Thạch Vạn San như vậy?, Vô Song thật sự không hiểu Thạch Vạn San làm kiểu gì khiến khinh công của hắn đã không thua kém ngũ tuyệt đỉnh phong.

Lúc Thạch Vạn San di chuyển thân ảnh lần đầu tiên thì Vô Song đã phát hiện ra điểm này, Thạch Vạn San giống như người chơi game bỏ qua hết các chỉ số chỉ ra tăng mỗi khinh công cùng thân pháp vậy, nếu khoảng cách hai bên đủ xa lại thêm có Lam Phật chặn đường Vô Song thật sự có khả năng rất lớn không bắt được Thạch Vạn San.

Khinh công của Thạch Vạn San rất lợi hại, chỉ thoáng cái khoảng cách giữa hắn cùng Vô Song đã bị thu ngắn lại đồng thời Thạch Vạn San lại dùng thủ đoạn cũ, phóng kim châm.

Chỉ thấy cổ tay Thạch Vạn San hơi rung lên, lần này vậy mà phóng ra 5 mũi kim châm một lúc.

Vô Song đương nhiên không sợ hãi, trực tiếp vận cương khí của Long Tượng Bàn Nhược Công hất tung đám kim châm này đồng thời một tay khác tiếp tục đối quyền với Lam Phật.

Chính Vô Song cũng không cảm nhận được Thạch Vạn San lần này ra tay có gì khác, dù sao cũng chỉ thay đổi từ một cây kim châm sang thành năm cây mà thôi, Vô Song đương nhiên cũng không nghĩ đây là quân bài áp đáy hòm của đối phương đồng thời nội tâm liền càng ngày càng buồn bực, vì cái gì Thạch Vạn San chưa chịu chân chính xuất thủ?.

Lão tặc này nhìn như tham chiến nhưng khoảng cách vẫn tính là an toàn, tuy có đặt mình vào nguy hiểm nhưng chỉ cần có gì không đúng lập tức có thể bỏ chạy, ít nhất hắn có 7 thành cơ hội chạy thoát, thực sự là càng già càng sợ chết, càng già tâm càng nhỏ.

Vô Song đang buồn bực đột nhiên khuôn mặt xinh đẹp tái đi một cái, sau đó cứ như vậy mà khụy hai chân xuống đồng thời vì vậy dính thẳng một trọng quyền của Lam Phật vào ngực, thân thể Vô Song liền bị đánh bay đi.

Một trọng quyền này rất thật, không có chút nào là diễn, khóe miệng Vô Song thậm chí xuất hiện cả vết máu, vết máu này đương nhiên cũng không phải là diễn tuy nhiên đây không phải vấn đề, vấn đề nằm ở một chỗ khác.

Vô Song lúc nãy vậy mà bị cắn, sau đó toàn thân liền tê liệt, cứ như vậy mà khụy thân xuống rồi dính một quyền của Lam Phật.

Vô Song không khó để đoán ra là Thạch Vạn San ra tay, thứ "cắn" Vô Song tuyệt đối là Cổ Độc nhưng mà con Cổ Độc này cũng quá nghịch thiên, vậy mà Vô Song hoàn toàn không phát hiện ra?, căn bản không nhìn thấy nó bị phóng ra lúc nào, xuất thủ lúc nào.

Trong một tích tắc, vật kia cắn Vô Song sau đó Vô Song cảm nhận được nó rất nhanh biến mất, nó rất nhanh rời khỏi thân thể Vô Song mà trở về bên chủ nhân Thạch Vạn San.

Từ chỗ của Thạch Vạn San đến Vô Song ít nhất phải có 7m, Vô Song còn đang nghĩ Thạch Vạn San vẫn thăm dò mình nào ngờ hắn trực tiếp hạ Cổ Độc?, Cổ Độc cách 7m có thể phóng tới giết người?, Cổ Độc kiểu này cũng quá khủng khiếp?.

Vô Song cũng không hoài nghi, nếu là bản thể Vô Song ở đây rất có thể sẽ lật thuyền trong mương, thân thể Vô Song cường hãn như vậy thậm chí còn bị tê liệt ngay lập tức, mất khả năng hành động thì bản thể sẽ thế nào?.

Vô Song không cảm giác được độc tố trong người cũng không phải vì con Cổ Độc kia không có độc chẳng qua vì Vô Song không thể bị hạ độc mà thôi tuy nhiên sự tê liệt không phải là độc, cũng như xuân dược sẽ không tính là độc vậy.

Vô Song hai đầu gối quỳ xuống đất, hai tay chống cơ thể, cả người đều run lên tuy nhiên theo một động tác này thân thể Vô Song liền có cảm giác trở lại, tuy vẫn còn khó chịu nhưng ảnh hưởng đã không lớn, dĩ nhiên trong mắt Vô Song thì con Cổ Độc kia tuyệt đối được chấm max điểm.

Ở phía ngược lại, Thạch Vạn San đại công cáo thành bất quá thấy Lam Phật vẫn lao về phía Vô Song, Thạch Vạn San lập tức có chút cuống lên mà hét to.

"Tử tiểu thư, mau bảo nó dừng tay ".

Tử La Lan đang cực kỳ chật vật đấu với Giác Viễn, lúc này Bất Tử Địa Thi chỉ còn vèn vẹn 2 con, rất có khả năng chuẩn bị chết sạch thì nghe giọng nói của Thạch Vạn San vang lên, nàng phản ứng cực kỳ nhanh mà dừng Lam Phật lại sau đó Lam Phật bỗng nhiên như có linh trí, lập tức xoay người lao thẳng về hướng khác.

Khi đối đầu với Vô Song thì Lam Phật không dùng bình phong ma khí bởi có dùng cũng như không nhưng lúc này toàn thân Lam Phật một lần nữa lại được bao bọc trong cái bình phong này dĩ nhiên bởi vì Lam Phật đổi đối thủ.

Tử La Lan cũng thở ra một hơi, nàng phân tâm nhị dụng, một bên điều khiển Lam Phật cấp tốc trở lại đồng thời thân ảnh cũng rất nhanh bức về phía sau, di chuyển thẳng về hướng Lam Phật, Tử La Lan thậm chí trực tiếp hy sinh luôn hai con Bất Tử Địa Thi cuối cùng.

Bất Tử Địa Thi quan trọng nhưng cái mạng quan trọng hơn chưa kể cho dù nhiệm vụ lần này thất bại nhưng mang được Vô Song về nàng liền có công, trong khoảnh khắc này Tử La Lan liền quyết định mặc kệ Dược Vương Thôn, sau khi bức lui Giác Viễn liền ôm Vô Song cao chạy xa bay, chạy về Bắc Cương.

Nàng hiện tại dù sao cũng là đế vị, chỉ cần nàng bất chấp mà bỏ chạy Giác Viễn cũng chẳng thể đuổi được, nói về thân pháp Giác Viễn cũng không coi đây là điểm mạnh, lại thêm hai con Bất Tử Địa Thi liều mạng cản lại, Giác Viễn trong nội tâm liền chìm xuống.

Giác Viễn chưa bao giờ nghĩ Vô Song sẽ thua Lam Phật nhưng với Thạch Vạn San thì Giác Viễn không dám chắc dù sao Thạch Vạn San – Lam Giác – Trịnh Dược Vương đều cùng một cấp bậc, là người cùng thế hệ với Giác Viễn, Vô Song thua trong tay Thạch Vạn San thật sự rất có khả năng.

Giác Viễn cùng Tử La Lan đều đồng thời hướng về phía Vô Song cùng Thạch Vạn San, ở bên đó Vô Song vẫn giữ tư thế kia còn Thạch Vạn San ung dung vô cùng, một mặt vui vẻ cười lớn thậm chí có chút tự hào.

Tử La Lan thấy thế, lòng vui như nở hoa còn Giác Viễn nội tâm chìm đến đáy cốc bất quá rất nhanh ánh mắt của Giác Viễn chuyển thành quyết tâm, Giác Viễn lần này thực sự muốn bất chấp mà chiến.

Giác Viễn có thực lực này không?, có thực lực giết cả Lam Phật, Thạch Vạn San cùng Tử La Lan không?, nghe có chút vô lý nhưng đúng là có thể.

Tại thời điểm này, Giác Viễn liền muốn đại khai sát giới, lấy thân nhập sát giới mà cứu nhân gian, cứu Vô Song.