Cực Võ

Quyển 3 - Chương 127: Gặp Lại (5)

Người hiểu rõ bản thân ngươi nhất chưa hẳn đã là chính ngươi cũng không phải bạn bè của ngươi mà là kẻ thù của ngươi nhất là kẻ thù truyền kiếp.

Thiên Sơn Đồng Mỗ cùng Lý Thu Thủy đấu đá không biết bao nhiêu năm đã đến mức chém giết sinh tử, trên đời chỉ có một trong hai được phép tồn tại thử hỏi Thiên Sơn Đồng Mỗ có hiểu rõ Lý Thu Thủy hay không?.

Đồng Mỗ lúc này có một loại suy nghĩ rất khó tin, nàng cảm thấy Lý Thu Thủy trước mặt mình căn bản không phải Lý Thu Thủy hoặc ít nhất không phải Lý Thu Thủy mà Đồng Mỗ từng biết.

Lý Thu Thủy bình thường nếu không muốn chết căn bản không dám một thân một mình lên Linh Thứu Cung.

Lý Thu Thủy bình thường dám tự ngạo với cả giang hồ rằng Tiểu Vô Tướng Công có thể sao chép mọi loại võ công trong thiên hạ nhưng chỉ có Đồng Mỗ mới biết Tiểu Vô Tướng Công thiếu sót ở đâu cũng chỉ có Đồng Mỗ biết Lý Thu Thủy không có tư cách sao chép được Thiên Sơn Chiết Mai Thủ của nàng hơn nữa bất kể thế nào sao chép vẫn là sao chép nào có chuyện sao chép mạnh ngang ngửa so với người đích thân sáng tạo như Đồng Mỗ?.

Việc tiếp theo là ngữ khí của Lý Thu Thủy, hai chữ ‘sư tỷ’ bình thường Lý Thu Thủy vẫn thường xuyên nói ra khỏi miệng nhưng trong lời nói đây nhạo bang, coi thường, là loại ngữ khí giễu cợt nhưng mà Lý Thu Thủy hiện tại gọi ra hai chữ ‘sư tỷ’ mơ hồ lại có chút giống từ chân tâm nói ra chí ít Đồng Mỗ không cảm nhận được trong ngữ điệu của Lý Thu Thủy có cái gì quá đáng.

Cuối cùng là thực lực của Lý Thu Thủy, thực lực khác biệt rất nhiều.

Lý Thu Thủy tại thế giới này tu luyện Đại Vô Tướng Công là phiên bản nâng cấp đáng kể của Tiểu Vô Tướng Công khiến nội lực nàng tiến bộ vượt bậc nhưng Lý Thu Thủy trước mặt Đồng Mỗ hiện tại nội lực lại yếu hơn trong ký ức của Đồng Mỗ nhiều bất quá chiêu thức lại trở nên tinh diệu hơn nhiều.

Đại Vô Tướng Công dù sao cũng là võ học Tiêu Dao, Đồng Mỗ là người đi theo sư phụ lâu nhất thì cũng phải hiểu một chút về Đại Vô Tướng Công hơn nữa làm đối thủ lâu năm của Lý Thu Thủy thì lại càng không thể không nhận ra môn nội công này nhưng khi đối chưởng với Lý Thu Thủy trước mặt thì nàng lại không cảm nhận được sự hiện diện của Đại Vô Tướng Công mà chỉ có Tiểu Vô Tướng Công.

Ngoại trừ Tiểu Vô Tướng Công ra thì trong nội lực của Lý Thu Thủy còn có một loại khí tức tinh thuần vô cùng, khí tức này khác xa với bản chất nội công của Lý Thu Thủy, loại khí tức này có thiên hướng nghiêng hẳn về võ học đạo gia, đây là loại nội lực không nên xuất hiện trên người Lý Thu Thủy mới phải.

Nội lực của Lý Thu Thủy rất mạnh là điều không ai không biết thậm chí nội lực của Lý Thu Thủy hoàn toàn không thua kém gì Đồng Mỗ tuy nhiên nội lực của nàng lại rất ‘tạp’, về lượng có thể không kém Đồng Mỗ nhưng về chất thì thua rất xa, Đồng Mỗ tự tin có thể nói Lý Thu Thủy muốn đấu chân lực với đám hậu bối Đông Tà – Tây Độc – Nam Đế - Bắc Cái chỉ sợ cũng khó mà chiếm thượng phong bất kể việc nội lực nàng đúng là mạnh hơn cả bốn người kia.

Nội lực của Lý Thu Thủy rất khác, về lượng có lẽ chỉ vượt qua tứ tuyệt đương thời nửa bậc nhưng về chất... thậm chí phải cao hơn một bậc.

Đồng Mỗ thực sự rất khó tin tưởng đây là Lý Thu Thủy mà nàng từng biết hơn nữa trong nội tâm Đồng Mỗ cũng bắt đầu có chút áp lực.

Nàng không sợ nội lực Lý Thu Thủy đột nhiên tăng mạnh, Đồng Mỗ chỉ lo lắng nội lực của Lý Thu Thủy bỗng chốc cô đặc lại, đây mới là thứ ngắn nhất để Lý Thu Thủy có khả năng song hành cùng Đồng Mỗ, dĩ nhiên hiện tại Lý Thu Thủy còn chưa có tư cách đó.

_ _ _ _ __

Đứng dưới trời tuyết, Đồng Mỗ toàn thân nội lực không hề dữ lại, Tiên Thiên Chí Dương Thể thậm chí khiến nàng cho người ta cảm giác như hỏa nhân vậy, cực nhiệt như muốn đốt cháy cả Phiêu Miễu Phong, đốt cháy gió tuyết xung quanh.

Đồng Mỗ không xuất thủ, nàng đang đợi câu trả lời của ‘người’ trước mặt.

Lý Thu Thủy lúc này cũng cảm thấy áp lực mà Đồng Mỗ tạo ra nhưng mà nàng đi một chặng đường dài đến đây liền đã có chuẩn bị của mình.

Bất kể ở thế giới nào Lý Thu Thủy chưa từng là một nữ nhân ngu ngốc, trí tuệ của nàng viễn siêu thường nhân rất nhiều.

“Sư tỷ, người vẫn không tính mời muội một chén trà nóng sao? “.

Đồng Mỗ ánh mắt híp lại, lúc này Đồng Mỗ đang cực kỳ nghiêm túc nhưng mà kết hợp với khuôn mặt trẻ con của nàng lại tạo nên một loại ý vị khó tả, thoạt nhìn vẻ chăm chú của Đồng Mỗ lại có chút dễ thương.

Đồng Mỗ không sợ Lý Thu Thủy có thể làm gì mình nhưng từ trong thâm tâm Đồng Mỗ luôn chán ghét với Lý Thu Thủy, đối với Đồng Mỗ khi gặp Lý Thu Thủy chỉ có đánh giết chứ căn bản không có lý do nào khác, người trước mặt vừa giống Lý Thu Thủy vừa khác Lý Thu Thủy, chỉ cần khi chưa xác định được thì Đồng Mỗ tuyệt không muốn ngồi xuống nói chuyện với đối phương.

Đột nhiên trong đầu của Đồng Mỗ lóe lên tinh quang, nàng cười nhếch miệng.

“Uống trà?, cái này cũng được nhưng ta không quen cho cái đám giấu đầu hở đuôi tiến vào Linh Thứu Cung, bỏ cái mạng che mặt của ngươi ra “.

Lời nói này đương nhiên là sỉ nhục Lý Thu Thủy bởi Đồng Mỗ là người hủy dung nàng, là người rõ nhất diện mạo chân chính của Lý Thu Thủy ra sao.

Lý Thu Thủy có nửa phần khuôn mặt rất đẹp nhưng nửa phần khuôn mặt khác thì lại xuất hiện một vết chém dài, vết chém này thậm chí làm con mắt Lý Thu Thủy lồi ra, nhìn không khác gì quái vật.

Đồng Mỗ tin tưởng Lý Thu Thủy căn bản không dám tháo khăn che mặt bởi đây là nỗi đau lớn nhất đời nàng... bất quá Lý Thu Thủy vậy mà thực sự dám làm.

Lý Thu Thủy đứng trên tuyết, không nói gì bàn tay luồn về phía sau nhẹ tháo lớp khăn che mặt của mình ra, nàng cười đẹp tựa như hoa, dung mạo đẹp như thần tiên trên trời, hướng về Đồng Mỗ khẽ mở miệng, theo cái miệng nhỏ nhắn mở ra một làn u hương thơm ngát lan tỏa ra xung quanh.

“Sư tỷ, không biết thế đã được chưa? “.

Đồng Mỗ nhìn dung mạo của Lý Thu Thủy bất giác hơi ngây dại bởi dung mạo này của nàng... là dung mạo của Lý Thu Thủy năm 18 tuổi.

Nếu lúc này có người mang Vương Ngữ Yên tới chỉ sợ cũng không ai phân biệt được đâu là Vương Ngữ Yên, đâu là Lý Thu Thủy, hai người như hai giọt nước vậy.

Đồng Mỗ thoáng thẫn thờ một lúc rồi cười lạnh.

“Hừ, nghĩ ta là trẻ con?, tiện nhân ngươi còn không bỏ lớp dịch dung ra? “.

Lý Thu Thủy nghe vậy chợt thấy buồn cười, nàng nhìn vị sư tỷ của mình tại thế giới này một chút, Đồng Mỗ tại thế giới này và thế giới kia thực sự chẳng khác gì nhau, bất kể là tính cách hay hình dạng.

Lý Thu Thủy đã không phải là Lý Thu Thủy nhưng Đồng Mỗ vẫn là Đồng Mỗ.

“Sư tỷ nói muội dịch dung vậy không ngại tự mình thử? “.

Đồng Mỗ lần này thực sự giật mình với thái độ của Lý Thu Thủy, nàng trực tiếp bước về phía vị sư muội mà mình căm thù nhất, bàn tay nhỏ đưa ấn mạnh vào da mặt của Lý Thu Thủy sau đó cực kỳ tàn nhẫn mà kéo.

Lý Thu Thủy có đau đớn hay không?, nàng đương nhiên đau đớn nhưng mà nàng cũng không không phản ứng gì, cho dù Đồng Mỗ có xé rách mặt nàng lần nữa nàng cũng chấp nhận.

Đồng Mỗ dùng lực rất mạnh thậm chí như muốn xé dung mạo của Lý Thu Thủy ra vậy, Đồng Mỗ thậm chí cảm nhận được đau đớn trên mặt Lý Thu Thủy, trong lòng có một luồng khoái ý hiện lên, nàng muốn phá hủy dung mạo này, muốn nghiền nát khuôn mặt này bất quá... Đồng Mỗ rốt cuộc vẫn thu tay lại, ánh mắt càng ngày càng lạnh.

Khuôn mặt của Lý Thu Thủy đã sưng lên nhưng nàng không kêu một tiếng nào, nàng lại nhẹ nhàng đeo lại mạng che mặt của mình, ánh mắt hướng về phía Đồng Mỗ.

“Sư tỷ, người không phá hủy dung mạo này lần thứ hai, cái này cũng làm muội có chút bất ngờ “.

Đồng Mỗ lồng ngực nhỏ khẽ phập phồng, ánh mắt như hàn băng nhìn nữ tử trước mặt mình, thứ sát khí trên người Đồng Mỗ căn bản chưa từng biến mất.

“Năm đó ta dùng chí dương lực hủy đi khuôn mặt của ngươi, trừ khi là thần tiên trên trời nếu không thiên hạ đã không có ai có khả năng vì người tái tạo dung mạo “.

“Ngươi không phải Lý Thu Thủy, ngươi rốt cuộc là ai? “.

Lý Thu Thủy cũng cực kỳ am hiểu y lý hơn nữa thiên hạ không thiếu thần y, nói thật nếu bị đao rạch vào mặt cũng không phải không có người có thể biến về như cũ nhưng thủ pháp của Đồng Mỗ gây ra lại khác, đây là lý do cả đời Lý Thu Thủy phải ôm diện mạo xấu xí còn Đồng Mỗ thì cả đời ở trong cái thân xác này, hai người căn bản không thoát ra được cái vòng luẩn quẩn kia.

Có một điều Đồng Mỗ nói cũng chính xác, đúng là thần tiên trên trời hồi phục dung mạo cho Lý Thu Thủy, người giúp Lý Thu Thủy chỉnh dung chính là Vô Song nhưng công lớn nhất thì phải là ‘đạo lực’ của Tây Thi, nếu không có thiên đạo nhúng tay thì có thêm vài Vô Song nữa cũng chẳng thể khôi phục được dung mạo cho nàng.

“Sư tỷ, người vẫn mời muội vào uống một chén trà được chứ? “.

Đồng Mỗ đứng lặng một lúc, nàng là Thiên Sơn Đồng Mỗ giết người không chớp mắt nhưng mà Đồng Mỗ cũng trọng danh dự đặc biệt là danh dự trước mặt Lý Thu Thủy.

Lý Thu Thủy dám bỏ tất cả phản kháng, dám để nàng kiểm tra dung mạo thì Đồng Mỗ có gì không dám mời đối phương vào uống một ly trà?.

Đồng Mỗ không nói gì cứ như nàng bị thiệt thòi rất lớn vậy, thân ảnh nhẹ xoay người bước vào trong đại môn Linh Thứu Cung, sau lưng nàng chính là Lý Thu Thủy đang nhẹ bước đi.

Một cửa đại môn của Linh Thứu Cung thật sự không dễ để đi qua nhưng mà Lý Thu Thủy lại cảm thấy đáng ít nhất hiện tại lòng nàng một lần nữa nhẹ đi rất nhiều.

Nàng vì Vô Song buông tha cho Vô Nhai Tử, Đồng Mỗ vì Vô Nhai Tử buông tha cho nàng bất quá tại cái thế giới kia Lý Thu Thủy cùng Đồng Mỗ thật sự cũng chẳng nói được câu nào hòa hợp, chỉ là trong nhận thức đồng thời thả xuống hận thù, không ai nói với ai câu nào.

Tại thời điểm đến thế giới này, tại thời điểm gặp Đồng Mỗ, Lý Thu Thủy chính thức nói một tiếng xin lỗi.

Nàng không dùng miệng mà là dùng hành động, hành động của nàng cũng chẳng phải để cho Đồng Mỗ thấy mà là để cho lòng nàng cảm giác thanh thản, trên người nàng bỗng chốc có cảm giác nhẹ hơn, sau đó... đi ở phía trước nàng Đồng Mỗ khẽ dừng lại.

Đồng Mỗ tại thế giới này đã không còn là ngũ tuyệt đỉnh phong, nàng là chuẩn đế.

Thân là chuẩn đế nàng có thể cảm nhận được Lý Thu Thủy đột ngột có tiến bộ cứ như một loại thăng hoa về tâm hồn vậy, chiến lực Lý Thu Thủy vậy mà lại tăng thêm?.

Ngũ tuyệt có mạnh có yếu, có phân sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ cùng đỉnh phong.

Ngũ tuyệt sơ kỳ chiến lực từ nhất tinh tới tam tinh.

Ngũ tuyệt trung kỳ chiến lực từ ngũ tinh tới lục tinh.

Ngũ tuyệt hậu kỳ chiến lực từ thất tinh đến cửu tinh.

Ngũ tuyệt đỉnh phong chiến lực từ thập tinh tới thập nhị tinh.

Sau ngũ tuyệt đỉnh phong là chuẩn đế, chiến lực của chuẩn đế.. từ thập tam tinh đến thập bát tinh.

Vô Song sau khi thức tỉnh kiếm vực hắn có thể coi là chuẩn đế.

Đồng Mỗ đương nhiên cũng là chuẩn đế, chiến lực của nàng đạt đến thập thất tinh.

Lý Thu Thủy tại thế giới này là ngũ tuyệt đỉnh phong, là thập nhị tinh chiến lực.

Lý Thu Thủy... ở sau lưng Đồng Mỗ ít giây trước chỉ là thập tinh nhưng ít giây sau đã là thập nhất tinh thậm chí Lý Thu Thủy ở sau lưng nàng lúc này còn cho Đồng Mỗ cảm giác nếu sinh tử chiến... sẽ mạnh hơn Lý Thu Thủy trong ký ức của chính nàng.

Trong lòng Đồng Mỗ hiện tại chỉ có một câu hỏi.... người sau lưng nàng rốt cuộc là ai?.

Tất nhiên cả Đồng Mỗ cùng Lý Thu Thủy không biết, giây phút Lý Thu Thủy đạt được thăng hoa về linh hồn thì ở một nơi xa xôi vạn dặm, một Lý Thu Thủy khác đột nhiên rùng mình một cái.

Vị Lý Thu Thủy đang ở Hành Dương này ánh mắt bỗng mang theo chút hốt hoảng mà nhìn về phương trời xa xa, trong lòng có cảm giác bất an càng ngày càng mạnh.