Cực Võ

Quyển 2 - Chương 99: Truyền Thuyết Đông Hoàng Lăng (7)

Trên thế giới này thử hỏi có bao nhiêu việc có thể làm 3 cường giả ngũ tuyệt liên thủ?, đây tuyệt đối là một câu hỏi khó bởi thực sự mà nói khi đã bước vào loại cảnh giới này thì có rất ít điều khiến cho bọn họ quan tâm.

Sự kiện ở Dã Tam Pha kia thực sự quá mức đặc biệt cũng quá mức khó tin chỉ bởi bộ ba Lý Thu Thủy – Bạch Tự Tại cùng Âu Dương Phong vốn không mấy liên quan đến nhau lại càng không chung một mục đích.

Lý Thu Thủy đúng là siêu cấp cường giả tại thế giới này, nàng muốn quyền lực có quyền lực, muốn nam nhân có nam nhân thậm chí số nam sủng của nàng tuyệt đối đến cả nàng cũng không nhớ, đối với Lý Thu Thủy mà nói chỉ có duy nhất cuộc sống trước kia ở Tiêu Dao Phái có thể làm ảnh hưởng đến tâm tình của nàng mà thôi, truy cầu của Lý Thu Thủy căn bản không liên quan đến võ công lại càng không phải là tài bảo, nàng chỉ cầu nam nhân mình yêu cũng toàn tâm toàn ý yêu mình, nàng chỉ cầu... có thể trở lại dung mạo năm xưa mà thôi.

Âu Dương Phong thì không giống với Lý Thu Thủy, bản thân Âu Dương Phong ra tay cực kỳ tàn nhẫn giết người không ghê tay nhưng Âu Dương Phong chung quy cũng không hẳn là kẻ xấu, hắn đối với địch nhân tuyệt không có một chút nhân từ tuy nhiên với người chí thân bên cạnh mình mà nói thì Âu Dương Phong lại nhất mực bảo vệ tuyệt đối không để người thân cận của mình bị chịu dù chỉ một tia tổn thương, trong cái thế giới mạnh được yếu thua này Âu Dương Phong căn bản không sai, bản thân Âu Dương Phong truy cầu cũng rất khác Lý Thu Thủy, Âu Dương Phong chưa hẳn đã giống một ác nhân ông ta giống một võ si hơn.

Bạch Tự Tại thì lại càng không phải nói, Bạch Tự Tại không phải là người trung nguyên đồng thời Tuyết Sơn cũng xa cách rất lớn với trung nguyên, rất ít liên hệ giữa Đại Tuyết Sơn cùng trung nguyên võ lâm, đối với Bạch Tự Tại mà nói ông ta chẳng khác gì bá chủ một phương, là vua của Đại Tuyết Sơn cũng vì vậy Bạch Tự Tại cực kỳ cuồng ngạo cho dù cao thủ đỉnh cấp của trung nguyên thì trong mắt Bạch Tự Tại vẫn luôn kém ông ta một chiêu nửa thức, loại người như Bạch Tự Tại thậm chí đã coi mình đạt đến đỉnh cao của nhân sinh, thứ Bạch Tự Tại muốn chỉ là một đối thủ có thể cho ông ta một trận chiến thống khoái.

Ba vị cường giả đến từ ba nơi khác nhau lại căn bản không có một mục tiêu chung, vì cái gì lại liên hợp với nhau trong hành động lần này?, đáp án chính là vì Đông Hoàng Lăng.

........

Đông Hoàng Lăng hay còn gọi là Đông Hàn Hoàng Lăng hay Đông Hán Địa Cung, tương truyền vào những năm 15 sau công nguyên lúc đó trung nguyên vẫn đang do nhà Tân cai trị, lúc này cũng là thời điểm Vương Mãn vì lo sợ căn cơ Đại Hán cắm sâu vào gốc rễ trung nguyên là liên tục muốn đuổi tận giết tuyệt con cháu Lưu gia, đáng tiếc Vương Mãn vẫn không có làm được bởi Đông Hán địa Cung được thành lập.

Đông Hán Địa Cung là nơi con cháu Lưu gia trốn tránh, là nơi con cháu Lưu gia bảo vệ huyết mạch cuối cùng của vương triều nhà Hán để rồi 7 năm sau Hán Quang Vũ Đế - Lưu Tú đã đánh bại Vương Mãn diệt đi nhà Tân mở ra triều đại nhà Đông Hán.

Đông Hán Địa Cung nói không ngoa là nơi làm điểm tựa cho nhà Đông Hán thành lập, bên trong Đông Hán Địa Cung chính là vô số tài bảo của nhà Tây Hán để lại đương nhiên số tài sản này hầu hết đã bị sử dụng cho việc nhà Đông Hán thành lập, Đông Hán Địa Cung từ đó cũng bắt đầu bị đưa vào quên lãng tuy nhiên thỏ khôn thì vẫn luôn có ba hang, để tránh sự việc Vương Mãng một lần nữa xảy ra thì Quang Vũ Đế - Lưu Tú vẫn quyết định lựa chọn Đông Hán Địa Cung trở thành cánh cửa lùi lại cuối cùng của hoàng tộc Đại Hán.

Tại thời Đông Hán thì Đông Hán Địa Cung bắt đầu được đổi tên thành Đông Hán Hoàng Lăng, là hoàng lăng của nhà Đông Hán nơi chôn cất thi hài tiên tổ cùng bậc đế vương nhà Hán thậm chí theo như một số điển tích xa xưa để lại thì Đông Hán Hoàng Lăng còn là nơi trấn giữ long mạch của toàn bộ trung nguyên, là trung tâm của toàn bộ thiên hạ.

Sau khi nhà Đông Hán bị diệt thì liền rơi vào thời Tam Quốc chiến Loạn, vương triều nhà Hán bắt đầu đi vào suy kiệt quan trọng hơn là hoàng thất đại Hán cũng chẳng còn được mấy người, Đông Hán Hoàng Lăng bắt đầu dần dần đi vào dĩ vãng, sau này cho dù người cuối cùng được coi là tia sáng của nhà Hán là Lưu Hoàng Thúc – Lưu Bị cũng không có cách nào biết được nơi Đông Hán Hoàng Lăng tồn tại, Đông Hán Hoàng Lăng bắt đầu trở thành một câu truyện cổ tích, một câu truyện dân gian truyền miệng kéo dài từ đời này qua đời khác.

Vô số năm qua đi, không biết bao nhiêu triều đại thay đổi, nhà Hán cũng chẳng còn là chủ nhân của thiên hạ, Đông Hán Hoàng Lăng liền bị rút gọn lại thành Đông Hoàng Lăng bất quá cho dù cái tên đã mất đi vài phần khí thế nhưng truyền thuyết về sự tồn tại của Đông Hoàng Lăng tuyệt đối không giảm thậm chí còn tăng.

Nếu Đông Hoàng Lăng trước kia là nơi để lại tài bảo của nhà Tây Hán thì Đông Hoàng Lăng hiện nay được coi là mang theo tài bảo của nhà Đông Hán, một lượng tài bảo lớn đến mức đủ để lập quốc, đủ để như Quang Vũ Đế năm đó mở ra một triều đại trăm năm hưng thịnh, tài bảo của Đông Hoàng Lăng đủ khiến thiên hạ điên cuồng đáng tiếc Đông Hoàng Lăng giống hệt một cái bánh vẽ.

Vì sao gọi nó là bánh vẽ?, thiên hạ này từ lâu đã không có ai biết về Đông Hoàng Lăng, nó ở đâu?, nó như thế nào?, bên trong nó thật sự cất giấu cái gì?, đây là câu hỏi không ai biết, Đông Hoàng Lăng mãi mãi chỉ là một cái truyền thuyết.

Đương nhiên ngoài tài bảo ra Đông Hoàng Lăng còn có rất nhiều thứ... thú vị.

Một câu truyện đi qua miệng hai người khác nhau liền bắt đầu thay đổi huống gì là một cái truyền thuyết trải qua từ đời này qua đời khác, ở riêng trong thế giới này Đông Hoàng Lăng còn mang theo rất nhiều sắc thái truyền kỳ.

Có người nói năm đó Hán Cao Tổ - Lưu Bang sau khi đánh bại Tây Sở Bá Vương – Hạng Vũ liền đã bắt tay xây dựng Đông Hoàng Lăng, bên trong Đông Hoàng Lăng không chỉ có vô số tài bảo châu báu mà còn có hai bộ tuyệt thế võ công, tương truyền chỉ cần có thể học được bất cứ bộ nào trong hai bộ thần công lưu giữ trong Đông Hoàng Lăng liền đủ để vô địch thiên hạ, hai bộ võ công này một là Hiên Viên Đế Quyết còn một bộ là Thiên Địa Bá Vương Quyết.

Đầu tiên nói về Hiên Viên Đế Quyết đây căn bản cũng không phải là một bộ võ công nhưng lại càng vượt xa võ công, Hiên Viên Đế Quyết thậm chí đã có thể xếp vào hàng tiên thuật, đây là một loại song tu bí thuật, người tu luyện Hiên Viên Đế Quyết lấy song tu làm chủ, bình thường mà nói kẻ sử dụng song tu vốn là thái dương bổ âm hay thái âm bổ dương, loại song tu này chỉ có thể coi là thái bổ, những người đi theo con đường này căn bản không cách nào tiến xa trên con đường võ đạo, nội lực phi thường loãng lại thêm căn cơ không ổn cực kỳ khó tiến xa.

Hiên Viên Đế Quyết lại khác, bất kể là thái bổ hay là song tu chỉ cần là việc giường chiếu đều có thể tu ra Hiên Viên Chân Lực, đây là một loại tuyệt thế võ học không làm mà hưởng, tốc độ tu luyện nhanh kinh người hơn nữa Hiên Viên Chân Lực thậm chí còn là chí dương chí cương lực lượng, kẻ tu luyện ra Hiên Viên Chân Lực không chỉ nội lực phi thường cường hãn mà còn cực kỳ uy mãnh, chất lượng nội lực cũng tinh thuần đến đáng sợ, quan trọng nhất Hiên Viên Đế Quyết khi luyện đến đại thành thậm chí có thể phản lão hoàn đồng thậm chí là cải biến dung mạo, thay đổi khí chất.

Việc phản lão hoàng đồng căn bản rất giống với Bất Lão Thường Xuân Công hay Duy Ngã Độc Tôn Công của Tiêu Dao Phái, bản thân Hiên Viên Đế Quyết chính là mục tiêu của Lý Thu Thủy lần này, nàng am hiểu nhất là thuật giường chiếu là mị thuật kinh người đương nhiên chiến lực của Lý Thu Thủy cũng đủ sức khinh thường thiên hạ nhưng Hiên Viên Đế Quyết vẫn cho nàng một sự mê hoặc rất lớn.

Thiên hạ này rất nhiều người biết Lý Thu Thủy cùng Thiên Sơn Đồng Mỗ là sinh tử đại địch nhưng lại ít người biết lý do tại sao hai người từng là tỷ muội lại bị dồn đến bước đường này, năm đó là Lý Thu Thủy giở trò khiến Thiên Sơn Đồng Mỗ gặp đại nạn trong quá trình tu luyện Duy Ngã Độc Tôn Công suýt nữa dẫn đến tán công mà tẩu hỏa nhập ma từ đó Duy Ngã Độc Tông Công của Thiên Sơn Đồng Mỗ mãi mãi không hoàn chỉnh, mãi mãi không hoàn mỹ.

Lý Thu Thủy hại Thiên Sơn Đồng Mỗ thảm như vậy thì bà ta tuyệt đối cũng không nhẹ nhàng gì, đáp lại Thiên Sơn Đồng Mỗ liền hủy đi dung mạo của Lý Thu Thủy, bà ta rạch thẳng một vết sẹo lớn trên dung mạo xinh đẹp hoàn mỹ kia.

Một người thì bị hủy nội công một người lại bị hủy dung mạo dẫn tới từ đó về sau Lý Thu Thủy cùng Thiên Sơn Đồng Mỗ chính là sinh tử đại địch.

Bản thân Lý Thu Thủy bao nhiêu năm nay vẫn được coi là Tây Hạ đệ nhất mỹ nhân nhưng đây căn bản không phải dung mạo thật của nàng tất cả chỉ là một tấm nhân diện được nàng phủ lên khuôn mặt mà thôi, chính Lý Thu Thủy còn không có dung khí ngắm nhìn khuôn mặt thật của mình trong gương huống gì là để cho người ngoài thấy?.

Lý Thu Thủy muốn nhắm đến Hiên Viên Đế Quyết không phải vì võ công, không phải vì Hiên Viên Chân Lực, nàng chính là muốn khôi phục dung mạo.

Tiếp theo là bộ tuyệt học thứ hai – Thiên Địa Bá Vương Quyết, nếu Hiên Viên Đế Quyết thiên hướng tăng cường nội lực cho chủ nhân của nó, tăng cường tốc độ tu luyện của chủ nhân thì Thiên Địa Bá Vương Quyết lại là tuyệt học khiến người tu luyện nắm giữ vô địch chiến lực. Hiên Viên Đế Quyết chính là do Hán Cao Tổ - Lưu Bang để lại thì Thiên Địa Bá Vương Quyết lại do Tây Sơ Bá Vương năm xưa sở hữu.

Thiên Địa Bá Vương Quyết có thể câu thông lực lượng của thiên địa, kẻ nắm giữ Thiên Địa Bá Vương Quyết liền trời sinh là chiến thần, càng đánh càng mạnh, gặp mạnh càng mạnh chính là thiên hạ võ thần.

Thiên Địa Bá Vương Quyết cũng có thể coi là vượt qua phạm trù võ thuật chạm đến tiên thuật trong truyền thuyết, Thiên Địa Bá Vương Quyết mang theo thiên địa đại thế trong từng chiêu từng thức, chiêu sau lại càng cường đại hơn chiêu trước, càng chiến đấu thì chiến ý càng cao, chiến ý càng cao thì thiên địa đại thế càng thêm mạnh mẽ. Càng đổ máu thì sát ý càng tăng, sát ý càng tăng thì thiên địa đại thế càng thêm đáng sợ, tương truyền đây là loại võ công vô địch khi sử dụng trong quyết đấu cũng như cuộc đời của Tây Sở Bá Vương chính là vô địch, thiên hạ không có bất cứ võ tướng nào có thể so chiến lực với Hạng Vũ, không phải ngẫu nhiên mà bao nhiêu năm qua trong 5000 năm lịch sử của Trung Hoa cổ đại vẫn không có ai vượt qua được vị trí đệ nhất mãnh nhân của Hạng Vũ.

Thiên Địa Bá Vương Quyết đương nhiên chính là mục tiêu của Tây Độc – Âu Dương Phong, bản thân Âu Dương Phong năm đó đã không thể thành công đoạt được Cửu Âm Chân Kinh trong Hoa Sơn Luận Võ năm xưa, ông ta cũng không có cách nào vượt qua cái bóng quá lớn của Vương Trùng Dương, nếu muốn đạt được mục tiêu vô địch thiên hạ thì Âu Dương Phong nhất định phải tìm được một con đường đi mới, mục tiêu của ông ta chính là giống Hạng Vũ năm đó, trở thành một tân chiến thần.

Cuối cùng là Bạch Tự Tại, đây tuyệt đối là một cái kỳ nhân.

Tại sao lại gọi Bạch Tự Tại là kỳ nhân?, đơn giản mà nói Bạch Tự Tại hoang tưởng đến kỳ lạ, ông ta là cường giả mạnh nhất Đại Tuyết Sơn thậm chí Huyết Đao Lão Tổ chỉ sợ đúng là vẫn kém Bạch Tự Tại nửa bậc, trong thiên hạ này Bạch Tự Tại thừa sức đứng vào hàng ngũ những cường giả mạnh nhất, thực lực của ông ta căn bản không ai dám coi thường bất quá chỉ bằng thực lực của Bạch Tự Tại chỉ sợ còn cách vị trí đệ nhất thiên hạ tương đối xa chỉ có sự hoang tưởng của ông ta thì tuyệt đối khoáng thế cổ kim độc bộ thiên hạ.

Tại Tuyết Sơn Phái mỗi buổi sáng chúng đệ tử đều phải quỳ bái Bạch Tự Tại như quỳ bái bậc đế vương đương triều vậy đồng thời miệng nhất định phải hô một câu khẩu hiệu.

“ Chưởngmôn nhân phái Tuyết Sơn, Uy Đức tiên sinh Bạch Tự Tại là đại anh hùng, đại hào kiệt, đại hiệp sĩ, đại tông sư đệ nhất kiếm pháp, đệ nhất quyền cước, đệ nhất nội công, đệ nhất ám khí xưa nay không ai bằng “.

Nếu Âu Dương Phong hay Lý Thu Thủy muốn nhắm đến võ công trong Đông Hoàng Lăng thì Bạch Tự Tại lại nhắm đến kho báu khổng lồ trong Đông Hoàng Lăng, theo ông ta thấy bằng vào võ công vô địch của bản thân thêm vào sự anh minh thần võ cùng Tuyết Sơn Phái của mình vì cái gì ông ta không được lập quốc?, Bạch Tự Tại chính là tự đại thành cuồng, ông ta vậy mà muốn lập một cái quốc gia.

Ba người mỗi người có một mục tiêu nhưng đúng là toàn bộ những mục tiêu đó đều được Đông Hoàng Lăng đáp ứng chỉ là.... nếu đúng ra mà nói thiên hạ này căn bản không ai biết được Đông Hoàng Lăng tồn tại, đã không biết nó tồn tại ở nơi nào thì sao có thể tìm được Đông Hoàng Lăng?, không tìm được Đông Hoàng Lăng thì tất cả chỉ là một cái bánh vẽ.

Sự việc lần này phải kéo dài ra một chút, từ khi Đế Thích Thiên đến thế giới này thì hắn gần như đã thay đổi toàn bộ thế giới, chính hắn là người mở ra phong ấn ở Đông Hoàng Lăng cũng chính hắn là người di chuyển long mạch của Đông Hoàng Lăng dẫn tới Đông Hoàng Lăng rốt cuộc xuất thế.

Từ khi long mạch bị thay đổi thì nguyên một vùng Phật Sơn bắt đầu bị hắc ám bao phủ, toàn bộ mặt đất biến thành màu đen đầy chết chóc, thứ ma khí này kinh khủng đến mức không có bất cứ một sinh vật nào có thể tồn tại được ở Phật Sơn, từ một vùng thánh địa của phật giáo trung nguyên trở thành một vùng tử địa, khi thứ ma khí kia xâm chiếm cơ thể có thể làm cho con người ta phát điên, người không ra người quỷ không ra quỷ, Phật Sơn từ đó trở thành tử địa nhân gian.

Nếu Phật Sơn chỉ là tử địa thì có lẽ không ai dám tiến vào bất quá ở nơi trung tâm của Phật Sơn lại có một tia sáng chói lòa xuyên thẳng lên hư không, khi nhìn vào tia sáng này cho dù từ đằng xa cũng làm người khác có cảm giác tim đập chân run, có một loại uy áp tiến thẳng vào tâm linh mỗi người cứ như toàn bộ thiên địa cùng đè xuống vậy, bên trong cột sáng ẩn ẩn còn có những âm thanh gầm vang của rồng trong truyền thuyết.

Trên đời này không thiếu kỳ nhân, không thiếu am hiểu kỳ môn toán thuật, rất nhiều người vậy mà cùng nhận định, ở Phật Sơn có dấu hiệu chân long thoát khốn, long mạch xoay chuyển, long mạch của trung nguyên... muốn thoát ra rồi.

Nhắc đến nơi trấn áp long mạch của trung nguyên ngoại trừ Đông Hoàng Lăng trong truyền thuyết còn có thể là nơi nào?.

Tất nhiên cho dù Phật Sơn đã trở thành tử địa từ 3 năm nay thì vẫn không có ai có thể tiến nổi vào Phật Sơn, 3 năm qua không thiếu cao thủ tiến vào Phật Sơn nhưng cao thủ thì sao?, cao thủ cũng chỉ thế mà thôi, muốn tiến vào Đông Hoàng Lăng phải đi qua Phật Sơn Tử Địa nhưng ai có thể đi qua?.

Từng có 7 vị cao tăng chữ Huyền của Thiếu Lâm tiến vào Phật Sơn muốn phổ độ oan hồn trong đây, muốn khám phá bí mật khiến từ thánh địa trở thành tử địa nhưng kết cục của 7 vị cao tăng này cực kỳ thảm, trong 7 người có 6 người trực tiếp không bao giờ đi ra khỏi Phật Sơn nữa còn 1 người chạy ra được thì cũng khùng khùng điên điên, chẳng bao lâu sau cũng liền treo cổ trong phòng của chính mình.

Muốn tiến vào Phật Sơn Tử Địa không chỉ cần võ công tuyệt thế, có rất nhiều cao thủ đơn thân độc mã đi vào bên trong nhưng cũng rất nhanh phải chạy ra, bên trong Phật Sơn chướng khí mù mịt, bởi vì chướng khí mù mịt nên Phật Sơn cứ như một cái mê cung khổng lồ không cách nào xuyên phá đồng thời lại có rất nhiều mê trận tự nhiên được hình thành nơi đây cứ như có bàn tay của ‘tiên nhân’ mạnh mẽ thay đổi địa thế thê Phật Sơn biến nơi này thành một trận pháp khổng lồ vậy.

Nội lực cường đại hoàn toàn có thể ngăn cản ma khí nhập thể, có thể bảo vệ tâm trí bất quá chỉ cần nội lực bị ma khí bào mòn toàn bộ cũng là lúc ma khí nhập thể, chỉ cần bị ma khí nhập thể thì sẽ trở nên khùng khùng điên điên, trở thành một phần của Phật Sơn.

Thế nào là một phần của Phật Sơn?, bên trong Phật Sơn có rất nhiều cương thi đáng sợ, những cương thi này khi còn sống không ngờ đều là những phàm nhân nơi Phật Sơn trước kia, khi sống bọn họ chỉ là phàm nhân, người mạnh nhất cũng chỉ như tam lưu cao thủ nhưng dưới tác dụng của ma khí, bọn họ thực lực còn đáng sợ hơn cả tông sư cảnh giới, cũng chính vì những xác chết này mạnh một cách biến thái lại càng gia tăng sự chắc chắn của mọi người về Đông Hoàng Lăng hoặc ít nhất bên trong Phật Sơn cũng có vật gì đó... có thể khiến người ta trở thành vô địch thiên hạ.

Nghĩ mà xem?, chỉ là tam lưu cao thủ còn có thể trở nên vượt xa tông sư bình thường vậy nếu là tông sư cảnh, đại tông sư cảnh hay ngũ tuyệt cường giả có thể nắm giữ được bí mật này thì sao?, đây tuyệt đối là vô địch là sức mạnh không ai có thể ngăn cản tất nhiên điều kiện tiên quyết là phải có cách đi qua được chướng khí, nếu bị vây trong chướng khí không thể thoát ra ngoài thì nội lực cho dù là biển cũng ma khí ăn mòn hết mà thôi.

Tất nhiên cho dù có lượng ma khí khổng lồ kia cản trở bước tiến trong suốt 3 năm bất quá cao thủ trong thiên hạ không phải người bất tài, bọn họ đã kiểm tra rất nhiều lần, dùng vô số cách cố gắng khắc chế lượng ma khí kinh khủng kia, công sức không phụ người rốt cuộc cũng bắt đầu có cách vượt qua Phật Sơn.

Muốn khắc chế ma khí của Phật Sơn đương nhiên không chỉ bằng nội lực bởi điều này quá phí phạm, nội lực là mạch sống của cao thủ, ở Phật Sơn người ta chỉ hận không thể tiết kiệm chút nội lực chứ lấy hơi sức đâu ra mà phí phạm? vì vậy người đời bắt đầu để ý đến bảo vật.

Tự thân không làm được thì phải mượn vật bên ngoài nhưng... phải mượn vật nào mới có thể kháng lại ma khí?, đáp án này một mực bị tìm kiếm trong 3 năm cuối cùng cũng có đáp án.

Sau vô số lần tiến vào Phật Sơn sau đó chật vật chạy ra, sau vô số lần thử nghiệm rốt cuộc có 3 thứ có thể ngăn cản được ma khí, đầu tiên là pháp bảo của phật môn, thứ hai là pháp bảo của đạo môn, cuối cùng là cổ khí.

Thế nào là pháp bảo của phật môn hay pháp bảo của đạo môn?, cái này thật sự có chút mơ hồ bởi loại vật phẩm này căn bản rất khó xác định, thường thường là vật tùy thân của cao tăng hoặc đạo sĩ cực kỳ lợi hại trên giang hồ, những vật này đi theo chủ nhân lâu năm liền sinh ra một loại lực lượng rất gần với đạo lực, quả thật có thể ngăn cản ma khí tiến công.

Về phần cổ khí thì dễ hiểu hơn nhiều cũng có tác dụng mạnh nhất nhưng lại khó kiếm nhất, cổ khí chính là binh khí cổ xưa, là những loại vũ khí có niên đài từ thời Đông Hán.

Chính vì cổ khí có sức kháng lại ma khí cực cao dẫn tới lại càng nhiều người tin tưởng Đông Hoàng Lăng nằm bên trong Phật Sơn bởi nếu không phải có Đông Hoàng Lăng thì tại sao binh khí từ thời Đông Hán lại có năng lực khắc chế mạnh như vậy với ma khí?.

Tất nhiên cổ khí không dễ tìm kiếm, tình từ thời Đông Hán đến thời Nam Tống như hiện nay cũng đã trải qua gần 1000 năm, quãng thời gian này dài đến đáng sợ, dài đến không thể tưởng tượng thử hỏi còn lại mấy kiện cổ khí tồn tại?.

Cổ khí quá mức khó kiếm cũng vì vậy mà ở tại Dã Tam Pha này lại có thể khiến bản thân Lý Thu Thủy – Âu Dương Phong cùng Bạch Tự Tại bắt tay với nhau đoạt một bảo vật, bảo vật này gọi là – Thất Tinh Kiếm

Thất Tinh Kiếm Kiếm cái tên này cực kỳ nổi tiếng, chính là thanh bội kiếm đi theo một trong những vị cận thần cuối cùng nhà Đông Hán – Vương Tư Đồ - Vương Doãn.

Vương Doãn là một trong những vị cận thần cuối cùng của nhà Đông Hán đồng thời Thất Tinh Kiếm của ông ta còn cực kỳ nổi tiếng trong những câu chuyện xa xưa về thời Tam Quốc, Thất Tinh Kiếm của Vương Doãn chính là thứ vũ khí mà Vương Doãn đưa cho Tào Tháo ám sát Đổng Trác, lai lịch kinh người.

Kiện Thất Tinh Kiếm này ban đầu được chuyển từ Nhạc Sơn đi qua Phúc Châu, bản thân Thất Tinh Kiếm tiếp tục được Uy Tín tiêu cục phụ trách vận chuyển, người nhận kiện Thất Tinh Kiếm này cũng là một siêu cấp cao thủ trong thiên hạ - Vương Trùng Dương.

Vương Trùng Dương trong thế giới này vậy mà chưa có chết đồng thời Vương Trùng Dương cũng chính là đệ nhất cao thủ trong thiên hạ, đứng đầu thiên hạ ngũ tuyệt, bằng vào thực lực của Vương Trùng Dương đúng là không có mấy người dám lấy đồ vật của hắn.

Ba người Lý Thu Thủy – Âu Dương Phong cùng Bạch Tự Tại bất cứ một ai cũng có tự tin lấy Thất Tinh Kiếm mang đi nhưng cả ba người đều không có tự tin một mình chịu nổi cơn giận của Vương Trùng Dương tất nhiên không tính kẻ tự đài cuồng như Bạch Tự Tại.

........

Đêm về khuya, Thất Tinh Kiếm lúc này đang được đặt trong phòng của Lý Thu Thủy, nàng hiện nay ngồi thững thờ trên chiếc bàn tròn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đoản kiếm tuyệt đẹp kia.

Thất Tinh Kiếm vốn là do Bạch Tự Tại mang về nhưng lại do Lý Thu Thủy đến lưu giữ bởi đơn giản nàng là người có thân phận cực kỳ đặc thù, Vương Trùng Dương đúng là vô địch thiên hạ bất quá lại làm người cực kỳ quy củ, đối với nữ nhân luôn có vài phần nương tay lại thêm vào thân phận Tây Hạ Hoàng Hậu của Lý Thu Thủy hoàn toàn có thể khiến Vương Trùng Dương cố kỵ một hai, Thất Tinh Kiếm để ở chỗ Lý Thu Thủy chính là an toàn nhất trong ba người.

Gọi là Thất Tinh Kiếm nhưng không bằng gọi nó là Thất Tinh Dao bởi thanh kiếm này cực ngắn không khác gì một con dao phòng thân cả, một con dao mang vẻ đẹp cực kỳ ma mị.

Thanh Thất Tinh Kiếm này rất đẹp, chuôi kiếm màu vàng, vỏ kiếm cũng màu vàng toát lên một loại ánh sáng cao quý, bên trong là lưỡi dao sáng loáng sắc lẹm, lưỡi của Thất Tinh Kiếm không ngờ có thể dễ dàng xuyên qua hộ thân cương khí của tông sư cường giả, đây tuyệt đối là thần binh lợi khí trong thiên hạ có thể giết người như thái rau cắt dưa, điều duy nhất mà Lý Thu Thủy cảm thấy không hiểu là tại sao thanh kiếm này lại mới như vậy?.

Không biết vì sao Thất Tinh Kiếm rõ ràng là sản phẩm từ cuối thời Đông Hán nhưng đến thời Nam Tông vẫn có thể hoàn hảo đến mức này, chỉ riêng điểm này đã khiến Lý Thu Thủy cảm thấy đây không phải là vũ khí do con người rèn ra, thứ này chỉ sợ là tiên nhân trong truyền thuyết mới có thể làm nổi.

Lý Thu Thủy ngồi trong phòng, nàng nhìn Thất Tinh Kiếm sau đó rất nhanh lại bắt đầu nghĩ đén Đông Hoàng Lăng, nghĩ về Hiên Viên Đế Quyết, nàng liền nhè nhẹ chạm vào khuôn mặt của mình, làn da mịn màng không chút tì vết nhưng chỉ có Lý Thu Thủy mới biết bên trong lớp dịch dung này là cái gì.

Ngay lúc này đột nhiên ánh nến trong phòng phụt tắt đồng thời có một cơn gió lướt nhẹ từ bên ngoài tiến vào trong phòng, Lý Thu Thủy lập tức đứng lên chân đạp Lăng Ba Vi Bộ cả người biến thành tàn ảnh lướt về phía sau, một tay vận lên toàn bộ nội lực của Tiểu Vô Tướng Công mà đánh ra một chiêu.

Lý Thu Thủy không phải là Hoàng Dung, nàng so với Hoàng Dung mạnh hơn gấp trăm lần, cảm giác lực của nàng mạnh đến kinh người, chỉ từ làn gió nhẹ thổi kia cũng làm Lý Thu Thủy cảm thấy đại địch xuất hiện.

Một chưởng của nàng đánh ra cũng là cực kỳ nổi danh, mượn Tiểu Vô Tướng Công mà đánh ra Thiết Sa Chưởng, một chưởng mang theo cương kình kinh khủng nhưng đối thủ của nàng còn đáng sợ hơn, trong màn đêm chỉ thấy hắc y nhân kia bàn tay đưa ra, sau đó toàn bộ cương kình của Thiết Sa Chưởng chưa kịp chạm vào đối phương đã lập tức tiêu thất.

Hắc y nhân bước chân cũng nhẹ chuyển, một chưởng tiếp tục đánh ra, một chưởng này làm Lý Thu Thủy không cách nào tưởng tượng được, một chưởng tưởng như nhẹ nhàng nhưng lại mang theo thiên địa đại thế, khiến Lý Thu Thủy có cảm giác mình bị khóa chặt không cách nào tưởng tượng.

Lý Thu Thủy mồ hổi chảy xuống, nàng vận lên toàn bộ nội lực cả đời mình, nàng thậm chí còn không xuất hiện nổi chiến ý, trong mắt nàng hắc y nhân này còn kinh khủng hơn sư phụ năm xưa, đáng tiếc nội lực của nàng có kinh khủng thế nào thì cũng thuộc phạm trù nhân loại, lấy cái gì đối đầu với thiên đạo cao cao tại thượng kia?.

Bàn tay trần kia rốt cuộc đặt lên vai Lý Thu Thủy, thân thể Lý Thu Thủy liền run lên sau đó từ từ quỳ xuống, nàng không cách nào cử động được, ánh mắt Lý Thu Thủy bắt đầu hiện lên một tia sợ hãi.

Lý Thu Thủy không hiểu nổi, thiên hạ sao có cao thủ đáng sợ bực này?,.

Bóng đêm phủ xuống, bóng đêm bao phủ cả căn phòng nhỏ nhưng bóng đêm không ngăn cản được tầm mắt của Lý Thu Thủy dù sao cao thủ cấp bậc ngũ tuyệt căn bản không quan tâm đêm ngày, trong màn đêm bọn họ vẫn có thể nhìn rõ mọi vật, Lý Thu Thủy hoàn toàn có thể nhìn thấy dung mạo của hắc y nhân kia.

Lý Thu Thủy không nhìn thì thôi khi nàng nhìn liền bắt đầu sững sờ không hiểu, kẻ một chiêu có thể khống chế nàng... thực sự quá trẻ, nàng chỉ ở độ tuổi 16-17 mà thôi, toàn thân mặc hắc y sau lưng đeo một thanh hắc kiếm, bên hông lại có một thanh kiếm gỗ nhỏ, người chế phục Lý Thu Thủy không phải là A Thanh thì có thể là ai?.

.............

Nếu thấy lỗi chính tả hãy comment để lại cho mình, càng nhiệt tình càng tốt.

Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.

Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.