Nhã Linh ngồi dậy đi về phía bàn ăn, trong lúc ăn cả hai không nói gì, có lúc Gia Luân gắp cho Nhã Linh mấy miếng thịt

Ăn xong, Gia Luân bưng mâm ra ngoài, cô cùng lên giường nằm

Khi Gia Luân vào, mặc dù cô chưa ngủ, nhưng vẫn giả vờ nhắm mắt, anh nhẹ nhàng lấy mền gối ra ghế ngủ

Anh biết hiện tại cô không muốn gần mình nên cũng không muốn làm cô khó xử

Vì ghế làm bằng gỗ nên cũng không êm ái như nệm, phải đến gần sáng mới chợp mắt được

Sáng sớm khi Nhã Linh dậy thì Gia Luân vẫn đang nằm trên ghế gương mặt hết sức mệt mỏi

Cô cũng không muốn đánh thức anh nên nhẹ nhàng vệ sinh cá nhân sau đó ra ngoài

" mợ, mợ có sao không?" Thấy Nhã Linh ra khỏi phòng thì Liên Nhi liền chạy đến hỏi, hôm qua định đợi đến giờ cơm rồi hỏi nhưng thấy cậu hai mang cơm về phòng nên cũng thôi

" không sao, chỉ là vết thương ngoài da mà thôi" Nhã Linh mỉm cười nói

" haizz, hôm qua cậu hai dữ thiệt làm mọi người trong nhà sợ rớt tim, nhờ cậu mà con được đánh con Kiều, đã cái nư dễ sợ" Liên Nhi cười nói, con Kiều lợi dụng có mợ ba chống lưng lúc nào cũng làm càng

" nói nhỏ thôi, nó nghe được lại sinh thù " Nhã Linh đưa tay lên miệng ra hiệu

" Nhã Linh " Gia Phát từ đâu đi đến

" hả? " Nhã Linh quay sang nhìn Gia Phát hỏi

" vết thương của bà đã ổn hơn chưa? có cần mua thuốc không? tui có thuốc ở nước ngoài nè để tui lấy cho bà" Gia Phát lo lắng nói.

Truyện Cổ Đại

" à không cần Gia Luân bôi thuốc cho tui rồi " Nhã Linh lắc đầu nói

" bà giận tui hả?" Gia Phát chần chừ hỏi

" điên hả? ông có làm gì tui đâu mà tui phải giận " Nhã Linh cười tươi nói trong lòng cô thật sự không có một chút nào là giận Gia Phát cả

" vậy thì tốt làm tui lo, mà tui thay mặt mẹ tôi xin lỗi bà nha " Gia Phát thở phào nhẹ nhõm sau đó nghiêm túc nói

" ừm " Nhã Linh chỉ giả vờ thôi đương nhiên có thù thì phải trả, cô cũng đâu cao thượng đến mức đó

" Mợ hai, cậu hai tới kìa " Liên Nhi thấy Gia Luân đi đến nên nhắc, cô ấy sợ cậu hai thấy mợ hai nói chuyện với cậu Út sẽ hiểu lầm

" chúng ta đi vào ăn sáng đi " Nhã Linh nghe vậy cũng rời đi

Gia Luân, Nhã Linh và Gia Phát đi vào nhà ăn thấy mọi người đã ngồi đó đầy đủ

Gia Luân đi đến chủ động kéo ghế cho cô, mặc dù không thích nhưng cô vẫn phải trưng cái vẻ mặt cười tươi

" Nhã Linh vết thương của con sao rồi?" Gia Bảo nhìn Nhã Linh hỏi

" dạ đỡ đau rồi ạ " Nhã Linh mỉm cười nói

" vậy thì tốt " Gia Bảo nhàn nhạt nói

" anh hai à, vợ anh cũng không sao? hay anh tha cho con Kiều đi, đuổi nó thì tội, nó cũng rất được việc mà" Huyền My vội vàng nói không ngờ Gia Luân lại ác độc đến vậy, những người hôm qua trừ mợ ba và bà hai thì tất cả có liên quan đều bị đánh 10 cây, con Kiều thì bị đuổi, nó khóc lóc với Huyền My cả đêm qua

" được việc với cô không phải được việc với chúng tôi " Gia Luân nhàn nhạt nói

" Anh hai, em biết chuyện mẹ em làm với chị hai là sai, nhưng anh vuốt mặt cũng phải nể mũi, chẳng lẽ muốn tiệt luôn đường sống của người khác " Gia Lộc nói thêm vào, Gia Luân thật sự không nể ai trong cái nhà này thật rồi, không xem ai ra gì

" nó bị vậy là còn nhẹ á, ở đó mà còn nể với không nể, nếu là em thì chưa chắc bây giờ nó còn tâm trạng mà khóc lóc đâu, đến một câu xin lỗi còn không có, đúng là đồ vô học" Gia Phát cười khinh nói, câu nói này đụng chạm đến rất nhiều người

" con!.

" Thảo Hạnh tức giận đứng dậy chỉ thẳng vào Gia Phát

Đúng là bạn cô nói câu nào là thấm câu đó, trong bụng cô lúc này vui như trẩy hội

" có im hết đi không? ăn cũng không yên " Gia Bảo đập bàn quát lớn

" Nhã Linh, đi ra ngoài ăn " Gia Luân kéo tay Nhã Linh cả hai đứng dậy rời đi

Gia Luân đưa Nhã Linh đến một quán bún gần xưởng lụa ăn

" sao anh đuổi con Kiều vậy?" Nhã Linh nhìn Gia Luân nghiêm túc hỏi

" nó làm em ra nông nỗi này còn muốn để nó ở lại" Gia Luân nhướng mày hỏi, anh cũng rất bất ngờ khi cô quyết định nói chuyện với anh nhưng chuyện mà cô nói lại càng làm anh bất ngờ hơn

Cô cũng nghỉ lại đúng là chuyện đó xảy ra cô không hề muốn, còn hận nữa nhưng nghĩ đi nghĩ lại cô là vợ anh, chuyện đó trước sau gì cũng phải xảy ra, với cả anh cũng rất tốt với cô nếu cứ như vậy cũng khó chịu

" không phải, cho nó đi có phải quá đơn giản không? " Nhã Linh lắc đầu nói

" muốn trả thù?" Gia Luân nhếch môi cười hỏi

" ừ, tôi sẽ trả lại bọn họ những gì mà họ đã làm " Nhã Linh kiên quyết nói

" ok, nhớ cẩn thận " Thấy gương mặt quyết tâm đấy anh cũng không nở từ chối đành phải gật đầu chấp nhận ai bảo anh có cô vợ tinh ranh quá chi.