Cổ Đạo Kinh Phong

Chương 669: Thương Khung Liệt Nhận

Đường môn đột phá vòng vây, Bách Trượng Thái Quân được Vô Song cùng Lan Đình dìu đi ra ngoài sơn động, Hương Chi núp ở một nơi gần đó, vội vã cầm Hàng long trượng và xách hòm thuốc chạy đến chỗ Thái Quân, đưa Hàng long trượng cho Thái Quân, lại đưa hòm thuốc cho Lan Đình.

Nam Cung Trường Mại vẫn đang lưu ý, thấy Lan Đình đi ra hắn mới thở phào một hơi. Hắn vốn đang bị thương, chị dựa vào một hơi thở mà áp chế, hiện tại hơi thở này nhả ra, lập tức lộ ra sơ hở. Nam Tông trưởng lão sao lại bỏ qua, tả chưởng cắt thẳng lên ngực Nam Cung Trường Mại. Nam Cung Khuyết lao tới che trước người phụ thân, chém trường kiếm vào tả chưởng Nam Tông trưởng lão. Nam Tông trưởng lão thoắt cái xuất hiện phía sau Nam Cung Trường Mại, "Oanh" hữu chưởng nặng nề vỗ lên lưng Nam Cung Trường Mại.

"Phụt!"

Phun ra một dòng máu, nhưng không phải từ sau lưng Nam Cung Trường Mại, mà kích ra từ hữu chưởng của Nam Tông trưởng lão. Thì ra lòng bàn tay y vốn bị đâm thủng, trọng kích lần này khiến vết thương vỡ toang, có thể thấy một chưởng của Nam Tông trưởng lão nặng thế nào. Nam Cung Trường Mại bị đánh bay mấy trượng, nặng nề rơi xuống đất, máu phun xối xả.

- Cha --

Lan Đình la lên thất thanh. Tiếng la này làm Sở Phong ở bên kia rất kinh ngạc. Thì ra phụ thân của Lan Đình là Nam Cung Trường Mại? Hắn thoáng chốc minh bạch, vì sao vào ngày Thanh Thành thi kiếm, Nam Cung Khuyết lại cùng Lan Đình thân thiết như vậy, mà Nam Cung Trường Mại biết rõ Ma Thần tông đều ở Đường môn nhưng vẫn muốn xông vào Đường môn thăm dò, thì ra là khẩn trương cho nữ nhi của mình.

Lại nói Lan Đình hét lên chạy tới chỗ Nam Cung Trường Mại, tả hữu hộ pháp lướt tới xuất kiếm. Một kiếm này vốn đâm vào Nam Cung Trường Mại, nhưng Lan Đình đột nhiên nhào tới, biến thành đâm vào lưng Lan Đình.

- Đình Nhi --

Nam Cung Trường Mại bật người dậy che ở trước người Lan Đình, "phụt phụt" hai thanh kiếm đâm xuyên người Nam Cung Trường Mại.

- Cha --

Lan Đình đứng như trời trồng.

Tả hữu hộ pháp rút kiếm ra, đồng thời giơ chưởng vỗ lên ngực Nam Cung Trường Mại.

- Cha --

Lan Đình đột nhiên nhào lên người Nam Cung Trường Mại, muốn dùng thân thể mình ngăn một chưởng này. Nam Cung Trường Mại đột nhiên xoay người ôm Lan Đình vào trong ngực.

"Bang!"

Chưởng kình của Tả hữu hộ pháp nặng nề vỗ lên sau lưng Nam Cung Trường Mại, đánh bay Nam Cung Trường Mại và Lan Đình, lại nặng nề ngã xuống đất. Nhưng trước khi rơi xuống đất, Nam Cung Trường Mại vẫn dùng thân thể bảo vệ Lan Đình.

- Cha --

Lan Đình vội nâng Nam Cung Trường Mại dậy, Nam Cung Trường Mại mặt như giấy trắng, hơi thở mong manh, đã bất tỉnh nhân sự, hai kiếm xuyên người, mặc dù cũng không phải trí mạng, nhưng trọng kích liên tiếp đã chấn lục phủ ngũ tạng của hắn trọng thương, thậm chí lệch vị trí. Lan Đình run tay mở hòm thuốc, lấy chín cây kim châm, muốn thi triển Kim Châm Độ Kiếp cứu Nam Cung Trường Mại.

Tả hữu hộ pháp đâu để Lan Đình thi cứu, liền giơ kiếm đâm tới. Bách Trượng Thái Quân điểm mũi trượng, lăng không rơi xuống trước người tả hữu hộ pháp, đoạn duỗi mộc trượng chặn đứng trường kiếm, lại la lên:

- Đệ tử Đường môn, bảo vệ Nam Cung gia chủ!

Bởi Thiếu Lâm Thập Bát La Hán cùng Nam Cung Thập bát đệ tử đều đang bày trận bảo vệ Nam Cung Trường Mại, cho nên rất nhiều cao thủ phân đường của Ma tông không ai ngăn cản, họ rất nhanh đột phá trận ám khí của đệ tử Đường môn, đe dọa La Hán trận cùng Cửu Cung Kiếm trận, nhưng họ muốn phá Thập Bát La Hán trận do Vô Giới dẫn dắt, cùng Cửu Cung Kiếm trận do Nam Cung Khuyết dẫn dắt, sẽ phải trả giá thảm trọng.

Đông Tông trưởng lão đột nhiên lướt tới trước Thập Bát La Hán trận, vỗ song chưởng vào Vô Giới. Mười tám đệ tử Thiếu Lâm đồng thời chớp người, hai hàng đứng phía sau Vô Giới, mộc côn đệ tử phía sau điểm lên lưng đệ tử phía trước, mà hai đệ tử trước nhất thì điểm mộc côn lên lưng Vô Giới. Vô Giới vỗ tay nhắm mắt, sau đó đẩy ra, "Bang", Đông Tông trưởng lão bay ngược lại mấy trượng, Thập Bát La Hán không chút dao động, mộc côn vẫn điểm thẳng tắp, Vô Giới chậm rãi hợp song chưởng lại, nhắm mắt tụng kinh. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn

Lãnh Mộc Nhất Tôn đột nhiên nhoáng lên, thân mình như một thanh đao nhọn đâm phá cao thủ các phái, trong nháy mắt lướt tới trước người Vô Giới, hữu chưởng vỗ thẳng vào cái đầu trọc của Vô Giới. Vô Giới mở hai mắt, song chưởng phân ra lại hợp lại, giơ lên trên nghênh tiếp, "Oanh", Lãnh Mộc Nhất Tôn không nhúc nhích, Vô Giới bị chấn lún vào đất, Thập Bát La Hán bị chấn bay tứ tung.

Lãnh Mộc Nhất Tôn không để ý đến Vô Giới, lướt tới trước Cửu Cung Kiếm trận, hữu chưởng vỗ vào Nam Cung Khuyết. Nam Cung Khuyết cũng đồng thời bắn ra chín đạo kiếm quang, mười tám thanh trường kiếm của Thập bát đệ tử phía sau cũng theo chín đạo kiếm quang đâm thẳng tới Lãnh Mộc Nhất Tôn. Lãnh Mộc Nhất Tôn tay phải hóa trảo, rất khó tin từ trong chín đạo kiếm quang nắm lấy mũi kiếm của Nam Cung Khuyết, lại rung một cái,, mũi kiếm trong nháy mắt chấn mười tám lần, đồng thời điểm lên thân kiếm của Thập bát đệ tử, kiếm kình đáng sợ chấn bay toàn bộ Thập bát đệ tử. Lãnh Mộc Nhất Tôn vung tay phải lên, hất bay Nam Cung Khuyết cả người lẫn kiếm bay mấy trượng, tiếp theo tay trái đâm thẳng tới ngực Nam Cung Trường Mại.

- Cha --

Nam Cung Khuyết hét lên bi thiết.

Đúng lúc này, một tiếng hét thảm thiết vang động núi sông, ngay sau đó một đạo liệt nhận phá không trảm tới Lãnh Mộc Nhất Tôn. Lãnh Mộc Nhất Tôn xoay người lại, vung tay trái hất đi liệt nhận. Tiếp theo một bóng người đi tới, tóc tai bù xù, mặt đầy cáu bẩn, chỉ lộ ra hai con ngươi đỏ lòm nhìn vào Lãnh Mộc Nhất Tôn, chính là Thương Kính Tôn, chưởng môn phái Điểm Thương bị Ma tông diệt môn!

Lãnh Mộc Nhất Tôn thản nhiên nhìn Thương Kính Tôn, thần sắc không có chút biến hóa.

- A --

Thương Kính Tôn nổi giận gầm lên, Khung Thương kiếm chém tới Lãnh Mộc Nhất Tôn. Lãnh Mộc Nhất Tôn tránh đi, Khung Thương kiếm biến thành chém vào Nam Cung Trường Mại, Thương Kính Tôn lại không thu kiếm về, điên cuồng chém tới Nam Cung Trường Mại.

Trời! Tất cả mọi người bị chiêu này làm sợ ngây người!

Đúng lúc này, một người như điện bắn tới ngăn Khung Thương kiếm, chính là Nam A Tử, chưởng môn Đông A kiếm phái cũng bị Ma tông diệt môn.

- Thương huynh, đừng như vậy!

Thương Kính Tôn quát lên một tiếng, Khung Thương kiếm chém tới đầu Nam A Tử. Nam A Tử giơ kiếm ngăn cản, "keng", gót chân bị ép lén xuống đất, đồng thời cánh tay hiện ra vết nứt. Thương Kính Tôn liên thanh quát lên, lại giơ kiếm chém. Nam A Tử vội la lên:

- Thương huynh, là ta!

Khung Thương kiếm dừng lại giữa không trung, Thương Kính Tôn nhìn Nam A Tử rồi đột nhiên xoay người lại, điên cuồng gào lên, Khung Thương kiếm như điên cuồng phát ra từng đạo liệt nhận chém tới Lãnh Mộc Nhất Tôn. Lãnh Mộc Nhất Tôn không ngăn cản, cũng không đánh trả, chỉ chớp người tránh né, hơn nữa mỗi lần đều đợi liệt nhận trảm tới đỉnh đầu, sắp bị chém đôi thì y mới hời hợt tránh đi, làm cho liệt nhận sượt qua người y, nhưng thủy chung không chạm tới y sam.

Lãnh Mộc Nhất Tôn càng như thế, Thương Kính Tôn càng cuồng nộ, càng điên cuồng chém ra Khung Thương kiếm, từng đạo liệt nhận chém xuống đất, không một vết nào dưới nửa thước. Lãnh Mộc Nhất Tôn chính là muốn làm Thương Kính Tôn tức giận, để Thương Kính Tôn rơi vào điên cuồng không thể tự cứu!

Y sam Thương Kính Tôn bắt đầu rách từng miếng, rồi nứt khóe mắt, máu chảy ra. Nam A Tử thất kinh, vội chớp người đột nhập vào giữa liệt nhận, giơ Thái A kiếm ngăn lại:

- Thương huynh, bình tĩnh chút đi...

Khóe mắt Thương Kính Tôn càng nứt càng lớn, hắn đột nhiên rít gào rồi nhảy vào trong giáo đồ Ma tông, vung Khung Thương kiếm điên cuồng chém giết chúng nhân Ma tông. Trong nháy mắt liền có hai, ba mươi cao thủ Ma tông bị chém dưới liệt nhận. Hai đường chủ kinh hãi, vội dẫn hơn mười cao thủ phân đường tới ngăn cản. Ai ngờ họ vừa mới lướt tới, Khung Thương kiếm vung lên đã chém đầu hai người bay giữa không trung, sau đó liệt nhận chém liên tục, hơn mười cao thủ phân đường trong khoảnh khắc ngã xuống đất.

Hai mắt Lãnh Mộc Nhất Tôn thoắt cái tối đi, đột nhiên biến mất rồi xuất hiện trước người Thương Kính Tôn, nhìn Thương Kính Tôn, con ngươi tối như hắc động không đáy.

Thương Kính Tôn hú dài một tiếng, Khung Thương kiếm chỉ lên trên trời, thân kiếm trạm chín vết đốm nhợt nhạt, mỗi một vết ban trạm một vòng quang mang trắng bệch, sau đó cả người và thân kiếm hóa thành một đạo Thương khung liệt nhận, kiếm phá thương khung, chém thẳng tới Lãnh Mộc Nhất Tôn!

Lãnh Mộc Nhất Tôn đứng thẳng, đợi đến khi liệt nhận chém tới trước người mới giơ hai tay về phía trước kẹp lấy Khung Thương kiếm. Thương Kính Tôn gầm lên, y sam vỡ vụn bay ra, trong nháy mắt không hề bảo lưu rót chân khí toàn thân vào trong Khung Thương kiếm, chín vết đốm tỏa rực quang mang, đâm mù mắt vài cao thủ Ma tông gấn đấy.

Nét mặt Lãnh Mộc Nhất Tôn bắt đầu hiện ra vết máu, vết máu kịch liệt khuếch tán, trong nháy mắt đầy cả mặt, sau đó tiếp tục khuếch tán, trải rộng toàn thân Lãnh Mộc Nhất Tôn, tưởng như Lãnh Mộc Nhất Tôn sắp bị vết máu xé rách toàn thân thì vết máu lại đột nhiên dừng lại, sau đó dần dần biến mất, hoàn toàn biến mất trong chớp mắt. Lãnh Mộc Nhất Tôn toàn thân trở nên đen sẫm, quang mang của chín vết đốm trên Khung Thương kiếm trong nháy mắt bị nuốt chửng, biến thành chín vết đốm đen.

Lãnh Mộc Nhất Tôn buông hai tay ra. Khung Thương kiếm dừng lại giữa không trung. Hai mắt Thương Kính Tôn vẫn nhìn thẳng vào Lãnh Mộc Nhất Tôn, nhưng vô thần, máu tại khóe mắt đã ngưng kết, bởi vì hắn đã đoạn khí.