Sau khi kết hôn, Chu Tử Tri với Úc Trạch dọn về Úc gia, ở đây gần các bệnh viện trung ương, tương đối thuận tiện trong việc kiểm tra định kỳ và sinh con sau này.

Hơn nữa nhà mới vẫn còn thoang thoảng mùi gỗ và mùi sơn mới, Chu Tử Tri ngửi mùi thấy khó chịu sợ ảnh hưởng xấu tới bé bi.

Lấy Từ Thọ Tình làm gương, mọi người đều cho rằng Chu Tử Tri thể chất tốt, phản ứng nôn nghén sẽ không quá dữ dội, ai ngờ đến tuần thứ tám, dù ăn hay không cô đều ói cả ra, đến tuần thứ mười hai, gần như nôn ra mật xanh.

Ở công ty Úc Trạch thường xuyên thất thần, ngày đêm tranh thủ chạy về săn sóc Chu Tử Tri, đến tận tháng thứ ba, cô mới có dấu hiệu bớt nôn nghén.

Hiện tại chẳng những vị giác của cô thay đổi rất lớn mà đến khứu giác cũng trở nên mẫn cảm rất nhiều, không thoải mái là nổi nóng ngay.

Úc Trạch về đến nhà phải lập tức tắm rửa, đánh răng, thay quần áo, từ trong ra ngoài đều cọ rửa một lần, xác định không còn mùi thuốc lá, mới được phép chạm vào cô.

"Hôm nay có đếm máy thai không?"

"Có."

Chu Tử Tri ngồi ăn cà chua bi, mỗi ngày cô đều nghe lời dặn của bác sĩ mà lưu ý tình huống của đứa bé, khóa học dinh dưỡng hay hướng dẫn chăm con đầu lòng cô đều ghi danh tham dự đầy đủ.

Đến khi bản thân mình làm mẹ, cô mới biết có nhiều việc không dễ dàng gì.

Cái loại không dễ dàng đó sẽ kéo dài thật lâu, sẽ theo cô suốt nửa đời còn lại.

Úc Trạch ra ngoài, khi về nhấc theo một túi giấy,anh cười nói, "Tử Tri, anh mua cho cục cưng mấy con khỉ con dễ thương lắm này."

Toàn bộ đồ trong túi giấy đổ xuống giường.

Có khoảng mười con khỉ bằng bông rất nhỏ, cô đến gần, cầm lấy hai con khỉ con vuốt vuốt, bóp cái đuôi có thể kêu lên vài tiếng, vỗ đầu còn biết đọc thơ Đường, ca hát, mở công tắc dưới chân lại xoay tròn khiêu vũ, mỗi con khỉ con đều khác biệt, rất nhiều chức năng thú vị.

"Con nào cũng đẹp."

Úc Trạch thấy Chu Tử Tri thích, anh vui mừng, nhịn không được sờ sờ mặt cô, "Mặt tròn quá"

Trước kia là hơi mũm mĩm, bây giờ là mập thật.

Cảm giác đã tay, Úc Trạch lại xoa nắn.

Chu Tử Tri khóe miệng rất nhỏ kéo ra, đứa nhỏ nằm trên dạ dày , cô ăn cũng không nhiều nhưng cân nặng vẫn tăng dần đều, thay đổi rõ nhất chính là ở gương mặt.

Cô thấy cứ tiếp tục như vậy, chắc không dám soi gương luôn.

"Ngồi xuống đây." Úc Trạch nói, "Cho anh ôm một lát."

Chu Tử Tri ngồi xuống bên cạnh, ngửa đầu hôn Úc Trạch, hơi thở dồn dập, hai người càng lúc càng chìm đắm.