- Hắc Ám Âm Phong, có hiệu quả ăn mòn, nhanh vận chuyển chân nguyên hộ thể.

Ưng lão lập tức nói.

Nếu như lúc đầu, Hắc Ám Âm Phong bên ngoài Hắc Phong Cốc có thể trực tiếp diệt sát Vương Giả đỉnh phong, thì càng xâm nhập vào sâu, Hắc Phong lại càng mạnh mẽ hơn, cho dù là Thánh Thể của Thánh Chủ cũng không chịu nổi.

Toàn bộ Hắc Phong Cốc tràn ngập Hắc Ám Âm Phong càn quét, tựa như tiếng gào khóc thảm thiết.

Lúc Hắc Ám Âm Phong chạm vào chân nguyên hộ thể, một phần Hắc Phong sẽ xuyên qua chân nguyên, xẹt qua thân thể Triệu Phong.

- Hắc Ám Âm Phong này có một luồng khí Âm Sát, đánh thẳng vào linh hồn.

Trong lòng Triệu Phong có chút kinh hãi.

Cấm địa trong không gian Thái Cổ còn sót lại, quả nhiên không phải bình thường, không biết ngoại trừ Hắc Ám Âm Phong ra, trong này còn có nguy cơ nào.

- Không sai, nếu như là người có tâm trí không kiên định, rất dễ bị khí Âm Sát này khiến cho dục vọng, tà ác trong lòng nổi lnee, nhân cách vặn vẹo.

Ưng lão bổ sung thêm một câu.

- Không ngờ Hắc Ám Âm Phong còn có năng lực này.

Toàn thân Kinh Khải run rẩy, cảm thấy nơi này có chút tà môn.

Trong Hắc Phong Cốc, ba người cực kỳ cẩn thận, từng bước xâm nhập.

Bởi vì Hắc Ám Âm Phong, cho nên tầm nhìn rất thấp, cho dù là mắt trái của Triệu Phong, cũng không ngoại lệ, tầm mắt bị cản trở nghiêm trọng.

Trừ phi Triệu Phong khởi động năng lực Kim Đồng, nhưng như thế thì tiêu hao quá lớn.

- Âm Phong Thảo.

Kinh Khải bỗng nhiên hét lên.

Ba người nhìn kỹ, quả nhiên cách đó không xa, có một gốc Âm Phong Thảo trong kẽ đá.

Âm Phong Thảo mặc dù phẩm cấp không cao, nhưng lại vô cùng hiếm có, là trân tài tuyệt hảo để tu luyện công pháp thuộc tính Âm Hàn, Phong.

Tại Đại Lục Vực, dược liệu vừa có tính Phong và Âm Hàn, cực kỳ hiếm thấy.

Triệu Phong đi tới trước, trực tiếp ngắt lấy.

- Triệu Phong, gốc Âm Phong Thảo này đã bị Hắc Ám Âm Phong ảnh hưởng, bên trong ẩn chứa lực lượng Âm Sát, mặc dù ngươi tu luyện Phong thuộc tính, nhưng khí Âm Sát này không dễ khu trừ đâu.

Ưng lão vội nhắc nhở một câu.

Trong Tiên Dược Các, Ưng lão đã tận mắt nhìn thấy phương pháp trừ độc thần kỳ của Triệu Phong.

Chẳng qua, Thiên Hồng Hỏa Phong Sào lúc đó là trúng độc ngoài dự liệu.

Còn Âm Phong Thảo trong Hắc Phong Cốc, lại bị Hắc Ám Âm Phong quanh năm suốt tháng ảnh hưởng, đã biến đổi bản chất, muốn khu trừ khí Âm Sát trong đó, quả thật rất khó.

- Ta biết rồi.

Triệu Phong đáp một tiếng, nhìn thấy phía trước lại có những gốc dược liệu này, liền trực tiếp ngắt lấy.

Với ý chí linh hồn của Triệu Phong, lại thêm lực lượng Lôi Kiếp hủy diệt, hắn thật sự không sợ hãi khí Âm Sát này.

Nếu như khí Âm Sát này đủ mạnh, còn có thể phát ra tác dụng ma luyện tâm thần.

- Ưng lão, hắn không nghe khuyên nhủ thì thôi.

Kinh Khải khẽ lắc đầu, Triệu Phong hời hợt với Ưng lão như vậy, khiến hắn rất không thích.

Trong lăng mộ Hoàng tộc, suốt cả chặng đường, Ưng lão dẫn đầu Cửu hoàng tử và Kinh Khải, hoàn mỹ phá được hai khu vực truyền thừa, tránh thoát hết toàn bộ nguy cơ.

Thực lực, lịch duyệt của Ưng lão, khiến Kinh Khải vô cùng bội phục.

Điều duy nhất khiến hắn khó hiểu chính là: dường như Ưng lão rất tin tưởng Triệu Phong.

Vốn dĩ Ưng lão định rút lui khỏi cấm địa Hắc Phong Cốc, nhưng bởi vì Triệu Phong đến, mà Ưng lão đã thay đổi chủ ý.

Theo hắn, trong đội ngũ này, có thể Triệu Phong, cũng không đủ ứng phó với nguy cơ trong Hắc Phong Cốc.

- Ồ?

Triệu Phong chợt cảm giác được một tia linh hồn chấn động khác thường, mắt trái không ngờ nhìn thấy trong đám Hắc Phong phía trước, có một bóng đen đang ẩn nấp.

- Cẩn thận.

Ưng lão và Kinh Khải cũng đã nhận ra, lập tức xông lên.

Grào...

Một tiếng gào thét âm lãnh, từ trong Hắc Ám Âm Phong truyền đến.

Chỉ thấy, đạo bóng đen đột nhiên hóa thành một luồng Hắc Ám Âm Phong ngưng thực, lao thẳng đến chỗ Triệu Phong, bên trong Hắc Ám Âm Phong, mơ hồ lộ ra một cái miệng lớn dữ tợn.

Ưng lão vận chuyển chân nguyên, nhảy lên không, điểm ra một chỉ.

Vụt...

Ngón ta của Ưng lão phóng ra một chùm tia sáng u ám, xuyên thấu hư không, trực tiếp đánh trúng đoàn Hắc Ám Âm Phong kia.

Phốc…

Hắc Ám Âm Phong hóa thành một quái vật lưng gù màu đen hình người, nằm rạp trên mặt đất, hàm răng trong miệng ma sát, lộ vẻ bị bỏ đói lâu ngày, vô cùng dữ tợn xấu xí.

- Đây là…. Quái vật gì?

Kinh Khải toàn thân run rẩy, lập tức vận chuyển chân nguyên, vô số hào quang màu vàng chập chờn quanh người.

Vụt vụt vụt...

Vô số tia sáng vàng bắn ra, đâm thẳng về phía quái vật màu đen lưng gù.

Vụt... Vụt...

Mấy đạo kim quang cắm vào trong thân hình quái vật lưng lù, nhưng lại không có nhiều hiệu quả lắm.

Grào...

Quái vật có chút phẫn nộ, hướng về phía Kinh Khải gào thét, ngay lập tức, một luồng Hắc Ám Âm Phong cường đại, dung hợp với Hắc Ám Âm Phong xung quanh thành một thể, phóng tới trước mặt Kinh Khải.

- Tại sao lại không hiệu quả?

Kinh Khải kinh hãi hét lớn, tay trái vung lên, lập tức, một sợi dây leo cực lớn từ dưới đất chui lên, ngăn cản Hắc Ám Âm Phong.

Nhưng luồng khí Âm Sát này ảnh hưởng linh hồn, sau khi xuyên qua dây leo, lại đánh thẳng vào linh hồn Kinh Khải, khiến cho hắn đau đớn phát run.

- Đây là Hắc Phong Âm Quỷ, là linh hồn kết hợp với Hắc Ám Âm Phong đặc thù của Hắc Phong Cốc, chỉ có công kích linh hồn mới hữu hiệu.

Ưng lão lập tức dặn dò, sau đó lại điểm ra mấy chỉ.

Vụt... Vụt...

Chùm tia sáng ẩn vào hư không, lập tức đánh trúng điểm yếu trên Hắc Phong Âm Quỷ.

Sau một trận gào thét gầm rú.

Thân hình Hắc Phong Âm Quỷ chậm rãi tán loạn, hóa thành vô số khí Âm Sát, dung nhập vào hư không.

Triệu Phong thấy Hắc Phong Âm Quỷ bị Ưng lão giải quyết, liền thu hồi Âm Phong Thảo, sau đó mới chậm rãi đứng lên.

Những Hắc Phong Âm Quỷ này có chút kỳ lạ, thực lực chỉnh thể tương đương với Vương Giả bình thường, lại sinh sống ở địa điểm đặc thù như Hắc Phong Cốc, có thể phát huy được uy lực càng mạnh hơn.

- Ngươi là Tuần Thú Sư, không nên cách chúng ta quá xa.

Kinh Khải tiến lên, quát lớn với Triệu Phong.

Theo hắn, vừa rồi Triệu Phong đã bị Hắc Phong Âm Quỷ dọa cho không dám động đậy.

Nếu không phải hắn và Ưng lão kịp thời ra tay, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.

- Ồ? Những khoáng thạch màu đen này, cũng ẩn chứa thuộc tính Âm Phong cường đại.

Mắt trái của Triệu Phong, tập trung về phía một vài khối đá màu đen lộ ra trên vách tường, thản nhiên nói.

- Ngươi.

Thấy Triệu Phong phớt lờ mình, trong mắt Kinh Khải có chút tức giận.

Ầm...

- Những quái vật này, thật khó dây vào.

Cách đó không xa, âm thanh của một trận chém giết vang lên, hiển nhiên là đội ngũ khác cũng bị Hắc Phong Âm Quỷ tập kích.

Những cường giả tiến vào nơi này, đều là những tồn tại đỉnh phong, không có người nào là đèn cạn dầu.

- Sử dụng công kích linh hồn.

Rất nhanh, bọn họ cũng đã phát hiện ra nhược điểm của Hắc Phong Âm Quỷ, lập tức giải quyết bọn chúng.

Trong đó có một vị lão giả, nhìn thấy bên này có vài đạo nhân ảnh, lập tức hô lên:

- Không biết các hạ là thành viên của vị hoàng tử nào, lúc này cùng nhau tìm kiếm kỳ ngộ trong cấm địa của Hắc Phong Cốc mới là trọng điểm, không biết các vị có muốn tạm thời liên kết với chúng ta không?

Ưng lão chậm rãi đi đến, nói:

- Như vậy cũng tốt, mọi người đi cùng, có thể chiếu ứng lẫn nhau.

Tiểu đội ba người phía trước, là thành viên của Lục hoàng tử, người dẫn đầu là cảnh giới Chuẩn Thánh Chủ, cũng là Trưởng lão Chấp Pháp của Tông phái Tam Tinh Lưu Ly Môn, còn hai thành viên kia, một người là Đại Đế trẻ tuổi, còn một người là Chuẩn Thánh Chủ.

- Thì ra là Ưng lão.

Lão giả áo bào tím dẫn đầu, chợt lộ vẻ vui mừng.

- Ồ? Tại sao lại có Vương Giả ở đây?

Trong tiểu đội của lão giả áo bào tím, vị Đại Đế trẻ tuổi đột nhiên lộ vẻ kinh ngạc.

Theo hắn, thực lực của đội ngũ Ưng lão, dường như có chút yếu kém.

Tên Vương Giả kia có thể tiến vào nơi này, có lẽ trên người có trân bảo phòng ngự linh hồn nào đó.

Một vị Chuẩn Thánh Chủ khác, cũng liếc nhìn Triệu Phong, không nói gì.

- Vừa rồi chúng ta mới phát hiện một cái thạch động, lúc chuẩn bị tiến vào, liền gặp phải rất nhiều Hắc Phong Âm Quỷ.

Lão giả áo bào tím mỉm cười, ý tứ hết sức rõ ràng.

- Chúng ta vào trong một phen đi.

Ưng lão mặt không đổi sắc.

Nếu như kỳ ngộ không có nguy hiểm gì, đối phương há phải mời bọn hắn, trong lòng Ưng lão cũng đã sớm hiểu rõ điều này.

Dưới sự dẫn đường của lão giả áo bào tím, không lâu sau, mọi người đã trông thấy lối vào của một thạch động.

Lúc này không có Hắc Phong Âm Quỷ xông ra, mọi người mới cẩn thận tiến vào.

Khoảnh khắc vừa tiến vào thạch động, một luồng khí Âm Sát cường đại, trực tiếp quét qua linh hồn mọi người.

Trong đội ngũ của lão giả áo bào tím, tên Đại Đế trẻ tuổi, lập tức rú lên một tiếng thống khổ.

Kinh Khải cũng không tốt lắm, gương mặt vặn vẹo đau đớn.

Linh hồn của ba vị Chuẩn Thánh Chủ còn lại đều khá mạnh, thậm chí có lẽ còn mang theo trân bảo phòng ngự linh hồn, cho nên ảnh hưởng rất nhỏ.

Chẳng qua, tồn tại dị loại như Triệu Phong, lập tức khiến lão giả áo bào tím và vị Chuẩn Thánh Chủ còn lại chú ý.

Lão giả áo bào tím liếc nhìn Triệu Phong, thầm nghĩ:

- Tên tiểu bối này chỉ là Hư Thần Cảnh hậu kỳ, không ngờ bị luồng Âm Sát tà phong vừa rồi quét qua, mà mặt không đổi sắc, xem ra trân bảo phòng ngự linh hồn trong tay hắn, tuyệt đối không tầm thường.

- Đây là lực lượng Tiểu Thế Giới?

Thanh âm nhàn nhạt của Ưng lão vang lên.

- Chẳng lẽ đây là khu vực truyền thừa của một vị Thánh Chủ?

Lão giả áo bào tím liền dời sự chú ý khỏi người Triệu Phong, cẩn thận cảm giác.

Nhưng có thể bố trí truyền thừa Thánh Chủ trong Hắc Phong Cốc, e rằng thực lực của người này không phải là bình thường, độ khó vượt ải truyền thừa, chắc chắn cũng cao hơn một chút.

Tốc độ của mọi người, lập tức nhanh hơn.

Bên trong lăng mộ Hoàng tộc, một vài truyền thừa Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh đại thành, gần như đều nằm trong tay những tiểu đội hoàng tử xếp hạng trước năm, thực lực của bọn họ quá yếu, cho nên muốn kiếm một chén canh cũng rất khó.

Ưng lão dẫn đầu đội ngũ cũng nghĩ vậy, cho nên không đi thăm dò truyền thừa Thánh Chủ đại thành.

Đi được không bao lâu, một mảnh băng thiên tuyết địa âm u, đột nhiên xuất hiện trước mắt mọi người.

Tại trung tâm của thế giới băng tuyết này, có một tòa lâu đài băng lụp xụp.

- Ồ? Không có khảo nghiệm vượt ải sao?

Thần sắc Ưng lão trở nên âm trầm, thanh âm khàn khàn.

Tiểu Thế Giới truyền thừa này, có chút bất đồng so với những Tiểu Thế Giới truyền thừa mà bọn hắn vượt qua lúc trước, từ khi bọn hắn tiến vào cho đến bây giờ, ngay cả một chút động tĩnh cũng không có.

- Tiểu Thế Giới của nơi này đã suy sụp không chịu nổi, đoán chừng là cửa khẩu truyền thừa cũng bị phá hư rồi.

Lão giả áo bào tím nhìn lướt qua bốn phía, sau đó lên tiếng.

Hồi lâu sau, vẫn không có dị thường xuất hiện, sáu người mới bắt đầu cẩn thận tiếp cận tòa lâu đài băng.

- Thánh Khí truyền thừa?

Tên Đại Đế trẻ tuổi, nhìn qua kẽ nứt trên tòa lâu đài băng, chợt nhìn thấy vật phẩm bên trong, lập tức tăng tốc, trực tiếp xông vào.

Sắc mặt lão giả áo bào tím vẫn bình thường, cũng không ngăn cản hắn.

Tiếp đó, mọi người chỉ thấy tên Đại Đế trẻ tuổi kia, dễ dàng đem một thanh cự phủ màu đen, thu vào trong không gian trữ vật.

Ưng lão và lão giả áo bào tím đều nhíu mày, cảm giác có chút không đúng.

Mọi người cũng tăng tốc, tiến vào trong tòa lâu đài băng.

Phía bên phải tòa lâu đài băng, xếp đặt vô số thư tịch cũ nát, còn bên trái thì đều là thần binh lợi khí.

Tại trung tâm tòa lâu đài băng, có một cái quan tài bằng băng làm từ Lam Tinh cực lớn, bên trong có một bộ hài cốt nằm im, bên cạnh hài cốt là một chiếc nhẫn ám kim.

- Tài nguyên của Tiểu Thế Giới truyền thừa.

Trên mặt lão giả áo bào tím, không khỏi lộ vẻ khiếp sợ.

Tất cả mọi chuyện đều quá đơn giản, không hề có bất kỳ trở ngại nào đã tiếp cận với tài nguyên của Thánh Chủ truyền thừa, điều này khiến hắn có chút không thể tin nổi.

Đồng thời hắn cũng hối hận, lẽ ra không nên mời đám người Ưng lão đi theo.

Vốn dĩ, hắn cho rằng trong thạch động này, nguy cơ tràn ngập khắp bốn phía.

- Tiểu Thế Giới truyền thừa này là ta dẫn các ngươi vào, hơn nữa, các ngươi cũng không xuất lực, tài nguyên truyền thừa, chúng ta bảy thành, các ngươi ba thành.

Lão giả áo bào tím nghiêng người, mỉm cười nhìn về phía Ưng lão, ngữ khí khẳng định, hầu như không có ý tứ đàm phán.

Ngay lập tức, hai tiểu đội đều yên lặng nhìn nhau, bầu không khí trở nên tĩnh lặng vô cùng.

Bên phía lão giả áo bào tím, trên mặt ba người đều nở nụ cười lạnh nhạt.

- Ưng lão, đội ngũ của ngươi quá yếu, bằng không thì chúng ta phân chia mỗi bên năm thành, cũng không phải là không được.

Lão giả áo bào tím cũng không che giấu nữa.

Tiểu đội của bọn hắn, có hai Chuẩn Thánh Chủ, một Đại Đế.

Bất luận nhìn thế nào, thì cũng đều mạnh mẽ hơn đội ngũ của Ưng lão.