Giữa không trung.
Lão giả tóc trắng biến thành kiếm mang rực rỡ, quang hoa bắt đầu nội liễm, bên ngoài nổi lên một tia tinh trạch sáng rỡ, ánh sáng áo nghĩa Kiếm Đạo, lưu chuyển sinh sinh bất tức.
- Tiểu Kiếm Thánh!
Gương mặt, thân thể huyết nhục của lão giả tóc trắng, dần trở nên nhạt dần, có xu hướng trở thành trong suốt.
Nụ cười trên mặt hắn, có vài phần siêu nhiên, vân đạm phong khinh, đầu tiên là đảo qua mấy người của Thiên Kiếm Các, sau đó là xẹt qua mọi người trong Luyện Chú lâu.
Trong đó.
Ánh mắt lão giả tóc trắng thoáng dừng lại trên người Triệu Phong, khẽ gật đầu thiện ý.
- Áo nghĩa Kiếm Đạo của hắn, đã siêu việt bản ngã, hoàn toàn bỏ qua hạn chế sinh mệnh vật chất…
Triệu Phong không khỏi dậy lên một tia kính ý trang trọng.
Trước đó, cấp độ áo nghĩa Kiếm Đạo của Tiểu Kiếm Thánh, Triệu Phong cũng có thể mơ hồ cảm giác được, ít nhất cũng là đứng đầu cấp độ Đại Đế, thậm chí chạm đến cấp độ Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh.
Thế nhưng.
Cấp độ Huyền Quang Cảnh, và Hư Thần Cảnh lại bất đồng, quá trình lột xác nhảy vọt này, không chỉ cần linh hồn, mà càng chú trọng phương diện vật chất hơn.
Nói cách khác, cho dù linh hồn đạt tới cảnh giới, cũng không dễ dàng đột phá Huyền Quang Cảnh.
Mà hiện tại.
Triệu Phong đã nhìn không thấu nông sâu phương diện Kiếm Ý Hồn đạo của lão giả tóc trắng nữa.
Có thể đoán được.
Tạo nghệ Kiếm Đạo của lão giả tóc trắng, đã vượt qua những cường giả Kiếm Đạo mà Triệu Phong từng gặp qua, bao gồm cả Đại Đế Kiếm Đạo của Chân Vũ Thánh Địa.
Chỉ thấy, thân thể huyết nhục của lão giả tóc trắng, đã dần trở nên mờ nhạt, giống như tuyết hòa tan.
- Ngươi… Ngươi đã nói gì với Kiếm Thánh tiền bối?
Đám người thiếu nữ hắc bào của Thiên Kiếm Các, nhìn về phía Triệu Phong với vẻ đối địch và bất mãn.
Vốn dĩ.
Sinh mệnh của lão giả tóc trắng, còn chưa đi đến tận cùng.
Nhưng bởi vì “một câu nói” của Triệu Phong, đã khiến cho sinh mệnh của lão giả tóc trắng trôi đi nhanh hơn.
- Đáng tiếc, sinh mệnh và linh hồn của ngươi, đều đã tới điểm kích phát thiêu đốt cuối cùng. Bằng không, chỉ cần đoạt xá một khối thân thể, hoặc là trọng tổ nhục thân, tương lai đột phá Đại Đế, Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, cũng không phải là vấn đề.
Triệu Phong thoáng có chút tiếc hận.
Chỉ bằng vào ý chí cường đại, hoặc là tàn niệm, rất khó có thể đoạt xá trọng sinh.
Ý chí hoặc là tàn linh, chính là trụ cột linh hồn do lực lượng tinh thần dựng dục nên, dung hợp với lĩnh ngộ áo nghĩa cường đại.
Nhưng ý chí hoặc tàn niệm, cũng không có nghĩa là linh hồn.
Muốn đoạt xá trọng sinh, yêu cầu thấp nhất là hồn phách, tàn hồn, ít nhất phải có mảnh nhỏ linh hồn.
Bán Thần Côn Vân “Tích Huyết Trọng Sinh”, chính là do kiếp trước tu luyện tốt, đem linh hồn khí tức làm vật dẫn, dung hợp vào trong mỗi tấc huyết nhục của Bất Diệt Thánh Thể.
Bởi vậy.
Bán Thần Côn Vân chỉ cần một giọt tinh huyết và một tia tàn niệm, là có thể “Tích Huyết Trọng Sinh”.
Mà Tiểu Kiếm Thánh, sinh mệnh và linh hồn, đều đã thiêu đốt kích phát, đã tới đại nạn, gần như tương đương tiêu vong.
Kiếm Ý Hồn đạo của hắn giờ phút này siêu việt, cũng đã vượt qua trụ cột bình sinh.
- Cuối đời có thể lĩnh ngộ được “áo nghĩa Hồn đạo”, cho dù lão phu có chết cũng không tiếc.
Trước khi biến mất, lão giả tóc trắng đã lộ ra một tia cười từ mãn cuối cùng.
Ô...ô...ô...n...g!
Khoảnh khắc tiếp theo, một đạo kiếm ảnh linh thể sáng bóng, có thể thấy được khí tức và hình dáng của lão giả tóc trắng, dung nhập vào trong thanh Cổ Thần Khí “kiếm đồng xanh cũ nát” kia.
Vụt...
“Cổ Thần Tàn Kiếm” chớp lên, kéo động một tầng kiếm ảnh thanh u lạnh lẽo Thương Cổ, mang theo thần uy Kiếm Đạo siêu nhiên không thể trái nghịch, ào ào bức lui mọi người xung quanh.
Nhưng lúc này, mặc dù uy thế của Cổ Thần Tàn Kiếm mạnh mẽ, lại ẩn mà không phát, không thương hại đến mọi người.
- Kiếm Thành tiền bối!
Thiếu nữ hắc bào của Thiên Kiếm Các, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, trong tay nắm một thanh Cổ Thanh Tàn Kiếm.
Nhất thời.
Ánh mắt của mọi người, đều rơi xuống trên người thiếu nữ hắc bào.
- Không ngờ nàng ta lại chiếm được Cổ Thần Khí!
- Mạc Đông Dao này, chính là thiên tài Kiếm Đạo tuyệt đỉnh trong đám thế hệ trẻ của Thiên Kiếm Các, thiên phú Kiếm Đạo cao siêu hàng đầu trong mấy ngàn năm qua, tiếp cận Tiểu Kiếm Thánh.
Ánh mắt của mọi người, đều dừng lại trên người thiếu nữ hắc bào.
Thiếu nữ hắc bào gọi là “Mạc Đông Dao”, là thiên kiêu kiếm đạo trong đám thế hệ trẻ của Thiên Kiếm Các.
Lúc trước, nàng đã cùng giao thủ với Triệu Vũ Phi, cuối cùng thất bại.
Nhưng mà sau khi Tiểu Kiếm Thánh ngã xuống, lúc mọi người nhìn về phía “Mạc Đông Dao”, đã khó có thể che giấu được ánh mắt tham lam.
Một thanh Cổ Thần Khí, nếu như xuất thế tại Vương triều, sẽ dẫn đến trùng kích ra sao?
Cho dù là Thần Khí bị hư hại, nhưng cũng là Thần Lĩnh Vực, là “Thiên Giai Thần Vị” xa không thể chạm tới.
Đương nhiên.
Chỉ một thế lực, chắc chắn không thể bảo đảm được Cổ Thần Khí.
Những thế lực tại đây có được năng lực này, cũng chỉ có Hoàng tộc và Thiên Huyền Cung.
- Cổ Thần Khí… E rằng là trong Hoàng tộc Đại Càn cũng không có một kiện.
Ánh mắt Thập Tam hoàng tử trở nên nóng rực.
Thử nghĩ mà xem, nếu như hắn có thể mang Thứ Thần Khí ra ngoài, giao cho Hoàng tộc, lập hạ công lớn, tương lai cạnh tranh “Thánh Hoàng vị”, sẽ có càng nhiều phần thắng hơn một chút.
- Đi thôi!
Triệu Phong đột nhiên mở miệng, nói với Nam Cung Thánh, sau đó hướng bên ngoài Luyện Chú lâu mà rời đi.
Đối với Cổ Thần Khí, Triệu Phong cũng không hứng thú lắm.
Ít nhất, giai đoạn hiện nay, hắn không hứng thú lắm.
Đối với Vương Giả, Đại Đế mà nói, một kiện Thứ Thần Khí, cũng rất có thể sẽ dẫn tới đại phiền toái, càng nói gì đến Cổ Thần Khí?
Thế lực không đạt tới Tam Tinh, Tứ Tinh, không có khả năng bảo trụ được Cổ Thần Tàn Kiếm.
Hai người Triệu Phong vừa mới xoay người, thì cũng là thời khắc Thập Tam hoàng tử có ý đồ ra tay.
Ô...ô...ô...n...g!
Bỗng nhiên, sau lưng thiếu nữ hắc bào “Mạc Đông Dao”, chợt xuất hiện một đạo kiếm mang màu trắng rực rỡ.
Kiếm mang màu trắng kia, phát ra một luồng ý chí Kiếm Đạo bất hủ chém diệt thiên địa.
- A…
Lấy Hoàng tộc cầm đầu, một vài Vương Giả có ác ý, đều cảm thấy tâm linh đau đớn, linh hồn giống như ngọn đèn tàn trước gió, phảng phất tùy thời sẽ bị chém chết, trong lòng dâng lên một luồng cảm giác tuyệt vọng sợ hãi.
- Hừ!
Kiếm mang màu trắng bán trong suốt kia, mơ hồ xuất hiện hình dáng lão giả tóc trắng uy nghiêm lạnh lùng.
- Tha mạng! Kiếm Thánh tiền bối tha mạng!
Những Vương Giả tâm sinh ác ý, có cảm giác như đang đối mặt với Tiểu Kiếm Thánh thời kỳ đỉnh phong hoặc Cổ Thần Khí.
Thoáng chốc.
Trong Luyện Chú lâu, phần đông thiên tài Vương Giả, đều cảm thấy tận sâu trong linh hồn sinh ra cảm giác nhỏ bé.
Mạnh như Hiên Viên Văn, ý chí linh hồn cũng chấn động, giống như một gốc cây nhỏ, bị lốc xoáy phong bạo bao trùm.
- Thế công Kiếm Đạo thuần linh hồn… Đây là áo nghĩa Hồn Kiếm ư?
Triệu Phong lẩm bẩm.
Càng không thể tin nổi chính là.
“Mạc Đông Dao” vẫn giữ bộ dáng lãnh đạm hờ hững, Cổ Thần Tàn Kiếm trong tay, kéo động một tầng kiếm mang bất diệt Thương Cổ, uy áp khủng bố của Cổ Thần Khí, trấn áp toàn trường.
Một vài Vương Giả trên sân đều kinh hồn táng đởm, ngay cả một tia ý niệm trái nghịch, cũng không khởi dậy nổi.
- Làm sao có thể, Mạc Đông Dao kia không ngờ lại có thể nắm giữ Cổ Thần Tàn Kiếm…
Thập Tam hoàng tử lộ ra vẻ mặt sợ hãi tái nhợt, gần như không thở nổi.
Giờ phút này, nếu như Mạc Đông Dao muốn, e rằng chỉ cần một ý niệm, lập tức có thể chém chết hắn.
Cho dù Đại Đế Hư Thần Cảnh, e rằng giờ phút này cũng không dám chính diện đối kháng với “Mạc Đông Dao”.
- Kẻ thực sự nắm Cổ Thần Tàn Kiếm trong tay, chính là lão giả tóc trắng trạng thái “Hồn Kiếm”. Mạc Đông Dao kia, chẳng qua chỉ là vật dẫn mà thôi.
Gia Cát sư huynh hít sâu một hơi.
Lão giả tóc trắng nhận được sự tán thành của Cổ Thần Khí, thậm chí hóa thành trạng thái Hồn Kiếm, dung hợp hai thành một!
Nói cách khác.
Lão giả tóc trắng muốn ai nắm giữ Cổ Thần Khí, thì người đó có thể nắm giữ.
Từ một góc độ khác mà nói, lão giả tóc trắng có ý thức tự chủ, còn là một kiếm linh đặc thù.
- Tiểu huynh đệ!
Trong kiếm mang màu trắng sau lưng Mạc Đông Dao, chợt truyền đến một âm thanh già nua.
- Ồ?
Bước chân Triệu Phong thoáng dừng lại.
Hắn xoay người nhìn về phía Mạc Đông Dao, tin rằng thanh âm đó là đang gọi hắn.
- Kiếm Thánh tiền bối, có gì chỉ bảo?
Triệu Phong không dám chậm trễ.
Trạng thái lão giả tóc trắng giờ phút này, mặc dù đã bỏ qua sinh mệnh, nhưng lại dùng một hình thái tồn tại khác, thực lực thật sự siêu việt lúc còn sống không biết bao nhiêu lần.
- Tiểu huynh đệ.
Trong thanh âm già nua của kiếm mang màu trắng, có vài phần thở dài:
- Chỉ còn hai mươi ngày nữa, Hắc Giao Long sẽ giết tiến vào Tà Dương Phủ, đến lúc đó, mọi người khó có thể may mắn thoát khỏi. Hi vọng ngươi có thể giúp đỡ mọi người, hóa giải nguy nan lần này.
Lời này vừa nói ra.
Mọi người trên sân đều kinh ngạc, thoáng cái lâm vào trầm tư, trong lòng vô cùng kinh hãi.
Lấy trình độ siêu việt của Tiểu Kiếm Thánh, không ngờ lại đem “hi vọng” gửi gắm lên một thiếu niên trong số Song Tà.
Người này, không phải là Hiên Viên Văn, cũng không phải là ba đại hoàng tử của Hoàng tộc, nhưng lại là thiếu niên tà dị nổi danh cướp đoạt.
Thế nhưng, không thể không thừa nhận.
Đến lúc này, phần đông Vương Giả ở đây, đều không thể hoàn toàn nhìn thấu thiếu niên tà dị này, thậm chí còn tràn ngập cảnh giác và kiêng kỵ.
- Ta?
Triệu Phong bật cười, dường như nghe được một chuyện rất nực cười.
Biểu tình này giống như muốn nói, ngươi muốn một tên tà tặc đi “cứu thế” có phải là làm trò cười hay không?
- Lão phu không biết lai lịch của ngươi, nhưng tin rằng, ngươi có khả năng này, hoặc ít nhất là có hi vọng lớn hơn bất kỳ kẻ nào. Đây không chỉ là trực giác của lão phu, mà còn là trực giác của Cổ Thần Khí.
Thanh âm già nua kia nói với vẻ đầy trịnh trọng.
Cổ Thần Khí?
Tâm thần Triệu Phong thoáng run sợ. Chẳng lẽ Cổ Thần Tàn Kiếm lại cảm ứng được sự tồn tại của “Thần Mâu thứ chín”?
Huyết mạch Tả Đồng của hắn, đến từ Thần Linh Thái Cổ.
Mà Cổ Thần Khí, lại tồn tại Lĩnh Vực Thiên Giai Thần Vị, là vũ khí của Thần.
- Nếu như các hạ có thể mở ra một đường sống cho đội ngũ của Thiên Kiếm Các. Lão phu sẽ thiếu ngươi một cái nhân tình.
Kiếm mang màu trắng hứa hẹn.
- Được, một lời đã định.
Trong mắt Triệu Phong chợt lóe tinh quang. Mặc dù sinh mệnh của Tiểu Kiếm Thánh đã đến tận cùng, nhưng trạng thái hiện tại, chỉ e rằng càng đáng sợ hơn.
Ngoài ra.
Muốn hóa giải đại kiếp nạn Diệt Thế Hắc Giao Long, nếu chỉ dựa vào lực lượng của một mình Triệu Phong, hiển nhiên là vẫn không đủ.
Một lát sau…
Phần đông thế lực thủ lãnh ở đây, đều hội hợp trước Luyện Chú lâu.
Lúc này, Triệu Phong và Nam Cung Thánh đã không còn hành động một mình nữa, mà ở trong một đám người.
- Tòa bảo tháp Tử Tinh kia, chính là trung tâm đầu mối then chốt của toàn bộ Tà Dương Phủ…
Triệu Phong mở miệng nói.
Ánh mắt của mọi người, đều dừng lại trên tòa bảo tháp Tử Tinh cao đến chọc trời.
Tòa bảo tháp này, đặt tại trung tâm Tà Dương Phủ, ánh mắt vừa tiếp xúc, liền cảm nhận được một luồng uy áp khủng bố tuyệt luân, khiến phần đông Vương Giả tâm thần chớp động.
- Chìa khóa Cấm Nguyên Thần Liên, cùng với then chốt Thần Chi Cấm Trận, đều có khả năng nằm trong khu vực này.
Gia Cát sư huynh trầm giọng nói.
Nguy cơ Hắc Giao Long càng lúc càng đến gần, mọi người cũng không còn tâm tình đi thăm dò những kỳ ngộ khác trong Tà Dương Phủ.
Có lẽ.
Trước mắt chỉ mới thăm dò được không đến một phần mười, thậm chí một phần trăm trong Tà Dương Phủ.
Thế nhưng, cho dù thu hoạch có lớn hơn, mà không thể sống sót rời khỏi, thì còn có ích gì?
- Xuất phát!
Đội ngũ cường đại của Hoàng tộc Đại Càn, dẫn đầu rời đi, hướng về phía tòa bảo tháp Tử Tinh mà bay đi.
Sau đó, những thế lực đội ngũ như Thiên Huyền Cung, Đoan Mộc gia, cũng đồng loạt tiếp cận mục tiêu.
- Đi thôi!
Triệu Phong và Nam Cung Thánh, cũng tiến thẳng đến chỗ tòa bảo tháp Tử Tinh.
Bất đồng chính là.
Đội ngũ của Thiên Kiếm Các, lại theo sau Tử Phát Song Tà.
- Nếu không phải Kiếm Thánh tiền bối phân phó, ta sẽ không tùy tiện đi theo hai tê tà tặc này.
Trên mặt Mạc Đông Dao tràn ngập thanh lãnh, có chút không tình nguyện.
Thế nhưng đội ngũ Thiên Kiếm Các, đi theo hành động cùng Tử Phát Song Tà, lại có một loại cảm giác an toàn khó hiểu.
- Càng ngày càng gần, luồng lực lượng kia đang kêu gọi…
Ấn ký tử huyết giữa mi tâm Nam Cung Thánh, lóe lên vẻ tiên diễm yêu dị, truyền đến một trận thiêu đốt. Trong mơ hồ, phảng phất như có một trái tim thứ hai, nằm trong mi tâm, đang nhảy lên “thình thịch”.