Bên ngoài khu đất rộng lớn, trong một sơn huyệt.

Một luồng ý chí Đại Đế vạn lôi chấn vang, lay động thiên địa, xông thẳng lên tới tận trời, ngạo lăng cửu thiên.

Trong nháy mắt đó.

Vô số sinh linh trong phương viên ngàn dặm, đều cảm thấy linh hồn như bị sét đánh, phủ phục run sợ trước luồng ý chí sức mạnh to lớn đó.

Ầm ầm ầm...

Khoảng không trên sơn huyệt, bỗng nhiên ngưng kết một tầng lôi vân phong hà mênh mông, lấy nơi này làm trung tâm, hình thành một lốc xoáy sặc sỡ to lớn, đảo lộn thiên địa phong vân.

Trong nhất thời.

Nguyên khí thiên địa như thủy triều, với khí thế như dời sông lấp biển, chấn động không ngừng, từ trung tâm lốc xoáy sặc sỡ dũng mãnh tràn ra.

Trong huyệt động âm u.

Triệu Phong khoanh chân ngồi, toàn thân được bao trùm trong một tầng quang huy sức mạnh to lớn như thực chất, sau lưng kéo dài một đôi Phong Lôi quang dực dài đến mấy chục trượng, huy hoàng rực rỡ, giống như Đế Tôn một phương.

Ô...ô...ô...n...g!

Chỉ trong thời gian vài nhịp hô hấp, Phong Lôi tinh hạch Vương Giả trong tay Triệu Phong, đã nhanh chóng ảm đạm đi vài phần.

Lực lượng Thiên Thủy Tinh Liên ẩn chứa trong cơ thể Triệu Phong, trong khoảnh khắc lập tức bị áp súc và ngưng luyện.

- Đại Đan Nguyên Cảnh trung kỳ.

Triệu Phong đắm chìm trong quang huy sức mạnh to lớn cường đại, tinh hạch trong cơ thể nhanh chóng mở rộng.

Chỉ trong thời gian mười nhịp hô hấp, tu vi của Triệu Phong, đã mạnh mẽ đột phá một tiểu giai vị.

- Ý chí Đại Đế.

Nam Cung Thánh ở cách đó không xa, cảm thấy ý chí tâm linh đều bị đè nén rung động, có cảm giác hít thở không thông.

Ý chí sức mạnh to lớn phát ra trên người Triệu Phong, có cảm giác như lấn át hết toàn bộ quang huy.

- Cảm giác đã lâu…

Hai mắt Triệu Phong khép hờ, khí tức ý chí Đại Đế trên người, nhanh chóng thu liễm, giống như lốc xoáy, tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh.

Nếu đổi là ý chí Đại Đế mới sinh ra, tuyệt đối không thể dễ dàng khống chế và thu liễm khí tức như vậy.

Chỉ trong nửa khắc.

Triệu Phong thoạt nhìn cũng không khác gì Đại Đan Nguyên Cảnh bình thường, nếu như cố tình tra xét rõ, thì lại có cảm giác thần bí mông lung.

Trong khu đất rộng lớn, trước động khẩu cháy đen hình rồng.

Hơn hai mươi thiên tài, tinh anh của Thiên Huyền Cung, đều đang chờ đợi thăm dò bên dưới.

- Ồ? Ý chí Đại Đế…

Trên gương mặt tuấn nhã của Hiên Viên Văn, chợt lộ ra một tia kinh ngạc, sau đó nhìn về một phía.

Từ phương xa, chợt xuất hiện một tia khí tức ý chí Đại Đế, thông qua thiên địa chấn động, hắn lập tức cảm ứng được rất rõ ràng.

Mà những Vương Giả Hư Thần Cảnh khác, chỉ có một số rất ít là cảm giác được có chút dị thường, nhưng lại không thể nói rõ.

- Có lẽ là trong Không Gian Thần Huyễn, có quái thú yêu thần bản địa cấp bậc Đại Đế nào đó. Nhưng cho dù là một Đại Đế đích thân tới, cũng không làm gì được chúng ta cả.

Nữ tử áo hồng ở bên cạnh mỉm cười nói.

Lúc Hiên Viên Văn lên tiếng, nàng và Gia Cát sư huynh ở bên cạnh cũng cẩn thận cảm ứng, liền nắm bắt được một tia khí tức.

- Không giống yêu linh hoặc dị tộc, luồng khí tức đó, ta cảm giác là nó đến từ ý chí Đại Đế của nhân loại.

Hiên Viên Văn khẽ lắc đầu.

Lời này vừa nói ra, toàn bộ tinh anh hàng đầu của Thiên Huyền Cung, đều động dung biến sắc.

Nếu như xuất xứ từ nhân loại, vậy thì rất có thể là người từ bên ngoài tiến vào Không Gian Thần Huyễn.

- Thế giới rộng lớn, cấp độ của kỳ nhân dị sĩ là bất tận. Cũng không nhất định chỉ có siêu cấp thế lực Tam Tinh, Tứ Tinh mới có thể sinh ra được thiên tài độc nhất vô nhị.

Gia Cát sư huynh nhẹ nhàng thở dài.

Trên sân, không ai dám hoài nghi kết luận của Hiên Viên Văn, bởi vì hắn đã bước nửa bước vào Đại Đế Hư Thần Cảnh.

Thế nhưng ba người Hiên Viên Văn, cũng không có lộ ra quá nhiều vẻ lo lắng.

Tại trung tâm khu đất rộng lớn này, ở một góc nào đó.

- Ý chí Đại Đế? Chẳng lẽ là xuất xứ từ Hiên Viên Văn của Thiên Huyền Cung?

Trước hai khối đại thạch, bỗng nhiên truyền đến một thanh âm trống rỗng.

- Không giống Hiên Viên Văn, ta đã thấy qua tình huống hắn ra tay, khí tức giữa hai người này, hoàn toàn bất đồng…

Trước một khối đại thạch khác, chợt truyền đến một âm thanh trầm thấp.

Nơi này rõ ràng không có một bóng người, vậy mà lại truyền đến hai âm thanh trống rỗng trò chuyện với nhau.

Nếu như có người khác ở đây, nhất định sẽ nghi thần nghi quỷ.

Vụt...

Đột nhiên, hai khối đại thạch trước mắt chợt hóa thành hai thân ảnh dị tộc.

Nam tử dị tộc trong đó, thân hình cao lớn, toàn thân bao trùm một tầng lân phiến, đâu mọc sừng, giống như một vài điểm đặc thù của Giao Long tộc.

Nếu như Triệu Phong hoặc là Cửu hoàng tử ở đây, nhất định có thể nhận ra thân phận của người này, chính là “Lam Giao Vương” Ngụy Kính.

Một thân ảnh khác, lại càng quái dị hơn.

Đó là một nam tử dị tộc mắt xanh, khí tức màu sắc toàn thân, hòa hợp làm một thể với hoàn cảnh xung quanh, có chút mơ hồ không rõ ràng.

- Nếu ngươi và ta liên thủ, cho dù là Đại Đế chân chính, cũng không cần phải sợ hãi. Nhưng khu vực này, thế lực nhân loại của Đại Càn Vương triều, quá mức cường đại, muốn tranh đoạt Cổ Thần Bí Phủ, chúng ta chỉ có thể dùng trí.

Ngụy Kính mở miệng nói.

Ánh mắt hắn, thu hồi khỏi vị trí vừa xuất hiện khí tức ý chí Đại Đế, sắc mặt lộ vẻ ngưng trọng.

Vụt...

Quang ảnh trước mắt nhoáng lên một cái, khí tức tung tích của hai người, đã biến mất vô ảnh vô tung.

Tại phương xa, trong huyệt động bên ngoài khu đất rộng lớn.

- Triệu Phong, ý chí Đại Đế của ngươi đã khôi phục, để xem trong Không Gian Thần Huyễn này, còn ai có thể ngăn cản chúng ta nữa?

Nam Cung Thánh có chút hưng phấn.

Vừa rồi, ý chí Đại Đế bỗng nhiên nộ phóng, xuất hiện một màn rung động, không khỏi khiến hắn nhớ đến sự tích huy hoàng của Tả Đồng Thiên Quân.

- Ý chí Đại Đế của ta chỉ mới khôi phục đến trình độ Đại Đế sơ đẳng yếu nhược, mặc dù không dám nói xằng là vô địch, nhưng ít ra cũng không phải e ngại người từ bên ngoài tiến vào Không Gian Thần Huyễn.

Sắc mặt Triệu Phong vẫn bình thản.

Bất thình lình tăng vọt thực lực, cũng không khiến cho lòng tin của hắn bành trướng quá mức.

Đối với người ngoài tiến vào Không Gian Thần Huyễn, hắn không dám nói xằng là bản thân vô địch, nhưng cũng sẽ không hề e ngại bất luận kẻ nào.

Lúc này, “Trấn Hồn Thạch” trước mặt Triệu Phong, khí tức hồn lực Âm Sát đã ảm đạm hơn phân nửa, bên ngoài hồn thạch, cũng xuất hiện một vài vết rạn.

Tổng thể mà nói.

Tốc độ tinh luyện hồn lực trong “Trấn Hồn Thạch” của Triệu Phong, vẫn là cực nhanh, có được thành quả như vậy, chính là nhờ tạo nghệ hồn đạo và tác dụng của Lôi lực Thần Kiếp.

Trong không gian mắt trái, Hồn Hải tử sắc của Triệu Phong, cũng dần khuếch trương đến bốn năm trăm trượng.

Toàn bộ bề mặt Hồn Hải tử sắc, nổi lên một tầng tinh trạch lưu ly, phảng phất như thủy tinh trải qua ngàn vạn lần mài dũa.

Khí tức tinh thần của Triệu Phong, tự nhiên dung nhập vào thiên địa, đủ loại áo nghĩa thiên địa, bao gồm quy tắc Không Gian và huyết mạch của bản thân, đều được khắc sâu vào cảm quan ý chí.

- Ồ?

Trên mặt Triệu Phong chợt sinh ra một tia cảm ứng, thoáng lộ dị sắc.

- Trước tiên rút lui khỏi nơi này đã.

Hai người được một tầng hư mang tím bạc bao trùm, rất nhanh đã thoát ly khỏi huyệt động ẩn nấp này.

Một lát sau…

Hai người Triệu Phong đã xuất hiện trên tầng mây, cưỡi trên phong diễm phi xa phong cách cổ xưa.

Không lâu sau…

Phía sau huyệt động mà hai người bế quan, xuất hiện hơn mười luồng khí tức sắc bén.

Vụt vụt vụt...

Mười đạo thân ảnh này, di chuyển sắc bén như mũi kiếm, phát ra hàn ý lạnh thấu xương, khí tức thấp nhất cũng là Nửa bước Vương Giả.

Người cầm đầu là một lão giả tóc bạc dáng vẻ tang thương, một thân áo vải màu trắng đơn giản.

Lão già tóc bạc râu bạc này, trên mặt đầy nếp nhăn, thoạt nhìn giống như một người tùy thời có thể bước chân xuống lỗ.

Nhưng trong mắt hắn, lại quắc thước hữu thần, có cảm giác sắc bén như có thể nhìn xuyên thấu vạn vật.

- Ý chí Đại Đế, vừa xuất hiện tại nơi này…

Trong hai tròng mắt của lão già râu bạc, chợt phóng ra một đạo ý chí Kiếm Đạo vô hình, trong nhất thời, liền khiến phong vân biến sắc.

Ô...ô...ô...n...g! Ô...ô...ô...n...g!

Trong phút chốc, vô số kiếm khí xung quanh khu đất rộng lớn, đều phát ra một trận chấn động không tên.

Luồng ý chí Kiếm Đạo này, cường đại không kém gì Đại Đế Hư Thần Cảnh.

- Cổ Nguyệt tiền bối, không hổ được xưng là Tâm Thánh, tại phương diện lĩnh ngộ Kiếm Đạo, thậm chí còn vượt qua một vài Đại Đế.

Những tinh anh thiên tài thuộc Tông môn Kiếm Đạo này, trong mắt đều tràn ngập kính ngưỡng.

Thế nhưng, đối với vị tiền bối Cổ Nguyệt này, trong mắt mọi người cũng ẩn chứa đôi chút thần sắc tiếc hận.

- Ý chí Kiếm Đạo thật mạnh, Tông phái này có lai lịch gì? Toàn bộ tinh anh thiên tài đều lĩnh ngộ Kiếm Ý cường đại.

Giữa bầu trời, ánh mắt Triệu Phong chợt lóe lên.

Hơn nữa, Vương Giả Hư Thần Cảnh của Tông phái này, ngoại trừ lão già râu bạc ra, còn có một thiếu nữ hắc bào lãnh khốc băng lệ.

Thiên tài tinh anh tại đây, thiên phú Kiếm Đạo của mỗi một vị, đều chỉ mạnh hơn chứ không kém thua Thương Vũ Nguyệt ngày xưa.

- Là người của Thiên Kiếm Các.

- Tông phái Kiếm Đạo đứng đầu Đại Càn Vương triều, đã từng là Kiếm Tông Tứ Tinh huy hoàng, bây giờ đã rơi xuống Tam Tinh đỉnh phong rồi.

Gần huyệt động, còn có hai nhóm thế lực khác, cũng nhận ra đội ngũ “Thiên Kiếm Các”.

Tiểu đội mười người của Thiên Kiếm Các, đội hình vô cùng cường đại, vượt xa các Tông phái Tam Tinh khác.

- Luồng ý chí Đại Đế kia, không giống bình thường, giống như vừa mới thức tỉnh, lại nhanh chóng bị thu liễm…

Lão già râu bạc mắt sáng như đuốc, quét nhìn khắp bốn phía.

Hắn cũng phát hiện ra Triệu Phong và Nam Cung Thánh trên bầu trời phía xa.

Nhưng hai người này, một người là Vương Giả cấp Lĩnh Vực, mà người còn lại chỉ là Đại Đan Nguyên Cảnh, không phải là mục tiêu mà ông ta muốn tìm.

Cuối cùng, lão già râu bạc đành thất vọng thu hồi ánh mắt.

Nếu như Thiên Kiếm Các có thể kết làm minh hữu với cường giả ý chí Đại Đế, như vậy chắc chắn là tổ hợp liên thủ cường đại nhất, chỉ tiếc rằng, chủ nhân của ý chí Đại Đế đó, lại giống như Thần Long thấy đầu mà không thấy đuôi.

- Tiếp tục xâm nhập.

Lão già râu bạc khẽ quát một tiếng, mười đạo khí tức Kiếm Đạo cường đại, hướng về chỗ sâu nhất trong khu đất rộng lớn mà bay đi.

- Thiên Kiếm Các.

Trên đường, một vài thế lực đội ngũ, đều đồng loạt thất sắc.

- Không ngờ lại là hắn… Tiểu Kiếm Thánh Cổ Nguyệt tiền bối.

Trong đội ngũ của Đoan Mộc gia, vị lão giả lục bào, không khỏi hít mạnh một ngụm khí lạnh.

- Lão bất tử này, không ngờ lại tiến vào Không Gian Thần Huyễn. Trước khi lâm chung, hắn muốn đánh cuộc một phen cuối cùng sao?

Trên mặt Cưu Vô Kỵ của Cửu U Cung, lộ vẻ kiêng kỵ sâu sắc.

Một vài tinh anh lão bối, đều có chút hiểu biết về sự tích của Tiểu Kiếm Thánh.

Trước mặt cái động cháy đen hình rồng.

- Thì ra là người đã từng là Tiểu Kiếm Thánh của Thiên Kiếm Các…

Nhân mã của Hoàng tộc và Thiên Huyền Cung, đều đồng loạt đưa mắt nhìn.

Ngay cả vị Gia Cát sư huynh của Thiên Huyền Cung, trong mắt cũng thể không lộ ra một tia khâm phục và kính ngưỡng.

Rất nhanh.

Tiểu đội tinh anh thứ ba đã đến trước động khẩu hình rồng.

Qua một lúc lâu sau, đám tiểu đội tinh anh thế lực cấp Tam Tinh là Cửu U Cung, cũng ào ào đuổi tới.

Tiến sâu vào nơi này, ít nhiều cũng là tiểu đội tinh anh.

Nhưng cũng có một số người đơn độc hoặc tổ hợp hai người hành động.

Vụt...

Một lúc sau, một cái phong diễm phi xa, với tốc độ kinh người, đã đến trước động khẩu cháy đen hình rồng.

- Tử Phát Song Tà.

- Hai tên tặc tử này.

Rất nhiều tiểu đội tinh anh của Đại Càn Vương triều, đều nghiến răng nghiến lợi, trên mặt mang vẻ oán hận.

Hai người trên phong diễm phi xa, lập tức khiến cho không ít tiểu đội tinh anh chú ý.

Thế nhưng hai người vẫn bày ra bộ dáng không coi ai ra gì, đối mặt với phần đông tiểu đội tinh anh và siêu cấp thế lực, vậy mà vẫn không hề có chút lùi bước hay sợ hãi, khóe miệng thậm chí còn thoáng nhếch lên một nụ cười giả tạo, sâu không lường được.

Không ít cường giả thiên tài, đều đã chịu thiệt thòi dưới tay Tử Phát Song Tà, cho dù là người đông thế mạnh, nhưng cũng không dám khinh suất ra tay.

- Tính thời gian thì lần này tiến vào Không Gian Thần Huyễn đã hơn một tháng, vượt qua một phần ba tổng thời gian rồi.

Triệu Phong khoanh hai tay trước ngực, ánh mắt lóe lên, quét qua toàn trường.

Trong đó, lúc ánh mắt của hắn quét qua mặt “Hiên Viên Văn”, thoáng dừng lại một chút, trong mắt lóe lên vẻ kinh dị, sau đó liền nhanh chóng chuyển đi hướng khác.

Không ai biết rằng.

Thiếu niên tuấn mỹ Đan Nguyên Cảnh này, không lâu trước, chính là chủ nhân của luồng ý chí Đại Đế như kinh hồng nhất thiểm đó.

Giờ khắc này.

Khí tức trên người Triệu Phong, đã thu liễm khống chế hoàn hảo. Ý chí Đại Đế và thực lực chân chính, đều không dễ bại lộ.

Mặc dù Triệu Phong không sợ bất kỳ kẻ nào ở đây, nhưng muốn giành được lợi ích trong “Cổ Thần Bí Phủ”, tuyệt đối không thể đứng trước đầu sóng ngọn gió quá sớm, nếu không sẽ kinh động nhiều thế lực cường đại.