Chúa Tể Chi Vương

Chương 825: Một Cước Cường Thế

- Hai vị vừa đến, có muốn liên thủ, cùng mưu lợi ích bên dưới chăng?

Bát hoàng tử đề nghị, khiến Triệu Phong cảm thấy có chút ngoài dự liệu.

Hai người Lạc Tôn và Bát hoàng tử, rõ ràng có chút chán ghét Triệu Phong, nhất là Lạc Tôn, thậm chí còn đang kìm nén lửa giận và kích động muốn ra tay.

Lời đề nghị này, càng khiến Lạc Tôn giật mình hơn.

- Triệu Phong này không đơn giản, vừa được Nam Phong vương thưởng thức và thiếu nợ nhân tình. Mà trước mắt, Tân Vô Ngân mới là đại địch.

Ánh mắt Bát hoàng tử lóe lên, tâm tư thành thục.

Lúc này, Tân Vô Ngân ở dưới lăng mộ, bày ra chiến lực và thủ đoạn hoàn toàn vượt xa dự liệu của hai người.

Huống chi.

Bên phía Tân Vô Ngân, còn có ba vị Vương Giả Hư Thần Cảnh và ba phương thế lực.

Bất luận là số lượng cường giả đỉnh cao, hay là thế lực đoàn đội, bên phía Bát hoàng tử và Lạc Tôn, đều ở trong hoàn cảnh xấu.

Cho nên.

Bát hoàng tử mới chủ động đưa ra đề nghị liên thủ, đây quả là một biện pháp lý trí.

Không có địch nhân vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.

- Đề nghị này cũng không tệ.

Ý niệm của Triệu Phong xoay chuyển, khóe miệng khẽ nhếch lên nụ cười.

Trước mắt, bên phía Tân Vô Ngân người đông thế mạnh, quá mức cường đại, thậm chí còn ảnh hưởng đến sự cân bằng thế cục.

Triệu Phong đáp ứng nhanh như vậy, cũng khiến cho mọi người của hai bên, cảm thấy ngạc nhiên ngoài dự liệu.

Lúc ở Thiên Phong Đại Đảo Vực, ân oán giữa Lạc Tôn và Triệu Phong, đã đạt tới tình trạng rất khó có thể điều tiết được.

Triệu Phong và Bát hoàng tử, cũng không có hảo cảm gì.

- Chẳng qua, ta có điều kiện tương ứng.

Triệu Phong thoáng dừng lại một chút.

Bát hoàng tử và Lạc Tôn nhìn nhau, đều cảm thấy kinh ngạc.

Nhìn thế nào đi nữa thì “Triệu Phong” này cũng không giống một thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi chút nào.

Ngoài ra.

Tổ hợp “Tử Phát Song Tà”, dường như Triệu Phong là người lên tiếng làm chủ, thanh niên đeo khoen mũi phát ra khí tức mạnh mẽ tà dị kia, dường như là đứng hàng thứ hai.

Trong vô hình, hai người Bát hoàng tử, cũng có chút nhìn không thấu thiếu niên tóc tím này.

- Ngươi có yêu cầu gì?

Bát hoàng tử hiển nhiên rất động tâm đối với việc bắt tay liên thủ.

- Yêu cầu chỉ có một. Chờ lát nữa khi ra tay. Tân Vô Ngân sẽ do các ngươi đối phó. Về phần bảo vật trong huyền quan, thì dựa vào bản lĩnh.

Triệu Phong chậm rãi nói.

Bát hoàng tử và Lạc Tôn, đều thoáng nhướng mày.

Tân Vô Ngân quả thật là nhân vật sâu không lường được, lấy thực lực bày ra hiện nay mà xét, e rằng Bát hoàng tử và Lạc Tôn phải liên thủ, mới có thể ứng phó được.

Đồng thời.

Hai người và Nam Cung Thánh đều có chút kỳ quái, nghe lời nói của Triệu Phong, dường như cũng có quen biết Tân Vô Ngân.

- Được.

Bát hoàng tử và Lạc Tôn suy nghĩ trầm tư, sau đó đáp ứng.

Dù sao đi nữa, tổ hợp hai người “Tử Phát Song Tà”, cũng phải ứng phó với ba đại Vương Giả khác, áp lực e rằng còn lớn hơn.

Nhưng hai người lại không biết rằng, đám Vương Giả ba người trung niên áo bào vàng, đã từng là thủ hạ bại tướng dưới tay “Tử Phát Song Tà”, còn bị đối phương cướp đoạt một phen.

Đúng lúc này.

Chấn động bên trong lăng mộ dưới đất, đã thoáng chậm lại một chút.

- Sắp thành công rồi…

Đám Vương Giả ba người trung niên áo bào vàng, cùng với đoàn đội sau lưng, đã thành công dùng phong ấn địa trận vây khốn chặt bộ khô lâu.

Grào...

Bộ khô lâu cố gắng giãy giụa, hư ảnh cự yêu bốn cánh sau lưng, mãnh lực huy động, có cảm giác trời rung đất chuyển, nhưng phần lớn chỉ giới hạn tại phương diện linh hồn, đều bị Tân Vô Ngân hóa giải hết.

Tân Vô Ngân bày ra ý chí linh hồn, đã tiếp cận Đại Đế Hư Thần Cảnh, luận ý cảnh huyền ảo, thậm chí còn sánh ngang với Đại Đế.

Ô...ô...ô...n...g!

Một phong ấn đại trận ánh sáng hình tam giác lập thể, đem bộ khô lâu phong ấn, phát ra từng đạo quang liên màu vàng, tầng tầng trói buộc.

Nháy mắt, bộ khô lâu đã bị phong ấn thành công.

Chỉ cần phong ấn trong giây lát, mọi người đã có thể mưu đoạt lợi ích bên trong “quan tài Cổ Đồng” rồi.

- Cẩn thận.

Vào thời khắc mấu chốt nhất, Tân Vô Ngân đột nhiên hô nhỏ một tiếng.

Vụt vụt vụt...

Đúng lúc này, một luồng khí tức cường đại, đã vượt qua kẽ hở, xâm nhập vào sâu trong lăng mộ.

- Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau. Tân Vô Ngân, không ngờ ngươi cũng có một ngày này.

Sắc mặt Lạc Tôn trở nên âm lệ, rống lớn một tiếng.

Lúc này, nhân mã bên phía Tân Vô Ngân đã dốc hết toàn lực, thật vất vả mới sắp phong ấn được bộ khô lâu đó.

Lời nói vừa dứt.

Ầm…

Sau lưng Lạc Tôn, chợt xuất hiện song trọng Lĩnh Vực Viêm, Hỏa, mang theo một luồng khí tức hồng lam xung đột cực hạn, từ sau lưng Tân Vô Ngân đánh tới.

Trong khoảnh khắc đó, hai tròng mắt của Lạc Tôn, cũng phân biệt hóa thành màu u làm và đỏ sậm.

Một khu vực đột nhiên lọt vào trong uy thế khủng bố Băng Hỏa song trọng thiên, ngay cả tinh thần và thân thể, cũng phải thừa nhận thống khổ vô cùng.

- Lạc Tôn này che giấu thật sâu, chiến lực chân chính đã tiếp cận Cưu Vô Kỵ rồi, chỉ còn thiếu một tia nội tình mà thôi.

Triệu Phong thoáng động dung.

Thì ra, Lạc Tôn vì muốn tiến vào Không Gian Thần Huyễn, cho nên đã từng áp chế tu vi cảnh giới.

Sau khi tiến vào Không Gian Thần Huyễn, hắn mới bày ra hình thái song trọng Lĩnh Vực, như nước chảy thành sông.

- Song trọng Lĩnh Vực? Đánh tiếc là trụ cột quá yêu nhược, sơ hở cũng không ít…

Đối mặt với thế giáp công sau lưng của Lạc Tôn, Tân Vô Ngân chỉ lạnh nhạt cười.

Hắn thoáng xoay người, đánh ra một chưởng.

- Cái gì?

Đám người Bát hoàng tử, Lạc Tôn và Nam Cung Thánh, đều cảm thấy khiếp sợ.

Xem tình huống, có lẽ Tân Vô Ngân định một tay tiếp tục phong ấn khô lâu, còn một tay thì đối phó với Lạc Tôn.

- Tân Vô Ngân này…

Nhất là Nam Cung Thánh, đây vẫn là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với Tân Vô Ngân.

Trong đám thiên tài cùng thế hệ, ngoại trừ Triệu Phong ra, đây là lần đầu tiên hắn gặp được một nhân vật sâu không lường được bực này.

- Phá!

Tân Vô Ngân bấm tay một cái, đầu ngón tay áp súc hư ảnh Lĩnh Vực Viêm, Băng”. “Phốc” một tiếng, lập tức đánh bật song trọng Lĩnh Vực của Lạc Tôn.

Phành…

Thân hình Lạc Tôn bị đẩy lui, khí huyết bốc lên, không thể tin nổi:

- Làm sao có thể… Chẳng lẽ ngươi cũng lĩnh ngộ được song trọng Lĩnh Vực Băng Hỏa?

Nhất thời.

Trong lòng Lạc Tôn, tràn ngập cảm giác khuất nhục và suy sụp mãnh liệt.

Kể từ lần trước thất bại đến nay, chênh lệch giữa hai người, dường như chưa từng thay đổi.

Mà hiện nay.

Tân Vô Ngân vẫn chỉ dùng một tay, giao thủ với Lạc Tôn, thậm chí còn đẩy lui hắn.

- Ha ha ha… Không hổ là Tân Vô Ngân, bộ khô lâu kia sắp bị phong ấn rồi.

Đám ba vị Vương Giả trung niên áo bào vàng, lập tức cười lớn một trận.

Một khi phong ấn thành công, Tân Vô Ngân và ba phe bọn họ, lập tức có thể hoàn có thể rảnh tay.

Nhưng rất nhanh, sắc mặt của ba người trung niên áo bào vàng, lại trở nên âm trầm.

Vụt... Vụt...

Hai gã nam tử tóc tím, chợt xuất hiện giữa trung tâm huyệt địa.

- Ha ha, thì ra là “Ngũ Hành Lĩnh Vực”.

Triệu Phong khẽ cười, ánh mắt đảo qua hư ảnh Viêm, Băng Lĩnh Vực mà Tân Vô Ngân đánh ra.

Lúc này.

Tân Vô Ngân một tay vẽ ra một bức tường thủy tinh vặn vẹo giữa không trung, ngăn cản công kích của Lạc Tôn và Bát hoàng tử vừa mới gia nhập.

- Ngươi là ai?

Nghe thấy thanh âm này, sắc mặt Tân Vô Ngân khẽ biến, liếc nhìn về phía thiếu niên tóc tím.

Thiếu niên tóc tím kia, chỉ có tu vi Đan Nguyên Cảnh, vậy mà lại khiến Tân Vô Ngân có chút nhìn không thấu.

Hắn mơ hồ cảm thấy đối phương có chút quen thuộc, nhưng trong thời gian ngắn lai không nghĩ ra.

Dù sao đi nữa.

Triệu Phong và Tân Vô Ngân cũng đã chín năm không gặp nhau rồi.

Quan trọng hơn là, bất luận là bề ngoài hay là công pháp sở tu của Triệu Phong, thậm chí cả khí tức linh hồn, cũng đều khác một trời một vực so với khi bắt đầu Thánh Vực Chân Long hội.

Năm đó.

Tóc của Triệu Phong vẫn là màu lam, bây giờ lại là màu tím, hơn nữa còn chưa mở ra huyết mạch mắt trái.

- Lên!

Triệu Phong và Nam Cung Thánh, dưới sự bao phủ của tầng hư mang màu tím bạc, trực tiếp tiến về phía quan tài Cổ Đồng.

- Tặc tử đừng hòng.

Ba người trung niên áo bào vàng, sắc mặt lập tức đại biến, kinh hãi hét lớn.

Ba đại Vương Giả thoát ly trận thế, cùng lúc ra tay ngăn cản Triệu Phong và Nam Cung Thánh.

Ô...ô...ô...n...g!

Nam Cung Thánh cười lạnh một tiếng, quanh người nổi lên một tầng hư ảnh Lĩnh Vực tím bạc gợn sóng, lực lượng của ba đại Vương Giả, lập tức bị hấp thu một phần nhất định.

- Không Gian Lĩnh Vực thật mạnh.

- Thực lực của tặc tử này tăng trưởng thật nhanh.

Hai bên địch ta, đều thầm rùng mình.

Không Gian Lĩnh Vực của Nam Cung Thánh, thậm chí cả trong chân nguyên, đều phát ra một luồng uy hiếp vô hình, chân nguyên của những Vương Giả ở đây, đều run rẩy một cách khó hiểu.

Đám người Tân Vô Ngân, Bát hoàng tử và Lạc Tôn đang giao phong, đều lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.

- Băng Hoàng Tráo!

Quanh người Triệu Phong, nổi lên một tầng Băng Thủy lam oánh, hóa thành một màn hào quang Băng lam cực hàn rực rỡ, gợn sóng Thủy Lôi lưu chuyển.

Phốc phốc phốc…

Phòng ngự của Triệu Phong và Nam Cung Thánh vô cùng kiên cố.

Trải qua dung nhập với tài liệu trân bảo Thủy hệ như “Thiên Thủy Tinh Liên”, uy lực phẩm cấp của “Băng Hoàng Thương” đã nâng lên một tầng cao hơn.

Hơn nữa, đặc tính Lĩnh Vực Không Gian hệ của Nam Cung Thánh rất cường đại, hai người như vào chỗ không người, đánh đến gần chỗ quan tài Cổ Đồng.

- Không tốt.

Tân Vô Ngân ý thức được thế cục đã không thể khống chế được.

“Thanh niên đeo khoen mũi” trong “Tử Phát Song Tà”, có năng lực đặc thù, chiến lực kinh người. Còn thiếu niên tóc tím còn lại, ngay cả hắn cũng không thể nhìn thấu.

Có thể khẳng định một điều rằng, ba người trung niên áo bào vàng, khẳng định không phải là đối thủ của bọn họ.

Thế nhưng.

Lúc này Tân Vô Ngân đang phải miễn cưỡng phong ấn bộ khô lâu, mà thế công liên thủ của Lạc Tôn và Bát hoàng tử, hắn cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ.

Thực lực của Bát hoàng tử, còn nhỉnh hơn Lạc Tôn một phần, thậm chí đối phương dường như vẫn còn giữ lại thực lực.

Ầm…

“Quan tài Cổ Đồng” ở sâu trong huyệt địa, bắn ra một tầng quang văn phong cách cổ xưa rực rỡ, lưu quang đầy trời.

Thfi ra, lúc hai người Triệu Phong lọt vào sự truy kích vây công của ba đại Vương Giả, đồng thời cũng hạ xuống trước mặt “quan tài Cổ Đồng”.

- Quan tài này, không ngờ lại là do Thần binh Thiên cấp luyện thành, Thánh Khí Tà đạo – Huyền Âm Cổ Đồng.

Ánh mắt Bát hoàng tử vừa nhìn xuống, lập tức hít sâu một hơi.

Nếu như có thể thu được quan tài Cổ Đồng này, đối với hoàng tộc và thế lực mà hắn tích súc, sẽ có sự trợ giúp rất lớn.

Nhưng Triệu Phong cũng không hề cảm thấy hứng thú với “Huyền Âm Cổ Đồng” này, ngược lại, một luồng khí tức âm tà của “Hồn đạo chí bảo” từ bên trong tiết ra, mới tạo thành sức dụ hoặc trí mạng đối với hắn.

Bởi vì, chỉ cần linh hồn của Triệu Phong mạnh mẽ hơn một chút,lập tức có thể khiến cho “ý chí Đại Đế” thực sự thức tỉnh.

Điều này đối với thực lực của hắn, có lẽ là một lần thúc đẩy vượt rào.

- Mở cho ta.

Triệu Phong hét lớn một tiếng, lăng không đá ra một cước về phía “quan tài Cổ Đồng”.

- Tiểu tử này, dám dùng chân đá vào “Huyền Âm Cổ Đồng”, quan tài này làm bằng chất liệu cực kỳ cứng rắn, hơn nữa còn ẩn chứa Huyền Âm tà lực đáng sợ.

Trên mặt Bát hoàng tử và Lạc Tôn, không khỏi lộ ra một tia trào phúng.

Phành…

Một cước của Triệu Phong, đá trúng “quan tài Cổ Đồng”, một tiếng chấn vang trầm thấp kinh hồn, quanh quẩn bên trong lăng mộ dưới đất, sóng khí cường đại cùng với bụi bặm, lập tức bao phủ toàn trường.

Khí lực và uy thế của một cước cường đại vừa rồi, khiến cho mọi người trên sân, đều cảm thấy khí huyết nhộn nhạo.

- Khí lực thật mạnh.

Bát hoàng tử và Lạc Tôn, đều cảm thấy trong lòng dậy sóng.

Chỉ mới mấy tháng không gặp, không ngờ Triệu Phong đã trưởng thành đến trình độ này.

Két…

Quan tài Cổ Đồng dưới lực lượng của một cước bá đạo vừa rồi, nắp quan tài lập tức bật ra một kẽ hở, tiết lộ ra một luồng khí tức Bảo Quang kinh thế hãi tục.

Trong đó, một luồng khí tức Hồn đạo âm tà, lại càng khiến mọi người kinh hãi run sợ, tại phương diện linh hồn cảm thấy bị đè né, chính là “Hồn đạo trọng bảo” mà Triệu Phong thèm muốn.

Thân hình Triệu Phong lóe lên, chiếc giày cổ thanh dưới chân phát ra thanh diễm quang hà phun ra nuốt vào, trong đó còn kèm theo một tầng diễm hà đỏ tươi cương duơng bá liệt, khiến cho lực phản phệ của “Huyền Âm Cổ Đồng” và Huyền Âm lực, cùng tan thành mây khói.

- Một cước thật tinh chuẩn.

Tân Vô Ngân ở cách đó không xa, cũng không khỏi tán thưởng.