Chúa Tể Chi Vương

Chương 824: Thật Nhiều Người Quen

Đoàn đội tinh anh này, cũng xuất thân từ Hoàng tộc Đại Càn, người lĩnh đội là Bát hoàng tử và Lạc Tôn.

So với lúc còn ở Thiên Phong Đại Đảo Vực, khí tức của hai người, đã mạnh hơn một chút.

Nhất là Lạc Tôn, trong đôi mắt hắn, phân biệt bắn ra hai luồng khí tức Viêm, Băng hoàn toàn bất đồng.

Grào...

Lúc này, khí tức tà âm đến từ sâu trong huyệt địa, càng cường thịnh hơn, một phương hư không, quanh quẩn một tầng quỷ sương u ám.

- Trong huyệt địa này, có một luồng khí tức Thi đạo, tiếp cận Đại Đế Hư Thần Cảnh rồi.

Sắc mặt Bát hoàng tử và Lạc Tôn, cùng lộ ra vẻ ngưng trọng.

Đoàn đội tinh anh của Hoàng tộc ở đằng sau, vội vàng bày ra trận thế, nhằm ứng phó với tình huống khẩn cấp.

Thần niệm của hai đại Vương Giả Bát hoàng tử và Lạc Tôn, cùng rót xuống dưới bia mộ, tra xét bên trong.

Giờ phút này, một vài trận pháp cấm chế trong lăng mộ dưới đất, dường như đã bị bài trừ, bằng không, cũng không thể thăm dò ra nông sâu trong đó.

Ầm ầm ầm...

Trong lăng mộ dưới đất, liên tiếp truyền đến tiếng chấn động, giống như có một vài luồng khí tức Vương Giả đang chiến đấu.

Chất liệu tạo nên lăng mộ này, cực kỳ cứng rắn, Nửa bước Vương Giả rất khó có thể tổn hại được chút nào. Nếu không phải vậy, e rằng cho dù là một tòa thành, cũng sẽ sụp đổ tả tơi.

- Đám người từ ngoài đến! Các ngươi chính là vật bồi táng mới…

Một khô lâu cao tới hai trượng, toàn thân rực cháy diễm miêu đỏ rực.

Ngoài phần đầu ra, nửa người dưới của u diễm khô lâu, chỉ có một nửa thân thể, thậm chí ngay cả hốc mắt, cũng chỉ có một cái.

Ầm…

Sau lưng khô lâu nửa người, xuất hiện một hư ảnh “Cự yêu bốn cánh” tạo nên từ hư diễm, truyền đến từng trận rít gào kinh hồn.

Hư ảnh cự yêu bốn cánh kia, vô cùng to lớn, phun ra nuốt vào diễm vân, có một loại khí phách áp đảo thiên địa. Chỉ là một cái hình thái hư ảnh, lại có thể phát ra một luồng khí tức có thể sánh ngang với ý chí Đại Đế.

Bộ khô lâu bên cạnh thoạt nhìn có vẻ yếu ớt, những mỗi lần công kích, đều có thể dẫn động ý chí và uy lực cấp bậc Đại Đế.

- Ta sẽ hấp dẫn lực chú ý của hắn, còn các ngươi thì nghĩ cách vây khốn hắn…

Một gã nam tử thanh sam bình thường không có gì đặc biệt, vẻ mặt ngưng trọng, thanh âm có chút gấp gáp.

Hai tay hắn vung động, trên người dâng lên một luồng ý cảnh huyền bí cường đại, trong hai tròng mắt, phát ra ý chí tiếp cận Đại Đế Hư Thần Cảnh.

Rầm rầm rầm…

Ý chí và uy lực Đại Đế mà bộ khô lâu kia dẫn động, liền bị nam tử thanh sam, dùng một phương thức huyền diệu khai thông chuyển hướng.

Tại phương diện cấp bậc lực lượng, nam tử thanh sam và bộ khô lâu vẫn có sự chênh lệch rõ ràng.

Nam tử thanh sam lúc này giống như đang đi xiếc dây, chỉ cần không cẩn thận một chút, là sẽ bị bộ khô lâu đánh trúng chính diện, cho dù không chết cũng bị lột một tầng da.

Thế nhưng.

Trên mặt nam tử thanh sam, lại không hề rung động hay sợ hãi, hết thảy thoạt nhìn giống như toàn diện trọn vẹn, lộ ra một loại phong phạm Tông Sư.

- Không hổ là Tân Vô Ngân, không ngờ lại có thể chế trụ được bộ khô lâu cấp bậc Đại Đế này.

Đám ba vị Vương Giả trung niên áo bào vàng, trên mặt ướt đẫm mồ hôi.

Vừa rồi, lúc bộ khô lâu thức tỉnh, khí tức tà âm khủng bố vô cùng, khiến mọi người đều cảm thấy hít thở không thông.

Mà “cự ảnh bốn cánh” có uy lực và ý chí cấp bậc Đại Đế ở phía sau, lại càng khiến cho mọi người lâm vào tuyệt vọng.

Còn may.

Vào thời khắc mấu chốt, Tân Vô Ngân vẫn ổn định cục diện.

- Bày trận!

Đám ba người Vương Giả trung niên áo bào vàng, phụ trợ Tân Vô Ngân, hạn chế bộ khô lâu, đoàn đội tinh anh đằng sau, cũng nhanh chóng bày ra phong ấn đại trận để khắc chế âm quỷ.

- Trước hết ngăn cách thi khí âm quỷ ở khu vực này. Bộ khô lâu kia dù sao cũng là vật chết, dưới sự phụ trợ của “yêu ảnh bốn cánh”, mới có thể bộc phát ra chiến lực cấp bậc Đại Đế, chờ đến khi nó mất đi sự chống đỡ của ngoại lực, chiến lực cũng sẽ suy giảm thôi.

Thiếu niên Huyền y và thanh niên bạch y, trên mặt lộ ra ý cười.

Bộ khô lâu kia dù sao cũng chỉ là vật chết, linh trí không đủ, chiến lực cấp bậc Đại Đế, mười thành mà không phát huy được bảy thành.

- Chờ khi phong cấm được bộ khô lâu này, sau đó sẽ mưu đồ bảo vật trong quan tài.

Ánh mắt của hai người nhìn về sâu bên trong lăng mộ, nơi đó có một cái “Quan tài Cổ Đồng” đang lơ lửng giữa không trung.

Dưới dư âm chiến đấu trùng kích, bề mặt quan tài Cổ Đồng, bắn tung tóe một tầng quang văn rực rỡ đẹp đẽ phong cách cổ xưa, mơ hồ tiết ra một tia bảo khí khiến linh hồn rung động.

Chỉ riêng chất liệu làm nên quan tài Cổ Đồng kia, cũng đã tiếp cận chất liệu Thần binh Thiên cấp rồi.

Khu vực dưới mặt đất, trên khoảng không.

- Là hắn… Tân Vô Ngân!

Bát hoàng tử và Lạc Tôn, đều không thể che giấu nổi vẻ khiếp sợ trên mặt.

- Không ngờ Tân Vô Ngân đã trưởng thành tới mức này, có thể một tay kiềm chế bộ khô lâu có chiến lực cấp bậc Đại Đế.

Lạc Tôn hít sâu một hơi, hai tròng mắt như điện xẹt, hai luồng khí tức Viêm Hàn giao thoa với nhau.

Bỗng nhiên.

Lạc Tôn bừng lên chiến ý mãnh liệt, quanh người ẩn hiện hai tầng hư ảnh song trọng Không Gian Viêm, Hàn.

- Song trọng Lĩnh Vực!

Nếu ở đây có những Vương Giả khác, e rằng nhất định sẽ động dung thất sắc.

- Lạc huynh, trước hết hãy chậm đã! Bây giờ không phải là lúc tranh đấu hơn thua, lợi ích mới là thứ quan trọng nhất.

Bát hoàng tử mỉm cười nói.

Vụt...

Song trọng Lĩnh Vực Viêm Hàn mơ hồ xuất hiện quanh người Lạc Tôn, lập tức nhanh chóng thu liễm.

Dị tượng vừa rồi, là vì sự xuất hiện của Tân Vô Ngân, cho nên mới kích khởi chiến ý của Lạc Tôn.

Dù sao đi nữa, trước kia thua trong tay Tân Vô Ngân, cũng là chuyện vô cùng nhục nhã.

Giờ phút này, đám Vương Giả Tân Vô Ngân và đại đội nhân mã, đều lâm vào kịch chiến, đúng là thời điểm hai người ngồi làm ngư ông thủ lợi.

- Cũng đúng, nếu chính diện đánh nhau, số lượng Vương Giả và đoàn đội nhân mã của bọn họ, đều mạnh hơn chúng ta.

Khóe miệng Lạc Tôn thoáng nhếch lên.

Vào thời khắc mấu chốt, Lạc Tôn cũng không để ý đến vấn đề của bản thân.

Trong lăng mộ dưới đất.

Tân Vô Ngân đang lâm vào kịch chiến với bộ khô lâu, cũng thoáng nhíu mày.

Hiển nhiên hắn đã cảm ứng được sự tồn tại của đám người Bát hoàng tử, Lạc Tôn, thế lực này đang ở gần mặt đất, tùy thời đều có thể “rèn sắt khi còn đang nóng”.

Trong vô hình.

Bên phía Tân Vô Ngân, mỗi bước đi tiếp theo, đều phải hết sức cẩn thận.

Cũng may.

Bộ khô lâu kia, rất nhanh đã bị vây vào trong phong ấn đại trận của ba phương thế lực, lực uy hiếp cũng dần dần giảm xuống.

Tiếp đó, ưu thế đoàn đội liền thể hiện ra.

Nếu đổi lại là loại độc hành hiệp như Triệu Phong và Nam Cung Thánh, tuyệt đối khó có thể làm được đến bước này, từng bước một hạn chế quỷ vật cấp bậc Đại Đế.

- Có cần ra tay đánh loạn kết cục bọn chúng không?

Lạc Tôn cười âm hiểm.

- Ta cuối cùng vẫn cảm thấy, tên Tân Vô Ngân kia xuất thủ vẫn còn giữ lại.

Bát hoàng tử hiển nhiên có chút do dự.

Tân Vô Ngân chính là tài tướng đắc lực dưới trướng “Tứ hoàng tử” – đối thủ cạnh tranh lớn nhất cho ngôi vị “Thái Tử”.

Đương nhiên, tuổi của Tứ hoàng tử đã hơn một trăm, tu vi thực lực quá mạnh mẽ, không thể nào tiến vào Không Gian Thần Huyễn được.

Lúc này.

Tiến vào Không Gian Thần Huyễn, chủ yếu là ba vị:

- Bát hoàng tử, Cửu hoàng tử, Thập Tam hoàng tử.

Trong ba vị hoàng tử này, nội tình của Bát hoàng tử là sâu dày nhất.

Còn Cửu hoàng tử thì có thiên phú thực lực cao nhất, bản thân hắn là một nửa tư sinh, tại phương diện xuất thân, kém hơn các hoàng tử khác một bậc.

Cuối cùng là “Thập Tam hoàng tử”, tuổi nhỏ nhất, các phương diện đều bình thường, nhưng lại được Thánh Hoàng sủng ái nhất.

Vụt... Vụt...

Đúng lúc này, “Thông Linh Thử” trên vai Lạc Tôn, chợt phát ra một chuỗi tiếng kêu dồn dập, chỉ về một phương hướng.

- Ồ?

Mạch suy nghĩ của Lạc Tôn và Bát hoàng tử, lập tức bị gián đoạn.

Thông Linh Thử này là do Lạc Tôn lúc còn nhỏ, ngẫu nhiên thu được, là một loại trân thú thế gian hiếm thấy, linh trí rất cao.

Luận sức chiến đấu, Thông Linh Thử lại rất bình thường.

Thế nhưng nó lại có cảm ứng rất mạnh đối với các loại bảo vật trân linh.

Đồng thời, bản thân nó cũng sở trường đào hố, thổ độn, bỏ chạy,…

Lạc Tôn có thể trở thành đệ nhất thiên tài tại Thiên Phong Đại Đảo Vực, có thể trổ hết tài năng ở Đại Càn Vương triều, không nhờ vào tư chất thiên phú tuyệt đỉnh và sự nỗ lực của bản thân, mà còn nhờ vào sự giúp đỡ của “Thông Linh Thử” này.

Ngoái đầu nhìn lại nhân sinh mấy chục năm, Thông Linh Thử này không biết đã mang đến cho hắn bao nhiêu kỳ ngộ.

Trong đó có một hai đại kỳ ngộ, thậm chí còn thay đổi vận mệnh của hắn.

Lần này, Bát hoàng tử đã phải trả một cái giá rất lớn, mới có thể đưa Lạc Tôn vào Không Gian Thần Huyễn, một trong những nguyên nhân đó chính là nhìn trúng ưu thế của Thông Linh Thử.

Để tăng xác suất thành công, Lạc Tôn luông phải áp chế tu vi, chờ sau khi tiến vào Không Gian Thần Huyễn, mới có thể đắp nặn thành song trọng Lĩnh Vực.

- Đó là…

Lạc Tôn và Bát hoàng tử, nhìn về phương xa, chỉ thấy có một cái “Phong diễm phi xa” phong cách cổ xưa đang phá không bay đến.

Trên thực tế.

Khí tức phát ra từ lăng mộ này quá mức kinh người, đã kinh động rất nhiều cường giả từ bên ngoài đến.

Có một vài đoàn đội hoặc là độc hành giả, đều đang ở xa xa quan sát.

Chỉ là, những thế lực đoàn đội này, không có Vương Giả Hư Thần Cảnh tọa trấn, nên cũng không dám nhúng tay vào.

- Phi xa kia, dường như là tác phẩm của nền văn minh Thiên Cơ tộc.

Trên mặt Bát hoàng tử lộ vẻ dị sắc.

Chủ nhân của phong diễm phi xa, cũng không phải là kẻ đầu đường xó chợ nào.

- Là hắn…

Lạc Tôn đột nhiên thất thanh, đã thấy được hai đạo thân ảnh trên phong diễm phi xa.

Hai đạo thân ảnh này, trên đầu đều là một mái tóc tím.

Trong đó, có một thanh niên Huyền y, cả hai người đều không nhận ra hắn, nhưng thiếu niên tóc tím tuấn mỹ còn lại, cho dù đốt thành tro Lạc Tôn cũng có thể nhận ra.

- Tử Phát Song Tà!

Phụ cận có một vài cường giả kinh hãi hét lên.

- Mọi người màu đưa ra tài vật thu được.

- Bảo trì khoảng cách! “Tử Phát Song Tà” kia nổi danh cướp đoạt, chưa bao giờ ra tay thất bại, là một tổ hợp cực kỳ tà môn.

Một đoàn đội trong đó, nghe thấy danh hiệu “Tử Phát Song Tà”, liền không khỏi rùng mình một cái.

Có một số người, thậm chí một số đoàn đôi, lập tức trực tiếp hoảng sợ bỏ chạy.

Không lâu sau…

Phong diễm phi xa kia đã phiêu phù trên lăng mộ.

- Chậc chậc… Thật là có duyên, lần này không ngờ lại gặp được thật nhiều người quen a.

Triệu Phong ngạc nhiên cười một tiếng.

Hắn nói ra lời này, tất nhiên là đã nhìn rõ tình huống lăng mộ dưới đất.

Sắc mặt Bát hoàng tử và Lạc Tôn đều có chút mất tự nhiên, đều cho rằng Triệu Phong đang nói bọn họ.

Meo meo!

Trên vai Triệu Phong, chợt xuất hiện một tiểu miêu lông xám bạc, nhe răng cười.

Chít chít…

“Thông Linh Thử” trên vai Lạc Tôn, rùng mình một cái, trên mặt đầy vẻ sợ hãi, không dám nhìn thẳng Tiểu Tặc Miêu.

- Làm sao có thể…

Trên mặt Lạc Tôn lộ dị sắc, Thông Linh Thử của hắn chiến lực không mạnh, nhưng phẩm cấp trân thú huyết mạch tiếp cận Thái Cổ Vạn Tộc Bảng.

Chẳng lẽ, Tiểu Tặc Miêu của Triệu Phong, lại là trân thú cấp bậc huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng?

Giờ phút này.

Sau khi nhìn thấy Tiểu Tặc Miêu, Thông Linh Thử lập tức sợ hãi rụt rẽ, bộ dáng như chuột thấy mèo.

- Tặc miêu, đừng dọa tiểu bằng hữu kia như vậy.

Triệu Phong vươn tay ra, chộp lấy Tiểu Tặc Miêu ném vào trong Cổ Thiết Giới Chỉ.

Tiểu Tặc Miêu chính là đòn sát thủ của hắn khi tiến vào Không Gian Thần Huyễn, Triệu Phong cũng không muốn làm bại lộ nó quá sớm.

Trong lăng mộ dưới đất.

Đám người Tân Vô Ngân đang kịch chiến, mặc dù cảm ứng được vài luồng khí tức mới trên mặt đất, nhưng cũng không có tâm tư đi quan sát.

Sắc mặt Lạc Tôn trở nên âm trầm, cũng thu hồi Thông Linh Thử.

Không biết tại sao, mỗi lần hắn đối mặt với Triệu Phong, đều có một loại cảm giác khuất phục cam chịu.

Bát hoàng tử cũng cảm thấy một tia chán ghét.

Bên cạnh Triệu Phong, không ngờ lại có một Vương Giả Lĩnh Vực, thậm chí khí tức của đối phương cũng rất cường đại.

Xem phản ứng của những đoàn đội và cường giả đơn độc xung quanh, dường như uy danh “Tử Phát Song Tà” cũng không nhỏ, không ngờ trực tiếp dọa chạy một đám người.

- Ồ! Bên dưới lăng mộ này, dường như còn có khí tức trân bảo Hồn đạo, mặc dù là Âm Quỷ nhất đạo.

Trong lòng Triệu Phong chợt động.

Hai người đứng song song ở một bên, dừng chân quan sát, dáng vẻ như không xem ai ra gì.

- Chẳng qua chỉ là một tên Đan Nguyên Cảnh…

Lạc Tôn cố nén lửa giận, xúc động muốn ra tay giáo huấn đối phương, nhưng lại bị Bát hoàng tử ngăn cản.

- Hai vị vừa đến, có muốn liên thủ cùng mưu lợi ích bên dưới chăng?

Trên gương mặt tao nhã của Bát hoàng tử, lộ ra nụ cười ôn hòa.