- Cái tòa Linh Phong này. Chính là sơn môn của Kim Sơn Tông ta khi nhập trú Thánh Địa...
Lý lão râu bạc, đứng bên cạnh Triệu Phong, giới thiệu cho mọi người.
Trong lời nói, mấy vị Nửa bước Vương Giả Kim Sơn Tông, có vài tia ngạo ý nhàn nhạt.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, quét về phía khung cảnh trong thánh địa.
- Chân Vũ Thánh Địa, có Tam đại chủ Linh Phong, bên cạnh có ba mươi ba Linh Phong. Trong Linh Phong, toàn là những người nổi bật trong Nhị Tinh Đại Tông...
Lý lão râu bạc tiếp tục nói.
Quả nhiên.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, trong sương mù mê huyễn giống như bên ngoài Thánh Địa, nhìn thấy ba mươi ba tòa Linh Phong bên cạnh.
Những tòa Linh Phong này, phân bố bên ngoài Chân Vũ Thánh Địa.
Mỗi một tòa Linh Phong, cũng như cùng một cái nguồn suối, phát ra Nguyên khí thiên địa tinh thuần khổng lồ, sản sinh mãi không ngừng.
Thế cho nên, mỗi một tòa Linh Phong, đều bao phủ trong sương mù mê ly, mông lung mà không mất đi vẻ tráng lệ.
- Mỗi một tòa Linh Phong, đều có một cường Tông Nhị Tinh đỉnh phong nhập trú trong đó, hoàn cảnh Thiên Địa của nó, hơn xa Thượng Cổ hạp cốc thần bí trong Di tích Tử Thánh.
Trong lòng Triệu Phong thầm cảm khái.
Hơn nữa, những cái này vẫn còn là Linh Phong ở bên ngoài.
Tại trong thánh địa, còn có ba tòa xuyên thẳng tận trời, như nối liền giữa Thiên Địa – “Chủ Linh Phong” cực lớn.
Ba tòa chủ Linh Phong, được phần đông Linh Phong vây quanh, như quần tinh củng nguyệt.
Xa xa nhìn lại, chỉ thấy ba tòa chủ Linh Phong kia, giống như cột chống Thiên Địa “Kình Thiên cự trụ”, có một loại cảm giác như đặt song song với Thiên Địa, kéo dài từ cổ chí kim.
Nhìn vào bên trong.
Ba tòa chủ Linh Phong kia, phát ra uy thế khổng lồ vô biên, cho dù là Hư Thần Cảnh Vương Giả, cũng không dám kháng nghịch lại uy thế nhường này.
- Chủ Linh Phong, so với Linh Phong bên cạnh, không chỉ lớn gấp mười lần. Chỉ có Tam Tinh Tông phái, mới có tư cách vào đó.
Ánh mắt của mọi người, đều nhìn về phía ba tòa chủ Linh Phong hình dáng mông lung.
Chủ Linh Phong, trung tâm của Thánh Địa.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, nhìn thấy được trong đó có Nguyên khí thiên địa hùng hậu như thủy triều, so Linh Phong ở bên cạnh càng tinh khiết hơn, tràn ngập khắp tám phương Thiên Địa.
Chẳng lẽ.
- Những tòa Linh Phong này, mỗi một tòa, đều là suối nguồn nguyên khí Thiên Địa.
Triệu Phong trong lòng giật mình.
Căn cứ vào sự quan sát của Thần Linh Nhãn, Triệu Phong suy đoán, cũng không sai.
Chủ Linh Phong, Linh Phong bên cạnh, phía dưới đều có “suối Thiên Địa” phẩm chất cao, mỗi thời mỗi khắc thai nghén ra vô số Nguyên khí thiên địa.
Thậm chí
Toàn bộ Chân Vũ Thánh Địa, chính là suối trung tâm của Hư Không Hải Thiên Địa.
Chính là bởi vậy, Thánh Địa chung quanh Linh Vực Hải, Nguyên khí thiên địa mới cuồng ngạo như vậy, Chân Vũ quần vực Tông môn thế lực, hơn xa những quần vực khác.
- Ồ, tòa chủ Linh Phong chính giữa kia...
Một vị cường giả Tông môn trong đám người, có được huyết mạch đồng tử, lập tức phát hiện điều dị thường.
Thánh Địa trung tâm, ba tòa chủ Linh Phong đặt song song.
Mà tòa chủ Linh Phong ở giữa, tựa hồ không có thế lực Tông môn đóng quân.
- Hử? Chủ Linh Phong chính giữa, thoạt nhìn giống như là một ngọn núi bị bỏ đi, Suối Thiên Địa uẩn sinh, cũng không bằng hai tòa chủ Linh Phong khác.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, nhìn càng thêm rõ ràng.
Chủ Linh Phong chính giữa, không có người ở, ngược lại như là một di chỉ bị hoang phế.
- Đó là “Vạn Cổ Thánh Phong” đó là nơi vô chủ.
Một vị Đại Đan Nguyên Cảnh Tôn Chủ, thở dài một tiếng.
Số ít cường giả đã tới Thánh Địa, nhìn về phía Chủ Linh Phong ở giữa, trong ánh mắt, có thần sắc rất phức tạp, nhưng không thể nghi ngờ đều bao hàm kính ngưỡng thật sâu.
Vạn Cổ Thánh Phong
Chúng cường giả thiên tài, nghe được mấy chữ này, đều cảm thấy ngọn núi này không đơn giản.
- Vài vạn năm trước, bên trên Vạn Cổ Thánh Phong, đóng quân một Đại Tông sắp đạt đến siêu cấp Đại Tông Tứ Tinh.
Lý lão râu bạc, mang theo vài tia ngưỡng mộ, thần sắc kính sợ.
Tứ Tinh đẳng cấp siêu cấp Đại Tông?
Trong lòng mọi người đại chấn.
- Không nghĩ tới, cái Vạn Cổ Thánh Phong kia, là phế tích di chỉ của một Đại Tông sắp tiến đến Tứ Tinh siêu cấp Đại Tông ngày xưa.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, hiểu rõ đỉnh núi này, bị đủ loại lực lượng thần bí cách trở.
Cái “Vạn Cổ Thánh Phong” này còn tồn tại, lại không có Tông môn nhập trú, vốn cũng có chút không phù hợp lẽ thường.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, đại khái liếc nhìn toàn bộ Thánh Địa, yên lặng thu hồi ánh mắt.
- Thế cục của Thánh Địa, cũng không an bình như trong tưởng tượng của các ngươi. Các ngươi mới tới, không được tùy ý ly khai sơn môn bổn Tông năm trăm dặm...
Vị Vương Giả gãy tay kia, lên tiếng khuyên bảo.
Triệu Phong trong nội tâm hiểu rõ.
Chân Vũ Thánh Địa, Linh Phong xung quanh chỉ có ba mươi ba tòa.
Mà phần đông ở bên trong quần vực, Nhị Tinh Tông phái số lượng chiếm nhiều, chỉ mỗi Chân Vũ quần vực, đã nhiều đến một hai trăm cái.
Hơn nữa.
Trong thánh địa Tam Tinh Tông phái, Nhị Tinh Tông phái, đối với lẫn nhau, khẳng định có quan hệ lợi ích.
Ngoại trừ Linh Phong bên ngoài, trong thánh địa, còn có một mảng lớn khu vực, núi rừng, sông suối, sa mạc vâng vâng các loại địa lý phức tạp.
- Đương nhiên, còn có một điểm trọng yếu hơn là, trong thánh địa, hai đại Tam Tinh Tông phái, Chân Huyền Thánh Tông cùng Thiên U Thánh Tông, các ngươi ngàn vạn không nên trêu chọc xúc phạm...
Lý lão râu bạc, bổ sung nói.
Đề cập đến hai đại “Tam Tinh Tông phái” này, ba vị này Vương Giả, sắc mặt trở nên ngưng trọng, trong mắt lộ ra sợ hãi.
Tam Tinh Tông phái
Chân Huyền Thánh Tông cùng với Thiên U Thánh Tông
“Những người mới” ở đây đều ghi nhớ trong lòng rồi.
Từ xưa đến nay, Tông môn đẳng cấp phân chia, mỗi Tinh trong này, khác nhau một trời một vực.
Dù chỉ thua kém nửa Tinh, cũng là một khoảng cách thực lực cực lớn.
- Triệu Phong
Một thanh âm trống trải đạm mạc, từ phương diện linh hồn truyền đến
Tiếp theo đó.
Sức mạnh to lớn của Vương Giả Hư Thần Cảnh, từ trong Thiên Địa xuyên qua, khiến cho mọi người tại đây, tâm thần ý thức cứng đờ.
Triệu Phong ngẩng đầu nhìn lên.
Một tầng ánh sáng lam sắc hư vô, đứng ngạo nghễ giữa trời xanh, mơ hồ có thể thấy được thân hình của lam y Vương Giả đứng trong đó.
- Bái kiến Vương Giả.
Triệu Phong vội vàng hành lễ.