Hình trang chủ bị bắt giữ, nhiệm vụ lần này trải qua bao khó khăn trắc trở cuối cùng cũng kết thúc.

Tiếp đó mấy người bắt đầu thẩm vấn Hình trang chủ.

Hình trang chủ đang hấp hối, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, cực kỳ suy yếu.

Hắn nhìn về phía Triệu Phong, trong ánh mắt không thể che giấu được sự sợ hãi trong lòng.

Sau khi may mắn thoát ra khỏi Xích Nguyệt động quật. Hình trạng chủ đã nhờ vào việc quen thuộc địa hình sơn trang mà tranh chóng tìm được một địa điểm để ẩn núp và dưỡng thương.

Hình trang chủ tin rằng, ngoại trừ mình ra thì gần như không ai có thể biết được địa điểm ẩn núp này.

Huống chi trong chỗ ẩn thân của hắn còn có bẫy rập và cơ quan, đảm bảo không hề có chút sơ hở nào. Cho dù có người đuổi theo thì cũng sẽ sớm biết trước.

Thế nhưng, trước mặt thiếu niên độc nhãn tóc xanh vừa lạnh lùng vừa tà dị kia, những biện pháp đó chỉ là thùng rỗng kêu to mà thôi.

Triệu Phong gần như không làm kinh động bất kỳ cơ quan bẫy rập nào, lặng lẽ không chút tiếng động, tiến vào nơi ẩn thân của hắn.

Hình trang chủ cảm ứng được nguy cơ, lúc vừa phát hiện Triệu Phong thì lập tức xuất hiện.

Với tu vi Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh của hắn, cho dù đang bị trọng thương, thực lực hao tổn thì đối phó với một tiểu bối Nhất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh vẫn quá dễ dàng.

Thế nhưng, ngoài dự liệu chính là trước mặt thiếu niên tóc xanh này, hắn gần như không chống đỡ được mấy chiêu thì đã bị đối phương bắt giữ.

Bị một thiếu niên Nhất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh chính diện bắt giữ, bây giờ nghĩ lại, trong lòng hắn vẫn vô cùng khiếp sợ và giật mình.

Dưới những câu hỏi mà mấy người đưa ra, Hình trang chủ đều đáp hết, thậm chí còn kể lại đầu đuôi câu chuyện.

Sự tình xảy ra vào mấy tháng trước.

Lúc đó Hình gia trang vẫn cô lập và lặng lẽ như trước, Trang chủ Hình Trình vẫn là tu vi Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, không thể nào đột phá được bình cảnh.

Vào một hôm, Hình trang chủ đuổi giết một hung thú đỉnh cấp đang gây nguy hại cho sơn trang thì tình cờ phát hiện được ảo trận che giấu cứ điểm của Xích Nguyệt ma giáo.

Hình trang chủ cũng tinh thông đôi chút về trận pháp, từ đó về sau không ngừng hao tâm tổn trí tìm hiểu, cuối cùng thông qua sơ hở của ảo trận mà tiến vào trong động quật.

- Lúc đó ta vừa mừng rỡ vừa thấp thỏm không yên, sau khi tiến vào động quật, không ngờ lại bắt gặp Hộ pháp “Huyết Cương Đà” của Xích Nguyệt ma giáo. Khi ấy, Hộ pháp Huyết Cương Đà vô cùng yếu ớt, chỉ vừa mới thức tỉnh, còn chưa phải là đối thủ của Hình mỗ. Nhưng người này lại vô cùng xảo trá, dùng bảo tàng và bí mật trọng đại dẫn dụ, khiến cho Hình mỗ bị mắc lừa.

Nói đến đây, Hình trang chủ không khỏi thở dài một hơi, trên mặt tràn đầy vẻ tiếc hận.

Câu chuyện tiếp theo, Triệu Phong cơ bản có thể đoán được.

Hình trang chủ không cần thận trúng phải “thi độc” bị Hộ pháp Huyết Cương Đà áp chế.

Từ đó về sau, Hình trang chủ phải nghe theo sự điều khiển của Hộ pháp Huyết Cương Đà, một phần là vì bảo vệ tính mạng, một phần khác là vì tăng cường tu vi của mình.

Chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, Hình trang chủ đã đột phá bình cảnh, tấn chức Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, từ đó lại càng khâm phục Hộ pháp Huyết Cương Đà hơn, thậm chí còn có lòng gia nhập Xích Nguyệt ma giáo.

- Ôn dịch trong sơn trang từ đâu mà có, rát cuộc có ý đồ gì?

Từ Chấp chất vấn.

Hình trang chủ vẻ mặt cay đắng nói.

- Ôn dịch là dựa theo ý của Hộ pháp đại nhân mà truyền bá ra, mục đích là cung cấp máu huyết để luyện chế “Huyết Tinh hoàn”, sau đó hợp luyện thành “Huyết Ngọc hoàn” cao cấp hơn. Lấy ôn dịch làm mảnh lới, dẫn dụ những cường giả Thoát Phàm Cảnh khác của Tương Vân quốc đến đây. Dựa theo kế hoạch sẽ một mẻ hốt gọn các ngươi, “Huyết Ngọc hoàn” cũng sẽ hợp luyện thành công. Đến lúc đó, thương thế của Hộ pháp đại nhân sẽ thuyên giảm một hai pha, thực lực tăng lên tới Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, khi đó sẽ rời khỏi động quật, đi tìm di chỉ khác của ma giáo...

Sau khi biết được chân tướng cuối cùng, trong lòng bốn người ở đây liền phát lạnh, thầm đổ mồ hôi một phen.

Nhiệm vụ Hình gia trang, không ngờ lại là một miếng mồi nhử đáng sợ, chuyên nhằm vào đệ tử chấp hành nhiệm vụ Tông môn.

Cuối cùng, độ nguy hiểm của nhiệm vụ lần này rất lớn, ít nhất cũng trên cấp bốn, thậm chí ngay cả Nguyên Trí và Tuyền Thần đã âm mưu từ trước cũng không dự liệu được.

Triệu Phong phân tích, trong nhiệm vụ lần này, dường như tình báo đã che giấu bớt tính nguy hiểm của nhiệm vụ.

Trước bọn hạn đã có rất nhiều cường giả Thoát Phàm Cảnh của Tương Vận quốc tới viện trợ, tất cả đều thần bí mất tích, chân tướng thực sự là dùng để luyện chế “Huyết Tinh hoàn”.

Tính nguy hiểm của nhiệm vụ thực ra còn lớn hơn so với tưởng tượng, ít nhất là lớn hơn nhiệm vụ cấp ba.

Nguyên Trí và Tuyền Thần đã che giấu đi những yếu tố này, lợi dụng thủ hạ là lĩnh đội Hoàng Vân, đồng thời cố ý sắp xếp hai người có ân oán với Triệu Phong là Từ Chấp và Tiêu Vẫn trong đội.

Có thể đoán được, ba người Hoàng Vân, Từ Chấp và Tiêu Vẫn trong quá trình chấp hành nhiệm vụ sẽ chèn ép và trả thù Triệu Phong, thậm chí còn ném đá xuống giếng.

Trong đó, Hoàng Vân trực tiếp nghe theo lời đệ tử chân truyền Nguyên Trí, mục đích là muốn tìm cơ hội diệt trừ Triệu Phong.

Lâm Phàm rất không may, bị liên lụy, cho nên cũng được phân vào nhiệm vụ này.

Mấy người ở đây đều không phải người ngu, sau khi kể rõ tiền căn hậu quả, chân tướng dần dần nổi lên khỏi mặt nước.

May mắn chính là trong lúc chấp hành nhiệm vụ, Triệu Phong vẫn khống chế được đại cục, tìm cách tránh né “nội đấu”, nhiều lần ngăn cơn sóng giữ, cuối cùng dẫn dắt mọi người lập được nhiều đại công.

- Lâm Phàm, Tiêu Vẫn, hai người các ngươi mau trở về Thiên Nguyệt Sơn báo tin cho cao tầng của Tông môn. Ta và Triệu sư đệ tạm thời sẽ trấn thủ động quật này và giam giữ tù binh.

Phó lĩnh đội Từ Chấp lên tiếng.

Hắn và Triệu Phong đã thương nghị cho nên mới ra quyết định này.

Sau khi Hoàng Vân chết đi, Triệu Phong đã trở thành hạch tâm linh hồn trong đội ngũ, mọi người vừa cảm kích lại vừa thần phục hắn.

Bởi thực lực của Lâm Phàm và Tiêu Vẫn đều tương đối thấp, cho nên mới để bọn họ làm chân chạy trở về Hiểu Nguyệt Tông báo tin.

Thực lực của Triệu Phong và Từ Chấp mạnh hơn một chút, cho nên lưu lại tọa trấn cứ điểm của Xích Nguyệt ma giáo, đồng thời trông giữ tù binh.

Trong thời gian chờ đợi, Triệu Phong và Từ Chấp lại kiểm tra trong động quật, tìm được một số nguyên tinh thạch và thiên tài địa bảo.

Mắt trái của Triệu Phong có thể nhìn xuyên cả đá tảng, lại rất nhạy cảm với nguyên khí thiên địa, cho nên đã tìm được không ít đồ tốt.

- Tổng cộng phát hiện một 23 khối nguyên tinh thạch hạ phẩm, 98 loại thiên địa tài bảo, hơn trăm mảnh tàn phiến thần binh Phàm cấp...

Hai người Triệu Phong liền phân loại những chiến lợi phẩm này.

Những chiến lợi phẩm này quả thực rất khả quan.

Nguyên tinh thạch đạt tới hạ phẩm, mỗi một khối đều tương đương với 100 khối nguyên tinh thạch thứ phẩm.

23 khối nguyên tinh thạch cũng tương đương với 2300 nguyên tinh thạch thứ phẩm.

Những thiên địa tài bảo và tàn phiến thần binh Phàm cấp còn lại cũng có giá trị xa xỉ, dựa theo giá thị trường thì ít nhất cũng trên trăm khối nguyên tinh thạch, cũng tương đương với hơn vạn khối nguyên tinh thạch thứ phẩm.

- Ha ha ha! Triệu sư đệ, lần này chúng ta phát tài rồi!

Từ Chấp quá đỗi vui mừng hét lên.

Những chiến lợi phẩm này đối với tiểu đội bốn người mà nói, có thể xem như là một khối tài sản kếch xù.

Phải biết rằng, bổng lộc mỗi tháng của đệ tử nội môn bình thường đều chỉ có mười khối nguyên tinh thạch thứ phẩm.

Cho dù là chia theo bình quân thì Triệu Phong đoán chừng mình ít nhất cũng có thể nhận được 30 khối nguyên tinh thạch hạ phẩm, đây chính là nguyên tinh thạch ẩn chứa thiên địa tinh phách, rất tinh thuần và hùng hậu, có ích rất lớn đối với việc tu luyện.

Đối với những chiến lợi phẩm này, Triệu Phong cũng không quá lo lắng.

Điều khiến hắn thực sự cảm thấy khó giải quyết chính là thanh kiếm gãy huyết sắc Linh cấp kia.

Thần binh Linh cấp có giá trị không thể tưởng tượng nổi, cho dù là ở trong Tông môn cũng là trấn sơn chi bảo.

Thanh kiếm gãy huyết sắc này giữ lại trong tay cũng không hề có tác dụng, ngược lại còn là một củ khoai lang nóng phỏng tay.

Triệu Phong đang suy nghĩ nên làm thế nào để lợi ích hóa “thanh kiếm gãy huyết sắc” này một cách tốt nhất.

Mấy ngày sau, Tiêu Vẫn và Lâm Phàm đã trở về Tông môn, đồng thời đem tin tức và cứ điểm Xích Nguyệt ma giáo, báo lên cao tầng Tông môn.

Chuyện này lập tức khiến Hiểu Nguyệt Tông chấn động.

Xích Nguyệt ma giáo vào một trăm năm trước là một thế lực to lớn, gần như quệt ngang cả đại lục, uy danh của nó chấn nhiếp toàn bộ Thế giới Tông môn, tất cả mọi người đều kiêng kỵ và sợ hãi khi nhắc tới nó.

Hiểu Nguyệt Tông chẳng qua chỉ là một tiểu tông phái “bất nhập lưu” trên Đại lục Thanh Hoa, đứng trước mặt loại cự phách này, quả thật nhỏ bé như con sâu cái kiến.

(*) không được xếp hạng, không có chỗ đứng

Hiện nay, phát hiện được một tiểu cứ điểm của Xích Nguyệt ma giáo trong phạm vi thế lực của Hiểu Nguyệt Tông, chuyện này há có thể không khiến mọi người kinh hãi?

Ngay trong ngày nhận được tin tức này, mấy vị trưởng lão của Hiểu Nguyệt Tông đã dẫn theo một đám đệ tử tinh nhuệ, tiến thẳng tới Hình gia trang.

Hai người Triệu Phong ở trong Xích Nguyệt Ma Quật, trấn thủ bốn năm ngày, cũng không phát hiện chuyện gì dị thường

Tối ngày hôm đó, nhân mã của Hiểu Nguyệt Tông đã tới kịp.

Dù khoáng cách khá xa, nhưng Triệu Phong vẫn cảm nhận được ba luồng uy áp tinh thần to lớn, khiến nguyên khí thiên địa chấn động bao trùm cả Xích Nguyệt động quật.

- Bái kiến Trưởng lão!

Triệu Phong và Từ Chấp vội vàng đứng dậy hành lễ.

Ba người vừa đến đều là cao nhân Chân Linh cảnh.

Một người trong đó là một lão giả tóc bạc, mặc trường bào cổ tùng khí tức linh dật tuyệt trần, phảng phất như thần tiên, toàn thân vờn quanh một tầng gió xanh, nhu hòa sáng ngời, rất nhanh thu liễm.

Trong ba cường giả Chân Linh cảnh, khí tức của người này là cường thịnh nhất.

Nhìn người này, tâm thần Từ Chắp đột nhiên run lên, lắp bắp:

- Đại... Đại Trưởng lão!

Đại trưởng lão ở trong Tông môn có địa vị tối cao, nói đơn giản một chút thì người này chính là “đệ nhất Trưởng lão”.

Trong Hiểu Nguyệt Tông địa vị của Đại trưởng lão thậm chí có thể sánh ngang với Tông chủ.

Bên tay trái của Đại trưởng lão là một nam tử mặc áo bào màu vàng bễ nghễ như một vị võ thần, toàn thân vờn quanh một tầng ánh sáng màu vàng

Người này khiến Triệu Phong cảm thấy rất quen mắt, liền nhớ ra, lúc mình khảo sát tư chất ở sơn môn, vị Tiết trưởng lão mặc áo bào vàng này đã từng xuất hiện.

Tiết trưởng lão này chính là sư tôn của “Khổng Nguyên Hạo” có tư chất Linh thể dị loại.

Bên tay phải là một nam tử tuấn mỹ cao gầy, một thân áo trắng không nhiễm bụi trần.

Vừa nhìn vị trưởng lão tuấn mỹ mặc áo bào trắng này, mắt trái của Triệu Phong đột nhiên nhảy lên.

Vị trưởng lão Chân Linh cảnh trẻ tuổi nhất trong Hiểu Nguyệt Tông thân phận của đối phương lập tức lộ ra.

Vân Hải chân nhân!

Tâm thần Triệu Phong thầm run sợ, sau khi hít sâu một hơi, liền ép bản thân trấn định lại.

Hắn đã lường trước việc sẽ có ngày chạm mặt “Vân Hải chân nhân”, chẳng qua không ngờ lại sớm như vậy.

Đại Trưởng lão, Tiết Trưởng lão, Vân Hải chân nhân.

Ba đại Trưởng lão, dẫn đầu nhân mã tinh nhuệ, tiến quân thần tốc, lập tức xâm nhập Xích Nguyệt động quật.

Trong đám người, Triệu Phong còn một vài thân ảnh quen thuộc, ví dụ như Nguyên Trí, Tuyền Thần.

- Sư tôn!

Nguyên Trí và Tuyền Thần đi tới bên cạnh Vân Hải chân nhân.

Đệ tử Tông môn liền khống chế toàn bộ Xích Nguyệt động quật, sau đó dần dần mở rộng phạm vi điêu tra.

Hình trang chủ bị dẫn độ tới, trong lòng vô cùng run sợ, ba đại cường giả Chân Linh cảnh bắt đầu đặt câu hỏi.

Trước mặt cao nhân Chân Linh cảnh, Hình trang chủ gần như không thể nói dối được chút nào, đều trả lời mọi câu hỏi hết sức chi tiết.

Triệu Phong, Từ Chấp, Tiêu Vẫn, Lâm Phàm là những người tham gia nhiệm vụ, đồng thời còn khai quật được Xích Nguyệt động quật, cho nên cũng không thể thiếu được một phen “hỏi thăm”.

Trong đó, Triệu Phong lại càng là đối tượng được truy hỏi trọng điểm.

Thứ nhất, Triệu Phong là người phá vỡ được ảo trận che giấu lối vào.

Thứ hai, Triệu Phong là người duy nhất tận mắt nhìn “Huyết Thi Ngân Văn” đào tẩu.

Thứ ba, toàn bộ quá trình và chi tiết nhiệm vụ, chỉ có hắn là rõ nhất.

Nói cách khác, chuyện người ta nhìn, Triệu Phong cũng nhìn, mà những chuyện người ta không nhìn, hắn lại nhìn.

Đặc biệt là lúc cuối, khi những người còn lại đều ngất đi, chỉ có một mình Triệu Phong là đối kháng với Huyết Thi Ngân Văn.

Triệu Phong trần thuật như sau: Huyết Thi Ngân Văn vào thời khắc mấu chốt, đột nhiên vết thương cũ tái phát, bị mình may mắn đánh lui.

- Triệu Phong! Tu vi của ngươi trong tiểu đội là thấp nhất, tại sao chỉ có mình ngươi là kiên trì tới cuối cùng? Tại sao ngươi có thể ngăn cản được thi độc? Dựa vào cái gì mà công lao của ngươi lại lớn nhất, thậm chí còn khống chế được cục diện? Hơn nữa, sau cuộc chiến, tất cả mọi người đều trọng thương, chỉ có ngươi là bị thương nhẹ?

Nguyên Trí ở sau lưng Vân Hải chân nhân lạnh lùng cười một tiếng, bộ dạng hùng hổ dọa người, uy áp tinh thần cường đại như một tòa núi lớn ép tới.

Lần này vừa nói ra, trong mắt ba vị trưởng lão đều lóe lên tinh quang.

Đúng vậy! Trên người Triệu Phong qua thật có rất nhiều điểm đáng ngờ!

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người. Triệu Phong vẫn bình tĩnh, lạnh nhạt nói một câu:

- Nguyên nhân rất đơn giản...