Edit: Koliz

Quý Trần Ai chưa bao giờ cảm thấy mình là một người thích ăn dấm chua, mãi đến tận lúc anh gặp một người phụ nữ nào đó tìm tới cửa.

Ngẫm lại dòng sông lịch sử, Quý Trần Ai mới phát hiện, anh cũng không phải không thích ghen, mà là căn bản không có cơ hội ghen. Thái độ Chu Nghiêu Cần đối xử với người khác không mặn không nhạt nhưng tuyệt đối không tính là thân thiện, đối mặt với nữ sinh có hảo cảm với cậu, lại càng nắm chặt rất đúng mực.

Cho nên trong thời gian ở chung với Chu Nghiêu Uẩn, Quý Trần Ai chưa bao giờ cảm thấy địa vị của mình bị uy hiếp, cũng chưa từng có ý nghĩ Chu Nghiêu Uẩn sẽ bị người cướp đoạt đi. (Đoạn này làm tui có cảm giác sai sai =)))

Mà trong thời gian Chu Nghiêu Uẩn tách khỏi Quý Trần Ai, Quý Trần Ai cũng không có cơ hội sẽ thấy bên người Chu Nghiêu Uẩn đầy hoa đào*.

(* : chỉ mấy cô gái bu vào thằng nào đào hoa ấy.)

Thế nhưng hôm nay lại là ngoại lệ, bởi vì hoa đào của Chu Nghiêu Uẩn, đã tự mình tìm tới cửa.

Hoa đào là một cô nàng tóc vàng, dáng người yểu điệu, khuôn mặt đẹp đẽ, phù hợp với ảo tưởng của tất cả đàn ông đối với phụ nữ, lúc Quý Trần Ai đi mở cửa còn tưởng cô ta gõ sai cửa, lại không nghĩ rằng người này thật sự là đến nhà bọn họ.

“Chào anh.” Người phụ nữ nói một câu tiếng Trung sứt sẹo, cô ta nhìn Quý Trần Ai chống gậy, cười híp mắt nói: “Xin hỏi Chu Nghiêu Uẩn có ở đây không?”

Quý Trần Ai sửng sốt một chút, mới quay đầu trùng trong phòng gọi: “Tiểu Uẩn, tìm em này.”

Chu Nghiêu Uẩn đeo tạp dề đang nấu ăn từ trong phòng bếp đi ra, sau khi nhìn thấy người phụ, cũng sửng sốt một chút: “Elena? Sao cậu lại chạy đến đây?”

Người phụ nữ được Chu Nghiêu Uẩn gọi là Elena lộ ra nụ cười, cô ta nói: “Làm sao? Không mời tôi vào ngồi một chút sao?”

Chu Nghiêu Uẩn nói: “Vào đi, tôi cho cậu tìm đôi dép.” Cậu nói rồi tìm đôi dép trong tủ giày ra để trên đất, sau đó nói với Quý Trần Ai, “Ca ca, đây là Elena, bọn em đã từng là đồng đội.”

Elena sau khi nghe nói: “Chu Nghiêu Uẩn, đây chính là anh trai của cậu?” Cô ta đang cúi đầu thay giày, Quý Trần Ai cũng không thể thấy vẻ mặt của cô ta, sau đó Quý Trần Ai nghe Elena nói, “Chu Nghiêu Cần, ngưỡng mộ đã lâu.”

Quý Trần Ai liếc mắt nhìn Chu Nghiêu Uẩn một cái, ra hiệu cậu giải thích câu ngưỡng mộ đã lâu này là cái có ý gì.

Chu Nghiêu Uẩn chú ý tới ánh mắt của Quý Trần Ai, bất đắc dĩ nở nụ cười, cậu nói: “Ừm… Lúc ở bên kia, em thường xuyên nhắc tới ca ca cùng bọn họ mà.”

Lúc này Elena cũng thay giày xong, cô ta đứng thẳng người dậy, tự đắc nói đùa: “Nếu không phải biết anh là anh trai của Chu Nghiêu Uẩn, tôi cũng hoài nghi Chu Nghiêu Uẩn có phải là yêu thầm anh không.”

Quý Trần Ai cười khan hai tiếng, anh cũng không biết chuyện gì xảy ra, chung quy cảm thấy Elena trước mặt mình có chút làm cho anh cảm thấy không thoải mái, nụ cười kia cũng có chút giả.

itsukahikari.wordpress.com

Trái lại Tiểu Thất trực tiếp khẳng định suy đoán của Quý Trần Ai, nó nói: “Chậc chậc chậc, em gái xinh đẹp này thật giống như có ý kiến đối với ngươi nha.”

Quý Trần Ai nói: “Có ý gì?”

Tiểu Thất nói: “Không biết, ngược lại cô ta không thích ngươi, tự ngươi xem rồi lo liệu đi.”

Ngay trong lúc Quý Trần Ai nói chuyện cùng Tiểu Thất, Elena đã cùng Chu Nghiêu Uẩn đi đến phòng khách, ngồi lên ghế sô pha. Mùa hè này vốn ăn mặc mát mẻ, vóc người nóng bỏng của cô ta được một bộ váy ngắn tôn lên lại càng làm lộ vẻ tức giận.

Chu Nghiêu Uẩn cùng Elena dùng ngôn ngữ anh nghe không hiểu trò chuyện hai câu, sau đó Chu Nghiêu Uẩn nhân tiện nói: “Tôi còn đang nấu cơm, hai người trước cứ trò chuyện đi, ca ca, có chuyện gọi em nha.”

Quý Trần Ai gật đầu, chống gậy đi tới bên cạnh ghế sô pha, ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh Elena.

Từ lúc đi vào trong phòng, Elena luôn luôn mỉm cười, lúc này Chu Nghiêu Uẩn đi rồi, nét cười của cô ta hơi phai nhạt đi chút, nhiều hơn chút ý vị khác, cô ta nói: “Xin chào, Chu Nghiêu Cần, không nghĩ tới chúng ta sẽ có ngày gặp mặt đấy.”

Quý Trần Ai miễn cưỡng nói: “Ừm, xin chào.”

Elena nói: “Tiểu Uẩn vô cùng yêu quý anh nhỉ, ở nơi đó thường xuyên gọi điện thoại cho anh, trong ví còn để ảnh của anh.”

Nghe Elena nói, Quý Trần Ai hơi kinh ngạc một chút, anh và Chu Nghiêu Uẩn gọi điện thoại thì là chuyện thường, thế nhưng chuyện trong ví Chu Nghiêu Uẩn để ảnh của anh này, anh cũng không biết.

Elena không bỏ qua kinh ngạc trong mắt Quý Trần Ai, cô ta cười nói: “Tôi thật sự rất đố kị đấy.” Cô ta ghen tỵ phát âm rất kỳ quái, những Quý Trần Ai vẫn có thể nghe hiểu được.

Quý Trần Ai nói: “Hừm, tôi thật cao hứng bản thân có Chu Nghiêu Uẩn làm em trai.”

Elena nói: “Thế nhưng, anh có biết anh sẽ phá huỷ Chu Nghiêu Uẩn không?”

Quý Trần Ai: “????” Cái phát triển này có chút mạc danh kỳ diệu a.

Elena triệt để thu hồi ý cười của mình, trong ánh mắt cô ta nhìn về Quý Trần Ai nhiều hơn chút xem thường cùng trào phúng, cô ta nói: “Cậu ấy có bầu trời rộng lớn, nhưng bởi vì anh không thể không chặt đứt cánh của mình.”

Quý Trần Ai nghe xong lời này, trừng mắt nhìn không lên tiếng.

Elena lại nói: “Trước lúc tôi tới nơi này, xưa nay chưa từng nghĩ tới, Chu Nghiêu Uẩn cư nhiên sẽ đeo tạp dề, vào nhà bếp nấu cơm, cậu ấy vốn nên có tiền đồ càng thêm sáng sủa, nhưng bởi vì anh mà dừng bước.” Câu nói này Elena nói vô cùng vất vả, thế nhưng cô ta vẫn cố gắng nói xong.

Nhưng mà, nói xong cũng không đại biểu, Quý Trần Ai nghe hiểu…

Vì vậy Quý Trần Ai ăn năn xấu hổ nói: “Thật ngại, cô mới vừa nói cái gì, tôi nghe không hiểu.” (Quá phũ cho cưng ~)

Quý Trần Ai rõ ràng thấy được, sau khi anh nói câu này, biểu tình của Elena rất rõ ràng méo mó một chút, nhưng cô ta vẫn là nhịn xuống, lặp lại câu nói mới vừa rồi một lần.

Quý Trần Ai lần này nghe hiểu, vì vậy anh hết sức phối hợp lộ ra biểu tình xấu hổ, hắn nói: “Vậy tôi nên làm thế nào bây giờ?”

Elena sững sờ, cô ta hoàn toàn không nghĩ tới Quý Trần Ai cư nhiên phối hợp với cô ta như vậy, cô ta nói: “Anh, anh không phản đối?”

Quý Trần Ai thản nhiên đáp: “Không phản đối a.”

Elena vốn là cho là cô ta sẽ gặp phải mãnh liệt phản kháng từ Quý Trần Ai, lại không nghĩ rằng cô ta câu tiếng Trung chân thọt vừa ra khỏi miệng, Quý Trần Ai liền thập phần hài hòa đồng ý quan điểm của cô ta, Elena hoàn toàn không ngờ tới sự tình sẽ phát triển như vậy …

Elena hít sâu một hơi, nói: “Anh đã đồng ý, vậy anh cũng đừng ngăn cậu ấy…”

Quý Trần Ai đồng tình nhìn Elena: “Tôi không ngăn Tiểu Uẩn mà.”

Elena sững sờ.

Quý Trần Ai trực tiếp rống lên một tiếng: “Tiểu Uẩn, em ra đây một chút!”

Mấy giây sau, Chu Nghiêu Uẩn đeo tạp dề lần nữa xuất hiện trước mặt hai người, trong tay cậu còn cầm một cái cái xẻng, nhìn bộ dáng đúng lúc đang xào rau, cậu nói: “Ca ca, làm sao vậy?”

Quý Trần Ai nói: “Em sau đó đừng làm bữa trưa cho anh nữa.”

Chu Nghiêu Uẩn nghe vậy biểu tình lập tức thay đổi, cậu nhìn về phía Elena ánh mắt tràn ngập bất mãn: “Ca, người phụ nữ này nói với anh cái gì?”

Được gọi là “người phụ nữ này” trên mặt Elena hiển nhiên có chút không nhịn được, nàng nói: “Tiểu Uẩn, tôi không nói gì cả.”

Quý Trần Ai giờ phút này trong hốc mắt đã tích trữ đầy nước mắt, ánh mắt anh nhìn về phía Chu Nghiêu Uẩn vừa tuyệt vọng vừa thương xót đau thương, bầu không khí đã lâm vào kịch cẩu huyết này không thể tự kiềm chế nổi, anh nói: “Tiểu Uẩn, anh thả em tự do.”

Chu Nghiêu Uẩn: “???” Đang nấu cơm được một nửa ca ca đột nhiên đi vào diễn sâu quá làm sao bây giờ, gấp, treo máy hóng.

Còn chưa chờ Chu Nghiêu Uẩn nói gì, Quý Trần Ai lại nói: “Đi thôi, Tiểu Uẩn, thế giới tương lai thuộc về em, anh đã, không thể lưu lại em nấu cơm cho anh nữa.”

Chu Nghiêu Uẩn: “…” Cậu yên lặng dời ánh mắt đến trên người Elena.

Biểu tình của Elena lúc này không khác Chu Nghiêu Uẩn lắm, đều là một bộ dáng ăn phải phân, cô ta nói: “Chu Nghiêu Uẩn, cậu nghe tôi giải thích, tôi thật sự không có làm gì anh ta, chỉ là hỏi anh ta mấy câu hỏi…”

Quý Trần Ai trực tiếp đánh gãy lời Elena, anh nói: “Không sai, cô chỉ là hỏi tôi mấy câu! Tôi chính là một phế vật vô năng, tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ, rất khổ sở, xin lỗi, không nên làm liên lụy đến Tiểu Uẩn, hu hu hu.” Nói đến chỗ bi thương, kỹ năng diễn xuất của Quý Trần Ai làm cảm động chính anh, nước mắt theo hốc mắt của anh chậm rãi chảy xuống, đã ươn ướt gương mặt nhẵn bóng.

Chu Nghiêu Uẩn: “… Ca.” Nếu lúc này cậu còn không biết Quý Trần Ai đang diễn, cậu đứa em trai này cũng là làm suông.

Quý Trần Ai khoát tay chặn lại: “Không cần nhiều lời!”

itsukahikari.wordpress.com

Elena cả người đều không tốt, cô ta lần đầu tiên tới nước C, trước đây vẫn luôn nghe nói người nước C vô cùng hướng nội, lại không nghĩ rằng gặp Quý Trần Ai ‘hoa lạ*’ như thế.

(* : nguyên văn: 奇葩 – ý chỉ người có hành vi và cử chỉ đặc biệt khác người, người bình thường không thể lý giải được.)

Elena còn muốn giải thích, nhưng Quý Trần Ai trước sau không cho cô ta cơ hội đó, sau khi nước mắt chảy xuống, Quý Trần Ai lại bắt đầu một vòng liên miên cằn nhằn mới, hoàn toàn không cho Elena cơ hội nói chuyện.

Đến cuối cùng, biến thành Chu Nghiêu Uẩn ngồi ở bên người Quý Trần Ai gọt hoa quả cho Quý Trần Ai, vừa gọt vừa cầm cắt thành miếng táo nhỏ nhét vào trong miệng, còn kêu Quý Trần Ai nuốt miếng táo xuống nữa.

Hai mắt Elena quả thực cũng bị đôi cẩu nam nam ân ái lẫn nhau này chói mù mắt, cô ta cũng không ngu xuẩn, sau khi kịp phản ứng, liền hiểu rõ Quý Trần Ai đây là đang diễn trò, mà Chu Nghiêu Uẩn cũng rất rõ Quý Trần Ai quả thật đang diễn trò, bất quá cái này cũng không ảnh hưởng thái độ cưng chiều của cậu đối với Quý Trần Ai.

Kết quả cuối cùng, đương nhiên là Elena chật vật rời đi, trước khi đi còn hung hăng trợn mắt liếc nhìn Quý Trần Ai một cái, Quý Trần Ai lần này không giả bộ đóa hoa nhỏ nữa, trực tiếp trợn mắt lại nhìn sang.

Elena bị độ tương phản này của Quý Trần Ai làm tức giận nghiến răng, nếu Chu Nghiêu Uẩn không ở đây, đoán chừng cô ta đã sớm đánh nhau với Quý Trần Ai.

Chiến đấu đến thắng lợi, sau khi Elena thở phì phò rời đi, Quý Trần Ai liền đoạt lấy táo trong tay Chu Nghiêu Uẩn, sau đó trực tiếp hung hăng cắn một miếng.

Chu Nghiêu Uẩn nói: “Ca, trong nồi sắp cháy khô…”

Quý Trần Ai oán hận nói: “Cháy khô? Cháy khô thôi xong! Em giỏi thật Chu Nghiêu Uẩn, có vợ quên mất ca ca.”

Chu Nghiêu Uẩn toàn bộ quá trình nằm dưới súng biểu thị bản thân thật sự rất vô tội.

Quý Trần Ai nói: “Anh cho em biết, mẹ anh sẽ không đồng ý em cưới cô gái này, mạnh mẽ như thế, lòng dạ ác độc như thế, lại biết đả kích anh quần thể đáng thương yếu thế như vậy.”

Chu Nghiêu Uẩn: “…” Bảo bối, anh xác định anh bị đả kích?

Quý Trần Ai nói: “Làm sao? Nhìn em biểu tình này là không đồng ý với anh?”

Chu Nghiêu Uẩn vội vàng nói: “Không không không, em vô cùng đồng ý.”

Quý Trần Ai hừ một tiếng, sắc mặt không vui như cũ, cái gì gọi là anh làm liên lụy tới Chu Nghiêu Uẩn, Chu Nghiêu Uẩn là trói buộc lại với anh được không!!

Chu Nghiêu Uẩn trong lúc Quý Trần Ai vẫn còn không quá cao hứng, không thể làm gì khác hơn nói: “Buổi tối muốn ăn cái gì? Em đi mua thức ăn.”

Quý Trần Ai nói: “Ăn ăn ăn, cả ngày chỉ biết có ăn thôi, đều bị người bắt nạt tới cửa! Anh muốn ăn thịt gà ướp lạnh!”

Chu Nghiêu Uẩn: “… Được.”