Chí Tôn

Chương 748: Tinh Quỷ Hồn Giới

Chỉ có mình Sở Vân bởi vì thông qua Nhân Đạo Vô Lượng phát triển ra cuồng tín đồ, linh quang của những cuồng tín đồ này cùng linh quang của Sở Vân hình thành liên hệ huyền diệu. Mỗi khi bọn họ cầu nguyện, những thanh âm này đều rơi vào trong tai Sở Vân. Coi như là bịt lỗ lại cũng không ngăn cản được, đề phòng cũng không đề phòng được.

Đây là phiền phức cùng tệ đoan Sở Vân đang gặp phải.

Vạn vật đều có sở trường, tự nhiên cũng phải có sở đoản.

Thế giới cân bằng, không có mạnh tuyệt đối, mà chỉ có mạnh tương đối.

Theo lý luận, Nhân Đạo Vô Lượng có thể nhanh chóng phát triển ra cuồng tín đồ.

Nhưng sau khi bắt đầu, Sở Vân mới phát hiện ra, Nhân Đạo Vô Lượng cũng có tệ đoan.

Tệ đoan này chính là bản thân hắn. Linh quang của hắn không đủ mạnh mẽ, cho dù là linh quang Hoàng cấp, nhưng tối đa cũng chỉ có thể thừa nhận ba mươi vạn cuồng tín đồ.

Nếu nhiều thêm, sẽ vượt quá giới hạn, linh quang sẽ càng ngày càng ảm đạm, tận cho đến khi hoàn toàn tiêu tán.

Nếu không phải thân thể hắn là tiên thiên đạo thể, cung cấp cho linh quang hiệu quả khôi phục cường đại. Nếu không còn xa xa mới có thể đạt được con số khổng lồ ba mươi vạn này.

- Thông qua linh quang khế ước, ngự yêu sư có thể khống chế yêu vật, với Nhân Đạo Vô Lượng, ta có thể nô dịch nhân loại. Tu vi đối tượng càng nhỏ yếu, chênh lệch linh quang cùng ta càng lớn, hiệu quả của Nhân Đạo Vô Lượng càng tốt, những người này sẽ hình thành tiên thiên sùng bái, phát triển trở thành cuồng tín đồ. Ta có thể thông qua liên hệ giữa linh quang, nghe được tiếng cầu nguyện của bọn họ, cho nên linh quang của bọn họ liên lụy đến linh quang của ta, tạo cho ta gánh nặng cực lớn.

- Tu vi đối tượng Nhân Đạo Vô Lượng càng cao, chênh lệch linh quang cùng ta càng nhỏ, hiệu quả của Nhân Đạo Vô Lượng càng nhỏ. Nếu ta muốn chinh phục những cường giả Đế cấp, cần phải đánh trúng mi tâm bọn hắn, còn nếu muốn thu phục những người bình thường, chỉ cần trực tiếp chiếu rọi quang huy nhân đạo là xong.

- Bất quá mọi thứ có lợi cũng phải có hại, những Đại Đế bị ta thu phục sản sinh ra rất ít tín ngưỡng, thường thường chỉ có lòng trung thành. Âm thanh tiếng lòng bọn hắn ta cũng không nghe thấy, nhưng chính bởi vì chênh lệch linh quang không lớn, sau khi cấu thành liên hệ, linh quang của bọn hắn sẽ không liên lụy đến ta, không tạo thành gánh nặng cho linh quang của ta.

Sở Vân trầm tư, hắn sử dụng Nhân Đạo Vô Lượng, đã rút ra được rất nhiều kinh nghiệm. Từ những kinh nghiệm này, đối với hiệu quả của Nhân Đạo Vô Lượng hắn càng hiểu sâu thêm một tầng.

- Trên thực tế, nhân tố tín ngưỡng chia làm hai loại. Một loại là cấp bậc tín đồ, cuồng tín đồi sinh ra tín ngưỡng tối đa. Loại còn lại chính là tu vi tín đồ, tu vi của cuồng tín đồ càng cao, tín ngưỡng sinh ra càng nhiều. Như vậy suy ra có lẽ sử dụng Nhân Đạo Vô Lượng tồn tại một đường chỉ tiêu chuẩn hoàng kim. Tại đường chỉ này, phát triển tu vi tín đồ cùng đẳng cấp tín đồ tổ hợp lại, sinh ra tín ngưỡng là tối đa hóa.

Mục đích Sở Vân chính là tìm ra đường chỉ này.

Bất quá chuyện này đã có đầu mối, không cần phải gấp, chỉ cần không ngừng thí nghiệm cùng xem xét, sẽ có được kết quả. Vẫn còn một chuyện khác cần phải xem xét ngay bây giờ.

Chuyện này chẳng những không có đầu mối, hơn nữa còn vô cùng gian nan. Đó chính là hồi sinh phụ thân Cổ Đan Vương. Cổ Đan Vương đã tử vong, mà hồn phách lại ở trong tay Minh Đế khiến cho Sở Vân một mực ném chuột sợ vỡ bình. Kế hoạch nguyên bản của hắn là lợi dụng Nhân Đạo Vô Lượng thu phục Minh Đế. Nhưng vận khí Minh Đế một mực thịnh vượng, không tao ngộ Sở Vân.

Kế hoạch cứu giúp của Sở Vân bởi vì cơ hội chưa đến, nên không thể khởi động.

Nhưng hôm nay hắn tấn chức thành Hoàng, thực lực cường đại hơn rất nhiều, đã không đợi được cơ hội, không bằng tự mình sáng tạo ra cơ hội.

- Tài liệu huynh muốn, đã thu thập đủ cả rồi.

Kim Bích Hàm xuất hiện bên cạnh Sở Vân, đưa cho hắn một chiếc tiên nang.

Tiên nang đê phẩm không thể chuyên chở lần nhau, nhẹ thì tạo thành không gian hỗn loạn, nặng thì không gian sụp đổ. Nhưng tiên nang thế giới của Sở Vân đã sớm vững chắc, trận nhãn hoàn mỹ, trấn áp hết thảy, lưới pháp tắc lại rất quảng đại. Chỉ cần không vượt qua quy mô của tiên nang thế giới, chuyên chở bất luận chiếc tiên nang nào đều không thành vấn đề.

Sở Vân mở tiên nang ra xem xét, chỉ thấy bên trong tiên nang thượng đẳng này tràn đầy kỳ tài dị liệu. Đều là Kim Bích Hàm thu thập từ bên trong tiên nang thế giới. Hiện tại nàng đã là chủ của ba trăm tòa thành trì, quyền cao chức trọng. Trong tiên nang thế giới của Sở

Vân là một đại chư hầu hùng bá một phương, Thư Thiên Hào đã quy ẩn, dốc lòng đề thăng tu vi. Văn thần võ tướng Chư Tinh Quốc đều dưới sự hiệu triệu của nàng. Bởi vậy, thu thập tài liệu so với nhóm Cực Nhạc Tiên Phi có hiệu suất lớn hơn rất nhiều.

- Rất tốt, cám ơn nàng Bích Hàm.

- Giữa huynh và muội còn cần phải cám ơn sao?

Ánh mắt Kim Bích Hàm nhìn Sở Vân dạt dào tình cảm.

- Muội chỉ hận có thể giúp được huynh quá ít.

Sở Vân nắm ngọc thủ của nàng, nhẹ nhàng vuốt ve, hứa hẹn.

- Sau khi ta hồi sinh phụ thân, chúng ta thành hôn đi.

Hai má Kim Bích Hàm ửng đỏ, nét mặt tràn ngập hạnh phúc, cúi đầu nhẹ nhàng ừ một tiếng, chợt nói.

- Muội chờ huynh, sẽ mãi chờ huynh. Khi đó, muội sẽ giúp huynh thống nhất tiên nang thế giới, thành lập nên một quốc gia chánh giáo hợp nhất.

- Tốt!

Sở Vân gật gật đầu, có được một vị hiền thê như thế, phu quân còn đòi hỏi gì thêm.

Nhân Đạo Vô Lượng có tệ đoan không nhỏ, hắn vẫn cần truyền bá tín ngưỡng chính thống mà chuyện này thực thi ở hai địa phương chủ chốt. Một nơi chính là Tinh Châu.

Nhưng trong Tinh Châu, hắn bị đẩy vào thế cực yếu, ngay cả Long Đế, tín đồ so với hắn cũng nhiều hơn. Mà những người còn lại như Du Hoàng, Thư Hoàng, Nhân Hoàng, Bạch Đế, Tần Đế, tín ngưỡng đều truyền bá khắp bốn phương, xa tận vạn dặm, đã có căn cơ vô cùng hùng hậu, căn bản Sở Vân không thể so sánh với bọn hắn.

Hắn chỉ còn một cách khác, luyện chế ra Cửu Đức Luân.

Các ngươi cứ thu thập tín ngưỡng đi, thu thập càng nhiều, cuối cùng Cửu Đức Luân sẽ hút càng nhiều. Đây là kế hoạch của Sở Vân. Địa phương thứ hai chính là tiên nang thế giới của hắn. Có được dân cư đông đúc, những cư dân này có nguồn gốc từ rất nhiều Đại Đế, giao thoa vô cùng phức tạp. Có đến từ Tinh Châu, có đến từ Quỷ Châu, Nữ Châu, Đà Châu, Đan Châu, thậm chí một bộ phận còn đến từ bí cảnh Hải Nhãn Thâm Uyên, bởi vậy lưu lại rất nhiều tín ngưỡng.

Sở Vân cần xóa bỏ những tín ngưỡng này, thành lập nên chính quyền thống nhất, thuận tiện cho việc hắn truyền bá tín ngưỡng.

Cho nên hắn lệnh cho Kim Bích Hàm cùng những người có liên can, chinh chiến khắp nơi. Trận chiến này kéo dài bền bỉ, cư dân còn cần có thời gian đánh vỡ tín ngưỡng cũ, hình thành tín ngưỡng mới. Bởi vậy, mặc dù Sở Vân có được quyền thống trị cùng địa vị tuyệt đối, hắn chỉ cần hai, ba ngày đã hoàn thành thống nhất, nhưng cũng không thể nhúng tay vào.

Đây là một cuộc chiến tín ngưỡng.

Cần kéo dài một cách tàn khốc, mới có thể xóa bỏ hoàn toàn quan niệm cũ, không lưu lại một chút gì.

Cáo biệt Kim Bích Hàm, lực chú ý của Sở Vân chuyển dời lên trên tiên nang trong tay.

Hắn trực tiếp ném tiên nang ra ngoài.

Ầm.

Một tiếng nổ cực lớn, tiên nang phân giải, vô số tài liệu trong túi bay ra, lập tức chiếm cứ nửa bầu trời, phủ một cái bóng cực lớn xuống mặt đất. Sở Vân thúc dục thế giới nguyên lực, lập tức hào quang bốc hơi, tường vân phi vũ. Lực lượng vô hình bao vây những tài liệu này lại, lơ lửng ở giữa không trung.

- Ta nói, tồn tại thêm nữa...

Sở Vân nhàn nhạt mở miệng, thanh âm vang vọng.

Thế giới nguyên lực nhanh chóng tiêu hao, không ngờ từ không sinh có, không ngừng phục chế ra những tài liệu lơ lửng trên không trung. Thể tích đám mây đen nhanh chóng bành trướng, lớn gấp mười lần.

- Ta nói, không tồn tại sẽ xuất hiện...

Ngữ âm vị lạc, đám mây đen vừa mới hình thành nền tảng, lại mạnh mẽ mở rộng thêm gấp năm lần. Rất nhiều tài liệu trân quý bị thế giới nguyên lực chuyển biến ra.

- Dưới ý chí của ta, cơ sở sẽ được cấu tạo lại, gạch đá sẽ dựng lên cao lâu cự bảo. Một chiếc nhẫn kỳ dị có thể chuyên chở hồn phách, ngoại hình cổ lão, không chút nào thu hút. Lại có thể vượt qua thời gian cùng không gian, xuyên qua vách ngăn giữa Tinh Châu cùng Quỷ Châu!

Thế giới nguyên lực vốn vô hình, đột nhiên bộc phát ra ánh quang huy rực rỡ. Chiếu rọi phiến thiên địa biến thành thế giới cầu vồng rực rỡ.

Từng kiện từng kiện tài liệu bị phân giải dung hợp hình thành lên tài liệu mới, tài liệu mới lại không ngừng phân chia, xác nhập, phục chế. Dưới hàng ngàn hàng vạn biến hóa, tốc độ tiêu hao của thế giới nguyên lực vô cùng khủng khiếp, khiến cho Sở Vân không thể không điều thêm vô số thế giới nguyên lực tiến hành bổ sung.

Một canh giờ sau, toàn thân Sở Vân thấm đẫm mồ hôi, thần sắc mỏi mệt nhưng tràn đầy phấn khởi.

Vô số tài liệu đã biến mất sạch sẽ, chỉ còn lại một chiếc nhẫn màu tro, lẳng lặng nằm yên trên tay sở vân.

Tinh Quỷ Hồn Giới, tu vi bảy mươi bảy ức năm, yêu binh tuyệt phẩm.

Hết thảy đều tựa như lời Sở Vân, nó không chút nào bắt mắt, nhưng lại có thể chuyên chở hồn phách, có thể quán thông Tinh Châu và Quỷ Châu, thậm chí còn có tác dụng làm tọa độ không gian. Sau khi cẩn thận xem xét, Sở Vân thở ra một ngụm trọc khí, nội tâm cảm khái vạn phần.

Hoàng cấp quả thật khác xa Đế cấp.

Đây hết thảy bởi vì Đế cấp chỉ có thể nắm giữ thế giới lực, cơ sở đơn thuần. Mà Hoàng cấp đã có thể khống chế thế giới nguyên lực, đây đã là thăng hoa về chất. Nói cách khác, thế giới lực giống như một khối sắt, đại biểu cho quy tắc, cơ sở. Sử dụng chỉ có thể đơn giản như nện, ném. Mà thế giới nguyên lực lại tựa như thiết đao có thể chặt chém, thiết thương có thể đâm bổ, thiết thuẫn có thể phòng ngự. Nó đại biểu cho nguyện vọng, cải tạo, biến cách. Chênh lệch cực lớn giữa trình độ vận dụng, đã tạo thành hiệu quả long trời lở đất.

Lợi dụng thế giới nguyên lực, Sở Vân có thể luyện binh có thể luyện đan, có thể chế nang, có thể thôi diễn toán mệnh. Luyện binh sư, luyên đan sư, chế đan sư, toán sư... Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Đủ loại chức nghiệp, đủ loại con đường, đều được thống nhất cùng ngưng tụ trên người Hoàng cấp.

Nghìn vạn con sông cuối cùng đều đổ về biển cả.

Đại đạo rất giản đơn.

Tẩy sạch, duyên hoa, hết thảy phồn hoa lạc mịch cuối cùng đều quy về chân thực.

Thậm chí ngay cả việc đề thăng tu vi yêu vật, nếu Sở Vân vận dụng thế giới nguyên lực, chỉ cần một câu nói là có thể thực hiện được. Rốt cục hắn cũng không cần dùng tới Cực Đạo Đại Thôi Thủ nữa. Bởi vì có thế giới nguyên lực trong tay, tương đương với việc có trong tay một bộ Đấu Chiến Thắng Kỹ. Chỉ cần có đầy đủ thế giới nguyên lực, ý chí của Hoàng giả chính là duy ngã trong vũ trụ!

Nhưng vấn đề là, thế giới nguyên lực không phải là vô cùng vô tận. Thế giới nguyên lực mà Sở Vân tích cóp từng chút một đã không còn lại bao nhiêu. Một nữa đã dùng để luyện chế ra Cửu Đức Luân, nửa còn lại luyện chế ra Tinh Quỷ Hồn Giới. Chuyện này khiến cho thế giới nguyên lực thiếu chút nữa cạn kiệt. Bất quá cũng may hắn có được ba mươi vạn cuồng tín đồ, tín ngưỡng lực không ngừng diễn sinh kết hợp với thế giới lực, hình

thành lên thế giới nguyên lực.

Tốc độ khôi phục như vậy, ước chừng đã đạt đến trình độ của Hoàng cấp trung đoạn.

Hôm nay Sở Vân chỉ là Hoàng cấp sơ đoạn, nhưng lại có được trình độ khôi phục tín ngưỡng của Hoàng cấp trung đoạn. Đây là do tác dụng nghịch thiên của nhân đạo vô lượng. Nắm trong tay Tinh Quỷ Hồn Giới, Sở Vân hít sâu một hơi, khẽ quát lên một tiếng.

- Phân!

Trong nháy mắt, đôi mắt hắn bùng lên hào quang, một cảm giác đau đớn bao trùm thần kinh hắn. Trước mắt tối sầm, thiếu chút nữa Sở Vân ngất đi tại chỗ. Cũng may tiên thiên đạo thể huyển bí ảo diệu, kèm theo sinh mệnh lực bàng bạc, trong gang tấc kéo hắn từ biên giới của sự sụp đổ trở về. Dù vậy, toàn thân hắn cũng ướt đẫm mồ hôi lạnh, chống cự lại cơn đau đớn mãnh liệt, Sở Vân lợi dụng thế giới nguyên lực tách

một phần nhỏ hồn phách trong thân thể mình ra. Đây là hồn phách cánh tay trái của hắn, trong suốt như nước biển, tản mát ra ánh màu lam trong suốt rực rỡ. Sau khi phần hồn phách này triệt để tách rời khỏi thân thể, cánh tay trái của Sở Vân lập tức mất đi cảm giác, tựa như bị người kéo mất xương cốt, buông thõng xuống. Cảm giác đau đớn đỡ đi rất nhiều, nhưng một loại trống rỗng, mất mát cùng với cảm giác suy yếu mãnh liệt bao phủ lấy nội tâm Sở Vân. Khiến cho hắn cảm thấy bản thân tựa hồ vừa mấy đi một thứ gì vô

cùng trân quý.

Sở Vân cắn chặt răng, đưa đoạn hồn phách này vào Tinh Quỷ Hồn Giới. Giới mặt của Tinh Quỷ Hồn Giới lập tức hiện lên một khô lâu mặt quỷ vô cùng dữ tợn, nó há lớn miệng, một ngụm nuốt xuống cánh tay hồn phách mà Sở Vân đưa tới.

Trách trách trách…

Khô lâu mặt quỷ vẫn chưa thỏa mãn chép miệng chậc lưỡi, nở một nụ cười méo mó điên cuồng. Chỉ nháy mắt sau nó đã hoàn toàn tiêu tán, Tinh Quỷ Hồn Giới lại khôi phục vẻ cổ phác, lẳng lặng nằm đó.