Những quầng sáng màu vàng tươi dưới đao quang kiếm ảnh của Sở Vân, bị lột bỏ từng tầng một. Đồng thời thiên hà đao kiếm ở xung quanh, cũng dâng lên cuồn cuộn hàng nghìn hàng vạn lại bọt sóng lớn, bao vây Tiên Nang Vương.
Tiên Nang Vương thả ra một con yêu vật, ý đồ chống cự, đều bị Sở Vân ra tay rất nặng, đánh thành tàn phế.
- Sở Vân, ngươi chớ khinh người quá đáng. Đây là ngươi ép ta!
Tiên Nang Vương chật vật không chịu nổi, bị Sở Vân đánh đến mức toàn thân bị thương, mỗi câu nói đều là máu.
Chó tức lên còn có thể nhảy tường, huống gì cường giả Vương cấp?
Hắn cao giọng, lấy ra từ trong người một tiên nang màu xám có bề ngoài rách nát, khó coi.
Hắn bị Sở Vân dồn vào đường cùng, không thể không lấy tiên nang này ra, thật cẩn thận hé miệng tiên nang.
Ngay lập tức, trong miệng túi xuất hiện một cỗ lực hút vô cùng, hút thiên hà đao kiếm ở xung quanh.
Sở Vân kinh sợ. Tất cả những tiên nang hắn biết trên đời đều là yêu binh phụ trợ, dùng để chuyên chở yêu vật. Hắn chưa bao giờ thấy một tiên nang dùng để chống địch.
Nhưng tiên nang của Tiên Nang Vương này không tầm thường. Giống như một chiếc túi không đáy, không ngừng hút ánh đao kiếm khí, một chút cũng không có dấu hiệu chống đỡ không được.
Sở Vân không tin, lại mạnh mẽ tấn công một lần nữa.
Tiên Nang Vương hoàn toàn không ngăn được thế tấn công sắc bén của Sở Vân, chỉ có thể liên tiếp giơ tiên nang trong tay lên.
Tiên nang hút hết tất cả đạo pháp công kích của Sở Vân, miệng túi mở cũng càng lúc càng lớn.
Đầu Tiên Nang Vương đầy mồ hôi lạnh, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt, bỗng nhiên hắn chủ động cầu xin tha thứ, hét lớn:
- Không cần đánh nữa, ta sắp không khống chế được tiên nang này. Nếu để miệng túi hoàn toàn mở ra, ai trong chúng ta cũng trốn không thoát!
Lúc này, Tinh Nữ đứng tránh không gian chiến trận ở một góc xa, cũng cao giọng gọi to:
- Rất nguy hiểm, mau dừng tay! Một khi miệng túi mở, chính là Hỗn Độn hải! Đến lúc đó không chỉ có không gian chiến trận này, thậm chí ngay cả Hỏa Đức Thành, hoặc phân nửa Chư Tinh Quốc này cũng sẽ bị cuốn sạch!
- Nói chuyện giật gân!
Sở Vân hừ lạnh một tiếng, giơ đao kiếm lên cao, lại tấn công lần nữa.
Tiên Nang Vương thiếu chút nữa phải khóc. Sao mình không may như thế, gặp phải kẻ lỗ mãng, ngoan cố như vậy!
- Khoan động thủ!
Đúng lúc này, không gian bị phá vỡ. Tửu Hào Vương bỗng nhiên hiện ra trước mặt Sở Vân.
Trải qua mấy ngày tĩnh dưỡng, tâm trạng bị thương hắn đã khỏi hơn phân nửa, có thể điều động yêu vật trong tay.
Trong lòng Sở cũng Vân có một chút khó hiểu. Hắn đã sớm an bài việc này cho Tửu Hào Vương. Nếu chẳng may thật sự đánh ra chân hỏa, Tửu Hào Vương chính là kẻ lừa gạt khiến hắn xuống đài.
Sở Vân có chút do dự, cuối cùng thu hồi đao kiếm, mặt không chút thay đổi:
- Nếu Tửu Hào Vương mở miệng, ta bán ngươi chút mặt mũi.
Hắn đã đạt được mục đích, không chỉ kiểm nghiệm được sức chiến đấu của mình, hơn nữa còn uy hiếp thành công Tiên Nang Vương.
Lúc này hắn thu lại thiên hà đao kiếm. Tiên Nang Vương dùng hết toàn lực, cuối cùng cũng đóng được miệng tiên nang.
- Ngươi có biết vừa rồi nguy hiểm đến mức nào không! Không có tri thức thật sự là đáng sợ!
Hắn thở phào nhẹ nhõm, chợt lại kêu to lên, mồ hôi lạnh trên trán rơi xuống cổ, vô cùng phát điên.
- Hả? Thật không... Tiên Nang Vương, ngươi lại khiêu khích ta?
Sở Vân lại lấy đao kiếm ra.
- Ngươi.
Sắc mặt Tiên Nang Vương nhất thời cứng lại, môi mấp máy, lại nói không ra lời, chỉ trừng mắt nhìn Sở Vân.
Trong mắt Sở Vân lóe ra ánh sáng lạnh lẽo, lấy khí thế càng thêm hung ác, tiến về hướng Tiên Nang Vương.
- Nhị vị!
Tửu Hào Vương lại lên tiếng.
- Hừ, thôi, lần này xem như nể mặt Tửu Hào Vương...
Tiên Nang Vương cảm giác thật sự không nhịn được, chỉ có thể cũng dùng bậc thang Tửu Hào Vương để bước xuống.
Trong lòng hắn tràn ngập tức giận, cừu hận đối với Sở Vân. Ngoài ra, còn kèm theo chút sợ hãi mà chính hắn cũng không muốn thừa nhận.
Tiểu tử này thật sự có năng lực giết mình!
Sau khi chân chính nhận thức được sức chiến đấu của Sở Vân, Tiên Nang Vương có chút khiếp sợ trước sự thật tàn khốc này.
- Hiện nay Song Đế xuất thế, Tinh Châu rung chuyển. Chúng ta có cùng một kẻ địch, cần mượn dùng sức mạnh của nhau, cần gì phải đấu tranh nội bộ. Nào nào nào, ta mong mọi người đến khách sạn Long Môn của ta uống rượu. Không thể không đến. Tất cả phải cho Tửu Hào Vương ta chút mặt mũi. Ha ha ha...
Thấy không khí quá lạnh, Tửu Hào Vương vội vàng hoà giải.
- Vẫn Tửu Hào Vương ngươi là người chính nghĩa. Lần này lão phu đến, chính là thành ý, cũng không phải tới nơi này đánh đánh giết giết.
Tiên Nang Vương vội vàng phụ họa một câu, giọng điệu vô cùng tức giận, càng thêm buồn bực u oán hỗn loạn.
Nửa canh giờ sau, khách sạn Long Môn.
Rượu đã qua ba mươi tuần.
Dưới sự chủ trì của Tửu Hào Vương, bầu không khí sôi động lên, quan hệ vốn giương cung bạt kiếm cũng dần dần trở nên dịu đi.
Tiên Nang Vương thẳng thắn thành khẩn lộ rõ ý đồ của mình. Hắn cần tìm kiếm một vài sự giúp đỡ.
- Tạo ra tiên nang tuyệt phẩm?
Sở Vân và Tửu Hào Vương liếc nhau, lại cùng nhìn về phía Tiên Nang Vương.
- Không sai. Tất cả mọi người đều biết, thế gian tiên nang chia làm ba phần thượng trung hạ. Thật ra trên tiên nang thượng đẳng, còn có tiên nang tuyệt phẩm. Nhưng tiên nang tuyệt phẩm rất hiếm thấy, đến mức người đời gần như cho rằng tiên nang thượng đẳng
đã là đỉnh điểm của tiên nang. Thật ra cũng không phải như thế.
Tiên Nang Vương ngừng lại một chút, lại tiếp tục nói:
- Trên thế giới này có tiên nang tuyệt phẩm. Nó chỉ có thể do cường giả Đế cấp tạo ra, cho nên lượng tiên nang tuyệt phẩm trên lịch sử vô cùng hiếm thấy, ít đến mức bị người cho rằng không tồn tại. Chính vì vậy ta muốn rèn ra một tiên nang tuyệt phẩm.
Lời nói của Tiên Nang Vương vô cùng mâu thuẫn. Hắn ta đã nói tiên nang tuyệt phẩm cần thực lực đại Đế mới có thể chế tạo ra. Nhưng lại mình cần người giúp tạo ra tiên nang tuyệt phẩm.
"Xem trận chiến đấu vừa rồi, chiếc túi Tiên Nang Vương đã sử dụng chính là tiên nang tuyệt phẩm bán thành phẩm. Hỗn Độn hải... Nhìn bộ dạng vô cùng nguy hiểm. Thì ra là thế, Tiên Nang Vương mạnh mẽ thu thập tiên nang thượng đẳng, chính là vì chế tạo tiên nang tuyệt phẩm. Sở dĩ kiếp trước hắn tử vong, xem ra mười phần là vì chế tạo tiên nang tuyệt phẩm này."
Linh quang trong cơ thể Sở Vân dâng trào, kết hợp với ký ức kiếp trước, xâu chuỗi tất cả các manh mối, liên có kết luận.
Quả nhiên, Tiên Nang Vương lại nói tiếp:
- Nhưng thông qua nghiên cứu ta phát hiện, chỉ cần mượn dùng rất nhiều tiên nang thượng đẳng là có thể bằng tu vi Vương cấp, chế tạo tiên nang tuyệt phẩm. Ta thu thập tiên nang thượng đẳng xung quanh, chính là nguyên nhân như thế.
- Hiện tại tiên nang thượng đẳng cũng đã đủ, đã tới trình tự cuối cùng, cần các vị trợ giúp. Đương nhiên, sẽ không để các ngươi uổng công vất vả, lão phu đã chuẩn bị một phần trọng lễ, trả thù lao cho hai vị.
- Hừ! Vì sao ta phải giúp ngươi? Trước tiên hãy nói xem ngươi định trả thù lao thế nào, sau đó ta sẽ cân nhắc, suy nghĩ. Truyện Sắc Hiệp
Sở Vân cố ý hừ lạnh một tiếng nói.
Tiên Nang Vương cười rộ lên, trong mắt lóe ra ánh sáng vô cùng tự tin. Hắn chậm rãi nói:
- Phần trả thù lao này, nhất định các ngươi không thể từ chối. Bởi vì nó chính là - bí mật thành Đế!
Bí mật thành Đế?
Chỉ một thoáng, ở sâu trong đôi mắt Sở Vân và Tửu Hào Vương, đều sáng lên một đạo thần quang.
Bí mật thành Đế!
Vương giả muốn tiến thêm một bước, tấn chức đến Đế cấp là rất khó khăn. Mọi người đều biết, còn khó hơn cả lên trời. Trong dòng sông lịch sử Tinh Châu dài đằng đẵng, trình tự vượt qua Vương cấp, cũng chỉ có Tinh Thánh, Tam Hoàng và Ngũ Đế.
Con số này cũng không vượt qua mười người. Đủ có thể thấy mức độ khó khăn để Vương giả xưng Đế!
Phàm là Ngự yêu sư Vương cấp, không ai không muốn xưng Đế. Ai cuốn muốn tiến thêm một bước, nhưng cửa ải khó khăn này, lại khiến không biết bao nhiêu anh hùng Hào Kiệt bị vướng lại.
Sở Bá Vương, Cửu Quỷ Vương, Kiếm Vương, Vạn Thú Vương... Bao nhiêu tiền bối kinh tài tuyệt diễm, vô số nhân vật phong lưu Tuấn Kiệt, đều thua ở một trạm kiểm soát này.
Chính là hiện tại.
Bỗng nhiên Tiên Nang Vương nhìn bọn họ nói, chỉ cần trợ giúp hắn chế tạo tiên nang tuyệt phẩm, hắn lấy bí mật thành Đế để tiến hành trao đổi!
Hơn mười năm trước Tiên Nang Vương nhận được ơn của Dạ Đế, đã biết bí mật thành Đế.
Chính vì bí mật này, Tiên Nang Vương, lựa chọn rời đi để chế luyện tiên nang tuyệt phẩm. Hắn đã chuẩn bị ước chừng mười mấy năm.
Mấy tháng trước trong bữa tiệc rượu, Dạ Đế viết một chiếu thư, chính là lấy nhân tình này áp chế, hy vọng Tiên Nang Vương rời khỏi đó, không nên trở ngại kế hoạch của chính mình.
Một bên là Dạ Đế thần bí khó lường, một bên khác cũng tiểu bối Hầu cấp Sở Vân.
Tiên Nang Vương so sánh một hồi, đã lựa chọn rời đi.
Nhưng hắn không ngờ được, chuyện sau đó phát sinh vượt quá tưởng tượng của mọi người.
Không ngờ Sở Vân tình cờ gặp được cơ duyên, thả Long Đế. Sau đó chính là Song Đế tranh phong, thiên hạ đại loạn. Sở Vân lại nhân họa được phúc, trong trận chiến này tấn chức thành cường giả Vương cấp.
Mà một việc khác khiến hắn cảm thấy bất ngờ chính là hắn phát hiện, dù thế nào đi nữa, muốn tiến hành một bước chế luyện tiên nang cuối cùng, cũng phải đến sự trợ giúp của người khác.
Hắn đã từng vì chế luyện tiên nang tuyệt phẩm, hỏi qua Dạ Đế. Nhưng Dạ Đế lại chưa từng đề cập qua với hắn về một bước khó khăn cuối cùng này.
Tiên Nang Vương chính là cường giả Vương cấp, có được trí tuệ sâu không lường.
Đương nhiên hắn không phải kẻ ngu ngốc.
Trong lòng hắn vẫn nghi ngờ, vì sao lúc trước Dạ Đế vô cớ nói cho mình bí mật thành Đế trân quý như thế?
Hắn nghĩ ra một khả năng rất lớn - Dạ Đế muốn mượn tay mình rèn tiên nang tuyệt phẩm. Sau đó ở thời khắc quan trọng nhất, cướp đoạt thành quả lao động của mình.
Khả năng này vô cùng lớn, khiến hắn loại bỏ dự tính nhờ Dạ Đế giúp.
Hắn đương nhiên cũng không thể tìm Long Đế.
Tính tình Long Đế cuồng ngạo, một khi mình chủ động tìm tới cửa, ắt hắn sẽ bắt mình phải thần phục. Mà nói không chừng Long Đế lập tức bắt mình cống hiến tiên nang tuyệt phẩm này cho hắn.
Tiên Nang Vương loại trừ hai Đế. Người còn lại có thể trợ giúp mình, cũng chỉ có những Vương giả như Tửu Hào Vương, Lạc Anh Vương vân vân.
Nhưng thông qua suy tính của Tinh Nữ, Lạc Anh Vương, Nhân Ngư Vương, Vạn Độc Vương đều đã bị Dạ Đế hạ độc thủ. Bởi vậy, mục tiêu còn lại của Tiên Nang Vương, cũng chỉ còn có Sở Vân và Tửu Hào Vương.
Lúc này, Tinh Nữ lại hiến kế, không ngại đổi tiên phi yêu tinh trong thế giới Thần tàng ra, lại cho rằng nên đưa lễ vật cho Sở Vân, nhận lỗi về chuyện ngày đó.
Ban đầu, Tiên Nang Vương cũng không muốn, nhưng bất đắc dĩ có việc cầu người, đành phải làm như thế. Kết quả, khi đối mặt với Sở Vân thời gian, lại bị vị Vô Song Vương mới tấn này đánh cho mặt xám mày tro, chật vật không chịu nổi.
Trong lòng Tiên Nang Vương tràn ngập tức giận, nhưng vì bước cuối cùng để tạo ra tiên nang tuyệt phẩm, hắn chỉ đành nén giận, dùng bí mật thành Đế đến đổi lấy giúp đỡ của Sở Vân và Tửu Hào Vương.
"Các ngươi cứ chờ xem! Mặc kệ là ngươi Vô Song Vương, hay Tửu Hào Vương, vẫn Dạ Đế, Long Đế, chỉ cần Tiên Nang Vương ta chế luyện ra tiên nang tuyệt phẩm. Ta liền có thực lực Ngụy Đế, đến lúc đó tung hoành Tinh Châu, ai có thể không biết bằng được bảnvương?"
Ngoài mặt, Tiên Nang Vương cười ha hả, trong lòng lại đang phẫn nộ rít gào.
Giống như hắn dự đoán, không người nào có thể chống lại được sức mê hoặc của bí mật thành Đế. Nhất là cường giả Vương cấp, lại càng như thế.
Tài năng kinh diễm như Lạc Anh Vương, tiêu dao tung hoành như Lục Kình Vương, cũng đều bị bí mật thành Đế thuyết phục.
Sau khi nghe được bốn chữ này, Sở Vân và Tửu Hào Vương đều lộ ra thần sắc cực kỳ hứng thú.
- Chờ một chút, ngươi nói ngươi có được bí mật thành Đế. Nếu những lời này là do Dạ Đế hoặc là Long Đế nói đến, ta còn có thể tin tưởng. Tiên Nang Vương ngươi nói ra, tính tin cậy không lớn. Ngươi bảo chúng ta làm thế nào tin tưởng ngươi được?
Ánh mắt Sở Vân lóe ra không định, giọng điệu sắc nhọn, rất không khách khí.
Đương nhiên, cũng không cần thiết khách khí với người như Tiên Nang Vương.
Trong lòng Tiên Nang Vương thầm mắng một tiếng, ngoài mặt vẫn tươi cười, kể với Sở Vân và Tửu Hào Vương về những chuyện xảy ra khi đó.
Nghe được bí mật này được Dạ Đế tiết lộ, hơn nữa Tiên Nang Vương cũng vì bí mật này, nên mới tiến hành rèn tiên nang tuyệt phẩm, còn chuẩn bị hơn mười năm, Sở Vân và Tửu Hào Vương cũng đã tin hơn một nửa.
Tuy nhiên Sở Vân vẫn không quá hài lòng:
- Đây cũng chỉ là lời nói từ một phía của ngươi. Trừ phi ngươi nói ra một nửa bí mật thành Đế, để chúng ta tham khảo một chút xem là thật hay là giả. Nếu không chúng ta cũng không thể đồng ý.
- Ngươi!
Tiên Nang Vương nghẹn lời, trên mặt lập tức thể hiện ra vẻ tức giận. Hắn nói với Sở Vân.
- Ngươi làm vậy là cố ý gây khó dễ cho ta! Ngươi nghĩ ta là kẻ ngốc sao? Loại bí mật này nói ra một phần mười, bằng vào linh quang Vương giả chúng ta, không khó để suy diễn ra toàn bộ. Trên thực tế, các ngươi cũng đã tin, nhưng không muốn trả bất kỳ giá nào, lại muốn nhận được thu hoạch. Các ngươi làm như vậy không khỏi khinh người quá đáng sao? Ta sẽ tuyệt đối không nói ra!