Chí Tôn

Chương 374: Điện Mang Lôi Mao Thụ

Mệnh lệnh chuẩn xác này lập tức khiến tràng diện ổn định. Chỉ một lát sau, Vân Sí Hổ nức nở một tiếng, thân thể trọng thương, rốt cục chống đỡ hết nổi, ngã xuống đất bỏ mạng.

- Thắng rồi!

Phi Yến nhảy nhót kêu lên vui mừng, chiến đấu vừa rồi nàng cũng bỏ ra không ít lực.

Lần đầu tham gia hoạt động quy mô lớn như vậy khiến nàng vô cùng hưng phấn.

- Chỉnh lý chiến trường, Phi Yến qua đây một lát.

Hoa Mai lại cau mày, với yêu cầu tiêu chuẩn của nàng, trận chiến này vẫn chưa hài lòng lắm, nhất là Phi Yến, công kích lung tung làm ảnh hưởng đến tiết tấu công kích của toàn bộ đội ngũ.

Nàng gọi Phi Yến qua một bên, thấp giọng giáo huấn một phen.

Phi Yến sau khi trở về, cúi đầu, thần tình uể oải.

- Bị giáo huấn rồi...

Nàng đi tới trước mặt Sở Vân, cái miệng nhỏ nhắn chu lên, nước mắt lưng tròng.

Sở Vân vỗ vỗ cái đầu nhỏ bé của nàng, an ủi vài câu. Tiểu Phi Yến nghe thấy lời nói ôn hòa của Sở Vân, tâm tình nhất thời trở nên tốt hơn rất nhiều. Tới buổi chiều, nàng lại mặt mày rạng rỡ, trở nên hoạt bát lanh lợi.

Đội ngũ tiếp tục đi tới, sự phối hợp đoàn đội của Yên Chi Môn tuyệt đối chiếm tiêu chuẩn nhất lưu. Các loại mệnh lệnh truyền xuống chuẩn xác, các bộ phận đoàn đội nghe lệnh hành sự, trận hình biến hóa như nước chảy mây trôi, chiến thuật chuyển biến càng không hề ngưng trệ.

Các loại yêu vật Vân sí hổ, Ly hồn nhiêm, Hóa tủy liễu… phần lớn là Đại Yêu, thậm chí còn có một hai con Linh Yêu hoang dại, đều ngã xuống dưới sự phối hợp của Yên Chi Môn.

Sở Vân cũng nhận ra chiến lực của Hoa Mai và Dịch Yên tuyệt đối không thua kém mình. Trong thế lực tam lưu bình thường, tuyệt đối không thể có cao thủ như vậy. Yên Chi Môn là một tổ chức có tiềm lực vô hạn, mặc dù không có truyền thừa Vạn Thú Vương, cũng sẽ quật khởi.

Dưới yêu cầu của Hoa Mai, để không ảnh hưởng và phá hư phối hợp của Yên Chi Môn, hắn rất ít khi xuất thủ, phần lớn thời gian đóng vai trị liệu chữa thương. Hắn dùng Vạn Tu Tham Long Long Tình quả của Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi, bắn ra Trường Sinh Huyền Quang, hiệu quả cực tốt, tiêu tốn thời gian nửa ngày đã giành được hảo cảm thắm thiết của trên dưới Yên Chi Môn, nhất là ba vị thuẫn thủ được Sở Vân trọng điểm chiếu cố, ánh mắt nhìn Sở Vân cực kỳ nóng rực, tương đối nhiệt tình.

- Sở Vân công tử và các tỷ muội ở chung rất vui vẻ. Chi bằng bộc lộ tài năng, bốc một quẻ xem thế nào?

Dịch Yên rất hiếu kỳ với cái gọi là là dịch sư bốc quẻ của Sở Vân. Dọc theo đường đi, vẫn không chịu buông tha Sở Vân, thường xuyên tới tìm hắn gây phiền toái.

Trực giác của nữ nhân thực sự rất đáng sợ. Nàng nhận định Sở Vân có điều gì đó giấu diếm, rất muốn thâm nhập tìm hiểu lưu phái dịch sư thần bí này.

Sở Vân chịu đủ dày vò, dịch sư vốn hoàn toàn do hắn bịa đặt, chỉ có thể từ chối.

- Thế nào, lại thất bại rồi sao?

Hoa Mai nhìn dáng vẻ thở hổn hển đi tới của Dịch Yên, mỉm cười nói.

- Hừ, tên Sở Vân công tử này bề ngoài thoạt nhìn rất bình thản thẳng thắn, kỳ thực tâm tư rất khó lường, hắn nhất định có điều giấu diếm. Ta cảm thấy hắn luôn khinh thường toán sư nửa đạo xuất gia như ta. Hoa Mai tỷ tỷ, tỷ có cảm thấy ánh mắt hắn nhìn ta rất cổ quái không?

Dịch Yên thở hắt ra, nghĩ đến dáng vẻ của Sở Vân lại cảm giác hàm răng ngứa ngáy.

Hoa Mai xì một tiếng, cười rộ lên.

- Tỷ tỷ cười cái gì?

- Ta rất cao hứng cho nên ta cười.

Hoa Mai cười đẹp như hoa, da thịt nàng mịn màng như tuyết, khi nàng cất tiếng cười, trâm cài tóc lại khẽ rung động trên mái tóc đen thẳm như dòng suối, giống như một cành hoa lắc lư trong gió.

- Tỷ cao hứng cái gì?

Dịch Yên buồn bực nói.

- Ta cao hứng vì lúc này nhìn ngươi mới giống một vị cô nương mười bảy mười tám tuổi. Ngươi bình thường lạnh lùng cơ trí, xử thế bình thản, giống như không quan tâm đến bất cứ thứ gì, khiến người khác luôn có cảm giác xa cách. Bây giờ nhìn dáng vẻ cấp thiết này của muội mới khiến người khác cảm thấy ngươi là một con người thực sự, cũng có da có thịt. Tỷ tỷ thích dáng vẻ này của muội.

Hoa Mai mỉm cười, đưa tay véo nhẹ lên tay Dịch Yên.

- Tỷ tỷ nói đúng, sau này ta sẽ chú ý.

Dịch Yên nghe xong, sắc mặt ửng đỏ, nàng biết đây là Hoa Mai đang uyển chuyển hàm nghĩa khuyên bảo nàng. Kỳ thực nàng không phải không quan tâm đến thứ gì cả, chỉ là trên thế gian này chỉ có những thứ liên quan đến toán sư mới có thể khiến nàng cảm thấy hứng thú. Nàng luôn ấp ủ rất nhiều nhiệt tình với con đường toán sư.

- Dịch Yên tỷ tỷ, Sở Vân ca ca tìm tỷ. Hắn nói bỗng nhiên tính ra cái gì đó, muốn trao đổi với ngươi.

Đúng lúc này, Tiểu Phi Yến nhanh nhẹn chạy tới, truyền đạt lại lời nói.

Hai mắt Dịch Yên nhất thời sáng ngời, xoay người rời đi:

- Ta đến ngay!

- Ài, giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời...

Hoa Mai nhìn bóng lưng hối hả bước đi của Dịch Yên, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ.

Vừa nhìn thấy Dịch Yên, Sở Vân liền đi thẳng vào vấn đề.

Hắn chăm chú nhìn địa đạo xung quanh nói:

- Phía trước xuất hiện một ngã ba, một đường nhỏ chạy vào trong núi, đường đi chật hẹp, sương mù dày đặc; một đường thông tới sơn cốc, có ba con Vân sí hổ cấp số Đại Yêu chặn đường. Còn một đường nối với đường lớn trong rừng, chỉ có một cây Điện Mang Lôi Mao Thụ cấp số Linh Yêu chống đỡ. Ta bỗng nhiên có linh cảm, rõ ràng có điều chỉ dẫn, nói cho ta biết đi con đường thứ ba sẽ thích hợp nhất, sẽ có thu hoạch rất lớn.

Kỳ thực dọc theo đường đi, hắn vẫn quan tâm tới tin tức mà người dò xét phía trước, không ngừng quay về truyền lại, vừa nghe thấy từ "Điện Mang Lôi Mao Thụ" liền giật mình.

Trong kiếp trước, Yên Chi Môn bí mật bảo vệ truyền thừa Vạn Thú Vương thu được, cho đến khi bản thân phát triển thành thế lực nhất lưu, lúc này mới công khai ra kinh lịch thám hiểm lần này, mở rộng ảnh hưởng.

Miêu tả trong phần kinh lịch thám hiểm này rất kỹ càng thoả đáng, tính chân thực rất cao. Lần đầu nhắc tới chính là một cây Điện Mang Lôi Mao Thụ.

Đây là một gốc cây Linh Yêu lôi mộc song hành, ngăn cản giữa đường, cần phải chặt đi mới có thể đi được. Trước đó, cũng không phải không có ai đến nơi này, chỉ có điều phần lớn những người nhìn thấy gốc cây đại thụ Linh Yêu này đều lựa chọn từ chối.

- Cây Điện Mang Lôi Mao Thụ rất khó đánh chiếm. Nó sở hữu lực công kích cường hãn, hơn nữa thi triển đạo pháp lôi hệ cấp tốc, lại lĩnh ngộ đạo pháp mộc hành, có thể hấp thu nguyên khí đại địa, rất thích hợp đánh lâu dài. Thuật dựa vào linh cảm của ngươi, rốt cuộc là xác định như thế nào? Rốt cuộc sẽ có thu hoạch như thế nào?

Dịch Yên nghe thấy lời nói của Sở Vân, không khỏi nhíu mày.

- Ta cũng từng nói với nàng rồi, dựa vào linh cảm gần giống như thiên phú, giống như mắt người có thể nhìn, tai người có thể nghe, không thể giải thích.

Sở Vân lắc đầu trả lời.

- Nói như vậy cái này thực sự chỉ là một loại trực giác?

Dịch Yên rất không cam lòng nhìn về phía Sở Vân, chờ mong hắn nói nhiều hơn.

- Tin hay không tùy nàng, dù sao ta vẫn tin.

Sở Vân buông tay, dáng vẻ này theo Dịch Yên thấy vô cùng lười biếng.

- Điện Mang Lôi Mao Thụ, xác thực là một đối thủ không tồi, rất thích hợp rèn luyện năng lực tác chiến kéo dài và lực phản ứng của đoàn đội, bất kể có thu hoạch hay không, ta đã quyết định sẽ chiến đấu.

Hoa Mai lúc này đi tới, nàng mặc trên người một bộ y phục bằng gấm, thân hình căng tròn đầy đặn, trên dưới toàn thân toát ra khí chất thành thục giỏi giang.

Sở Vân nhìn nàng không khỏi tâm sinh kính ý.

Môn phái du hiệp bình thường, phần lớn lấy việc lợi ích trước mắt làm chủ. Với loại xương cốt khó nhằn như Điện Mang Lôi Mao Thụ, thu hoạch lại ít, rất nhiều du hiệp đều không thích tiến hành loại chiến đấu cật lực khó khăn này.

Nhưng Hoa Mai lại không như vậy, nàng không tính toán chi li lợi ích trước mắt, mà chỉ tính toán làm thế nào phát triển toàn bộ môn phái, chỉ riêng điểm này đã khiến rất nhiều người không bằng nàng.

Chẳng trách sau mấy năm, nàng đã trở thành một trong những nhân vật hết sức quan trọng của giới du hiệp. Phong cách của môn chủ Yên Chi Môn cũng được lưu truyền rộng rãi, có rất nhiều người ái mộ.

Điện Mang Lôi Mao Thụ, tương đối cao to, cao chừng ba trượng, thân cây hùng tráng, năm sáu người trưởng thành cũng ôm không xuể. Nhánh cây rất thưa thớt, nhưng thẳng tắp như đao thương. Đặc biệt nhất là, trên vỏ cây mọc đầy lông dài lam sắc.

Đây là "Lôi mao". Trên mao tiêm lóe ra điện mang sắc bén, phát ra những tiếng động nhỏ "ba ba", bất cứ lúc nào cũng nhắc nhở người khác rằng gốc cây đại thụ này cực kỳ nguy hiểm.

- Khai quái!

Đây là ngôn ngữ trong nghề của giới du hiệp, theo tiếng ra lệnh của Hoa Mai, một đội gồm ba vị ngự yêu sư lập tức cầm đại thuẫn, tiến lên thu hút hỏa lực.

Đồng thời phía sau các nàng, đội hai lén lút thoát ra, thôi động các loại đạo pháp, nhất tề thi triển, đổ ập tới.

Tiếng nổ "ầm ầm" vang lên liên miên không dứt. Hiệu quả của đạo pháp sáng chói, giống như pháo hoa nhất tề cùng phóng, vô cùng sáng lạn.

Đột nhiên, một chùm sấm sét lam sắc nổ vang trong đống pháo hoa, mạnh mẽ bành trướng ra. Điện Mang Lôi Mao Thụ bị mạo phạm đã phát uy, lôi mao dựng thẳng như châm, điện quang kích thiểm bắn ra bốn phía. Thoáng chốc xung quanh đều tràn ngập lôi quang lam sắc, bao phủ phạm vi hơn mười trượng, hình thành cảnh tượng sấm sét điện ngục đáng sợ.

Tiếng la hét nổi lên bốn phía, thế tiến công của Yên Chi Môn nhất thời bị kiềm hãm, ngay cả ba vị thuẫn thủ phòng ngự trác việt nhất cũng tạm thời bị đánh lui. Truyện Tiên Hiệp

- Điện Mang Lôi Mao Thụ này quả nhiên lĩnh ngộ một loại lôi pháp thượng đẳng. Ghê gớm, ghê gớm.

Phi Yến bị lôi điện đánh liên tiếp chỉ biết ôm lấy đầu, hoàn toàn không dám ngẩng đầu lên.

Nguy cơ hiện ra trước mắt, vẫn là Dịch Yên xuất thủ, tiến lên ngăn đỡ.

- Đội ba gia tăng lực độ trị liệu, đội hai áp dụng chiến thuật công kích ba đoạn, đội một kiên trì ở lại.

Ngữ khí của Hoa Mai cũng hơi gấp gáp. Tình huống trước mắt, có chút nằm ngoài dự liệu của nàng.

Nhưng mà biểu hiện tiếp theo của Điện Mang Lôi Mao Thụ càng khiến người ta giật mình. Nó không chỉ sở hữu rất nhiều đạo pháp lôi hệ thượng đẳng, ngay cả đạo pháp mộc hành chí ít cũng là cấp số trung đẳng. Thậm chí còn có một đạo pháp phục nguyên trung đẳng.

Yên Chi Môn nhất thời rơi vào khổ chiến, để chiếu cố an nguy của môn nhân, không lâu sau không chỉ có Dịch Yên, ngay cả Hoa Mai cũng cầm thương thượng tràng.

- Vô lý! Điện Mang Lôi Mao Thụ này rất có thể đã trải qua đào tạo của ngự yêu sư. Phong cách chiến đấu của nó, biết tiến biết lui, công thủ nhiều mặt, không thể tự nhiên hình thành được.

Chiến đấu hơn nửa canh giờ, sắc mặt Dịch Yên dần dần ngưng trọng, phát hiện chỗ không thích hợp.

- Tiếp tục chiến đấu, đội bốn chuẩn bị thay đội hai.

Hoa Mai cau mày, lúc này đã đâm lao phải theo lao, chỉ có tiếp tục chiến đấu. Nàng rất biết nhìn đại cục, một mặt chiến đấu, một mặt tiếp tục thống lĩnh toàn cục, dần dần dưới sự chỉ huy của nàng, tràng diện bắt đầu ổn định.

Vù!

Đúng lúc này, bỗng nhiên một đạo ánh đao đột nhiên lóe lên, chém thẳng vào phương vị rễ cây của Điện Mang Lôi Mao Thụ.

Một tiếng "Ầm ầm" vang lên, đại địa chấn động, mặt đất trực tiếp bị bổ ra, lộ ra địa đàn ẩn giấu trong đất.

- Cái này…

- Là địa đàn!

Tiếng kinh hô của chúng nữ còn chưa dứt, Sở Vân thôi động kỳ môn tam tài đao pháp, cuồng phách tam đao hủy diệt địa đàn. Không có địa đàn chống đỡ, Điện Mang Lôi Mao Thụ nhất thời mất đi phân nửa địa lợi, lập tức lộ vẻ uể oải.

Trên dưới Yên Chi Môn được tiếp thêm sĩ khí, đánh vỡ cục diện bế tắc, lập tức ép Điện Mang Lôi Mao Thụ vào thế hạ phong. Một lát sau, đại thụ ầm ầm tan rã, hóa thành một viên yêu tinh màu xanh.

Chúng nữ đều thở phào nhẹ nhõm, ngay sau đó đưa ánh mắt nhìn về phía công thần lớn nhất của trận chiến này —— Sở Vân.

- Tại sao ngươi lại phát hiện ra địa đàn này?

Hai mắt Dịch Yên lấp lánh, đi tới cạnh Sở Vân đặt câu hỏi.

- Đây là dựa vào linh cảm. Ta cũng không biết tại sao, chỉ là dựa vào cảm giác mà làm vậy thôi.

Câu trả lời của Sở Vân rất lửng lơ, khiến Dịch Yên cảm thấy chán nản.

Phi Yến chạy tới, vẻ mặt sùng bái nhìn Sở Vân:

- Đây là thuật bốc quẻ của Sở Vân ca ca sao? Thực sự lợi hại! Ngay cả Dịch Yên tỷ tỷ cũng không phát hiện ra.

- Ha ha, may mắn, may mắn.

Sở Vân khiêm tốn nói. Hắn nhìn thấy Tiểu Phi Yến hai mắt lấp lánh nhìn mình, cũng cảm thấy có chút ngại ngần. Hắn chẳng qua chỉ dựa vào kinh lịch mà Yên Chi Môn công bố kiếp trước, vậy mà lại đi lừa các nàng.

Kiếp trước, khi Yên Chi Môn đánh Điện Mang Lôi Mang Thụ mãi không xong. Trong một lần oanh kích, đạo pháp bất ngờ đã phá vỡ mặt đất, để lộ ra địa đàn phía dưới, lúc này chân tướng mới rõ ràng.

Địa đàn có tác dụng ngưng tụ nguyên khí xung quanh, có phụ trợ cực đại với Điện Mang Lôi Mang Thụ. Nếu không có phụ trợ của địa đàn, yêu nguyên của yêu thụ không dư thừa thiên hồ, dưới sự thi triển của các loại đạo pháp thượng trung đẳng, lập tức yêu nguyên không còn đông đảo, cho dù có đạo pháp phục hồi trung đẳng, cũng dần dần uể oải, cuối cùng rơi vào tay Yên Chi Môn.

- Đây không phải yêu thực hoang dại, là ai ác như vậy, lại mắc địa đàn ở đây?

- Địa đàn này hình như từ rất xưa rồi.