Chí Tôn

Chương 129: Thu tay lại, đột phá và thu hoạch (thượng)

Yên lặng đứng dậy, trang phục toàn thân Trữ Y Y vô cùng hoa mỹ, quả thực tương đẹp như hoa hải đường, đẹp quá bạch ngọc, không thể khinh nhìn, rung động lòng người.

Nàng rời khỏi phòng ở, tới bên ngoài tiểu viện viện chủ phụ cận đỉnh núi, thỉnh cầu Sở Vân gặp mặt.

- Trữ Y Y muống gặp ta? Hừ, ý đồ của nàng với ta sao có thể không biết? Lãng phí thời gian, không gặp!

Sau khi Sở Vân biết được, lập tức không chút lưu tình từ chối.

Kim Bích Hàm chuyển cáo ý tứ cự tuyệt của Sở Vân cho Trữ Y Y bên ngoài tiểu viện.

- Ngay cả gặp mặt một chút cũng không… Ha ha, quả thực là phong cách Trĩ Hổ. Vậy Y Y không thể làm gì khác hơn là xin cáo lui!

Trữ Y Y không ngoài dự liệu, nàng lẳng lặng một mình một người trở về, trong sơn đạo u tĩnh, thân ảnh có vẻ tiêu điều cô độc.

Tới một góc khuất, nàng xoay người nhìn lên, tiểu viện viện chủ trong rừng cây xanh mơn mởn đầy sức sống, tường trắng ngói xám, phối hợp với thế núi tạo thành cảm giác cao ngạo.

Cao tới mức nàng không thể leo lên được.

- Từ lúc nào, Sở Vân đã cao tới tình trạng này? Khiến ta có cảm giác xa không thể với?

Trong lòng Trữ Y Y cả kinh, trong lồng ngực tựa hồ như có gánh nặng nghìn cân.

Trong lòng Kim Bích Hàm cũng không bình tĩnh, nhìn vào bóng lưng cô độc của Trữ Y Y biến mất, nàng đều là nữ nhân, trong lòng không khỏi phập phòng lay động.

- Mỹ lệ, quả thực là kiêu ngạo của nữ nhân, cũng là bi ai của nữ nhân. Trữ Y Y bởi vì quá mức mỹ lệ nên tâm sinh cao ngạo, không để Sở Vân vào trong mắt. Hiện tại muốn dựa vào mỹ lệ để tu sửa quan hệ giữa hai bên. Thực sự có chút châm chọc a, loại vũ khí này nếu như dùng đối phó người khác còn có thể thấy hiệu quả, thế nhưng đối phó với Sở Vân…

Nghĩ tới đây, Kim Bích Hàm lắc đầu, một lần nữa trở về tiểu viện.

Nhìn Sở Vân vẫn tiếp tục khổ tu Bát Đoạn Cẩm như trước, trong lòng nàng không khỏi mọc lên một cỗ xung động, muốn hỏi Sở Vân, tới tột cùng loại nữ tử như thế nào mới có thể tiến vào pháp nhãn của ngươi?

- Trữ Y Y đã đi!

Kim Bích Hàm nói với Sở Vân.

- A.

Sở Vân cũng không ngẩng đầu lên, mồ hôi trên mặt tuôn như mưa, toàn bộ tinh thần tập trung vào thủ ấn. Ngón tay tung bay, không rời khỏi thủ ấn Bát Đoạn Cẩm.

Trong đoạn thời gian này, mỗi một ngày không phải hắn khổ luyện thủ ấn thì là luyện chế Quật Khởi Đan. Truyện Sắc Hiệp

Hơn nữa có Phỉ Thúy Mộng Cảnh phối hợp, công sức không phụ lòng người, tiến cảnh tu luyện thủ ấn của hắn khiến kẻ khác nhìn mà líu lưỡi.

Hiện tại hắn đã nắm giữ được thủ ấn luyện đan cơ sở tới trình độ thành thạo, tâm đắc thủ ấn luyện đan Bát Đoạn Cẩm ghi chép trong ngọc giản cũng đã nắm giữ hoàn toàn rồi, chỉ là chưa đạt tới trình độ thành thạo.

- Nghỉ ngơi một lúc đi, nên ăn cơm rồi!

Kim Bích Hàm ôn hòa nói.

Sở Vân liên tục biến đổi thủ ấn, như huyễn ảnh tung bay, trong miệng đáp:

- Huynh ăn trước, ta cảm thấy một loại ý cảnh huyền diệu. Nếu như có thể nắm bắt được, hôm nay có thể đột phá bình cảnh, đề cao luyện đan thuật Bát Đoạn Cẩm, có thể luyện ra đan y bốn đạo vận.

- Được rồi…

Kim Bích Hàm lắc đầu, trong lòng bất đắc dĩ, lại rất bội phục. Trình độ khắc khổ của Sở Vân khiến nàng cảm thấy xấu hổ.

Lúc gần chạng vạng, trong tiểu viện bỗng nhiên vang lên tiếng la hét hưng phấn của Sở Vân:

- Con bà nó, rốt cuộc đột phá!

- Cái gì? Đan y bốn đạo vận? Một nhóm Quật Khởi Đan mới này đều có mã hóa bốn đạo vận?

Nghe được tin dữ này, Trữ gia đảo chủ thiếu chút nữa phun máu tươi tại chỗ.

Nguyên bản, chỉ cần thu mua được ba mươi viên Quật Khởi Đan ba đạo vận là có thể phá giải được thành phần của nó, thế nhưng không ngờ tới, luyện đan thuật của Sở Vân tại thời khắc sống chết như thế này, đề thăng rồi!

Trên đan dược luyện chế ra đã nhiều hơn một đạo vận, cứ như vậy, luyện đan sư muốn phá giải phân tích được phối phương, độ khó tăng lên mấy lần.

- Bên phía Y Y cũng không hề có tiến triển, thằng nhóc Sở Vân này, so với lão tử của hắn còn khó đối phó hơn. Hừ, đã như vậy, là các ngươi bức ta bí hóa hóa liều! Vận dụng tử sĩ, tập sát Sở Vân, cướp đoạt đan phương!

Trữ gia đảo chủ lãnh khốc ra mệnh lệnh.

Lại một tuần trôi qua.

- Đây đã là đợt ám sát thứ ba sao?

Nhìn hắc y nhân bị mất mạng trong tay viện chủ Thiên Ca Phong Bá Nhạc, sắc mặt Sở Vân rất thong dong.

- Kỳ thực có năm đợt hai đợt trong đó trực tiếp bị ngăn cản bên ngoài đảo, không thể không nói, biện pháp phòng ngự của Thiên Ca Thư Viện còn phải tăng mạnh.

Viện chủ Thiên Ca Phong Bá Nhạc khẽ vung tay về phía hắc y nhân, thi thể của đối phương lập tức biến mất tại chỗ.

Trong một tuần vừa qua, hành động ám sát đối với Sở Vân, đối với Thư Thiên Hào hầu như mỗi ngày xảy ra một lần. Chỉ là tình huống này đã sớm nằm trong dự liệu của Sở Vân. Chuyện này dính dáng tới lợi ích của muối biển, mà lợi ích này quá dày, đáng giá cho rất nhiều người bí quá hóa liều.

Bởi vậy bọn họ đã sớm chuyển sinh hoạt tới tiểu viện của viện chủ, do viện chủ Phong Bá Nhạc tự mình thủ hộ, tự nhiên không có nguy cơ sinh mệnh.

- Tuy rằng không sợ ám sát, thế nhưng đây coi như là cảnh cáo. Nói rõ thế lực khắp nơi đã bắt đầu không chịu nổi nữa rồi, xem ra tài phú từ Thư gia đảo thu được đã chọc bọn họ đỏ bừng hai mắt.

Nhan Khuyết bên cạnh nói lời ý tứ, nhìn Sở Vân.

Sở Vân mỉm cười:

- Ý tứ của ngươi, ta hiểu rõ. Người không thể quá tham, nếu duy trì tiếp tục như vậy, tốt quá hóa dở, kỳ thực thư nhắn nghĩa phụ ta kết thúc công việc đã được gửi đi rồi, ta tin tưởng hiện tại người đã bắt đầu có hành động đầu tiên.

Phong Bá Nhạc cũng cười, nhìn hai người thanh niên trước mắt, trong lòng thoáng hiện lên một tia tán thưởng. Đặc biệt là Sở Vân, có thể cân nhắc nặng nhẹ, có khí độ như vậy, trong các thiếu niên, tuyệt đối rất hiếm thấy.

Ba ngày sau, Thư gia đảo một lần nữa đưa muối biển lên thị trường, mà số lượng lần này phi thường lớn, khiến kẻ khác giật mình.

Đồng thời Thư gia đảo cũng phái sứ giả tới các đảo nhỏ, định ra hiệp nghị thương nghiệp.

Trong hiệp nghị, điều khoản đầu tiên là giảm giá cả muối biển trên diện rộng, hầu như tương đương với giá cả ban đầu, chỉ cao hơn một đường. Lấy giá cả này bán cho các đảo nhỏ, đồng thời định ra lượng muối biển hàng năm vào bến tại các đảo nhỏ.

Nội dung của hiệp nghị truyền vào trong tay Trữ gia đảo chủ, khiến hắn phi thường giận dữ, mất ăn mất ngủ tròn một đêm. Hắn biết, dựa vào phần hiệp nghị này là có thể để Thư gia đã trở thành lão đại long đầu mậu dịch muối biển khắp Chư Tinh Quần Đảo, địa vị vững chắc không thể dao động.