*Chương 29: Khống Hỏa Quyết

Tác Giả: Tà Lão Quái

*

“Tiêu Dao Kiếm Quyết đại thành rồi lần này xông pha vào sâm Lâm cũng đỡ khổ hơn a”

Tần Túc cảm thán nói.

*“Tiểu tử tu luyện xong kiếm chiêu rồi hả?” *

Lão Thụ ở dạng thụ linh ly khai khỏi thân thể của Tần Túc bỗng lên tiếng.

“ừm..mà lão cả năm trời làm cái gì mà chẳng thấy nói năng gì hết vậy?”

Gã thắc mắc hỏi.

“tất nhiên là lão phu chăm chỉ tu luyện rồi!” lão đáp.

*“ heheh lão cũng tu luyện cơ đấy!.....” *Tần Túc châm biếm cười.

“hừ, tin hay không tin tùy ngươi…hôm nay lão phu có cái này tặng ngươi” Lão Thụ mập mờ tỏ vẻ thần bí nói.

*“phu phu phu… lão cho ta?,…ta nhớ có bao giờ mà Lão lại hào phóng như vậy đâu ta…” *suy nghĩ một chút bỗng Tần Túc quát lên:

“hóa ra là định lừa gạt lấy linh thạch của ta chứ gì?..mơ đi thụ ca à chiêu này xưa quá rồi”

“ngươi cứ toàn nghĩ xấu cho ta…tâm hồn ta mỏng manh, dễ vỡ mà ngươi cứ nói những lời chua cay như vậy làm sao lão phu chịu nổi đây…hic hic hic” Lão thụ giả bộ thút thít khóc.

“ngưng diễn ra có cái gì lấy ra cho ta xem thử?” Tần Túc nhìn lão mà muốn ói. Gã thầm nghĩ:

“cái gì mà mỏng manh, dễ vỡ…..đúng là lão cáo già đê tiện, biến thái”

“ngươi còn nhớ lúc sư tôn rời đi có để lại một cuốn “khống Hỏa Kinh” chứ. Nó đây này!” Lão thụ đưa ra cho Tần Túc một cuốn sách.

“ vậy là để có thể luyện khí hay đan dược cần phải học khống hỏa trước a” Tần Túc chợt nghĩ đến lý do lão thụ đưa cuốn “Khống Hỏa Kinh vào thời điểm này cho gã.

Nhận lấy cuốn công pháp, ngay lập tức gã liền lật ra xem:

Vì nói cho cao sang lẫn việc công pháp nào không có yếu tố công kích nên mới gọi là công pháp chứ kỳ thực nó cũng chỉ là một loại thuật pháp là nhiều.

“khống Hỏa Kinh” được chia làm 3 tầng: tầng thứ nhất là khống hỏa, thứ hai là Luyện hỏa, thứ ba là Hợp hỏa. chỉ cần Tần Túc có thể luyện thành tầng thứ nhất Khống Hỏa là có thể bắt đầu học luyện khí, luyện đan.

Tuy nhiên muốn tu luyện tầng Khống Hỏa này cần phải tìm một nơi thích hợp như: Địa hỏa, núi lửa, dung nham,…

“xem ra phải ra ngoài một chuyến nữa rồi.” Tần Túc trầm ngâm nói.

“thế cũng tốt. trong này hầu như không có địa hình nào thích hợp cho ngươi tu luyện cả. ra ngoài tìm kiếm là chính xác nhất rồi.”

Nói xong Tần Túc liền đứng lên thu hồi thanh Ma Bối Kiếm lại, lấy một bộ lam y ra mặc rồi ung dung đi về phía động phủ của Lão Bộc.

“đã qua một năm kể từ khi hắn và Lão vào đây rồi. Mà nhìn cửa động phủ của Lão Bộc vẫn không có dấu hiệu gì mở ra. Gã ngẩn ngơ một chút rồi âm thầm viết một bức thư để đó cùng với 100 viên hạ phẩm linh thạch nhằm khi Lão Bộc đột phá thiếu tài nguyên.

Hoàn thành xong xuôi mọi thủ tục để lại. Tần Túc quay người rời đi đến truyền tống trận.

……………

Bách Lý Hiên

“Tiểu tư kia làm gì mà ngây ngốc đến 1 năm mà vẫn chưa mở cửa đi ra thế nhỉ”

Một nhân ảnh thấp lùn vừa mập nhìn về phía phòng Tần Túc lẩm

bẩm

Bỗng:

“Cót..két..két..” tiếng âm thanh từ phòng Tần Túc dội ra.

Từ trong phòng một thiếu niên mặt mày sáng sủa bước ra.

*“chào chưởng quầy” *

Gã thiếu niên chợt nhìn thấy ánh mắt của tên chưởng quầy liền giơ tay chào hỏi. hiển nhiên thiếu niên này là Tần Túc rồi.

Nghe thấy Tần Túc chào, Tên đó cũng chẳng mảy may quan tâm hay chào hỏi gì gã cả liền quay xang hướng khác.

Tần Túc cũng chẳng mấy quan tâm chi mấy chuyện này. Sau đó gã đi một mạch đến Địa Hỏa Quán ở khu Khu phía Tây, nơi dành cho hấu hết các quán hàng chuyên để luyện đan, luyện khí cần Địa Hỏa.

Bởi vào mấy vạn năm trước các cựu thành chủ của Đằng Sơn Thành tìm thấy một mạch lẻ của một loại Địa Hỏa. Mặc dù đã có ý định thâu tóm loại địa hỏa này nhưng cuối cùng kế hoạch ấy cũng đã bác bỏ.

Cũng chính là thời điểm ấy, Đằng Sơn Thành được dựng lên. Mặc dù chỉ là một Thành nhỏ ở Phía Ranh giáp biên của Thiên Âm Các và Hỏa Vân Tông nhưng đây cũng là một địa điểm tụ tập khá ổn của các thể loại Tán Tu.