Lý Thu Thủy đi chỗ thứ nhất chính là Linh Thứu Cung, nàng nghĩ Vu Hành Vân nhất định sẽ ở nơi này. Năm đó lúc Lý Thu Thủy đi Thiên Nhai Hải Các, liền biết mình khó tránh khỏi một kiếp. Nhưng mà Bắc Minh thần công có khả năng sống lại, nên liền để lại một lá thư muốn Vu Hành Vân hảo hảo sống tốt. Hiện giờ Lý Thu Thủy chính xác cũng gần hai trăm tuổi , võ công đã sớm là xuất thần nhập hóa. Theo Phiêu Miểu phong đến Linh Thứu Cung cũng chỉ cần dùng một nén nhang thời gian. Hiện tại đúng ở cửa lớn Linh Thứu Cung, lại phát hiện vườn không nhà trống

Đẩy ra cửa lớn đầy bụi bặm của Linh Thứu Cung, nơi nơi đều là tro tàn cùng mạng nhện. Lý Thu Thủy không dám tin nhìn mọi thứ trước mắt, chung quanh tìm kiếm.

"Hành Vân, nàng ở nơi nào... Ta đã trở về, Thu Thủy đã trở lại! Hành Vân." Trả lời Lý Thu Thủy cũng chỉ có hồi âm của chính nàng, tất cả đều trống không. Mà ngay cả Lý Thu Thủy cũng không biết Vu Hành Vân đi nơi nào.

Lý Thu Thủy ở xung quanh Linh Thứu Cung tìm gần hai canh giờ, cuối cùng lại không thể tìm được một chút dấu vết nào để lại.

"Chẳng lẽ phải rời đi sao?! Trên đời nhiều gian khó....." thân ảnh cùng bóng trời chiều như hóa làm một. Bây giờ chỉ có thể xuống núi hỏi thăm, may ra mới có thể tìm được chút tin tức

Thiên Sơn Phiêu Miểu phong phía vách núi, nơi mà lúc trước Lý Thu Thủy ngã xuống, một bạch y nữ tử đứng nơi đó. Mái tóc hoa râm phiêu trong gió, Vu Hành Vân nhìn lên bầu trời, không khỏi cảm thán

"Lại là một năm trôi qua, lúc trước ta cứ như vậy đợi Người trở về, hiện giờ đã là vĩnh viễn...." Vu Hành Vân tại nơi sơn cốc hoang tàn vắng vẻ này ngẩn ngơ cũng đã mấy chục năm, ngẫu nhiên lại ra ngoài lấy chút thức ăn trở về, rồi đợi tới ngày giỗ hàng năm của Lý Thu Thủy

Hôm nay chính là ngày giỗ của Lý Thu Thủy, Vu Hành Vân hướng về phía trước đi tới. Sơn cốc này đối với Vu Hành Vân công lực cao thâm mà nói căn bản không tính là gì cả, thập phần thoải mái liền bay vào

Vu Hành Vân tay cầm một giỏ hoa màu đỏ đi vào cửa mộ thất, Vu Hành Vân từng nghe thấy Lý Thu Thủy nói qua ý nghĩa đặc biệt của loài hoa này, chỉ có thể tặng cho người yêu. Vu Hành Vân ở Trung Nguyên chưa bao giờ nghe tới loài hoa hồng này, vì thế sau khi Lý Thu qua đời vài năm, Vu Hành Vân dốc hết sức người cùng vật lực rút cuộc tìm thấy loài hoa này ở Tây Vực. Cũng may mắn Thiên Sơn khí hậu thập phần đặc biệt, Vu Hành Vân thành công ở sườn núi phụ cận trồng được loài hoa này. Bởi vậy hàng năm, Vu Hành Vân đều mang hoa hồng đến cho Lý Thu Thủy.

Đang lúc Vu Hành Vân muốn đi vào mở cửa hầm mộ, liền phát hiện cánh cửa hầm bình thường đóng chặt, lúc này lại đang mở rộng.

"Tại sao có thể như vậy?" Vu Hành Vân bước nhanh chạy vào mộ thất, khi nhìn đến quan tài đá bị người mở ra, Lý Thu Thủy không biết kết cuộc ra sao.

"Thu Thủy.....Thu Thủy! Là ai cướp đi của ta Thu Thủy!"

Vu Hành Vân như phát cuồng, vài năm nay điều duy nhất có thể làm cho Vu Hành Vân chống đỡ được chính là Lý Thu Thủy. Lúc trước Vu Hành Vân vì phòng ngừa Lý Thu Thủy xác chết hư thối, đặc biệt ở thạch quan để một ít kỳ dược ngừa sâu bọ. Ít nhất cũng cho Lý Thu Thủy thân thể như cũ thật tốt. Chỉ là hiện tại Vu Hành Vân hoàn toàn không biết Lý Thu Thủy tự mình rời đi. Xem ra võ lâm lần này thiệt muốn nổi lên một trận cuồng phong

Lúc trước Vu Hành Vân sợ chính mình không ở Linh Thứu Cung, người trong cung sẽ bị người ta khi dễ. Vì thế liền dời cả Linh Thứu Cung đến Trung Nguyên. Cung chủ cũng do Kiếm Mai đảm nhiệm. Nếu phát sinh đại sự liền có thể đi tìm phu thê Vô Nhai Tử đang sinh sống tại Trung Nguyên, còn có Hư Trúc

Vu Hành Vân quan tâm quá sẽ bị loạn, thẳng tiếp nhận Thiên Sơn thẳng đến Trung Nguyên. Hiện tại Vu Hành Vân mạng lưới tình báo cường đại, nhưng bằng sức mạnh cá nhân thật rất khó có thể lo liệu