Trước đó lần thứ nhất ở Đan Tiên Đông Điện, Nhậm Thương Khung thông qua khảo hạch Dược Thánh, điện chủ Xích Hằng Vũ đã từng tự mình mở miệng mời Nhậm Thương Khung, lại bị Nhậm Thương Khung nhã nhặn từ chối.
Chẳng qua, Nhậm Thương Khung cùng Xích Hằng Vũ lại đạt thành một hiệp nghị, đó chính là trở thành Đan Tiên Đông Điện khách khanh trưởng lão.
Nói như vậy, coi như là vị trí Đan Tiên Đông Điện khách khanh trưởng lão, bình thường sẽ không cung cấp cho Dược sư của sáu đại tông môn, dù sao lợi ích của sáu đại tông môn, cùng Đan Tiên Đông Điện nhiều nhiều ít ít vẫn có xung đột.
Với tư cách Đan Tiên Đông Điện khách khanh trưởng lão, có thể tiếp xúc một ít cơ mật của Đan Tiên Đông Điện, bởi vậy, vì lợi ích Đan Tiên Đông Điện, bình thường sẽ không đem ghế khách khanh trưởng lão này cung cấp cho người của sáu đại tông môn.
Chẳng qua, Xích Hằng Vũ đối với Nhậm Thương Khung hết sức yêu quý, đã yêu kỳ tài, lại yêu đức tính. Vì mời chào Nhậm Thương Khung, nên mở rộng đại môn, muốn Nhậm Thương Khung trở thành Đan Tiên Đông Điện khách khanh trưởng lão.
Đã thành khách khanh trưởng lão, Nhậm Thương Khung liền có cơ hội tiếp xúc Đan Tiên Đông Điện nhiều hơn, không ngừng bồi dưỡng cảm tình, sinh ra cảm giác quy túc.
Xích Hằng Vũ kỳ thật rất tự tin, dùng hiểu biết của hắn đối với sáu đại tông môn, mị lực của sáu đại tông môn, tuyệt đối không thể cùng Đan Tiên Điện so sánh.
Mắt thấy ở trong động phủ của Nhậm Thương Khung không có người ngoài, Tô Thần liền hỏi.
- Tô đại ca, chức vị khách khanh trưởng lão này, ta nguyện ý tiếp nhận. Chẳng qua, ta tạm thời vẫn là Lão tổ của Thiên Các Bách Thảo Đường, bởi vậy, lợi ích của Thiên Các, ta sẽ không nhượng bộ; đồng dạng, nếu như dính đến lợi ích của Đan Tiên Đông Điện, ta đồng dạng sẽ không bán rẻ.
- Cái này hiển nhiên. Ha ha, huynh đệ, ngươi yên tâm, Đan Tiên Đông Điện vốn cùng sáu đại tông môn không có lợi ích gì gút mắc. Nói sau, cho ngươi tầng quan hệ này, chúng ta làm sao có thể cùng Thiên Các gây khó dễ? Lui một bước mà nói, nếu như Thiên Các biết ngươi thành khách khanh trưởng lão của chúng ta, cũng nhất định sẽ rất cao hứng.
Tô Thần cũng không phải nói khoác, hắn biết rõ, sáu đại tông môn đối với Đan Tiên Đông Điện là rất muốn kết giao. Ai cùng Đan Tiên Đông Điện quan hệ gần, thì có thể được lợi rất lớn.
- Ân, không dối gạt Tô đại ca, thời gian ta ở Thiên Các, cũng có rất nhiều bất mãn. Ta có một yêu cầu, cần Tô đại ca hỗ trợ.
- Huynh đệ sao lại nói vậy? Có phân phó gì, cứ mở miệng. Không nói đến ta và ngươi là anh em kết nghĩa, ngươi còn là ân nhân cứu mạng của chị dâu ngươi. Không cần khách khí.
Tô Thần vừa nhắc tới sự tình thê tử, cảm xúc có chút kích động. Hắn là thành thực đối với Nhậm Thương Khung tràn ngập cảm kích, cũng không phải là giả bộ.
Tô phu nhân cũng nói:
- Đúng vậy Thương Khung, các ngươi là huynh đệ. Huynh đệ trong lúc đó không nên khách khí. Ngươi có sự tình gì cứ việc nói, hắn không gắng sức đi làm, chị dâu sẽ tóm lỗ tai hắn.
Tô phu nhân cũng biết, huynh đệ mà trượng phu kết bái này, không phải nhân vật bình thường. Tuổi còn trẻ, đã trở thành Dược Thánh, Đan Tiên Đông Điện từ xưa đến nay chưa từng có qua.
Đừng nói Đan Tiên Đông Điện, ngay cả lịch sử của Đan Tiên Điện cũng không có tiền lệ này.
Tô Thần sờ sờ mũi, cười hắc hắc nói:
- Chị dâu ngươi nói rất đúng, ngươi khách khí với ta làm cái gì? Là chuyện gì huynh đệ ngươi cứ mở miệng.
- Là như vậy.
Nhậm Thương Khung thấy phu thê bọn họ ân ái, cũng hơi cảm thấy thú vị, nói:
- Tộc của ta lưu lại Thiên Các, nguy hiểm rất nhiều. Ta nghĩ đem gia tộc chuyển đến Kính Nguyệt thành. Gia tộc ta vốn không lớn, nhân số không nhiều lắm, ở chỗ này cơ nghiệp cũng nhỏ, không có gì cần di chuyển. Cơ hồ có thể nói là một thân nhẹ nhõm, xách túi lên là có thể đi.
Tô Thần vốn là sững sờ, lập tức đại hỉ:
- Đây là chuyện tốt ah. Ta tin tưởng điện chủ đại nhân nhất định vô cùng cam tâm tình nguyện tiếp đãi.
Khách khanh trưởng lão, vốn có phủ đệ trưởng lão, có quyền cư ngụ vĩnh cửu ở Kính Nguyệt thành, có được quyền lợi ở Kính Nguyệt thành an cư lạc nghiệp.
Nhậm Thương Khung muốn đem gia tộc di chuyển đến Kính Nguyệt thành, cái kia nói rõ cái gì? Nói rõ hắn đối với Kính Nguyệt thành vô cùng hảo cảm, cũng có cảm giác thân thiết!
Nếu không, chỉ đi qua Kính Nguyệt thành một lần, sao có thể yên tâm đem gia tộc di chuyển đến Kính Nguyệt thành đây? Thậm chí, hắn cũng có thể suy đoán, Nhậm Thương Khung tương lai sẽ đến Đan Tiên Đông Điện phát triển!
Mà Đan Tiên Đông Điện muốn mời chào Nhậm Thương Khung, đương nhiên là hận không thể để Nhậm Thương Khung đem gia tộc di chuyển đến Kính Nguyệt thành, nói như vậy, mới có thể sinh ra cảm giác thân thuộc.
Nhậm Thương Khung bây giờ chủ động nói ra, Tô Thần đương nhiên là mừng rỡ như điên.
Liên tục gật đầu, cười nói:
- Chuyện này một chút vấn đề cũng không có. Ta bây giờ có thể truyền thức linh phù báo cáo điện chủ đại nhân, sẽ chuẩn bị phủ đệ khách khanh trưởng lão cho ngươi. Ta trở về, tộc nhân ngươi có thể theo ta trở về. Nếu như ngươi tin được ta, ngu huynh sẽ tự mình an bài thay ngươi, hết thảy cam đoan thỏa đáng.
Tô phu nhân cũng nói:
- Những sự tình này, đại ca ngươi am hiểu nhất. Hắn đi theo Xích điện chủ đại nhân, là làm những sự tình này mà lập nghiệp.
Nhậm Thương Khung cũng cao hứng phi thường:
- Tô đại ca, vậy thì thật là vất vả ngươi rồi. Như vậy đi, ta bây giờ thân phận đặc thù, không tiện giống trống khua chiên di chuyển gia tộc. Bởi vậy, ta ý định để cho người của gia tộc giả trang thành tùy tùng của ngươi, cùng ngươi trở về Kính Nguyệt thành.
- Ha ha, không có vấn đề, không có vấn đề.
Tô Thần hào hứng vô cùng:
- Ta ngược lại là hi vọng, huynh đệ ngươi về sau thường tới chỗ chúng ta là tốt rồi. Nói thật, động phủ này của ngươi rất tốt, nhưng mà Kính Nguyệt thành chúng ta, cũng có thể cung cấp động phủ cấp bậc này. Hơn nữa, linh địa cùng Linh dược của Kính Nguyệt thành, là Thiên Các các ngươi không thể so được. Nhất là Linh dược, đối với một võ giả mà nói, là phi thường trọng yếu!
- Tô đại ca, ngươi đã cởi mở như vậy, ta cũng không gạt ngươi. Nếu như ta có một ngày, ở Thiên Các không tiện nữa, nhất định sẽ đi Đan Tiên Đông Điện tìm nơi nương tựa. Chỉ là, hiện nay, Thiên Các này, ta vẫn không thể đi, còn có chút tục duyên chưa giải quyết xong.
Mặc dù cảm tình của Nhậm Thương Khung đối với Thiên Các không tốt, nhưng mà Bách Thảo Đường, Chân Kiếm Đạo, trong lòng hắn vẫn rất có địa vị. Huống chi, hắn còn có rất nhiều thủ hạ ở trong Thiên Các, những người này đi theo hắn, nếu như hắn không thể ở Thiên Các lăn lộn ra mặt, nhất định sẽ phụ lòng mong đợi của những người này?
Hắn không phải một người bạc tình bạc nghĩa, khác biệt, Nhậm Thương Khung ân oán rất rõ ràng.
Quan trọng nhất là, còn có tin tức phụ thân hạ lạc, còn chưa có điều tra rõ ràng, bây giờ muốn hắn đi, hắn cũng không cam tâm.
Tô Thần biết việc này từ từ sẽ đến, cũng không vội, cười nói:
- Dù sao ngươi còn trẻ, việc này không nóng vội. Điện chủ đại nhân biết ngươi chịu làm khách khanh trưởng lão, nhất định sẽ rất vui vẻ.
Hai huynh đệ lại hàn huyên hồi lâu, trao đổi ngụy trang như thế nào, như thế nào rời khỏi, đến Kính Nguyệt thành, dàn xếp như thế nào, đều đã có một chương trình cụ thể.
Đương nhiên, vì giữ bí mật quan hệ cá nhân giữa hai người, Tô Thần đương nhiên là không tiện ở nơi này quá lâu.
Được Thiên Các mười điện nhiệt tình tiếp đãi, Tô Thần ngược lại hết sức thích ý. Nhất là Bách Thảo Đường, chiêu đãi đối với hắn hết sức tỉ mỉ.
Nhậm Thương Khung cố ý chiếu cố Minh Hoa Đà, để cho hắn cùng Tô Thần tiếp xúc nhiều hơn. Minh Hoa Đà ở Đan sư đại hội dương danh, Tô Thần cũng biết hắn là tâm phúc của Nhậm Thương Khung, bởi vậy cũng điểm danh muốn Minh Hoa Đà tiếp khách.
Kể từ đó, khách và chủ lẫn nhau, lộ ra hết sức hài hòa.
Ước chừng nửa tháng sau, Mộ Dung thuận lợi từ Thiên Bại phân đà trở về. Điền Trường Sinh bị hắn trực tiếp trói trở về.
Vốn, Mộ Dung dùng danh nghĩa cá nhân mời hắn đi Bách Thảo Đường một chuyến, nhưng mà Điền Trường Sinh không biết vì cái gì, vừa nghe đến Thiên Các tổng bộ mời, toàn thân run rẩy, hết sức mâu thuẫn, vô ý thức cự tuyệt.
Mộ Dung khuyên can mãi vô dụng, chỉ phải dùng một ít thủ đoạn, trực tiếp đem Điền Trường Sinh này bắt đến Thiên Các tổng bộ. Dù sao, Mộ Dung cũng là Thần Thông đệ nhị trọng cường giả.
Mà Điền Trường Sinh, chẳng qua là bát chuyển Kim Đan cường giả, kém Mộ Dung rất xa.
Điền Trường Sinh bị mang về thượng cổ động phủ, được an bài trong một phòng tiếp đãi, trong nội tâm lo sợ bất an, nhiều năm như vậy, hắn ở Thiên Bại phân đà một mực không hiển sơn lộ thủy, chẳng lẽ vẫn còn bị người theo dõi?
- Đại nhân, Điền Trường Sinh đã an bài ở bên trong phòng khách.
- Rất tốt, Mộ Dung lần này ngươi làm không tệ.
Nhậm Thương Khung khen một câu, trầm ngâm một lát, cười ha ha nói:
- Ta làm như thế nào để khen thưởng ngươi đây?
Mộ Dung vội nói:
- Thuộc hạ làm việc cho đại nhân, ra sức là đương nhiên, không dám cầu phần thưởng.
- Không phải, có công thì thưởng, có tội thì phạt. Thưởng phạt phân minh, mới có thể khiến trên dưới đồng lòng, tam quân phục vụ quên mình. Ân, ngươi hôm nay là Thần Thông đệ nhị trọng, Thần Anh kỳ. Cái này khâu, trọng yếu phi thường. Nếu như ngươi trước khi tiến vào Tiên Thiên, căn cơ ổn định, thì Thần Anh kỳ này, là cơ hội lần thứ hai để ngươi thay đổi vận mạng võ đạo. Cũng là một cơ hội cuối cùng…
Mộ Dung nghiêm nghị không nói.
- Như vậy đi, ta chỗ này có một viên đan dược, không phải chuyện đùa. Tên là Ngưng Anh thần đan, đối với ngưng kết, rèn luyện Thần Anh, làm Thần Anh lớn mạnh, có công hiệu rất lớn. Nói là Đoạt Thiên địa tạo hóa cũng không đủ. Viên thuốc này vốn rất quý trọng, mà đan dược này của ta, càng là tuyệt phẩm tuyệt thế vô song. Là mười thành linh lực!
- Ngưng Anh thần đan?
Mộ Dung động dung.
- Ngươi đã nghe qua?
Nhậm Thương Khung ngược lại có chút tò mò.
- Thuộc hạ từng ở điển tịch xem qua những ghi lại của Ngưng Anh thần đan này, tương truyền đan dược này chính là thượng cổ đan phương, tuyệt đẳng đan dược ngưng kết Thần Anh, phục dụng một viên, có thể khiến cho cảnh giới Thần Anh tăng lên năm ba lần, lợi dụng tốt, thậm chí có thể nâng cao gấp mười! Phương pháp luyện đan này, không phải nói đã thất truyền hậu thế rồi sao?
- Ha ha, có lẽ ở bên trong Đông Hoàng Châu sáu đại tông môn, là không còn. Nhưng mà, ta là một ngoại lệ.
Trong giọng nói Nhậm Thương Khung, lộ ra một khí chất chắc chắc.
Cánh tay có chút giương lên, đem một lọ nhỏ ném cho Mộ Dung:
- Đan dược này, hàng tồn cũng không nhiều. Ta là không dùng được, ngươi đã hiệu trung với ta, ta tự nhiên ban thưởng.
Mộ Dung là người trấn định như thế, cầm đến Ngưng Anh thần đan kia, cũng lộ vẻ mừng rỡ. Ngưng Anh thần đan a, thượng cổ thần đan công tham tạo hóa trong truyền thuyết! Phục dụng một viên, có thể ở Thần Thông cảnh, lại lần nữa đạt được tân sinh, Tẩy Tủy phạt mao, rèn luyện Thần Anh, tăng lên tiềm lực võ đạo, quả nhiên là Thần Phẩm có thể ngộ nhưng không thể cầu!
Khẽ ngửi một chút, Mộ Dung lập tức động dung. Linh lực đan dược này, làm cho tinh thần cả người hắn lập tức chấn động, phảng phất mỗi một tấc da thịt toàn thân, đều bị đan dược này làm cho tỉnh lại, tràn đầy lực lượng thần kỳ mà hắn không biết.