Một khắc mà Mộ Dung quyết định bỏ gian tà theo chính nghĩa kia, thế cục của Thiên Thương phân đà, hoàn toàn nằm trong khống chế của Nhậm Thương Khung.
Mộ Dung vung tay hô lớn, triệu tập bộ hạ cũ, hướng Ứng Vô Nhai quay giáo phản kích. Mang các loại tội trạng của Ứng Vô Nhai, đưa lên bàn công lý.
Mà những bộ hạ cũ này của Ứng Vô Nhai, ngày thường bị Ứng Vô Nhai đả kích quá đáng, nên khi phát động bao vây tiễu trừ Ứng thị, thì ra tay rất nhiệt tình, tàn sát sạch sẽ.
Đương nhiên, Mộ Dung đối với chuyện này cũng không đồng ý. Bất quá thấy Nhậm Thương Khung thờ ơ, hắn cũng không nói gì thêm. Dù sao, được làm vua thua làm giặc, cơ hồ là quy tắc bất thành văn.
Huống chi, Ứng Vô Nhai sớm đã tính toán đi tàn sát gia tộc của Nhậm Thương Khung, chẳng qua lúc này đây, Ứng Vô Nhai lại bại.
Tất cả chứng cứ chính xác, không ngừng được đưa lên. Tội trạng của Ứng Vô Nhai, không ngừng được hoàn thiện. Mà trong những chứng cớ này, tự nhiên cũng liên lụy đến Thiên Cương phân đà, Thiên Mãnh phân đà, cùng hai Địa Sát phân đà khác.
Mang tất cả chứng cứ chính xác thu thập cùng một chỗ, số chứng cớ này, đủ để hoàn thành nhiệm vụ này, trị tội năm đại phân đà kia.
......
Cùng lúc đó, ở Thiên Mãnh phân đà, đám người Mục Thiên Cơ, phối hợp với Lăng Vân, Thứ Cốt, cùng với Thôi Hàng, ở Thiên Mãnh phân đà âm thầm điều tra, tuy thu hoạch không nhiều, nhưng cũng thu thập được một ít chứng cớ.
Mấu chốt nhất chính là, Lăng Vân đến từ Thiên Mãnh phân đà, thông qua quan hệ gia tộc, đào móc được một ít tin tức quan trọng.
Số chứng cớ này kết hợp cùng chứng cứ của Nhậm Thương Khung bên này, thì bằng chứng như núi.
Có chứng cớ nguyên vẹn cho thấy, tất cả đại phân đà này ăn cây táo, rào cây sung, biển thủ Linh dược, thông qua Thiên Thương phân đà, bán sang Man Hoang chi địa!
Hơn nữa, Man Hoang chi địa thu mua giá cả, so với trị giá thực của Linh dược thì cao hơn khoảng chừng ba thành. Kể từ đó, bạn chúng mới tham tài mà gây tội.
Vật chứng cùng nhân chứng về tới Thiên Các tổng bộ, thời điểm đến tay Lão Tổ Bách Thảo Đường, ba Lão Tổ quả thực là sợ đến ngây người.
Tam đại Lão Tổ Bách Thảo Đường lập tức tụ tập cùng một chỗ, thương nghị chuyện này.
Dù sao, theo chứng cứ chính xác mà Nhậm Thương Khung đạt được, thật sự nghe quá rợn người. Nếu như nuốt Linh dược thì cũng thôi đi.
Biển thủ Linh dược, không ngờ lại bán cho Man Hoang chi địa, cái này liền bất đồng!
Không khách khí mà nói, này hoàn toàn chính là phản bội Thiên Các, thậm chí phản bội nhân loại.
Ngụy Phong Lão Tổ mang những chứng cớ này hung hăng nện lên bàn, tức giận mắng:
- Thật là khốn nạn, ăn cây táo, rào cây sung, phản đồ, thật đáng xấu hổ!
Mà Sở Vân Lão Tổ thì im lặng nhìn những tư liệu này, lắc đầu:
- Đáng sợ, thật đáng sợ.
Tần Xuyên lão tổ cũng tức giận đến da mặt phát tím:
- Tru di cửu tộc, cái này là tội tru cửu tộc! Nhị vị đạo huynh, theo ta thấy, lập tức triệu tập Lão Tổ thập điện, mang những chứng cứ phạm tội này công bố.
- Thập điện liên thủ, thảo hịch mấy đại phân đà này. Tất cả những kẻ đầu xỏ có liên quan, toàn bộ bắt về quy án, diệt cửu tộc!
Tần Xuyên lão tổ là phái cường ngạnh, thiết huyết, chủ trương xử tội.
Sở Vân Lão Tổ lại nói:
- Lão Tam, sự tình quan hệ trọng đại, còn phải bàn bạc kỹ hơn. Năm đại phân đà này, dám kiêu ngạo như thế, tất nhiên sau lưng có chỗ dựa vững chắc. Rút giây động rừng, theo ta thấy, việc này một khi công bố, chính là nước đổ khó hốt a!
- Nói như ngươi vậy, chẳng lẽ bọn kia phạm tội, chúng ta lại im lặng không nói? Cái án này, Bách Thảo Đường chúng ta phải trả giá rất nhiều tâm huyết, nhiều năm qua như vậy, hy sinh cũng không nhỏ? Hơn nữa, chúng ta nhiều năm qua còn phải mang tiếng xấu vô năng? Hiện giờ chân tướng rõ ràng, chẳng lẽ lại che lấp?
Tần Xuyên Lão Tổ kích động đứng lên.
Quả thật như hắn lý giải, mấy năm nay, Bách Thảo Đường bởi vì chuyện này, không ít lời ong tiếng ve khinh thị.
Hơn nữa, trong quá trình điều tra, nhiều ít đệ tử Bách Thảo Đường, ra đi không quay lại, từ nay về sau mất tích. Nói tóm lại, Bách Thảo Đường từ trên xuống dưới, đối với bản án này, đều rất căm hận.
Hiện giờ chân tướng rõ ràng, chứng cớ vô cùng xác thực, lấy ý tứ của Tần Xuyên lão tổ, kia chính là truy cứu đến cùng. Mặc kệ liên quan đến ai, cũng phải tra ra.
Sở Vân cũng than nhẹ một tiếng:
- Lão Tam, tâm tình của ngươi, ta có thể lý giải. Nếu không lo lắng nhiều bề, ta cũng đồng ý chủ trương của ngươi. Nhưng mà, nếu lo lắng đến tiền đồ thập điện, đại cục ổn định của Thiên Các...
- Ổn định? Tiền đồ?
Tần Xuyên lão tổ cười rộ lên:
- Chẳng lẽ là chúng ta phá hư ổn định của Thiên Các? Bọn chúng phản bội Thiên Các, chính là khối u ác tính của Thiên Các, nếu việc này không thể làm đến giết một người răn trăm người, phân đà phía dưới, còn có thể khống chế như thế nào? Còn đâu uy thế của Thiên Các thập điện?
- Lão Tam, giết vài cái đà chủ thì dễ dàng. Nhưng chỗ dựa phía sau những đà chủ, ngươi ta vị tất đã động được. Việc này một khi náo thành cục diện không thể vãn hồi, kia chính là nội đấu. Hơn nữa, ta dám cam đoan, mặc dù ngươi ta mang những chứng cứ phạm tội này đưa lên, Thiên Các thập điện cũng sẽ không có cùng ý kiến. Tuyệt đối chia làm hai phái!
Tần Xuyên lão tổ mặt trầm xuống, hắn thật không ngờ, chứng cứ phạm tội này còn chưa đưa lên, nội bộ Bách Thảo Đường, cũng chia làm hai phái.
Nếu không phải lo lắng địa vị của Sở Vân lão tổ cao hơn hắn, chỉ sợ hắn đương trường đã chửi má nó.
Thở phì phì nhìn qua Ngụy Phong lão tổ:
- Phong huynh, ngươi nói đi, chuyện này xử lý ra sao?
Làm đệ nhất Lão Tổ của Bách Thảo Đường, Ngụy Phong cũng rất để ý uy nghiêm của Bách Thảo Đường. Cho nên, ở trong lòng hắn, thiên hướng về thủ đoạn cường ngạnh của Tần Xuyên lão tổ.
Bất quá, trên lý trí, hắn lại cảm thấy được, lời của Sở Vân lão tổ, không phải không có lý.
Rút giây động rừng. Sự tình tới nước này rồi, Bách Thảo Đường khẳng định không thể một mình xử lý chuyện này.
- Lão Nhị, lão Tam, chuyện này, Bách Thảo Đường ta phải làm từng bước, giờ nhiệm vụ đã hoàn thành. Tiếp theo xử lý ra sao, Bách Thảo Đường ta đã không đủ quyền hạng? Chúng ta lúc này phải xem thái độ của Thập điện cái đã.
Ngụy Phong lão tổ thực khéo đưa đẩy, mang củ khoai nóng đưa cho những điện khác.
Sở Vân vẫn bảo trì ý kiến:
- Phong huynh, theo ta thấy, việc này tạm thời không nên công bố. Không bằng, trước tìm vài Lão Tổ nói bóng nói gió, thăm dò lòng người?
- Thăm dò lòng người? Nhậm Thương Khung đại náo Thiên Thương phân đà, hiện tại Thiên Các tổng bộ đã ồn ào huyên náo, ai cũng đều biết chuyện này.
Tần Xuyên lão tổ hờn giận nói.
- Tuy nói như thế, nhưng Nhậm Thương Khung đại náo một hồi, rốt cuộc đạt được chứng cớ nhiều ít, ngoại giới cũng không rõ ràng lắm. Mà những chứng cứ phạm tội này, thật sự nghe rợn cả người.
Sở Vân nhìn những chứng cớ này, bất luận một cái nào, đều đủ để mang năm đại phân đà, tru di cửu tộc.
Tiêu diệt một lúc năm đại phân đà, tất nhiên sẽ dẫn phát quyền lực đấu tranh, Thiên Các thập điện, thậm chí bốn thế lực Đại Đạo, cũng sẽ lâm vào nội chiến.
Tần Xuyên lão tổ bạo phát:
- Lão Nhị, ngươi rốt cuộc là suy nghĩ vì đại cục, hay là có tư tâm khác?
- Tư tâm?
Sở Vân lão tổ tức giận nói:
- Lão Tam, ngươi vì sao mà nói như vậy, ta có tư tâm gì? Ngươi đừng vì nhất thời khoái ý, đem Bách Thảo Đường kéo vào vũng bùn!
- Đem Bách Thảo Đường kéo vào vũng bùn, kia chính là phản đồ ăn cây táo, rào cây sung!
Tần Xuyên lão tổ một quyền nện lên bàn:
- Ai bao che phản đồ, chính là có tư tâm!
Ngụy Phong lão tổ thấy bọn họ nóng nảy như vậy, vội vàng hòa giải:
- Nhị vị, huynh đệ cùng nhà, sao lại tranh cãi ầm ĩ như thế? Chuyện này, ta đã có quyết định rồi. Phải đưa đi lên, về phần phải làm sao, là truy cứu hay không truy cứu, thì để các điện cùng biểu quyết. Dù sao, Bách Thảo Đường chúng ta, đã làm hết khả năng rồi, bọn họ có muốn nói gì cũng không được.
Sở Vân lão tổ thở dài một tiếng, biết Ngụy Phong lão tổ này, cũng rất hiếu chiến. Hắn một người, phải phục tùng đa số, không thay đổi được cục diện, chỉ có thể bất đắc dĩ buông tay:
- Một khi đã như vậy, liền y theo ý tứ của hai vị. Ta chỉ lo lắng, một khi công bố ra ngoài, sợ là trăng khuyết khó tròn. Thiên Các từ nay về sau sẽ dẫn phát một hồi nội đấu.
- Nhiều chuyện.
Tần Xuyên lão tổ hừ lạnh một tiếng:
- Nếu tùy ý để đám phản đồ kia kiêu ngạo, tiền đồ của Thiên Các càng nguy hiểm. Đau dài không bằng đau ngắn!
Các bên đều có đạo lý, nhưng Ngụy Phong lão tổ là đệ nhất lão tổ, lời nói của hắn, ở Bách Thảo Đường là quyết định cuối cùng.
Tần Xuyên lão tổ lập tức triệu tập Minh Hoa Đà cùng Nhậm Thương Khung. Hiện giờ, Tần Xuyên lão tổ đã coi Minh Hoa Đà cùng Nhậm Thương Khung là người của hắn.
Mang ý kiến của tam đại Lão Tổ nói một lần, Minh Hoa Đà nghe xong thở dài:
- Cũng vì những người như Sở Vân lão tổ, mới có thể có nhiều tà khí như thế.
Nhậm Thương Khung ảm đạm cười, từ chối cho ý kiến. Chuyện cho tới bây giờ, hắn so với ai khác đều rõ ràng hơn, việc phát triển đến nước này, đã là nước đổ khó hốt.
Ngay cả Cung phụng Thiên Hình Đường cũng chém, chuyện này, còn muốn chuyện lớn thành chuyện nhỏ, việc nhỏ hóa không sao?
Đừng nói đối thủ không đáp ứng, hắn thập tử nhất sinh đi điều tra, cũng tuyệt đối không từ bỏ ý đồ.
Hoặc là không động thủ, một khi động thủ, phải làm tới cùng. Hoà hợp êm thấm, làm đại sự không được. Nhân từ với kẻ địch, chính là tàn nhẫn đối với mình.
Nhậm Thương Khung không để ý cái gì là Thiên Các hình luật, cũng không phải để ý những người kia ăn cây táo, rào cây sung, tất cả chỉ có bề ngoài.
Xét đến cùng là, hắn đã chạm vào ích lợi của những người đó, thành thế nước lửa. Những người đó không diệt vong, thì Nhậm Thương Khung hắn sớm hay muộn sẽ phiền toái.
Chờ địch nhân tới tính sổ, còn không bằng tiên phát chế nhân, đánh rắn giập đầu.
Cho nên, thái độ của Nhậm Thương Khung rất kiên quyết… quyết không thỏa hiệp.
Tần Xuyên lão tổ cũng nói:
- Sáng mai, tất cả Lão Tổ của Thiên Các thập điện sẽ tụ tập, thương thảo chuyện này. Thái độ của ta rất kiên quyết, tuyệt không nuông chiều, phải truy đến cùng. Nếu không trừng trị những sâu mọt này, thì còn gì là quyền uy của Thiên Các thập điện? Không tra ra thì ăn nói thế nào với những đệ tử vì việc này mà hi sinh? Không tra, phải ăn nói thế nào với liệt tổ liệt tông của Thiên Các?
Nhậm Thương Khung đối với việc Tần Xuyên lão tổ khẳng khái tỏ thái độ, thì có vài phần khen ngợi. Bất quá, hắn cũng biết, việc này một khi đưa ra ánh sáng, nhất định sẽ nhấc lên sóng to gió lớn, dẫn phát một hồi nội đấu đại quy mô.
Bất quá Nhậm Thương Khung cũng không sợ, không phá thì không xây được. Từ khi vào Thiên Các đến nay, Nhậm Thương Khung thất vọng là đa số.
Nếu một tông môn mục nát như thế, như vậy kiếp nạn Yêu tộc sắp đến, Thiên Các lấy cái gì để ứng đối?
Cho nên, về công về tư, Nhậm Thương Khung đều kiên quyết duy trì, phải tra rõ!