Khâu khảo hạch thứ hai, vốn chỉ là một khâu khảo hạch bình thường, nhưng bởi vì nhiều biến cố ly kỳ, ngược lại biến thành trọng điểm.
Mà tên tuổi Nhậm Thương Khung, rốt cục cũng nổi danh cùng tứ đại thiên tài.
Bảy đoạn Thanh Linh Trúc, làm cho Nhậm Thương Khung đạt được danh hiệu thiên tài Linh dược ngàn năm có một.
...
Thiên Các, Thiên Khung Tạo Hóa, khu vực Âm Dương Đạo … Khô Vinh Thần Sơn.
Khô Vinh Thần Sơn, là một trong những nơi thần bí của Thiên Các. Cũng là trụ sở của Âm Dương Đạo. Ở Khô Vinh Thần Sơn tu luyện, đều là cấp bậc đại nguyên lão của Hạ thị gia tộc.
Trong sơn môn của Khô Vinh Thần Sơn, một đạo quang mang như lưu tinh xoẹt qua, sau đó đáp trên đường núi. Người này tên là Hạ Mạnh, chính là tổng quản của Thiên Các, cũng là thành viên phụ trách liên lạc của Hạ thị nhất tộc. Ở Thiên Các vị trí cũng không nổi bật, nhưng người quen thuộc hắn, cũng biết người này là quản gia của Hạ thị gia tộc, có uy thế vô cùng.
Mặc dù Hạ Mạnh không có tư cách tham dự những sự vụ cao tầng của Thiên Các, nhưng hắn là một cái loa đại diện cho Hạ thị Âm Dương Đạo, là một cây cầy nối liền Hạ thị Âm Dương Đạo với Thiên Các.
Giờ phút này, Hạ Mạnh biểu lộ hơi hoảng hốt, có vài phần ngưng trọng. Hắn cố ý tới bái phỏng một đám nguyên lão của Hạ thị, xin chỉ thị về việc của Hạ Vũ Trùng.
Đi qua đường núi, đi vào một khu vực linh lực dư thừa, Hạ Mạnh ở trong hư không đứng một lúc lâu, từ trên không xuất hiện một luồng khí xoáy hình dạng giống hoa sen, luồng khí này bay đến gần Hạ Mạnh, hào quang lóe lên, liền đem Hạ Mạnh mang đi, biến mất không thấy gì nữa.
Chỉ một lúc sau, thân hình Hạ Mạnh xuất hiện trước một cung điện hư ảo mờ mịt.
- Âm Dương Điện!
Hạ Mạnh hít một ngụm lãnh khí.
Âm Dương Điện này cũng có chín tầng, chính là Thánh địa trọng yếu nhất của Hạ thị Âm Dương Đạo, không có một trong.
Truyền nhân của Hạ thị Âm Dương Đạo, chỉ cần có tư cách, liền có cơ hội đến Âm Dương Điện này tu luyện, đồng dạng, sẽ xem tư chất cùng thiên phú của ngươi, quyết định ngươi được tu luyện ở tầng nào
Mỗi một tầng đều có xét duyệt tư cách nghiêm khắc.
Ngày nay, quyền uy cao nhất của Âm Dương Điện, nghe nói chỉ có một! Cũng là lão tổ tông của Hạ thị, lão quái vật cấp bậc Đại Đạo!
Hạ Mạnh đứng trước Âm Dương Điện, hai chân quỳ xuống, như là nô lệ thần phục dưới chân vương giả, truyền âm nói:
- Thuộc hạ Hạ Mạnh, bái kiến chư vị trưởng lão.
Bốn phía Âm Dương Điện đều có cấm chế, Hạ Mạnh cũng không dám đi loạn, ngoan ngoãn quỳ lạy ở trên bậc thang.
- Hạ Mạnh, hôm nay không phải thời gian ngươi hồi báo, sao lại tới Âm Dương Điện? Có việc gấp gì sao?
Bên trong truyền tới một thanh âm uy nghiêm, giống như hồng chung vang dội ở trong lòng Hạ Mạnh. Phảng phất chỉ cần đối phương nguyện ý, mặc dù dùng thanh âm, cũng có thể đánh tan ba hồn bảy vía của Hạ Mạnh.
Hạ Mạnh cố gắng khắc chế rung động, cẩn thận từng li từng tí nói:
- Thuộc hạ đến đây, là vì Trùng thiếu gia ở Đại Vương Ốc Sơn xuất hiện ngoài ý muốn.
- Cái gì?
Uy áp của thanh âm uy nghiêm càng thêm vài phần.
Hạ Mạnh đầu đầy mồ hôi, huyết dịch toàn thân chảy nhanh chóng mặt. Nếu loại uy nghiêm này kéo dài nữa, hắn tùy thời có thể bạo huyết mà chết.
Cũng may, uy áp kia nhanh chóng biến mất.
- Hạ Mạnh, tình huống như thế nào, nói kỹ càng đi.
Thanh âm của Thượng vị giả, cho dù là khẩu khí bình thản, cũng đều có uy nghiêm của nó.
- Vâng... Là như vầy. Trùng thiếu gia...
Hạ Mạnh đem sự tình phát sinh mấy ngày nay ở Đại Vương Ốc Sơn, một năm một mười, toàn bộ bẩm báo một lần.
- Chỉ những chuyện này?
Sau khi nghe xong, thanh âm uy nghiêm kia nhàn nhạt hỏi.
- Thuộc hạ trước mắt biết được, chỉ có bấy nhiêu.
Hạ Mạnh cẩn thận ứng đối:
- Đệ tử đến từ bên ngoài Nhậm Thương Khung kia, dám mạo phạm Trùng thiếu gia, chính là xúc phạm luật trời. Thuộc hạ cho rằng, không thể cổ vũ loại tà khí này. Nếu không, thời gian lâu dài, uy nghiêm của Trùng thiếu gia ở trong hàng ngũ đệ tử trẻ tuổi, không tốt lắm!
Hạ Mạnh rất bao che Hạ Vũ Trùng, không cho phép người khác có nửa điểm mạo phạm với Hạ Vũ Trùng. Ở trong mắt hắn, Hạ Vũ Trùng chính là Vương, là chủ nhân tương lai của Thiên Các.
Tất cả mọi người, cần phải thần phục Hạ Vũ Trùng. Nếu không, là xúc phạm Thiên quy, nên chém giết, tru di cửu tộc.
- Nói như vậy, không đơn thuần chỉ một Nhậm Thương Khung, còn có Nguyên Tông Sư? Lúc nào thì phân đà đệ tử cũng kiêu ngạo như vậy rồi hả?
- Thuộc hạ cảm thấy kỳ quái, Thiên Các phân đà, xưa nay đều phụ thuộc tổng bộ. Chức trách của bọn hắn là thần phục tổng bộ. Những đệ tử đến từ bên ngoài này hung hăng càn quấy, đích thị là có Thảo Căn Liên giựt giây cổ động. Thuộc hạ cảm thấy, Thiên Các cao tầng, nên giết vài kẻ để răng đe. Không thể cổ vũ khí diễm của đệ tử đến từ bên ngoài được, nếu không bọn chúng sẽ càng ngày càng lấn tới!
Từ xưa đến nay, Thiên Các tổng bộ chính là hạch tâm. Tất cả các quy định đều từ tổng bộ mà ra, làm gì có chuyện để phân đà tác quái?
Mà gần ngàn năm nay, tựa hồ tiếng hô của phân đà đệ tử càng lúc càng cao. Cho tới bây giờ, đã lấy đi ít nhất ba phần quyền lực.
Đây là việc mà Hạ Mạnh không cách nào tiếp nhận.
Thanh âm kia trầm ngâm một lát, thản nhiên nói:
- Đại Vương Ốc Sơn mặc dù không phải là trọng địa gì, nhưng mà duy trì cân bằng của bốn đạo. Nếu như ở Đại Vương Ốc Sơn lỗ mãng, một khi sự tình phát tác, mặc dù không đến mức rước họa vào thân, nhưng cũng là đại phiền toái. Âm Dương Đạo ta mặc dù mạnh mẽ, nhưng không nên trở thành công địch cho ba đạo khác. Bởi vậy, ở Đại Vương Ốc Sơn, chúng ta không thể công khai can thiệp. Ngươi nghĩ biện pháp nói cho Vũ Trùng, coi như là gia tộc đang khảo nghiệm hắn, nếu như điểm khảo nghiệm ấy đều không thông qua được, vậy nói gì đến việc kế thừa đại thống?
Hạ Mạnh cười khổ nói:
- Sự tình khác thường tất có mê hoặc lòng người. Nguyên Tông Sư mặc dù rất cao minh, nhưng trước mắt còn chưa sinh ra uy hiếp. Ngược lại là Nhậm Thương Khung, Linh dược thiên phú thập nhị tinh. Hơn nữa, hắn còn tuyên bố muốn ở khâu khảo hạch thứ tư, cùng Trùng thiếu gia phân cao thấp! Như thế, vạn nhất...
- Vạn nhất cái gì?
Thanh âm kia hỏi lại.
Hạ Mạnh cả gan nói ra:
- Thiên phú của Trùng thiếu, thuộc hạ hết sức tinh tường. Chỉ là... Ai, tiểu tử Nhậm Thương Khung kia, nói cái gì muốn cho Trùng thiếu đứng ở tầng thứ tám nhìn lên hắn. Ngụ ý, là muốn trùng kích tầng thứ chín phúc địa. Nếu thật có chuyện này, cái kia chính là có thể hoàn thành Thiên Cương số lượng. Phần thiên phú này...
- Hoàn thành ba mươi ba chuyển?
Thanh âm kia lần tđầu tiên trầm mặc, một lát sau mới điềm nhiên nói:
- Hiện tại Vũ Trùng bao nhiêu chuyển?
- Hai mươi chín chuyển, ngày gần đây có thể phá tan ba mươi chuyển.
Hạ Mạnh trả lời.
- Hạ Mạnh, ngươi có lầm hay không? Một đệ tử đến từ bên ngoài, mười sáu tuổi, sao có thể hoàn thành ba mươi ba chuyển, trùng kích Thiên Ngoại Thiên?
Hạ Mạnh mồ hôi đầm đìa, nhưng cũng không dám giấu diếm:
- Thuộc hạ đã điều tra, kết quả chắc chắn 100%, hiện tại ở Đại Vương Ốc Sơn có người đồn đãi, nói Nhậm Thương Khung này có chí trùng kích Đại viên mãn. Nói hắn là đại đạo cấp bậc tiềm lực.
- Hừ!
Thanh âm kia hừ lạnh một tiếng:
- Đại viên mãn, cũng không phải dễ dàng như vậy. Hoàn thành ba mươi ba chuyển không khó, nhưng một trăm kẻ hoàn thành Tam Thập Tam Thiên, cũng chưa chắc có một cái đạt đến Đại viên mãn! Không cần nghe đồn mà kinh sợ. Nói sau, hoàn thành Thiên Cương Đại viên mãn, cũng chưa chắc có thể tu luyện tới Đại Đạo chi cảnh! Con đường tu luyện Võ đạo, từng bước khúc chiết, căn bản không tồn tại biết trước! Thiên phú cùng thành tựu, cho tới bây giờ không thể ngang bằng! Hạ Mạnh, ngươi có phải quá lo vô cớ rồi không?
Hạ Mạnh cười khổ nói:
- Chủ yếu là danh tiếng kẻ này quá mạnh mẽ, hơn nữa Linh dược thiên phú lại cao như vậy. Thuộc hạ lo lắng người này làm chuyện xấu. Chúng ta lúc này lập chí muốn Trùng thiếu gia nổi bật, thành lập quyền uy của hắn, tuyệt không cho phép có người chen ngang, mạo phạm thiên uy của hắn!
- Hạ Mạnh, ngươi chỉ thấy thứ nhất, không thấy được thứ hai. Có người mạnh khiêu chiến, chưa hẳn là chuyện xấu. Nếu như Vũ Trùng cùng một đám người bình thường lẫn lộn, mặc dù có uy nghiêm thì như thế nào? Không có đối thủ cường đại phụ trợ, hắn không cách nào tiến xa được! Nhớ kỹ, đối thủ cường đại là uy hiếp, nhưng lợi dụng tốt, cũng có thể thành đá kê chân! Bất kỳ một cường giả nào quật khởi, dưới chân đều có vô số thiên tài! Thuận buồm xuôi gió, không thành được đại sự, chớ nói chi là thành tựu Đại Đạo cảnh!
Hạ Mạnh trong lòng giật mình, hắn thật không có từ góc độ này cân nhắc. Không thể không thừa nhận, cường giả Âm Dương Điện, ánh mắt xác thực cao xa.
- Hạ Mạnh, ngươi nói cho Vũ Trùng. Chỉ cần hắn có bản lĩnh hạ đối thủ, cho dù áp đảo quy tắc, chúng ta cũng có thể đè xuống. Nhưng phải nhớ kỹ, ngoại lực tham gia không thể quá nhiều. Tranh đấu của tân đệ tử, có thể không từ thủ đoạn, đây là quy tắc ngầm. Nhưng ngoại lực tham gia, là vi phạm quy tắc.
Ý tứ này Hạ Mạnh rất rõ ràng, chính là nói cho Hạ Vũ Trùng, hắn có thể dùng hết thảy thủ đoạn có thể sử dụng, chỉ cần không mời ngoại lực tham gia, bất kỳ thủ đoạn nào cũng có thể tiếp nhận. Cho dù vượt qua quy củ, cao tầng Âm Dương Điện cũng có biện pháp đè xuống.
...
Tầng thứ tư phúc địa của Đại Vương Ốc Sơn, Nhậm Thương Khung như trước toàn tâm tu luyện.
Phong ba của Linh dược khảo hạch, trong lòng hắn đã giảm đi rất nhiều. Hiện tại, hắn muốn toàn lực trùng kích ba mươi bốn chuyển tiểu chu thiên.
Là Thiên Ngoại Thiên trong truyền thuyết.
Sở dĩ vẫn còn ở Trúc Cơ kỳ, đã gọi Thiên Ngoại Thiên. Là vì ba mươi ba chuyển đã tương đương với Thiên Nhân cảnh, trăm phần trăm có thể trùng kích thành công.
Trên ba mươi ba chuyển, chính là vì truy cầu cảnh giới chí cao, bởi vậy xưng là “Thiên Ngoại Thiên”.
Nhậm Thương Khung ngồi xếp bằng, bỗng nhiên mở mắt ra, nhìn ra cấm chế bên ngoài động phủ, từng vòng linh văn rung động, giống như đang nhộn nhạo.
- Đã trễ như vậy, lại có khách không mời mà đến?
Nhậm Thương Khung đang chần chờ, một quả truyền âm phù đã bay đến trước mặt hắn.
Nhậm Thương Khung thuận tay bắt lấy, Truyền Âm Phù kia nổ tung, truyền tới một giọng nói:
- Nhậm Thương Khung, ta là Minh Hoa Đà, Bách Thảo Đường cung phụng.
Bách Thảo Đường?
Nhậm Thương Khung tự nhiên biết rõ, Bách Thảo Đường là trung tâm điều phối Linh dược của Thiên Các, là một trong Thiên Các Thập Điện. Dưới bốn đạo trên Tạo Hóa Thiên Đỉnh, là tồn tại cao nhất.
Nhậm Thương Khung lập tức đoán được ý đồ của đối phương đến.
Đem cấm chế mở ra, Minh Hoa Đà hai tóc mai bay lất phất, râu dài quá gang tay, khí chất nửa người nửa tiên, kinh người nhất là khuôn mặt giống như hài nhi kia của hắn, làm cho người khắc sâu ấn tượng.
Bách Thảo Đường cung phụng, địa vị cũng không thấp. Minh Hoa Đà vừa tiến đến, cười mở miệng:
- Nhậm tiểu ca, ta là tới cầu ngươi một việc.
Mới mở miệng đã thỉnh cầu, tư thái rất thấp. Làm cho Nhậm Thương Khung càng thêm cẩn thận.