Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 495: Thiên Ngoại Thần Lôi, Thần Kiếm cấp Bạch Linh! (thượng)

Kim Thiên các, trong một sương phòng.

Lục thanh khoanh chân ngồi trên giường, trong miệng mũi, một tia khí mỏng manh màu vàng xanh không ngừng phun ra nuốt vào, đem chân không trước mắt tấc tấc dập nát.

Thật lâu sau lục thanh mở hai mắt ra, hai đạo thần quang màu tím trắng tử trong mắt bắn ra, trực tiếp xuyên thấu sương phòng, nhìn ra bên ngoài Kim Thiên các.

Khi vừa tới vách tường tầng thứ Kim Thiên các, nhất thời gặp một cỗ trở ngại to lớn, một lát sau, thu hồi ánh mắt, lục thanh lầm bầm nói: "Kiếm Trận cấp địa đứng đầu, chỉ có thể nhìn thấu hai tầng. Muốn chân chính nhìn thấu, phải đợi đến lúc đạt tới kiếm hoàng mới được"

Ở cảm ứng một lát, lục thanh lập tức đứng dậy, ánh mắt khôi phục bình thường nhìn thấu ra bên ngoài.

"Thời gian không sai biệt lắm đã tới!"

Đi ra sương phòng, thông qua một hành lang làm bằng Bạch Thạch tròn trĩnh, lục thanh liền đi vào trong kim thiên các.

Kim Thiên các chia làm chín tầng, tam kiếp Kiếm Hoàng Tư Đồ Nam kia của Huyết Hải môn định ở tầng thứ chín tiến hành chú luyện thăng cấp.

Thời gian tiến hành cũng định tại buổi trưa. Buổi trưa là lúc mặt trời lên cao nhất, này thuyết minh Tư Đồ Nam đối với chính mình thăng cấp tràn ngập tin tưởng lớn lao.

Lúc này trong Kim Thiên các có không ít Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn tụ tập. Đối với Chú Kiếm Sư sắp thăng cập Bạch Linh. Lại là tam kiếp Kiếm Hoàng địa vị tuy rằng không thể so với Kiếm Phách tông sư, nhưng cũng không kém nhiều lắm. Chú Kiếm Sư có thể đúc Thần Kiếm cấp Bạch Linh, tại trong Kim Thiên giới cũng là tồn tại lông phượng sừng lân. Hiện giờ trừ bỏ Tử Lôi tông, thì cũng chỉ có Tư Đồ Nam này.

Bước trên cầu thang điêu khắc long phượng tinh xảo, lục thanh hướng tới tầng chín Kim Thiên các đi lên.

Ở giữa cầu thang tầng thứ chín là một gã Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn canh giữ, trừ bỏ Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn cùng với Chú Kiếm Sư từ cấp Thanh Phàm trở lên, những người còn lại đều không thể tiến vào.

Tầng thứ chín của Kim Thiên các cùng với tám tầng còn lại bất đồng, ghế ngồi, bàn đá, vách tường, đều là sắp đặt ngay ngắn theo một phong cách cổ xưa. Tầng thứ chín phạm vi trên dưới một trăm trượng, chung quanh trừ bỏ một trăm ghế ngồi bằng Thanh Ngọc, còn xếp đặt mười chiếc ghế bằng Bạch Ngọc, rõ ràng là vì Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn của Huyết Hải môn mà chuẩn bị.

Lúc này, bên trong tầng chín, không sai biệt lắm đã có hơn tám mươi người, Lục Thanh liếc mắt liền nhìn thấy, trong đó có trên dưới sáu mươi Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn tu vi cao thấp không đồng nhất, còn lại hẳn chính là Chú Kiếm Sư thấp nhất đạt tới cấp Thanh Phàm. Đương nhiên tại bên trong số Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn cũng sẽ có khả năng có Chú Kiếm Sư tồn tại, bất quá cũng là không nhiều.

Mà trong số trên dưới sáu mươi Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn, Kiếm Vương chiếm hơn một nửa, Kiếm Tông có hơn hai mươi người, còn có ba lão già cùng hai lão phụ ngồi ở trên ghế Tử Ngọc, trên người không chút che dấu pháp tắc dao động.

Năm Kiếm Hoàng !

Trong lòng Lục Thanh vừa động lúc này người đến xem còn chưa tới hết, nhưng là thực lực tụ tập đã vô cùng cường đại. Trong này Lục Thanh chỉ từng thấy qua hai người, hai người này đúng là hai gã Đại Sư đã trải qua qua Kiếm Hồn chiến trường vừa rồi.

Lục Thanh vừa bước lên cũng khiến cho mọi người chú ý. Xem rag a Huyền Vô Tình kia nói không sai, danh hào của hắn ở trong giới đại sư Kim Thiên giới đã truyền ra, coi như là không biết tới thì giờ này được cũng được người khác truyền âm nói cho.

Vì thế trong khoảng thời gian ngắn, không khí trong tầng thứ chín nhất thời đều im lặng xuống, tất cả mọi người đều tập trung tới Lục Thanh. Bị nhiều Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn tập trung như vậy, thậm chí còn cảm nhận được áp lực vô hình từ năm Kiếm Hoàng, tuy khí thế không nhắm vào hắn, nhưng mỗi ánh mắt của Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn đều chất chứa ý chí Kiếm Đạo của họ, uy nghiêm tụ tập lên, cũng không phải ai cũng có thể thừa nhận.

Bên trong vô tận tủy hải của Lục Thanh chân long huyết mạch cuồn cuộn lưu chuyển, nhàn nhạt long uy khuếch tán mở ra. Giờ khắc này, ở trong đầu nhiều Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn giống như xuất hiện một con chân long nghìn trượng vắt ngang trời. Chân Long rống nộ uy nghiêm bàng bạc phiêu tán, chấn nhiếp tâm thần.

Cơ hồ là cùng thời gian, kể cả năm Kiếm Hoàng, ánh mắt tất cả đều nhìn về Lục Thanh không chịu thu về.

Tiếp qua một lần, ánh mắt năm Kiếm Hoàng cũng thu hồi trở về.

Mà vị trí trước mặt, mười chiếc ghế Bạch Ngọc của Huyết Hải môn đã có chín người ngồi, trong đó còn có gã Kiếm Tông của Huyết Hải môn phía trước đã gặp, Huyền Vô Tình.

Ánh mắt mọi người di chuyển, tự nhiên khiến cho chín người này chú ý.

"Nguyên lai Lục đại sư đã đến, mời qua bên này ngồi!" Huyền Vô Tình đứng dậy, hướng tới Lục Thanh nói.

"Huyền đại sư khách khí!" Biểu tình Lục Thanh lạnh nhạt nói. Lúc này hắn cũng không chối từ mà lập tức hướng tới chiếc ghế Bạch Ngọc, bên cạnh Huyền Vô Tình đi tới

Cái gọi là một tú vu lâm, phong tất tồi chi (Cây cao giữa rừng, gió thổi tắt đổ) đó là không có đủ thực lực. Lục Thanh tự tin, hắn nếu như muốn chạy, ở đấy trừ bỏ năm Kiếm Hoàng ra, còn không có ai có thể lưu hắn lại. Huống chi hắn đã cứu Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn thế hệ trẻ của các tông, nói không chừng vài Kiếm Hoàng ở đây là tiền bối sư thúc của bọn họ, như vậy sẽ không động thủ với hắn. Nếu như không nói tới đạo nghĩa, như vậy về sau còn ai đi làm việc chính nghĩa, chẳng phải là tự làm mất mặt sao.

Sở dĩ như vậy nên Lục Thanh cũng không lo lắng có người xuất thủ với hắn.

Đi tới chỗ ngồi, Lục Thanh tiếp nhận tách trà Huyền Vô Tình đưa cho, nói: "Đa tạ Huyền đại sư !"

"Lục đại sư khách khí, hiện giờ thanh danh của đại sư ở Kim Thiên giới như mặt trời ban trưa, có thể hân hạnh đón tiếp, Huyết Hải môn ta tự nhiên thập phần vui mừng. "

"Huyền đại sư khen sai rồi!" Lục Thanh nói xong, đồng thời hướng tới tám người bên cạnh Huyền Vô Tình ôm quyền thi lễ.

Tám người bên cạnh Huyền Vô Tình đều là tồn tại ngoài Kiếm Tông, ở trong đó còn có hai gã Kiếm Hoàng. Một người trong đó khiến Lục Thanh phải chú ý, người này một thân đại thế phóng thẳng lên cao, cùng với không gian tầng thứ chín hòa hợp nhất thể. Đối mặt với Lục Thanh hành lễ, người trung niên này chỉ hơi hơi gật đầu, ánh mắt lại chuyển qua nhìn một chiếc lò đúc màu đỏ ở giữa sân.

Mặt khác bảy người kia đều ôm quyền hướng tới Lục Thanh đáp lễ. Đối với Lục Thanh không ai hoài nghi thành tựu về sau của hắn, Kiếm Tông hai mươi tuổi, về sau trở thành Kiếm Hoàng, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cơ hồ là chuyện chắc chắn. Lúc này đây cũng là đối với Kiếm Hoàng tương lai đáp lễ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Tiếp qua nửa canh giờ, khoảng cách buổi trưa, chỉ còn lại thời gian nửa khắc. Lúc này tại bên trong tầng thứ chín dĩ nhiên tụ tập hơn một trăm năm mươi người, trong đó Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn đạt tới hơn một trăm năm mươi người, từ đó Lục Thanh còn thấy được hơn mười người lúc trước tham gia Kiếm Hồn chiến trường. T

Mà những đại sư cảnh giới Kiếm Hồn gặp được Lục Thanh đều tiến lên chào hỏi. Địa vị của Lục Thanh ở trong mắt nhiều Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn, phân lượng lại tăng lên một thành.

"Các vị đại sư, cùng với chư vị Chú Kiếm Sư, đại trưởng lão Huyết Hải môn chúng ta Tư Đồ Nam, Tư Đồ sư thúc hôm nay thăng cấp Chú Kiếm Sư cấp Bạch Linh, hoan nghênh các vị đại giá quang lâm, ta Huyền Vô Tình cam đoan, chuyến đi này của các vị nhất định không tệ. "

"Huyền đại sư khách khí!"

"Có thể tới đây quan sát việc trọng đại như thế, Huyền đại sư thật sự là khách khí. "

Ngồi ở vị trí đầu, năm Kiếm Hoàng cũng đồng thời gật đầu

Xoay người sang chỗ khác, Huyền Vô Tình hướng tới người trung niên đại thế tận trời nói: "Sư thúc!"

Không có trì hoãn, kia trung niên lập tức đứng dậy, quét nhìn toàn trường một cái, tuy rằng không có khí thế phát ra, nhưng phối hợp với đại thế ngưng tụ cơ hồ như thực chất trên người hắn, đúng là khiền phần đông Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn ở đây cảm thấy một cỗ áp lực lớn lao.

Mà dưới cảnh giới Kiếm Hồn, không có một ai cảm nhận được, chẳng qua là từ trong mắt người trung niên, bọn họ vẫn cảm nhận được một cỗ uy nghiêm khiến kẻ khác không dám nhìn thẳng.

"Tư Đồ Nam đa tạ các vị đã tới, rất hân hạnh được đón tiếp!" không có kiêu căng, Tư Đồ Nam bình thản nói một câu.

Đang ngồi, ánh mắt Lục Thanh vừa động, ở Chân Long Nhãn của hắn mà xem, tại chung quanh người trung niên này, rõ ràng có một tầng pháp tắc huyết sắc dao động, chính là bị người này che dấu rất sâu. Từ giữa, Lục Thanh mơ hồ cảm nhận được vô số oan hồn, có nhân tộc, cũng có thú tộc.

Nhưng mà, mặc kệ là nhân tộc hay là thú tộc, người này có thể đạt tới cảnh giới tu vi hiên giờ, đều là tạo ra khôn cùng giết chóc. Có thể nói, kiếm giả Huyết Hải môn, tu vi càng cao, tạo nghiệt trên người lại càng nhiều.

Thiên Đạo thưởng phạt phân minh, kiếm giả Huyết Hải môn muốn đột phá cảnh giới Kiếm Phách, ở trong Nhân Đạo, Lục Thanh phỏng chừng cho dù không phải khó nhất thì cũng không kém bao nhiêu.

Tức khắc, người trung niên này xoay người lại, cước bộ trịnh trọng hướng tới chiếc lò đúc đặt tại trung ương tầng chín.

Mỗi một bước, mọi người đều cảm thấy sàn đá dưới chân hơi hơi rung động một chút, một cỗ đại thế nguy nga từ trên người Tư Đồ Nam phóng thẳng lên cao.

Ầm ầm.

Tiếp theo đó, cả Kim Thiên các trong thời gian ngắn ngủi bắt đầu kịch liệt rung lên, một lát sau, từ trên vách cao mấy trượng bắt đầu hiện ra bốn vết rạn thẳng tắp nối liền cùng nhau.

Ngay sau đó, cả nóc nhà Kim Thiên các chậm rãi mở ra hai bên, lộ ra tầng mây xanh trên đỉnh đầu mọi người.

Trên chín tầng trời, tại đây một khắc, đúng là có huyết mang nhàn nhạt lóe ra, hơn mười dặm hư không thay đổi bất ngờ, chậm rãi hóa thành một vùng nước xoáy màu đỏ nhạt. Tại trung tâm nước xoáy, có một chút huyết mang đỏ đậm chói mắt dị thường, trong lúc nhất thời đúng là muốn cùng nhật nguyệt tranh huy.