Pháp Viên đi theo Sở Ly đến bên ngoài đại sảnh.

Bên ngoài ánh nắng tươi sáng, Sở Ly đón ánh mặt trời, nhìn cái đầu trọc đang lập lòe sáng của Pháp Viên, hắn nói:

- Pháp Viên, ngươi len lén để cho tên ngươi hàng phục chạy đi đi. 

- Để cho hắn chạy sao?

Pháp Viên có chút không hiểu.

Sở Ly nói: 

- Hắn có địa vị cao nhất trong bốn người.

- Để một người đi, hậu hoạn vô cùng.

Mày kiếm của Pháp Viên nhíu chặt, nói: 

- Không biết hắn sẽ tạo ra bao nhiêu sát nghiệt, nếu như bởi vì thả hắn đi mà làm cho người vô tội chết, Sở thí chủ ngươi nhẫn tâm như vậy sao?

Sở Ly tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái.

Pháp Viên trầm ngâm nói: 

- Chẳng lẽ Sở thí chủ muốn tìm hang ổ của bọn họ sao?

Hắn biết Sở Ly tu thành hai môn thần thông, Thần Túc thông và thần thông Thông Thiên Triệt địa, thả người này đi, mục đích của Sở Ly rất dễ thấy.

- Đại Lôi Âm tự các ngươi có biết hang ổ của Thần giáo này không? 

Sở Ly nói.

Pháp Viên chậm rãi lắc đầu nói:

- Không biết. 

- Nếu đã không biết, chỉ có thể ta đi kiểm tra một chút.

Sở Ly nói:

- Cho nên phương án tốt nhất là để cho hắn chạy, sau đó ta âm thầm theo đuôi, chắc hẳn hắn sẽ phải đi về A Tu La Thần giáo để thông báo kết quả. 

Pháp Viên cau mày nhìn hắn, lắc đầu thở dài nói:

- Sở thí chủ, phương án này quá nguy hiểm!

Sở Ly cười nói: 

- Không nghĩ tới Pháp Viên ngươi còn quan tâm ta như vậy, ta còn tưởng rằng Đại Lôi Âm tự các ngươi hận không làm cho ta chết bất đắc kỳ tử chứ!

- Trước khác nay khác, chuyện đã qua sao Sở thí chủ không buông xuống cơ chứ?

Pháp Viên mỉm cười hỏi. 

Sở Ly hừ lạnh một tiếng nói:

- Ta đã buông xuống, chỉ sợ các ngươi không bỏ được... Chuyện này quả thật là nguy hiểm, nhưng cũng là chuyện không có cách nào khác cả. Cũng không thể để cho bọn chúng ẩn giấu, tùy ý giết người chứ?

Nếu như A Tu La Thần giáo đã theo dõi mình thì tuyệt sẽ không dễ dàng buông tay như vậy. Nhất định sẽ nghĩ đủ phương cách để ép mình đi vào khuôn khổ, mà mình muốn thoát khỏi, cần phải đi trước bọn họ một bước. 

Đáng tiếc A Tu La Thần giáo cũng không dễ dàng bị diệt như vậy, nếu không Đại Lôi Âm tự cũng sẽ không không thể ra sức như thế.

- Theo tin tức tệ tự có được, ở trong A Tu La Thần giáo có người đã tu thành A Tu La thần công tầng chín.

Vẻ mặt của Pháp Viên trầm xuống, thở dài nói: 

- A Tu La thần công tầng chín, nếu như tiểu tăng gặp hắn, hẳn sẽ phải chết không thể nghi ngờ!

- Vì sao vị cao thủ Thiên Thần của quý tự lại không xuất động cơ chứ?

Sở Ly cau mày nói: 

- Lúc này mà còn cố kỵ nhiều như vậy, mặc cho hắn làm ẩu hay sao?

Pháp Viên lắc đầu:

- Thiên Thần cảnh xuất thủ, dính dáng nhân quả quá lớn, cần phải cẩn thận, không phải là người ở tầng thứ như tiểu tăng có thể biết đến được. 

Sở Ly nói:

- Nếu ta tìm được chỗ của A Tu La Thần giáo, quý tự có thể tin tưởng ta không?

Pháp Viên chần chờ một chút, cuối cùng mới phát ra một tiếng thở dài. 

Sở Ly cười nói:

- Xem ra quý tự còn có đề phòng đối với ta... Vậy thì thôi đi, ta sẽ tự để đi, nếu ngươi không thể thả hắn, ta sẽ thẩm vấn hắn trước một chút.

- Sở thí chủ có thể thẩm vấn ra cái gì không? 

Pháp Viên nói:

- Ý chí của bọn họ rất kiên định, rất khó hỏi ra được tin tức.

Sở Ly nói: 

- Thứ tam hiểu nhất là cái này, không lo hắn không nhổ tin tức ra cho ta.

- Cũng tốt.

Pháp Viên chậm rãi gật đầu. 

Quả thực hắn không muốn thả hán tử trung niên vừa mới bắt được kia, người này có võ công tuyệt cao, hơn nữa trí kế cũng không kém, nếu như thả hắn chạy, lần kế sẽ rất khó để bắt được hắn. Khi đó không biết hắn sẽ tạo ra bao nhiêu sát nghiệt!

Sở Ly cũng biết chỗ cố kỵ của hắn cho nên cũng không miễn cưỡng. Thả đối phương chạy đi cũng không có lòng tin nhất định có thể bắt được về, nếu như lại tạo sát nghiệt thì sẽ là lỗi của mình.

Hắn đi đến đại sảnh, đứng ở trước người của hán tử trung niên mặt tròn kia. 

Bị phong ấn huyệt đạo, tự nhiên bí thuật sẽ ngừng lại, trung niên mặt tròn khôi phục lại dáng vẻ vốn có, không còn là một bộ xương khô nữa, cũng không có một tia sát khí nào cả.

Sở Ly giải mấy cái huyệt đạo của đối phương, lại cúi đầu đánh giá hắn, hỏi:

- Lần này các ngươi thất bại thì sẽ lại còn tới chứ? 

- Chưa chắc sẽ thất bại.

Trung niên mặt tròn dùng vẻ mặt ung dung nhìn về phía Sở Ly, nói:

- Chỗ chúng ta không thành, nhất định bên phủ Dật Quốc công sẽ thành công. 

Sở Ly nói:

- Bọn họ muốn hạ thủ ở nơi nào trong cảnh nội của phủ Dật Quốc công, chắc hắn ngươi cũng biết chứ?

- Không biết. 

Trung niên mặt tròn lắc đầu:

- Ta chỉ làm việc theo lời phân phó, những thứ khác ta không biết.

Sở Ly bình tĩnh nhìn hắn: 

- Vậy Thần giáo các ngươi ở đâu, chung quy ngươi cũng phải biết chứ?

- Không biết.

Trung niên mặt tròn lắc đầu. 

Sở Ly nghiêng đầu nhìn hắn:

- Quả nhiên rất mạnh miệng.

Trung niên mặt tròn nói: 

- Sở Ly, ngươi cần gì phải ra tay ác độc cơ chứ? Sớm muộn gì ngươi sẽ là người của Thần giáo chúng ta, tương lai chính là đồng bạn, không giữ cho mình một đường lui hay sao?

Sở Ly nói:

- Các ngươi không cho ta đường sống, sao ta có thể để lại đường lui cơ chứ? Rốt cuộc Thần giáo các ngươi có bao nhiêu người? 

- Nói cho ngươi cũng không sao cả, chúng ta có 119 người.

Trung niên mặt tròn nói:

- Còn thiếu ngươi nữa là có thể đạt tới một trăm hai mươi người. 

Sở Ly cười một tiếng:

- Thật là để mắt tới ta... Ta không tin, trong thiên hạ này lại có thể có nhiều người tu luyện A Tu La thần công như vậy. Đừng nói tới Đại Quý, cho dù là toàn bộ năm nước cũng không có khả năng có nhiều như vậy được!

Trung niên mặt tròn lạnh nhạt nói: 

- A Tu La thần công muốn nhập môn cũng không khó.

- Người có được A Tu La thần công cũng không nhiều được như vậy chứ?

Sở Ly chỉ về phía Pháp Viên một cái rồi hỏi: 

- Đại Lôi Âm tự đã phong cấm thuật này rồi, làm sao có thể lưu truyền đi ra ngoài được chứ?

- A a...

Trung niên mặt tròn khinh thường liếc mắt nhìn Pháp Viên: 

- Đại Lôi Âm tự là thế lực đứng đầu trong bốn Đại tông phái, nhưng không phải tất cả mọi người đều phải nghe bọn họ, chúng ta muốn luyện thì cứ luyện, không người nào có thể đỡ được nổi!

Sở Ly cau mày nói:

- Pháp Viên, xem ra Đại Lôi Âm tự các ngươi có nội tặc... Chẳng lẽ chuyện này là do các ngươi gây ra? 

Đại Lôi Âm tự ở trong mắt của hắn chính là người điên, vì nghiên cứu võ công mà thủ đoạn gì cũng có thể dùng được. Thế nhưng trong xương lại cùng một loại với Kim Cương tự, tất cả đều là mộng tưởng, tất cả vạn pháp đều là vô ích, nói là từ bi, thế nhưng cũng không chân chính để ý tới thế nhân.

Pháp Viên nói:

- Tuyệt sẽ không phải là tệ tự! 

Sở Ly hừ một tiếng nói:

- Vậy cũng chưa chắc, có thể ngươi không biết mà thôi... Một trăm mười chín người, có bao nhiêu người đạt tới tầng sáu trở lên?

- Hai mươi. 

Trung niên mặt tròn nói.

Sở Ly thở dài:

- Tầng sáu trở lên... thật là phiền toái! 

Trung niên mặt tròn lạnh lùng nói:

- Sở Ly, ngươi phải biết rằng từ tầng sáu trở lên chính là cao thủ Thiên Ngoại Thiên, tuyệt không phải là lực lượng mà một mình ngươi có thể đỡ nổi được... Cho dù là cộng gộp cao thủ của phủ Quốc công và An Vương phủ các ngươi chung vào một chỗ thì cũng không cản được chúng ta!

Sở Ly im lặng, quay đầu nói: 

- Pháp Viên, y theo ta thấy, sau khi bọn họ vào tự, các ngươi cũng đừng nói tới hai chữ từ bi nữa, trước cứ phế bỏ tứ chi của bọn họ, hoặc là trực tiếp chém, không chết được là được.

Trung niên mặt tròn cười lạnh một tiếng, quay đầu đi không nói nữa.

Pháp Viên không biết làm sao cho nên chỉ đành lắc đầu: 

- Chỗ đáng sợ của A Tu La thân thể ở chỗ này, đã không phải là phàm phu tục tử nữa, chỉ có ngực và đầu là hơi yếu một chút, chặt đứt tứ chi thì nó sẽ lần nữa mọc ra!

Chân mày của Sở Ly giật giật.

- Ta chỉ biết là đánh gãy gân tay gân chân thì có thể khôi phục, thế nhưng chém đứt tay chân cũng có thể khôi phục được hay sao? 

- Đúng vậy, A Tu La thân thể đã gần tới mức bất diệt rồi.

Pháp Viên thở dài nói:

- Đây cũng chính là nguyên do phải phong cấm thuật này. 

Sở Ly từ từ gật đầu:

- Kim Cương Độ Ách thần công luyện đến cực cảnh có thể đạt tới cảnh giới này không?

Pháp Viên nói: 

- Kim Cương Độ Ách thần công chỉ có luyện đến viên mãn, đạt tới thành tựu kim cương bất hoại thân thì mới có thể giống như A Tu La thân vậy. Chỉ là kim cương bất hoại cũng không có nhược điểm, hơn xa A Tu La thân... A Tu La thần công luyện đến viên mãn, A Tu La thân mới có thể không có nhược điểm.

- Không trách Đại Lôi Âm tự các ngươi lại không nỡ bỏ đi công pháp này.

Sở Ly lắc đầu thở dài nói: 

- Là do lòng tham gây ra.

- Nếu có thể kết hợp A Tu La thân và Kim Cương Độ Ách thần công, như vậy...

Tay của Pháp Viên hợp thành hình chữ thập thi lễ. 

Sở Ly lắc đầu cười khổ, đổi lại là mình thì cũng nhất định mình cũng sẽ động tâm, dung hợp hai thứ, lấy tinh hoa, quả thật sẽ làm cho người ta trở nên điên cuồng.