"Con ranh con, ngươi muốn chết!"

Hác Mãnh nhìn khí thế hùng hổ của phú bà đang xông tới Cố Diễm, sợ hết hồn, nhanh chóng bước tới, đứng ở giữa ngăn hai người ra, nếu thực sự động thủ thì đúng là tai bay vạ gió, vạn nhất Cố Diễm bị chịu thiệt thì gay go.

"Ngươi muốn làm gì!" Hác Mãnh cau mày nhìn đối phương, trầm giọng nói: "Chúng ta đến mua xe, có quen biết ngươi à? Cách xa chúng ta một chút, bằng không cho dù quản lý ở đây mặc kệ, ta cũng gọi điện báo cảnh sát."

"Ngươi..." Thư Ninh bị Hác mãnh quát không nói lên lời.

Chuyện này là sao, nữ nhân này là ai, Hác Mãnh cùng Cố Diễm cũng không biết, nghe khẩu khí cũng không phải là nhân viên ở đây, cũng là khách hàng, có quyền gì mà trào phúng người khác chứ.

"Không có chuyện gì, nàng không dám làm gì ta, hiện tại là xã hội pháp trị, xung quanh lại có nhiều người xem như vậy!" Cố Diễm trong lòng cũng có chút run rẩy, có chút hơi sợ, cảm giác đầu tiên mà mọi người thấy là nữ nhân này cố tình gây sự, hơn nữa còn là phụ nữ chanh chua, ai biết có bị 'Bệnh tâm thân' hay không.

Hác Mãnh cũng không để ý đến đối phương, quay đầu nhìn Bạch Hướng Đông cau mày không thích nói: "Lão Bạch, chúng ta là đến mua xe, không phải đến nơi này của ngươi mà nhận lấy bực tức, Thạch Thành có nhiều cửa hàng kinh doanh ô tô, chúng ta đi nơi nào cũng có thể mua được."

Bạch Hướng Đông cười khổ nói: "Ta thấy, chuyện hôm nay chỉ là hiểu lầm, vị nữ sĩ này, chiếc xe này nếu như ngài muốn mua, tiểu Vương sẽ tiếp chuyện cùng ngài. Cố tổng, chúng ta đi qua đằng trước xem, xe dùng cho công việc đều ở trước mặt!"

"Chiếc xe này chúng ta mua, ngoài ra thêm 6 chiếc A6, 3 đen 3 trắng, 2 chiếc A8, hiện tại liền muốn, cần bao lâu mới có thể giải quyết được!" Hác Mãnh đứng ở đó không nhúc nhíc, bởi vì ánh mắt xung quanh, cùng khẩu khí của Bạch hướng Đông khiến hắn khó chịu.

Mợ nó chứ, nữ nhân kia mua được, chẳng lẽ chúng ta không mua nổi?

"A?" Bạch Hướng Đông ngẩn người ra, xung quanh mọi người đang xem náo nhiệt cũng há hốc mồm.

"Chúng ta thời gian có hạn, phiền phức ngươi nhanh lên một chút. Trả tiền một lần, ngươi có thể làm chủ sao? Không thể thì phiền ngươi gọi quản lý của các ngươi lại đây, ngay bây giờ, lập lức!" Hác Mãnh sắc mặt âm trầm, liếc nhìn người phụ nữ kia một chút, mang theo Cố Diễm đi tới khu nghỉ ngơi!

Cố Diễm nhìn bóng lưng Hác Mãnh, le lưỡi một cái, khóe miệng mang theo chút hưng phấn khó thể che dấu, bước nhanh đi theo, đột nhiên phát hiện ông chủ của mình thật có khí thế.

Một hơi mua chín chiếc xe, đẳng cấp thấp nhất cũng là A6, cũng phải mấy trăm ngàn, toàn bộ gộp lại tuyệt đối là món làm ăn lớn, riêng trích phần trăm cũng khiến người ta chảy nước miếng.

"Không nghĩ tới ngươi cũng miệng lưỡi như thế!" Sau khi ngồi xuống, Hác mãnh nhìn Cố Diễm cười nói.

Có Diễm có chút bối rối, cúi đầu nhỏ giọng nói: "Vừa nãy, vừa nãy ta cũng bị làm tức điên lên, ta cũng không biết người phụ nữ kia là ai, từ đâu chui ra, cảm giác giọng điệu của nàng giống như ta đoạt chồng nàng thế, không thể nói lý, đáng giận chính là còn nói mẹ ta, đây là điều ta không thể chịu được!"

Hác mãnh dựa vào ghế, cười nói: "Ta biết, có thể là trước đây nàng ta bị quá kích thích, nếu không thì chính là loại người thích lên mặt tinh tướng, không cần để ý tới nàng!"

Cũng không lâu lắm, Bạch Hướng Đông mang theo quản lý kinh doanh của công ty vội vã chạy tới. Hiện tại là khách hàng lớn, quan hệ tới việc làm ăn mấy triệu, chục triệu.

Tặng dụng cụ, tặng thẻ dầu, tặng bảo hiểm, giảm giá ưu đãi, cuối cùng đưa ra một cái giá hợp lý cho Hác mãnh cùng Cố Diễm. Hác Mãnh không nói hai lời, lấy thẻ ngân hàng ra, ký tên, quẹt thẻ, cười nói: "Gọi người lái xe thật tốt đến công ty khoa học kỹ thuật Lam Mị tại cao ốc Long Ảnh đi!"

Chào hỏi cùng Bạch Hướng Đông, ngồi lên xe thể thao, rời khỏi cửa hàng xe.

Toàn bộ quá trình không tới nửa giờ, ngay cả quản lý kinh doanh của công ty cũng cảm khái nói, thật là sảng khoái. Một mặt bởi vì bạch Hướng Đông ở đây, mặt khác cũng vì Hác Mãnh muốn tỏ vẻ trang X một chút. Còn người phụ nữ kia, không biết đã chạy đi đâu rồi, chắc đã đi từ sớm.

"Như thế nào, rất sảng khoái chứ!" Hác Mãnh cười hỏi. Trên đường lái xe thể thao, gió thổi vù vù, xác thực khiến người ta cảm thấy hả hê.

"Ừm!" Cố Diễm thích chiếc xe này. Cười nói: "Chỉ là màu sắc xe không phù hợp với ngươi, nếu đổi thành màu trắng hay màu bạc, thì tốt hơn!"

"Ta? Ha ha, ta bình thường cưỡi xe đạp điện rất tốt. Xe này tạm thời để trong công ty, bình thường để ngươi lái, nỗ lực công tác, cuối năm tặng nó cho ngươi làm tiền thưởng!" Hác Mãnh cười nói.

Cố Diễm sửng sốt một chút, có chút không tin hỏi: "Cái gì, ngươi, ngươi nói đưa xe này cho ta?" Nhìn Hác mãnh gật đầu, lại không nhịn le lưỡi một cái, đỏ mặt nói: "Ta, ta cũng không dám muốn, cũng không dám lái, hơn 2 triệu đó, vạn nhất đụng một cái, chạm một cái thì bán ta đi cũng không đền nổi!"

Trong lòng nai con đang chạy loạn, ngoài miệng nói không dám mở, không dám muốn, nhưng trong lòng thì ham muốn kia lại đang từng bước lan tràn.

"Có gì không dám, không có gì, hỏng thì ta sửa" Hác Mãnh cười ha ha.

Cố Diễm trầm mặc rồi mới nhỏ giọng hỏi: "Vậy, ông chủ, ngài, ngài có ý kiến gì với ta sao?"

Hác Mãnh sửng sốt? Lườm một cái, cười khổ nói: "Lạy hồn, cái đầu nhỏ của ngươi mỗi ngày đều suy nghĩ gì đấy? Không có ý kiến gì cả, chí ít tạm thời không có, haha, sau này thì khó nói, ta nếu giống như lời của ngươi thì tốt nhất mau tìm một nam nhân tốt mà gả đi thôi, đỡ phải lo lắng sợ hãi. An tâm theo ta, mấy năm sau, đừng nói một chiếc xe thể thao, chỉ sợ đưa ngươi một chiếc máy bay ngươi cũng chưa chắc để mắt tới."

"Máy bay? Phải đến vài trăm triệu ấy chứ, ngươi thật dám nghĩ tới." Cố Diễm đỏ mặt cười nói.

Hác mãnh không để ý: "Có cái gì không dám nghĩ tới, ngươi cảm thấy với tốc độ phát triển của khoa học kỹ thuật lam mị, sau này công ty lên thị trường sẽ là bao nhiêu? Theo ta lăn lộn, sẽ không lỗ!"

Cố Diễm cắn môi không lên tiếng, nàng đang nghĩ, tiểu tử này có phải đang ám chỉ mình điều gì không? Đưa cho mình xe thể thao, lại muốn đưa cả máy bay, nghĩ đi nghĩ lại là để lòng mình không yên đây. Hay là nghỉ việc để tránh bị hắn mưu hại đây? Nhưng mà, khoa học kỹ thuật Lam mị xác thực rất đang chờ mong, nếu rời đi như thế, thật là không nỡ.

Hác mãnh cũng không biết, cử động thu mua lòng người tùy ý của hắn suýt nữa khiến cho trợ lý của hắn sợ chạy. Chứ thật ra, hắn cũng không có nghĩ gì nhiều tới điều đó.

hác mãnh mang theo Cố Diễm đi hóng gió, đồng thời Thư Ninh cũng đã trở về đến nhà, nhìn nhà to lớn nhưng không có chút sinh khí nào, trong lòng buồn bực hơn, trong lòng sinh ra một loại kích động muốn giết người!