Lời nói áp lực dưới đáy lòng một khi bị mở ra, Nam Cung Kiều cũng không nghĩ muốn ngừng, ông đã phân không rõ là giải thích hay là sám hối, ông đem mặt chôn sâu ở hai tay của mình, cả người run rẩy: “Tôi nghĩ mình giấu diếm rất khá, kỳ thật lão thái thái cùng mọi người trong nhà đều biết, năm Luật bảy tuổi, Ilina lại mang thai một lần nữa…” Kỳ thật ông cũng rất sợ Ilina lại mang thai, vẫn đều thật cẩn thận tránh thai, chính là có thời điểm sơ sẩy, một cái sơ sẩy của mình lại làm hại Ilina một người hai mệnh…

“Ilina khẩn cầu tôi cho đứa nhỏ lưu lại, tôi đồng ý… Thật không ngờ lão thái thái rất nhanh đã biết, bà ấy tìm tới cửa bắt Ilina phá thai, bà ấy nói đã tồn tại một tạp chủng làm bẩn huyết thống Nam Cung gia rồi không thể cho phép có người thứ hai!”

William thật không ngờ mẹ của Nam Cung Kiều cố chấp như thế, anh đột nhiên nghĩ đến Nam Cung Hoàng hình như cũng là con lai, mà Nam Cung Hoàng tựa hồ là em trai của Nam Cung Kiều… “Thật có lỗi, tôi hỏi một chút, em trai của ông hình như là con lai…”

“Cậu là nói Hoàng?” Nam Cung Kiều hơi thở dài một hơi, Hoàng kỳ thật ở Nam Cung gia cũng chịu sự xa lánh, mà ông có thể ở Nam Cung gia có được địa vị hôm nay cũng dùng tay dính đầy huyết tinh đổi lấy, “Hắn với tôi là em trai cùng cha khác mẹ, tuy rằng hắn cũng là con lai… Nhưng hắn không giống như vậy… Hắn là ngoại lệ duy nhất ở Nam Cung gia…” Nếu được Nam Cung gia thừa nhận giống như Hoàng, ông thà rằng Luật không được nhận, tuy rằng hiện tại Luật có chút quái gở nhưng ít nhất là đơn thuần, mà không giống Hoàng sinh tồn trong bóng tối như vậy!

William không tiếp tục hỏi lại, từ biểu tình có chút quái dị của Nam Cung Kiều anh có thể thấy được Nam Cung Hoàng trải qua chỉ sợ so với Cole càng bại hoại, “Vậy… mẹ của Cole lúc này chịu phá thai?”

“Không…” Nam Cung Kiều nhìn bức tường đối diện, khuôn mặt đã không khác gì nhan sắc bức tường kia, “Lão thái thái lúc này đây vô luận như thế nào đều bắt Ilina phá thai, nếu Ilina không phá thai, bà ấy sẽ giết Ilina… Hoặc là dùng mạng của Luật để đổi mạng của hài tử trong bụng cô ấy…” Khi đó ông cùng Ilina thật sự sắp bị mẹ ông bức điên rồi, bên cạnh an bài điên cuồng, ánh mắt hà khắc mà tàn khốc của mẹ ông làm ông đến nay khó có thể quên! Ông thậm chí hoài nghi khi đó mẹ chính là có vấn đề về đầu óc, mục đích chính của bà ấy là muốn mạng của Luật! Bà thật sự phái người tới giết Luật! Ông nhớ rõ khi đó lúc ông cùng Ilina từ bên ngoài trở về, Luật nằm ở trong vũng máu thân thể nho nhỏ đã không còn cảm giác hô hấp, nếu không phải phát hiện đúng lúc, sinh mệnh của Luật liền vĩnh viễn dừng lại ở lúc bảy tuổi kia! Ông không rõ! Luật cũng là cháu nội của mẹ! Vì cái gì mẹ hận nó đến tình trạng này!

Vốn thần kinh của Ilina luôn căng thẳng lại bị chuyện này kích thích cuối cùng tinh thần sụp đổ, nhưng mẹ ông vẫn không muốn dừng tay như vậy… Có lẽ mục đích chính của mẹ ông là làm cho bọn họ cùng đường, ông thật sự không thể lý giải ––– thật sự khó có thể lý giải một người mẹ sao có thể tàn khốc đối đãi với đứa con cùng cháu nội của mình như vậy! “Cuối cùng Ilina lựa chọn mang hài tử trong bụng và Luật cùng nhau uống thuốc độc tự sát…”

“Luật? Ông là nói Cole cũng uống thuốc độc?” Nam Cung Kiều nghe William kinh ngạc hỏi, cười khổ, Ilina thật bị mẹ ông bức điên rồi, không ––– có lẽ cô rất rõ ràng, cô sợ hãi nếu hài tử mất đi người mẹ sống ở trên đời này có thể tùy thời bị bà nội thương tổn!

“Đúng vậy, Ilina mang Luật cùng nhau, bất quá điều đáng mừng nhất chính là thể chất của Luật có vẻ đặc thù, tuy rằng là độc tính kịch liệt, nhưng ở trong cơ thể Luật phát tác rất chậm, cho nên Luật được cứu giúp trở lại, chính là… thần kinh vị giác của nó lúc đó bị phá hủy làm cho hiện tại nó đánh mất vị giác ––– nhưng ít nhất nó còn sống…” Nam Cung Kiều đang nói cho William nghe không bằng là thì thào tự nói, ông lặp lại câu cuối cùng, hài tử còn sống ít nhất chứng nhận ông cùng Ilina từng yêu nhau, hoặc ông thật không biết mình tồn tại trên thế giới này trừ bỏ làm con rối trong tay mẹ ông, rốt cuộc còn có ý tứ gì!

William không dám tưởng tượng cảnh tượng ngay lúc đó, tuy rằng ngôn ngữ Nam Cung Kiều rất đơn giản, nhưng anh có thể đoán ra lúc ấy mệnh Cole một đường nguy hiểm ––– thậm chí so với bây giờ còn nguy hiểm hơn, Cole bảy tuổi đó phải chịu thống khổ khi kịch độc chậm rãi phát tác ở trong cơ thể, làm cho thân thể nho nhỏ kia không ngừng mà run rẩy, rồi mới bị đưa lên bàn phẫu thuật nhận phẫu thuật còn khó chịu hơn cả độc dược ––– khi đó Cole nhất định rất thống khổ rất thống khổ, cứ thế hiện tại cậu ấy đến bệnh viện còn có thể có hậu di chứng… Khó trách Cole nhắc tới đến Nam Cung gia liền vừa sợ vừa hận! Chính là cái lão thái bà ác độc kia chịu buông tha Cole sao? Tưởng tượng đến cảnh lão thái bà chết tiệt kia tra tấn Cole, anh liền hận không thể lập tức vọt tới Nam Cung gia hung tợn chém bà ấy mấy nhát! Bất kể bà ấy có phải phụ nữ lớn tuổi hay không! “Bà già hỗn đản kia chịu buông tha Cole như vậy?”

Nam Cung Kiều lúc đầu không có phản ứng lại, qua một hồi lâu ông mới hiểu được “Bà già hỗn đản” mà William đang nói chính là mẹ ông, ông đột nhiên có chút buồn cười, từ này dùng thực chuẩn xác! “Lão thái thái buông tha Luật là có điều kiện ––– từ nay về sau này tôi không thể liếc mắt nhìn Luật một cái, chỉ có thể đứng ở Nam Cung gia ––– tôi toàn tâm toàn ý làm con rối của bà ấy, như vậy bà liền đối Luật thực thi chính sách trục xuất bỏ mặc.” Cũng may mẹ coi như thủ tín, ông ngoan ngoãn ở Nam Cung gia làm con rối, bà thật không có đi làm khó xử Luật.

“Mẹ nó! Bà già này trong lòng chỉ có thể là biến thái, bả có phải sớm đã chết chồng già nên đối với con có luyến tử tình kết thật nghiêm trọng hay không!” William mắng, chia rẽ gia đình con mình bà già này mười phần là tâm lý biến thái!

“Ách… Đúng…” Thật đúng là bị William nói trúng rồi, Nam Cung Kiều nhiều ít cũng có chút hiểu được nguyên nhân mẹ ông biến thái, cha ông là người hoa tâm mà bạc hạnh, bọn họ mười một anh em chị em toàn bộ là không cùng mẹ sinh ra, chính mình là người thân duy nhất dựa vào ở Nam Cung gia ––– ông có thể lý giải, nhưng bà lại đem bất hạnh của mình chuyển đến đầu của ông! Điểm này ông vĩnh viễn cũng sẽ không tha thứ mẹ!

Hai người lặng yên một hồi, Nam Cung Kiều đứng lên nói với William: “Tôi không thể lưu lại thời gian quá lâu, nếu lão thái thái biết tôi đến gặp Luật, tôi sợ bà ấy sẽ đối Luật bất lợi…”

“Vâng…” William gật gật đầu, ngẩng đầu nhìn hướng Nam Cung Kiều, đột nhiên tuôn ra một câu: “Ông có biết ông đã làm ông nội?”

“Biết…” Nam Cung Kiều không rõ William vì điều gì đột nhiên phát ra những lời này, mà William nhanh tiếp giải tỏa nghi hoặc của ông: “Như vậy có thể phiền toái ông trợ giúp đem hài tử về tay tôi hay không… Hài tử kia vừa mới ra sinh, căn bản là không chống nổi đám biến thái nhà các ông gây sức ép! Nếu các ông muốn kỹ thuật, đợi cho Cole tỉnh lại, tôi sẽ bảo cậu ấy đưa cho các ông! Mà cũng mong các ông đừng quấy rầy cuộc sống của chúng tôi nữa!”