Mẹ nó đau quá! Đau đến mức anh muốn cầm đao chém người!

William chăm chú phía bụng nhô cao của mình, mồ hôi từ lỗ chân lông trên mặt chậm rãi thấm ra, hình thành dòng nước từ gò má kiên cường của anh trải xuống, sau đọng lại trên mặt thảm, thảm dày không bao lâu sau liền bị thấm ướt toàn bộ. Mà y phục rộng thùng thình cũng bởi vì mồ hôi mà trở nên ướt dính, hoàn toàn dán lên người anh đang phập phồng kịch liệt, buộc vòng quanh ngực hơi nổi lên cùng với cái bụng lớn của anh.

“Cole! Tên chết tiệt này! Động vật máu lạnh không nhân tính!” William bắt đầu không ngừng chửi bới, mong muốn có thể dời đi đau đớn trên người, tuy rằng anh biết đó rất không sáng suốt, làm như vậy chỉ tiêu hao thể lực mình nhanh hơn, thế nhưng anh nhịn không được ––– anh hiện tại không chỉ muốn mắng chửi người mà còn muốn cầm đao trực tiếp chém tên hỗn đản nào đó!

Tên khốn khiếp kia sao không chết đi! Làm hại anh chỗ này đau chết đi được! William bị truyền một trận đau nhức tại bụng khiến căm tức ngoài ý muốn, tuy rằng còn chưa hoàn toàn tiến vào sinh nở chính thức, anh còn đang ở thời kỳ chảy nước ối đầu tiên của quá trình sinh sản, chỉ cần đau bụng sinh thôi tiểu huyệt phía sau cũng đã giãn được 2 phần, thế nhưng anh là thân nam tính không có điều kiện thuận lợi mang thai, cho dù là biến đổi gien, trên người anh khuyết thiếu kích thích làm chậm lại đau đớn sinh sản, vì vậy giờ đây anh cảm thấy đau đớn hơn phụ nữ lâm bồn rất nhiều!

Anh chỗ này đau muốn chết muốn sống, mà cái hỗn đản chết tiệt kia hiện tại đại khái là vì thất lạc thương phẩm mà lo lắng đi… Lo lắng đáng đời cậu! Tốt nhất cho cậu chết! Thế nhưng không biết gia khỏa hung thần ác sát kia có tàn bạo giáo huấn Cole hay không? Tưởng tượng Cole bị đánh ra bộ dạng người toàn máu, William phát hiện mình không có cốt khí đi động tâm cho hỗn đản kia.

William mày thật vô dụng! Hỗn đản kia lấy em bé, thậm chí là lấy mình cũng coi như vật thí nghiệm cùng thương phẩm mà thôi! Cậu ta nếu như nói cho mình cậu ta bị Nam Cung gia bức vào đường cùng còn chưa tính, anh sẽ hiểu, thế nhưng hiện tại! Cậu ta không chỉ lừa bán mình, còn thu từ đối phương một khoản tiền lớn!

Cole! Cậu rốt cuộc có một chút nhân tính hay không?! Đối với anh có một chút cảm tình hay không vậy!

William cố nén cảm giác cay đắng, hồi tưởng những chuyện nhỏ trong tám năm giữa mình cùng Cole, cậu đối mình thủy chung là lạnh lùng nhàn nhạt, mình để che lấp cảm tình đối cậu lại mất ít nhiều tâm tư, nhưng trong lúc mình mang thai thái độ Cole khác thường đối mình dịu dàng săn sóc, anh còn tưởng mình khổ luyến nhiều năm cuối cùng có kết quả rồi, không nghĩ tới tất cả đều là âm mưu! Tất cả đểu là âm mưu chết tiệt!

Anh coi như đáng mừng chính là mình chí ít chưa thổ lộ với Cole, bằng không nhất định sẽ bị Cole tên gia khỏa kai coi như truyện cười mà cười nhạo… Nhưng bộ dáng hiện tại này của anh, có biểu lộ hay không thì có cái gì khác nhau? Trong lòng anh rất minh bạch mình trong ngoài đều bị cướp, hơn nữa thua hoàn toàn triệt để …

Bên trong kéo tới một trận kịch liệt đau nhức, anh vô lực nằm úp sấp té trên mặt đất, thân thể run rẩy, anh đã mất đi kiên nhẫn với nỗi đau đớn, anh không thể nhẫn nại nữa! Anh rất muốn chết để quên đi!

Cole… Cole…

Không nhịn được hô hoán tên của người làm anh vừa yêu vừa hận ấy, nghĩ đến cái tên kia như một loại chú ngữ có thể ban cho mình sức mạnh, duy trì mình sống qua cơn đau làm cho người thà rằng nổi điên cũng không chịu thừa nhận này!

Ai! Là ai? Là Cole sao?!

Trong hoảng hốt, anh thấy bóng người đang di chuyển, lập tức chờ đợi từ đau đớn ngẩng đầu lên, nhìn phía người tới, chỉ là làm anh kinh ngạc và thất vọng chính là, người tới không phải Cole, mà là một người không tưởng được, Daisy?!

“Em…” Đau đớn làm anh căn bản không thể mở miệng nói, chỉ có thể lại một nữa không có hình tượng cúi đầu, ôm chặt lấy cái bụng thật lớn của mình, thừa nhận nỗi đau khi thai nhi quẫy đạp trong khoang bụng nhỏ hẹp.

Daisy khó tin trừng người đang trần trụi thân dưới, William hoàn toàn không có hình tượng cuộn mình trên mặt đất khóc thét. Cả người ướt đẫm, nói anh có bao nhiêu chật bật thì có bấy nhiêu! Đây vẫn là William mang theo một chút cười xấu xa nhưng lại mê người mà cô nhận thức trước kia sao? Cô thật sự không tin vào hai mắt mình!

Nhìn anh hiện tại biến thành bộ dạng gì! Không hề hình tượng rên rỉ, tư thế nằm úp sấp tựa như một chó bệnh, còn trần trụi nửa người dưới, một ít chất nhầy vàng ghê tởm từ rãnh mông cùng mồ hôi chảy xuống, còn có thứ làm cổ buồn nôn chính là mang thai giống như một người phụ nữ, cô nhìn thấy đều muốn ói ra! Mệt mình còn thiếu chút vì anh phản bội tổ chức, muốn cùng anh xa chạy cao bay! Nhìn dáng vẻ của anh, anh vẫn là một đàn ông sao?

Daisy cảm thấy mình quả thực muốn tan vỡ rồi!

Nhận được nhiệm vụ tổ chức giao cho, cô nghĩ có chút cổ quái ––– cái gì nam nhân mang thai! Mà thời gian cô nhận được tư liệu, cô hoàn toàn không thể tin vào mắt mình, sao chính là William? Nhưng lại là William mang thai! Cô vốn còn tưởng là tổ chức biết cô có hai tâm mà đến thử mình, cho đến tận lúc trước khi tới nơi này cô vẫn một mực lừa dối mình, mà đến khi cô đến nơi này, từng bước đến gần William, cô chỉ cảm thấy con người yêu say đắm William kia của chính mình đơn giản chỉ là một kẻ ngu si nhất!

Mình vì người đàn ông này thiếu chút nữa mạo hiểm sinh mạng nguy hiểm phản bội tổ chức, mà người đàn ông này lại như phụ nữ sinh em bé cho một người đàn ông khác! Anh sao không chết luôn đi! Cô thà rằng anh đã chết!

Cô phẫn nộ tiến lên trước, cố sức nắm lấy mái tóc ướt mồ hôi của William, cừu hận nhìn khuôn mặt thống khổ không nhìn mình của William, nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh thấy bộ dạng hiện tại của anh coi như một người đàn ông sao?! Anh thật sự yêu tên ẻo lả kia!”