Cole rất nghe lời chạy về nhà Willam giúp anh lấy mấy bộ đồ đồng thời thu thập ít vật dụng hàng ngày, mặc dù đối mình rất tùy ý nhưng Cole lại biết giúp Willam chuẩn bị quần áo thật tốt, đồng thời gấp lại gọn gàng để vào trong vali, không có cách nào, ai bảo Willam nhìn qua rất dễ tính nhưng về phương diện ăn mặc lại mười phần cứng ngắc, thậm chí là có chút khó tính. Nếu cứ thế qua loa cầm về thế nào cũng bị Willam cằn nhằn cả nửa ngày, Cole cười nhạt, cậu thích Willam lúc anh tức giận lải nhải với mình, Willam một bên cằn nhằn với mình một bên lại quan tâm, cứ như vậy cho cậu tình cảm ấm áp, nếu một ngày Willam đối xử lạnh lùng với cậu, chỉ sợ so với chết còn khó chịu hơn.

Thu dọn đồ đạc xong, Cole khóa cửa phòng lại, ngoài ý muốn phát hiện ra một phụ nữ xa lạ đứng sau mình, Daisy.

Cole thật sự không ngờ mình có cơ hội chạm mặt với người con gái này, nhớ tới không lâu trước đây Willam còn muốn cùng cô ta kết hôn, trên mặt băng tuyết dày mấy tầng, hàn khí trên mặt cậu làm Daisy có chút sợ hãi lui lại hai bước, nhưng cô vẫn cố lấy dũng khí hỏi Cole “Anh biết Willam đi đến nơi nào không?”

Hai ngày nay cô đều không liên lạc được với Willam, điện thoại anh cũng tắt máy gọi không có ai trả lời, cô chạy tới chỗ Villa hỏi thăm tin tức lại nghe Villa nói Willam cùng Cole ba ngày trước đã từ chức, điểm này thật quá mức quỷ dị! Làm nàng có điểm bất an. Nàng như phát điên tìm kiếm Willam, thế nhưng đã quá ba ngày Willam không quay trở về nhà, anh giống như bốc hơi, hoàn toàn tìm không thấy, thậm chí nàng còn tìm đến miền Nam quê của Willam, nhưng làm nàng thất vọng là anh cũng không về quê. Ở vào hoàn cảnh này, nàng không thể làm gì khác, chỉ còn cách canh cửa nhà Willam, trùng hợp nàng lại tới đúng lúc Cole xuất hiện.

Trước mắt trong tình trạng này, Cole không chỉ là người cùng Willam hợp tác tại phòng thí nghiệm, cũng là bạn tốt nhất của Willam, tuy rằng Willam rất ít nhắc tới người này nhưng mỗi lần nhắc tới người này ánh mắt sẽ trở nên rất nhu hòa, mỗi lúc như vậy sẽ làm Daisy rất khó chịu. Bậy giờ Willam mất tích, vừa vặn người này cùng Willam lại cùng nhau từ chức, trực giác nói cho nàng biết người này nhất định biết William nơi nào, đồng thời rất có thể anh là vì người này mới mất tích.

“Không biết”, Cole từ trên cao nhìn xuống Daisy, trong mắt hoàn toàn chán ghét rất rõ ràng không hề che giấu.

Daisy cũng không phải ngốc, cảm nhận rõ ràng cả người Cole mang theo địch ý cường liệt, cô đối với nam nhân còn đẹp hơn so với phụ nữ này cũng không có nhiều hảo cảm, hơn nữa cậu cùng Willam luôn có gì đó rất mờ ám càng khiến cô chán ghét, nếu không phải cô khẩn cấp muốn biết Willam đang ở đâu, cô tuyệt không cùng cậu nói nửa câu “Vậy anh tới đây làm gì?” Nhìn túi hành lý trong tay Cole “Anh làm sao có chìa khóa nhà Willam?” Cô tuyệt đối không tin Cole không biết Willam ở đâu.

“Việc này không liên quan tới cô” cô gái này thật phiền phức, còn không nghĩ xem mình là cái dạng gì? Có thể ở đây cùng cậu tranh đoạt Willam? Ít si tâm vọng tưởng đi. Hiện tại Willam là của cậu, hơn nữa lúc này trong bụng Willam có khả năng đã hình thành đứa nhỏ của bọn họ, nghĩ vậy Cole rất nhanh đứng lên, khuôn mặt cứng nhắc cũng trở nên nhu hòa không ít.

Cole cũng lười để ý nữ nhân này, lướt qua Daisy đi thẳng tới xe của cậu, Daisy thấy vậy ôm trụ cậu lại “Chờ đã, nói cho tôi biết Willam ở đâu? Bắt cóc như thế là phạm tội.”

Cole nhíu mi nhăn mặt nhìn hướng Daisy, ánh mắt của nữ nhân này làm cậu có cảm giác quái dị, ánh mắt toát ra tín hiệu nguy hiểm, cảm giác cả người cậu đều run rẩy, tuyệt đối không thể cùng nữ nhân này dây dưa thêm nữa. Cậu hung hăng bỏ qua Daisy, nhanh phóng lên xe, chỉ lạnh lùng bỏ lại một câu: “Đừng… tiếp tục dây dưa cùng Willam, nếu không tôi sẽ không để cô được dễ chịu!”

Daisy âm trầm nhìn Cole lái xe đi, để xem ai mới là người không được yên? Bất kể là ai cũng không có khả năng cướp đi của cô cái gì. Cole Victor đúng không? Cô không tin rằng mình không truy ra chuyện bên trong. Cùng cô giành người? Hãy xem lại đi.