Sau khi đưa Triệu Gia Thông về nhà, Giai Hạ liền quay về công ty, không ngờ phóng viên lại nhanh đến như vậy chưa gì đã chụp ảnh rồi còn bịa ra rất nhiều chuyện bêu xấu Giai Hạ.

Đến công ty cô phải bỏ qua vờ như không để ý những ánh mắt hình viên đạn dành cho cô, Giai Hạ cứ làm như không có chuyện gì xảy ra cứ thế mà quay về phòng làm việc tiế tục công việc.

Cô không muốn lên mạng vì nghe những người trong công ty bàn tán thôi cũng đủ biết Triệu Gia Thông đã gây cho cô gắt rối như thế nào rồi, trong đầu không một chút ý tưởng gì cả, vẽ rồi lại xoá, hôm nay thật sự không thể tập trung làm việc được rồi.

Về phía Triệu Gia Thông, anh cầm điện thoại lướt xem tin tức, thầm mắng bọn phóng viên, nhưng không sao, càng nhiều tin đồn hẹn hò giữa anh và Giai Hạ thì càng tốt để những cô gái khác bớt ảo tưởng về anh nữa.

"Gia Thông!!! Em làm cái gì vậy?? Em điên rồi sao? Cô gái này là ai??" Chị Tuyên tức giận đi vào vẻ mặt vô cùng nóng giận.

"Là cô gái hôm trước em nói với chị đấy, thực ra em thích cô ta rồi nên tỏ tình là chuyện đương nhiên mà không ngờ bọn phóng viên lại nhanh tay như vậy" Triệu Gia Thông ngồi vắt chân lên bàn, vẻ ngoài lãng tử khiến bao cô gái mệt mõi vì thân hình hoàn hảo ấy.

"Dạo này em muốn làm gì thì làm à? Em hay thật đấy!! Vậy cần chị làm gì nữa" Chị Tuyên nóng giận quát lớn.

Truyện Dị Năng

"Em xin lỗi vì đã không hỏi ý chị, nhưng chuyện này là chuyện riêng tư của em, cũng không cần chị can thiệp" Triệu Gia Thông đứng dậy rời đi.

"Triệu Gia Thông!!!" Chị Tuyên gọi lớn, Triệu Gia Thông dừng lại, ngay lập tức cậu cảm nhận được cánh tay nhỏ nhắn của chị Tuyên đang ôm lấy anh, anh trầm mặt, không cử động nữa.

"Đừng đi!! Đừng rời xa chị, chị biết chúng ta ở hay thế giới khác nhau nhưng!.

Gia Thông, chị! thực sự không coi em là đứa em trai như em nghĩ".

Chị Tuyên ôm lấy Triệu Gia Thông khóc lớn, anh cảm nhận được nước mắt của cô đang rơi ướt áo của anh, nhưng anh chỉ xem cô như người chị gái là điểm tựa của mình từ khi anh bước chân vào làng giải trí đến bây giờ, khoảng thời gian cũng không quá dài nhưng anh luôn xem cô như là người thân trong gia đình và không hề có ý nghĩ gì khác vượt mức bạn bè.

"Chị Tuyên, từ trước đến giờ em xem chị là người bạn và là người thân trong gia đình, em luôn xem chị là người chị gái của em, em muốn chúng ta mãi như vậy, và không hề có ý định gì khác vượt xa mức bạn bè" Triệu Gia Thông nhìn ra hướng xa xăm.

"Em thực sự thích cô gái đó sao? Em thậm chí còn chưa hiểu gì về cô ta mà? Em gặp cô ta cũng chỉ hai ba lần thôi mà nảy sinh tình cảm sao? Chị không tin!!!" Chị Tuyên càng siếc chặc vòng tay không muốn buông Triệu Gia Thông ra.

"Tuỳ chị, nhưng em không muốn tình cảm chị em chúng ta rạn nứt đâu chị suy nghĩ kĩ đi".

Triệu Gia Thông kéo tay cô ra rồi rời đi, cô ngồi thu người lại ở một góc phòng, ngay từ đầu khi nghe Triệu Gia Thông nhắc đến người con gái khác cô đã cảm thấy khó chịu trong lòng, cô thầm yêu anh từ những ngày cậu mới chập chững bước vào làng giải trí lúc anh chưa có gì, cô ao ước một ngày được nhìn thấy cậu thành công trên con đường nghệ thuật, và điều đó đã thành sự thật.

Triệu Gia Thông ngày càng được nhiều người biết đến và ngày càng được nhiều cô gái vây quanh, nhiều lúc cô nhìn thấy anh đóng những cảnh tình cảm với bạn diễn khiến lòng cô đau đớn vô cùng, cô ước người đóng cùng với anh là cô, hoặc cô có thể ghen với những người đó nhưng cô lấy tư cách gì để ghen đây.

"Triệu Gia Thông, chị mệt mõi rồi".