Sau này Tô Tiểu Tục hiểu, cảm giác không nơi nương tựa ấy gọi là u uất = =.
Cảm giác u uất chua xót cũng không kéo dài quá lâu, bởi vì cô phát hiện ra một công cụ chữa khỏi chứng u uất - đó là yêu mạng, rời xa khỏi game.
Ngốc ngốc nghếch nghếch thoát ra, chạy vào bếp làm cho mình một bát mì.
Đến khi thay quần áo đi ra ngoài, nhìn đường phố đông nghịt, dòng người vội vàng, trong không khí còn vương mùi ẩm ướt sau trận mưa rào, Tô Tiểu Tục bỗng có cảm giác, mình đã bỏ lỡ rất nhiều thời gian trong game.
Có nên cân nhắc việc ra khỏi nhà đồng thời tìm công việc nào đó tự nuôi sống bản thân không?
Tô Tiểu Tục bệ má, bắt đầu trầm tư nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này.
Có lẽ Ninh nữ vương và cô trời sinh đã có tâm linh cảm ứng, trong lúc Tô Tiểu Tục đau khổ tìm kiếm tin tức tuyển dụng trên web, Ninh nữ vương gọi điện đến như cơn mưa sau hạn hán, làm dịu nội tâm hoang vu của Tô cô nương (nôn).
"Hey, cô em."
"Hey, gì."
"Có thời gian không?"
Nghe thấy lời mở đầu trực tiếp của Ninh Tiếu Tiếu, Tô Tiểu Tục lập tức có dự cảm xấu.
"Tìm tớ có việc gì? Vì sao mà tớ cứ có cảm giác cậu tìm tớ chẳng có chuyện tốt."
"Hê hê hế hế hề hề ~~" Bên kia truyền đến tiếng cường có vẻ YD của Ninh nữ vương, "Tớ ra nước ngoài đi chơi rồi, thần thú nhà tớ giao cho cậu nhé được không?"
Tô Tiểu Tục o_0.
"Cái gì? Ra nước ngoài, cậu muốn đi đâu?"
"Đi một vòng Châu Âu rồi về, bố mẹ tớ lớn tuổi rồi, nhà nuôi thú không thích hợp, anh tớ thì bận tới nỗi chân không chạm đất, tớ sợ chưa kịp về, thần thú của tớ đã bị đói chết rồi."
Tô Tiểu Tục =.=
"Đưa phí chăm sóc đây!"
"Đưa! Chắc chắn đưa! Đóng gói anh tớ ném lên giường cậu! Xuân tiêu một khắc đáng ngàn vàng!"
"Cút --!"
Cúp điện thoại, "Thần Thú" đáng thương bị chủ nhân nhẫn tâm đóng gói giao cho Tô Tiểu Tục.
Ê, Thần Thú của Ninh nữ vương gia không phải con thần thú Thác Thác thịnh hình trong Đại Hoang, mà là một con chó lông vàng thành niên.
Nó thuộc loài hiền lành, dễ bị bắt cóc nhất, con Thần Thú của Ninh nữ vương gia rõ ràng không phù hợp với giới thiệu chung chung này.
Nếu dùng từ nào hình dung, đó chính là nó giống hệt như chủ nhân Ninh Tiếu Tiếu, nhanh nhẹn dũng mãnh!
Mới ngày đầu tiên Tô Tiểu Tục đem nó về nhà, phòng khách nhà cô liền chịu giày xéo, mọi thứ có thể tiêu diệt đều tổ chức họp trên mặt đất, ghế salon trở thành cái ổ tạm thời của Thần Thú, thức ăn vung vãi khắp nơi, dép lê cũng bị cắn tả tơi...
Nhìn con lông vàng thoải mái nằm trên ghế ngáp, Tô Tiểu Tục sôi gan, hận không thể nấu thêm đĩa thịt chó cho bữa tối!
Cô vừa xắn tay áo vừa cam chịu dịu lại phòng, trong thâm tâm nghiến răng nghiến lợi, nếu sau khi Ninh Tiếu Tiếu về mà không bồi thường vật chấc cho cô, cô sẽ nghĩ cách đánh gãy xương anh trai cô ấy thành tro bụi, >_ Đến tối, Ninh Tiếu Tiếu gọi điện bảo cô nhất định phải tắm cho Thần Thú, Tô Tiểu Tục lúc này mới tỉnh ngộ, con Thần Thú này chính là tai tinh của cô!
Cô phí hết tâm tư lừa Thần Thú vào phòng tắm, vừa mới thử nước ấm, Thần Thú tò mò liền dời mục tiêu sang chai nước gội đầu.
Kết quả có thể nghĩ, phòng tắm bị con Thần Thú trên phun dưới nhảy trở nên be bét, cuộn giấy lăn dưới đất, cốc sứ vỡ tan, nước gội đầu, sữa tắm văng tung tóe - Tô Tiểu Tục bị ép cho phát điên, >__