Ngồi vào bên người lãnh đạo thủ đô, đây là vinh hạnh đặc biệt lớn lao, mọi người đều biết rõ, nhưng vấn đề ở chỗ những người đang ngồi chức vị cao hơn Tần Mục, cho dù là Chu Tiểu Mai ở nơi này cũng có địa vị trọng yếu hơn hắn. Mộ Thiên Các nói ra đề nghị như vậy, mặt ngoài xem như được lãnh đạo coi trọng, bộ dáng như muốn vun trồng, nhưng Mộ Thiên Các làm quan tại thủ đô, trời cao hoàng đế xa, người tác chủ Châu Nghiễm vẫn là mấy vị đại lão trong thành ủy. Hơn nữa bên trái Mộ Thiên Các là lãnh đạo tỉnh ủy, bên phải là Phương Chấn Bang, nếu Tần Mục thay đổi vị trí như vậy các cán bộ Châu Nghiễm đều tự nhiên bị hạ thấp một bậc. Mặc dù Tần Mục đạt được nổi bật trong tiệc rượu này, nhưng Mộ Thiên Các vừa đi ai còn biết Tần Mục là ai, đến lúc đó lãnh đạo trực thuộc nhớ tới chuyện hôm nay, sẽ gây khó khăn trong công tác của hắn. Không có thành ủy ủng hộ, muốn làm ra thành tích trong địa phương long xà hỗn tạp như Châu Nghiễm là chuyện mơ mộng hão huyền.
Tần Mục căn bản không đợi Mộ Thiên Các ra lệnh, đã lập tức bước tới cầm chai rượu, cười nói:
- Mộ bộ trưởng, Lâm phó chủ tịch, hai vị lãnh đạo ngàn dặm xa xôi đến Châu Nghiễm thị sát, mang đến tư tưởng cùng tân phong cho Châu Nghiễm, hôm nay tôi xin phép đứng sau lưng hai vị tiếp rượu, xem như được ở gần lãnh đạo.
Hàn Đại Bình khẽ gật đầu, chiêu tứ lạng bạt thiên cân của Tần Mục dùng được khá, không rơi vào cạm bẫy ngôn ngữ của Mộ Thiên Các. Vốn trên bàn rượu không có chỗ cho Tần Mục nói chuyện, nhưng không nghĩ tới chỉ một thoáng như thế tiết tấu của bàn rượu đã bị Tần Mục dần dần nắm giữ được, không khỏi làm người âm thầm kinh hãi.
Phương Chấn Bang tự nhiên không muốn làm cho dòng chính của mình cùng cao tầng phát sinh vướng mắc, vướng mắc này đừng nói Tần Mục không biết, ngay cả Phương Chấn Bang cũng mây mù dày đặc. Hắn vốn định tìm hiểu vẻ mặt Quốc Thụy Tường, ai ngờ người kia lại im lặng, bộ dáng hiền lành, từ buổi sáng cho tới bây giờ phi thường hòa thiện làm người không nhìn ra cách thức.
Hiện giờ cách cự tuyệt lại tự trừng phạt mình của Tần Mục làm Phương Chấn Bang thưởng thức. Ai nói người trẻ tuổi làm việc không đáng tin, Tần Mục quả thật có cảm giác cẩn thận, Phương Chấn Bang tự tin khi mình ở tuổi Tần Mục tuyệt đối không có năng lực như Tần Mục. Hắn lên tiếng:
- Để cho hắn đến tiếp khách, hắn ngược lại tự mình thất thần. Mộ bộ trưởng, tôi xem làm theo lời Tần Mục đi, buổi tiệc chúc mừng này không cho hắn ngồi xuống, ai uống cạn rượu phạt hắn trong ba giây phải rót đầy, bằng không tôi sẽ trừng phạt hắn.
Bí thư thành ủy nói chuyện, Mộ Thiên Các tự nhiên không cự tuyệt. Nếu hắn tiếp tục khăng khăng, chỉ sợ sẽ có người đứng ra. Tần Mục không biết Mộ Thiên Các, nhưng không có nghĩa Hàn Đại Bình không biết, Tần Mục là con rể của Hàn Đại Bình, nếu khi dễ hắn quá đáng, cha vợ nhất định sẽ rút súng.
Buổi tiệc này thay vì nói là uống rượu, không bằng nói liên lạc cảm tình. Quan viên nào có thế lực tại thủ đô lại không có chút người ở địa phương ủng hộ, đây là quan hệ hỗ trợ giữa song phương. Nhất là Châu Nghiễm, từ khi cải cách mở ra tới nay, nơi này là bình mỡ, không biết có bao nhiêu bàn tay muốn đưa vào. Mộ Thiên Các cũng không ngoại lệ, có thể liên lạc với thế lực địa phương Châu Nghiễm đương nhiên rất tốt, nếu không lấy được thân tín, bảo trì kết giao tốt đẹp vẫn tốt, ít nhất ngày lễ ngày tết ý tứ của văn phòng đại diện bên thủ đô sẽ không thiếu.
Tần Mục cười a a xuyên qua trong bữa tiệc, giúp mọi người rót đầy rượu, có hai lần đi ngang Chu Tiểu Mai, còn bị nàng lén lút dùng tay véo đùi hắn, Tần Mục bị đau nhưng không lộ gì trên mặt, quả nhiên là khó chịu. Hắn hạ quyết tâm chờ tiệc rượu tan, lập tức đem Chu Tiểu Mai về nhà xử lý, lời đồn đãi gì đó, ném sạch sẽ đi thôi.
Tư tưởng tốt, ý tưởng cũng tốt, nhưng giấc mộng cùng sự thật chênh lệch rất lớn. Khi tiệc tan, mọi người đưa Mộ Thiên Các cùng Lâm phó chủ tịch về nơi chiêu đãi, Hàn Đại Bình ám chỉ Tần Mục ngồi cùng xe với mình.
Tần Mục đành bất đắc dĩ ra dấu bằng mắt cho Chu Tiểu Mai, ngồi vào xe Hàn Đại Bình.
Vừa mới lên xe, Hàn Đại Bình liền thở dài một tiếng, trầm thấp nói:
- Lần này Tần lão xem như đã khinh thường, tự mình mất Kinh Châu, đã bồi dưỡng ra một đầu lão hổ.
Hàn Đại Bình không nói Tần Mục cũng biết, giọng điệu cùng phương thức nói chuyện của Mộ Thiên Các không phải không liên quan tới hắn, thậm chí mang theo mùi thuốc súng. Tần Mục chỉ là một tiểu chủ nhiệm địa phương, trên quan trường không liên quan gì tới Mộ Thiên Các, duy nhất có thể làm hai người liên quan, chính là bắt tay từ bối cảnh của Tần Mục.
Làm quân nhân, Hàn Đại Bình không thích hút thuốc, nhưng hôm nay ngoại lệ rút một điếu, trong xe tràn ngập khói thuốc. Hàn Đại Bình không nói lời nào, Tần Mục cũng không nói, mãi cho tới khi tới nhà khách, Hàn Đại Bình cũng không tiếp tục cung cấp lời giải thích nào với hắn, nhưng chỉ bằng vào câu nói lúc lên xe, đã đủ cho Tần Mục hiểu rất nhiều.
Quả nhiên đúng như hắn suy nghĩ, trước kia Tần lão gia tử cũng đã dự tính xong kế hoạch sau khi mình trăm tuổi, Tần hệ lớn như vậy, toàn bộ nhờ một tay Tần lão gia tử chống đỡ, khi Tần Mục còn chưa xuất hiện, người nổi bật đời thứ hai Cao Phái nhiều nhất chỉ xem là nhân vật vùng trung du, không có thủ đoạn cường thế, không có dục vọng theo đuổi quyền lực, đem Tần hệ đặt trong tay Cao Phái chỉ sợ lão gia tử không thể nhắm mắt ngủ yên, vì vậy Cao Phái ở bên ngoài hấp dẫn hỏa lực, kỳ thật lão gia tử đã lựa chọn một thanh niên cường thế được xem trọng, chính là Mộ Thiên Các, người này có quyết đoán, cũng có năng lực, trọng yếu hơn là lòng dạ ẩn sâu, trầm ổn vững bước, có đôi khi xông ra kỳ chiêu, rất có phong phạm đánh giặc năm xưa của lão gia tử, nếu trong đời thứ ba Tần gia có nhân vật kinh thái tuyệt diễm, đem Cao Phái phủng làm người nhận ca đời thứ hai không gì đáng trách, không cần quá mức giành quyền, nhưng khi Tần lão gia tử tuyển xong người nhận ca, Tần Mục còn ở trong khe núi, cho nên Tần lão gia tử tuyển chọn Mộ Thiên Các, lúc đó hắn là một bí thư huyện ủy tại Bắc Liêu, khi Tần lão gia tử về nhà đã đẩy hắn đi vào ngành trọng yếu đảm nhiệm chức vụ, nhờ vào tâm cơ từng bước bay lên, cuối cùng đi tới vị trí trọng yếu trong thành phố trực thuộc trung ương.
Nếu tiếp tục như thế, rất có thể Mộ Thiên Các gặp được thời kỳ thích hợp sẽ tiến vào cục chính trị quyền lợi cao nhất quốc gia, nhưng Tần Mục hoành không xuất thế làm cho Tần lão gia tử thấy được hi vọng, vài lần tạo nên danh tác gây sóng to gió lớn đã chấn kinh không ít ánh mắt người khác, bằng hiểu biết của lão gia tử đối với Mộ Thiên Các, nếu Tần Mục đảm đương người đứng đầu, hắn sẽ người giúp đỡ tri kỷ, vì vậy khi tin tức xây dựng nhà máy tinh viên phóng xuất, lão gia tử đã ở phía sau trải đường cho Tần Mục, áp chế chức vụ Mộ Thiên Các, đặt vào ngành bình thường vài năm, sau đó đợi khi quyền lực của Tần Mục đạt tới cao tầng, có thể ngăn chặn Mộ Thiên Các, sau đó để Tần Mục đề bạt hắn, như vậy hắn sẽ đầu nhập môn hạ Tần Mục, đây là thủ đoạn thế hệ trước trải đường cho đời tiếp theo, bằng ánh mắt của Mộ Thiên Các đương nhiên nhìn ra mục đích này.