Chỉ trong vòng hai ngày, Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ
Ngưng đã hoàn thành hơn phân nửa tác phẩm, trong đó có một bộ trang sức là hai
bọn họ hợp tác hoàn thành.
Ngày mai, chính là ngày họp báo công bố tác phẩm. Hoàng Phủ Thần Phong đem
những tác phẩm đã hoàn thành đến bộ phận sản xuất. Bởi vì hiện tại, Hoàng Phủ
Thần Phong chưa xác định được nội gián trong công ty là ở bộ phận sản xuất hay
bộ phận thiết kế, cho nên, trong lúc Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng thiết kế
tác phẩm, toàn bộ bộ phận sản xuất đều do nhân viên bảo vệ giám thị.
“Phong, chiếc nhẫn cuối cùng em đã sửa xong rồi, mau đưa tới bộ phận sản xuất
đi.” Đêm nay, Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng đều không ngủ, 4h sáng, Chỉ
Ngưng hoàn thành xong chiếc nhẫn cuối cùng.
“Được, Ngưng Nhi, mấy ngày nay mệt chết em, bây giờ còn sớm, em lên ngủ một lát
đi!”
“Không cần, em muốn ở đây chờ anh.” Chỉ Ngưng ngồi trước bàn làm việc của Hoàng
Phủ Thần Phong.
“Được rồi! Anh gọi Tiểu Bân đem bản thiết kế của em qua.”
“Vâng!”
“Ngưng Nhi, qua thời gian này, em cùng anh đến thăm cha nuôi được không? Cha
nuôi muốn gặp em.”
“Được, em cũng muốn gặp bang chủ bang Mị Duyên một chút!”
“Bảo bối, cám ơn em.”
“Cám ơn cái gì?” Chỉ Ngưng không rõ Hoàng Phủ Thần Phong muốn cảm ơn cô cái gì?
“Chỉ là muốn cám ơn em.”
“Em càng muốn cảm ơn anh hơn, cảm ơn anh vì tất cả”
“Được rồi, chúng ta đi lên nghỉ ngơi một chút!” Hoàng Phủ Thần Phong ôm Chỉ
Ngưng lên lầu.
Bởi vì hai bọn họ đã thật lâu không hảo hảo nghỉ ngơi, cho nên, bọn họ nằm ở
trên giường, rất nhanh liền ngủ mất.
Chín giờ sáng, Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng không hẹn mà cùng tỉnh dậy.
“Ngưng Nhi, anh muốn đến bộ phận sản xuất xem một chút.”
“Em đi cùng anh. Đúng rồi, trang sức bên bộ phận thiết kế cũng đã hoàn thành
sao? Mấy ngày nay anh đều không qua kiểm tra.” Chỉ Ngưng cũng rời giường theo.
“Mấy ngày trước anh có gọi Tiểu Bân giúp anh đi điều tra chuyện nội gián trong
công ty. Giám đốc bộ phận thiết kế, bởi vì hắn thích em, khó chịu khi em ở bên
cạnh anh, cho nên hắn đem bản thiết kế của công ty đang chuẩn bị công bố bán
cho những công ty khác, để cho anh cùng với công ty mất đi danh dự trong giới
trang sức. Ba ngày nay, anh cho người theo dõi Quách Tuấn Hạo hai mươi tư tiếng
đồng hồ, đúng như anh nghĩ, hắn vẫn đem bản thiết kế mới nhất bán cho những
công ty khác. Nhưng hắn không biết anh cùng em tham gia thiết kế loạt trang sức
lần này, cho nên chỉ có loạt trang sức của chúng ta sẽ công bố ở họp báo hôm
nay.” Hoàng Phủ Thần Phong giải thích chuyện hắn bí mật tiến hành mấy ngày nay
cho Chỉ Ngưng nghe.
“Phong, em không biết chuyện này lại có liên quan gián tiếp đến em.” Chỉ Ngưng
có chút tự trách mình, nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.
“Đứa ngốc, một chút liên quan gián tiếp cũng không có. Không cần suy nghĩ nữa,
trước tiên chúng ta đến bộ phận sản xuất xem một chút, sau đó sẽ đến cuộc họp
báo.” Hoàng Phủ Thần Phong không hy vọng Chỉ Ngưng vì chuyện này mà không vui.
————LOVE————
Phòng họp
Thư ký Trương đứng một bên, nói lời mở đầu: “Hôm nay, công ty chúng ta công bố
loạt trang sức sau bộ trang sức dành cho lễ tình nhân, chủ đề của loạt trang
sức lần này là ‘bến cảng tình yêu’. Tiếp theo, xin mời Hoàng Phủ tổng tài giới
thiệu.”
Hoàng Phủ Thần Phong đi lên, cầm lấy điều khiển từ xa nói: “Loạt trang sức này
là do tôi cùng nhà thiết kế của công ty Hàn Chỉ Ngưng tiểu thư thiết kế. Toàn
bộ quá trình không có người thứ 3.” Những lời này, Hoàng Phủ Thần Phong cố ý
nói cho Quách Tuấn Hạo nghe, Hoàng Phủ Thần Phong muốn nhìn xem hắn rốt cuộc có
phản ứng như thế nào.
Quả nhiên, lời vừa thốt ra làm cả phòng họp một trận xôn xao, mà khuôn mặt
Quách Tuấn Hạo trong chốc lát lúc trắng lúc xanh.
“Phong thiếu, chẳng lẽ tham gia thiết kế loạt trang sức này chỉ có ngài cùng
Hàn tiểu thư sao?” Phóng viên báo Quất Tử hỏi.
“Phong thiếu, ngài có thể nói tại sao không?” Phóng viên báo Thương Nghiệp hỏi.
“Xin hỏi Phong thiếu, nguyên nhân vì sao ngài không chọn dùng tác phẩm của bộ
phận thiết kế công ty ‘Earl’?” Phóng viên báo Thời Thượng hỏi.
“Về câu hỏi của các vị, chúng tôi sẽ mở cuộc họp khác để trả lời, hôm nay là
họp báo công bố tác phẩm.” Hoàng Phủ Thần Phong nhấn nút điều khiển, tiếp tục
nói: “Mời các vị nhìn lên màn hình, bộ trang sức này tên gọi là ‘Tình yêu đại
dương’, là tôi cùng Ngưng Nhi hợp tác, bộ trang sức này ngoại trừ nhẫn, dây
chuyền, vòng tay, bông tay cùng lắc chân còn có đồng hồ. Đây là bộ trang sức
đầu tiên có đồng hồ đeo tay của công ty chúng tôi.”
Tất cả phóng viên vội vàng dùng máy ảnh chụp lại những hình ảnh này.
Trên màn hình lớn lại xuất hiện một sợi dây chuyền, Hoàng Phủ Thần Phong nói
tiếp: “Sợi dây chuyền này, mặt của nó là hình một ngôi sao, cho nên, tên của nó
gọi là ‘tinh không’, nó được chế tác từ ngọc bích Sri Lanka cao cấp.”
Kết quả Hoàng Phủ Thần Phong muốn thấy, hắn đã thấy được, hắn hài lòng cười
cười.
Quách Tuấn Hạo kia, vẫn giữ nguyên tư thế cũ không thay đổi, ngơ ngác nhìn
trang sức trên màn hình.
Hoàng Phủ Thần Phong nói tiếp: “Dây chuyền trong bộ trang sức này là tác phẩm
chủ đạo, những thứ khác tôi sẽ không giới thiệu. Mặt khác, sau khi họp báo kết
thúc, tôi cùng Ngưng Nhi sẽ tham gia cắt băng khánh thành cửa hàng mới ở Tín
Nghĩa, hoan nghênh các vị tham gia.” Nói xong, Hoàng Phủ Thần Phong đi đến bên
cạnh Chỉ Ngưng, dắt tay cô, dưới sự hộ tống của bảo vệ rời khỏi phòng họp,
không để cho phóng viên có cơ hội phỏng vấn.
Sau khi bọn họ rời đi, những phóng viên kia cũng đều chạy đến Tín Nghĩa.