Hai người bọn họ thắng lợi trở về, chị Lý nhìn thấy
Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng cầm nhiều đồ như vậy cảm thấy rất ngạc nhiên,
liền hỏi Hoàng Phủ Thần Phong: “Thiếu gia, hai người làm sao mua nhiều đồ như
vậy?”
“A, đúng rồi, chị Lý, tối nay chị không cần chuẩn bị bữa tối, Ngưng Nhi sẽ vào
bếp.” Vừa nhắc tới Chỉ Ngưng sẽ làm bữa tối cho hắn, vẻ mặt hắn liền hạnh phúc.
“Chỉ Ngưng biết làm món ăn sao?” Chị Lý rất xem trọng Hoàng Phủ Thần Phong cùng
Chỉ Ngưng ở chung một chỗ.
“Ăn còn rất ngon nữa! Thời gian trước chị xin nghỉ, đều là Ngưng Nhi làm cho
tôi ăn. Được rồi, chị đi làm việc đi! Tôi muốn tới phòng bếp giúp Ngưng Nhi.”
Từ khi Chỉ Ngưng bị sốt, Hoàng Phủ Thần Phong càng thêm luyến tiếc Chỉ Ngưng,
cho nên hắn lập tức chạy đến phòng bếp.
Chị Lý nhìn đến Hoàng Phủ Thần Phong vội vàng chạy vào phòng bếp liền lắc lắc
đầu. Từ khi thiếu gia ra đời, chị đã bắt đầu chăm sóc thiếu gia. Bình thường
ngay cả một ly cà phê đều chưa từng tự pha, chính là từ khi Chỉ Ngưng tiểu thư
đến đây, thiếu gia cơ hồ cái gì cũng vì Chỉ Ngưng tiểu thư mà làm, hiện tại còn
tiến vào phòng bếp, xem ra thiếu gia thực sự thay đổi!
“Ngưng Nhi, có cần anh giúp gì không?” Nói ra lời này, Hoàng Phủ Thần Phong
cũng tự giật nảy mình.
“Quên đi, em không muốn giống như lần trước, vì anh giúp em biến nhà bếp thành
như bị đánh cướp. Chén đĩa cũng rơi vỡ vài cái, nếu tối nay anh lại làm vỡ thêm
vài cái thì chúng ta phải ăn bằng nồi.” Chỉ Ngưng nói đến chuyện lần trước
Hoàng Phủ Thần Phong giúp cô, trong lòng vẫn còn sợ hãi a!
“Ách” cũng tốt! Anh cũng vậy không muốn bưng nồi ăn. Anh ở bên cạnh em. Nếu em
mệt liền lập tức nói với anh, em còn chưa hoàn toàn khỏi bệnh.” Hoàng Phủ Thần
Phong tự mình nghĩ đến chuyện lần trước, chính hắn cũng cảm thấy xấu hổ, rõ
ràng rơi vỡ sáu cái đĩa, ba cái thìa, năm bát cơm. (Vâng, trời sinh phá hoại
=)))))))))
“Trời ạ! Phong, chuyện em bị sốt cơ hồ mỗi ngày anh đều nói tới ba bốn lần,
cũng đã qua lâu như vậy, sớm đã khỏi rồi. Hơn nữa, em đã mập lên 1kg!” Chỉ
Ngưng thật sự sắp điên rồi, việc cô bị sốt luôn treo bên miệng hắn.
“Nào có mập a? Mỗi ngày anh đều ôm em như thế nào không có cảm giác a?” Nói
xong Hoàng Phủ Thần Phong ôm lấy Chỉ Ngưng từ đằng sau.
“Ai u! Hiện tại anh không cần ôm em, nhanh lên, đem thịt ba chỉ hầm măng cách
thủy bưng ra đi, cẩn thận không bị bỏng.” Chỉ Ngưng đẩy tay Hoàng Phủ Thần
Phong, đem thịt ba chỉ hầm măng đưa cho hắn bưng.
“A! Hiện tại không cho ôm, buổi tối bồi thường cho anh.”
Chỉ Ngưng bị lời nói của Hoàng Phủ Thần Phong làm xấu hổ, khuôn mặt đỏ bừng,
bất quá, Hoàng Phủ Thần Phong yêu chết đi được bộ dạng của cô mỗi lần đỏ mặt,
cho nên, hắn mới có thể nói những lời làm cho Chỉ Ngưng cảm thấy ngượng ngùng.
“Phong, đem thịt gà mang ra đi.”
“Đến đây.” Vừa nghe đến Chỉ Ngưng gọi hắn, hắn lập tức từ nhà ăn chạy đến phòng
bếp, ha ha! Hắn vừa rồi ăn vụng thịt ba chỉ hầm măng cách thủy.
“Có phải anh ăn vụng hay không?” Chỉ Ngưng nhìn thấy nước canh còn dính trên
miệng Hoàng Phủ Thần Phong. (Ôi dời ơi =)) chết ta =)) bao nhiêu tuổi rồi mà ăn
vụng còn ko biết chùi mép =))))))))))
“Ách” thật sự là nhịn không được, liền ăn vụng một miếng.” Hoàng Phủ Thần Phong
bị bắt tại trận cảm thấy thực không tốt.
“Phong, súp hải sản, nhanh lên.”
“Biết rõ.”
“Phong, đem cháo hải sản ra đi.”
“Được”
“Phong, mang rau xào ra đi.”
“Ừ.”
“Phong, đem nấm muối tiêu ra đi, em sẽ xới cơm.” Rốt cục cũng làm xong.
“Em đến phòng ăn trước đi, em mệt mỏi rồi, anh sẽ xới cơm.” Hoàng Phủ Thần
Phong săn sóc tiếp nhận bát.
“Cái kia” Phong, tối nay chúng ta gọi chị Lý cùng ăn có được không?” Chỉ Ngưng
muốn trù nghệ của mình được công nhận.
“Được! Em đi gọi chị Lý đi, anh sẽ xới thêm một bát cơm.”
------------LOVE-----------
“Chị Lý, hôm nay tôi nấu cơm, cho nên, tôi mời chị ăn cơm cùng chúng tôi. Đi
thôi, Phong đã xới cơm rồi.” Không đợi chị Lý trả lời, Chỉ Ngưng liền kéo tay
chị Lý đi về phía phòng ăn.
“Chỉ Ngưng tiểu thư, tôi chỉ là người hầu, nào có tư cách ăn cơm với hai
người?” Chị Lý nhanh chóng cự tuyệt ý tốt của Chỉ Ngưng.
“Chị Lý, trong khoảng thời gian này chị đã hảo hảo chăm sóc tôi, tôi còn mập
1kg! Coi như là tôi cảm ơn chị. Hay là chị ghét bỏ món ăn tôi làm không thể ăn
cho nên chị không muốn ăn.” Chỉ Ngưng lộ ra biểu tình muốn khóc.
“Ai nha! Chỉ Ngưng tiểu thư, cô ngàn vạn lần đừng khóc! Tôi nào dám ghét bỏ! Đi
ăn là được.” Nếu để cho thiếu gia nhìn thấy Chỉ Ngưng tiểu thư khóc, nói không
chừng khiến cho mình về nhà trồng rau rồi!
Trong lòng Chỉ Ngưng có chút vui sướng nho nhỏ.
Chị Lý ở Hoàng Phủ Gia đã mấy chục năm, vẫn là lần đầu tiên ăn cơm cùng
chủ nhân!
“Như thế nào? Phong, ăn được không?” Chỉ Ngưng khẩn trương hỏi đồ ăn rốt cuộc
có ngon không.
“Ăn ngon, thật sự ăn thật ngon. Ngưng Nhi, không cần chỉ nhìn anh ăn, em cũng
phải ăn nhiều một chút.” Hoàng Phủ Thần Phong gắp thịt gà vào bát Chỉ Ngưng.
“Chị Lý, chị thì sao? Chị cảm thấy như thế nào?” Chỉ Ngưng vừa dời đi mục tiêu
hỏi chị Lý.
“Chỉ Ngưng, làm món cô làm thật sự rất tuyệt.”
“Ha ha! Vậy là tốt rồi, từ nay về sau mỗi ngày em sẽ cùng chị Lý nấu cơm, chúng
ta cùng nhau ăn cơm. Phong, anh nói được không?” Nghe thấy món ăn mình làm được
người khác tán thưởng, trong lòng Chỉ Ngưng rất vui vẻ.
“Ách” Chị Lý có chút khó khăn.
“Không được, không thể mỗi ngày đều làm, một tuần chỉ có thể làm một lần. Tuy
anh rất muốn ăn đồ ăn em làm nhưng như vậy sẽ rất mệt.” Nếu để cho Chỉ Ngưng
mỗi ngày đều nấu cơm... sẽ không có nhiều thời gian cho mình ôm, cho nên hắn
kiên quyết phản đối.
“Được rồi! Nghe lời anh, một lần thì một lần.” Chỉ Ngưng biết rõ Hoàng Phủ Thần
Phong là vì muốn tốt cho mình nên cô không kháng nghị. (Ôi, chị ngây thơ quá
=))))))))))