Cô tức giận cầm điênn thoại đập mạnh vào tường. Sau đó liền chạy như bay ra ngoài.
"Đưa đầm cưới cho tôi!"-Cô tức giận gào lên với hai người đàn ông áo đen trước mặt.
Hai người áo đen liền cầm hộp quà to trước mặt đưa cho cô.
Cô cầm lấy hộp quà vội vàng chạy vào phòng mặc vào.
Cô đứng trước gương. Lúc trước cô rất mong muốn được mặc áo cưới. Bây giờ đã được mặc... nhưng trong lòng chỉ còn sự hận thù cùng hối hận. Không phải sự vui vẻ như cô tưởng tượng.
Cô cười nhạt. Mặt không đổi sắc đep trang sức. Gương mặt cô vốn rất hoàn hảo. Da lại rất trắng. Cô bây giờ trong lòng hỗn loạn. Trang điểm bừa rồi, tóc chỉ búi lên xề xoà. Sau đó liền chạy ra phía xe đang đợi đằng kia.
Hai người áo đen đó một người vòng lên chỗ lái xe. Một tên mở cửa ý muốn cô ngồi vào.
Cảm giác được trước mắt tối đen. Cô hoảng sợ lùi lại.
"Anh muốn làm gì?"-Cô giãy giụa.
"Cô tốt nhất nên ngồi yên!"-Tên áo đen hung hăng nói.
Sau đó cảm giác tay đang bị trói. Cô cũng không phải ngốc không biết họ muốn làm gì. Cô cũng không phản kháng ngồi yên.
Trong lòng thầm mong tên kia giữ lời hứa không làm hại anh.
Cảm giác được xe đang di chuyển. Họ đang chở cô tới chỗ của tên kia.
Sau 1 giờ trôi qua, cô trong lòng nôn nóng không biết họ muốn đưa cô đi đâu.
Ngồi một lúc thì cảm giác hình như xe đã dừng lại.
"Mau xuống"-Tên kia nắm tay cô.
Vừa bước xuống xe lập tức nghe được mùi gió biển. Trên chân cảm giác có chút êm êm. Là cát! Cô đang ở bãi biển sao?
"Mau đi!"-Tên kia vươn tai muốn nắm tay cô.
"Không cần! Tôi tự đi!"-Cô cự tuyệt, cô không thích người đàn ông nào khác chạm vào mình. Trừ anh!
Cô dựa theo tiếng bước chân của họ mà đi theo.
Trong lòng thầm tính cách nào để giúp anh và cô cùng thoát được. Vừa nghĩ vừa đi thì nghe tên áo đen lên tiếng "Tới rồi!"
Tên áo đen kia mở bịt mắt cho cô. Sau đó cũng cởi trói tay cho cô. Cô xoa xoa mắt có chút đau nhứt. Quan xét xung quanh, đây đúng là bờ biển.
Đến khi nhìn thứ trước mắt cô như bị hút hết khí lực, vô thức ngồi thụp xuống nền cát. Lấy tay che miệng, nước mắt cũng vì thế mà lăn dài hai trên má.