Siêu Cấp Tiên Y

Chương 570: Liên tục bố trận, thật quá ngưu bức!

Mặc kệ là bên trong pháp trận phòng ngự này thủ hộ là cấm chế hay tiên khí cao phẩm, những trưởng lão có mặt đã không còn hứng thú. Dù sao pháp trận phòng ngự này cũng không dễ phá như vậy, dù tập trung lực lượng của mọi người nơi này, cũng chưa chắc có thể phá được nó. Nếu không chú ý, thậm chí đem cả tính mạng mọi người bỏ đi vào. Bảo bối mặc dù tốt, nhưng cũng phải còn mạng để hưởng dụng chứ? Nếu như vì một kiện bảo bối mà đánh mất tính mạng, không phải trở thành cái giá treo áo cho người sao? Cũng quá mất mặt đi nha! Chính bởi vì có ý nghĩ này, những trưởng lão cũng không tiếp tục muốn ở lại đây, đều dự định rời đi. Tục ngữ nói thật tốt, mắt không thấy tâm không phiền. Bất quá Trương Văn Trọng cũng không vội vã, hắn híp mắt lại suy nghĩ, nhìn thẳng vào tám mươi mốt pho tượng tạo thành pháp trận. Tôn Đình Quân nhìn thấy vẻ dị thường của hắn, vội vã tiến tới, nhỏ giọng dò hỏi: "Làm sao vậy, Trương tiên sinh, anh đang suy nghĩ chuyện gì?"

Trương Văn Trọng đem vấn đề hắn vừa suy nghĩ nói ra: "Tu vi hai yêu quái rất cao, nhưng với thực lực của bọn hắn muốn xông vào pháp trận phòng ngự này cũng tuyệt không khả năng. Nếu bọn hắn dám đến đây cởi ra cấm chế, chỉ sợ đã nắm giữ một loại phương pháp phá cấm chế mà không kinh động pháp trận. Tuy rằng hiện tại hai yêu quái đã bị mất mạng, nhưng chúng ta cũng không biết, còn có yêu ma khác cũng nắm giữ loại phương pháp này hay không. Nếu như sau này có yêu ma khác lẻn vào nơi đây, giải khai cấm chế, thật không biết sẽ có tình huống thế nào phát sinh..."

Cũng không biết vì sao, trong tiềm thức của hắn luôn luôn đem việc cấm chế trong pháp trận này có liên quan tới việc yêu ma trong Hỗn Độn Tu La Giới có ý đồ trở về nhân gian. Nếu như thực sự là như vậy, cấm chế này vô luận thế nào cũng không thể để yêu ma cởi ra!

Tôn Đình Quân tuy rằng cũng không biết ý đồ của yêu ma trong Hỗn Độn Tu La Giới, nhưng cũng lo lắng nếu cấm chế bị yêu ma giải khai sẽ mang đến tai nạn lớn gì cho tu chân giới! Nhìn theo pháp trận phòng ngự cường đại thế này, là có thể biết được cấm chế phong ấn thứ gì, nếu không quá trọng yếu, thì không đến nỗi mạnh mẽ như thế. Vì vậy đám người Tôn Đình Quân nhíu mày, cau chặt mày nói: "Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ chúng ta đều phải phái người canh giữ tại Vân Thai thị suốt hai mươi bốn tiếng đồng hồ sao? Nếu kẻ tới có tu vi như hai yêu quái, dù có phái người lưu thủ, chỉ sợ cũng không có tác dụng gì đi?"

"Ân..." Trương Văn Trọng gật đầu, đối với lời nói của đám người Tôn Đình Quân rất tán thành. Sau một lát trầm ngâm, cuối cùng ánh mắt hắn sáng lên, có một chủ ý: "Nếu những yêu quái đã nắm giữ phương pháp không kinh động pháp trận lẻn vào phá cấm chế, ta sẽ ở ngay trên pháp trận này, lại bố trí thêm pháp trận! Ta cũng không tin, bọn chúng có thể phá giải được hết toàn bộ!"

"Đây quả thật là phương pháp giải quyết tốt." Tôn Đình Quân bọn họ nhìn nhau, cùng gật đầu nói. Theo bọn họ xem ra, biện pháp này của Trương Văn Trọng rất hữu dụng. Nếu như yêu ma đến cởi ra cấm chế, không biết bên trong đây có thêm mấy pháp trận, hạ tràng của bọn chúng, không thể nghi ngờ thật thê thảm! Trương Văn Trọng là một người nghĩ đến liền làm, cho nên hắn cũng không làm lỡ thời gian, lập tức triệu hóa Minh Xà cùng Hỗn Độn Lô trong Càn Khôn Hồ đi ra. Nhìn thấy hắn xuất ra chuẩn tiên khí Hỗn Độn Lô, chuẩn bị linh tài liệu cần thiết để bố trí pháp trận, những trưởng lão vốn đang dự định rời đi đều ngừng chân lại. Bọn họ đều muốn kiến thức hắn làm sao bố trí trận pháp, nói không chừng có thể nhìn ra được bí pháp do tiên nhân truyền thụ cho hắn. Đối với việc họ vây xem, hắn vẫn không hề cản trở. Bởi vì hắn tin tưởng, nếu như chỉ dựa vào đôi mắt, căn bản nhìn không ra có mánh khóe gì. Nếu mọi người đã muốn ở lại xem náo nhiệt, vậy cứ cho họ ở lại. Đợi lát nữa hắn còn có chuyện cần nhờ bọn họ hỗ trợ.

Dưới sự trợ giúp của Hỗn Độn Lô, Trương Văn Trọng rất nhanh đã luyện chế xong linh tài liệu dùng bố trí trận pháp. Dưới thần thức cùng linh lực của hắn khống chế, linh dịch bốc ra từ bên trong Hỗn Độn Lô, trong thế giới thần bí dưới mặt đất, hắn liên tục bố trí ra năm pháp trận.

Mỗi khi hắn thành công cấu trúc ra một pháp trận, những người vây xem sẽ vang lên một mảnh kinh hô: "Pháp trận này là Ngũ Hành Phệ Hồn trận? ta đã từng nhìn thấy trong một quyển sách cổ không được đầy đủ, có người nói nó có thể phát động ngũ hành lực khắc địch! Thế nhưng...pháp trận này không phải đã sớm thất truyền rồi sao? Trương tiên sinh học được từ nơi nào? A, ta đã biết, pháp trận này nhất định do lão sư tiên nhân của hắn truyền thụ!"

"Kim Tỏa Thất Sát trận! Đây là Kim Tỏa Thất Sát trận! Không nghĩ tới hôm nay còn có thể nhìn thấy pháp trận đã thất truyền này, mở rộng tầm mắt! Quả nhiên mở rộng tầm mắt!"

"Oa, đây là Cửu Huyền Hỗn Độn trận..."

"Bát Quái Thất Tinh trận..."

Liên tục bốn pháp trận đều đã sớm thất truyền, uy lực vô cùng cao minh. Mắt thấy hắn vẫn không hề ngừng lại, lại bắt đầu cấu trúc thêm trận pháp, những trưởng lão đều cố gắng nhìn kỹ hắn làm thế nào. Từng đạo linh dịch vàng kim từ trong Hỗn Độn Lô bốc lên, tay phải hắn vũ động, ngưng tụ thành hình một đại tự kim quang như rồng bay phượng múa. Mọi người tỉ mỉ nhìn lên, những chữ viết phiêu dật do linh dịch viết ra, không ngờ chính là nội dung của Đạo Đức Kinh của Lão Tử. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Trà Truyện chấm cơm.

"Lão Tử Ngũ Thiên trận!" Lục Hòe bọn họ từng kiến thức pháp trận này lúc tiêu diệt Phù Bảo Tông, không khỏi kinh hô lên: "Pháp trận này là Lão Tử Ngũ Thiên trận!"

Ngày trước khi sử dụng Lão Tử Ngũ Thiên trận tại Phù Bảo Tông, hắn chỉ cấp tốc mà làm. Thế nhưng hiện tại, hắn có đủ chuẩn bị nguyên vẹn, mới bắt đầu cấu trúc trận. Bởi vậy cũng đều là Lão Tử Ngũ Thiên trận, nhưng uy lực vượt xa uy lực lúc ở Phù Bảo Tông rất nhiều. Cảm thụ được cỗ linh khí trong trận pháp phóng xuất ra, những trưởng lão không khỏi liên tục lui về phía sau, không dám ngạnh kháng. Không ít người đều nghĩ trong đầu: "Lão Tử Ngũ Thiên trận chỉ ở trong tay Trương tiên sinh mới phát huy ra được uy lực khủng bố như vậy...Ai, Trương tiên sinh lĩnh ngộ "Đạo" thật sâu, quả nhiên làm kẻ khác ước ao đố kỵ."

Sau khi cấu trúc xong Lão Tử Ngũ Thiên trận, hắn thu hồi Minh Xà và Hỗn Độn Lô về Càn Khôn Hồ, từ từ hộc ra một hơi, điều dưỡng linh lực, mới vung lên hai tay quát: "Ẩn!" Nương theo tiếng quát của hắn, năm pháp trận khiến cho các trưởng lão sợ hãi than không ngớt lập tức ẩn giấu xuống nền đất, cũng không còn nhìn ra hình bóng. Trừ phi người tới có thần thức không kém gì hắn, bằng không tuyệt không khả năng nhận ra nơi này có pháp trận uy lực bất phàm. Nếu như thật có đồng bọn của hai yêu quái tiềm nhập nơi này, dưới tình huống không kịp đề phòng gặp phải năm pháp trận, dù may mắn không chết, chỉ sợ cũng phải bị trọng thương!

Thấy hắn đã hoàn thành cấu trúc trận pháp, những trưởng lão tràn ngập khiếp sợ mới hồi phục tinh thần, vây quanh bốn phía, ồn ào tán thưởng, vỗ mông ngựa: "Một hơi bố trí năm pháp trận, thật quá ngưu bức!"

"Tạo nghệ của Trương tiên sinh về trận pháp, quả nhiên làm kẻ khác sợ hãi."

"Tệ phái cũng được nghe tiếng về pháp trận, nhưng so sánh với Trương tiên sinh, dù là thủ đoạn bố trận, hay cấp bậc, đều khó thể với tới. Bội phục, thật sự bội phục!"

"Không nghĩ tới Trương tiên sinh ngoại trừ luyện đan, luyện khí còn tinh thông trận pháp...Xem ra Trương tiên sinh đúng là toàn tài!"

Lời khen tặng của mọi người hắn cũng không để ý, chỉ mỉm cười nói: "Chuyện nơi đây đã xong, có gì nói, chúng ta trở lại mặt đất đã. Dù sao ai cũng không biết dưới này còn cơ quan bẫy rập nữa hay không."

Sau khi kiến thức qua sự đáng sợ của pháp trận phòng ngự, các trưởng lão cũng ôm một tia sợ hãi, lúc này nghe hắn nói, liền gật đầu: "Không sai, không sai, chúng ta mau nhanh rời khỏi đây thôi."

Một đám người niệm tụng chú ngữ, hoặc xuất ra pháp bảo phi hành, từ dưới thế giới trong lòng đất bay ngược trở lên mặt đất. Sau khi giảng thuật cho mọi người nghe sơ qua chuyện bên dưới, hắn lại thi triển thổ hệ đạo pháp, để đường hầm tự động khép kín lại, tránh khỏi ngày sau bị người thường nhìn thấy rơi vào trong đó, tổn thương tính mạng.

Trưởng lão các tông phái lúc này cũng bước tới gặp hắn chào từ biệt. Chuyện nơi đây nếu đã chấm dứt, bọn họ cũng phải chạy về tông phái. Tuy rằng lần này không có được Cửu Phẩm Tam Liên Đan, nhưng cũng không đi một chuyến tay không. Điều khác không nói, Phong Sơn phái đưa ra đan dược tứ, ngũ phẩm cảm tạ họ đến tương trợ, cũng đủ làm họ vui vẻ ra mặt, than thở chuyến đi lần này quả nhiên không tệ.