Chương 69: Nổi tiếng
Bọn nhân viên Ngân Phong luống cuống tay chân, ba chân bốn cẳng khiêng Lâm Quốc Bằng đi cấp cứu. Đoạn nhạc đệm nho nhỏ này không làm người ta chú ý lắm. Mà Trần Húc thấy người Ngân Phong đi hết nên hắn nghênh ngang chiếm luôn gian hàng thuê cả triệu của người ta, à, nói đúng ra là hắn quảng cáo game Kim Dung truyền kỳ - Tái tục tiền duyên của bọn hắn ở trong này.
Lần này Ngân Phong "bắt gà không được mà còn mất nắm gạo", "may áo cưới cho người". Đám súc vật Đại học Tổng Hợp rất biết cách "phối hợp", nhanh chóng cài đặt Kim Dung truyền kỳ - Tái tục tiền duyên của bọn hắn lên tất cả laptop của Ngân Phong để lại, sau đó đám khách tham quan gào lên:
-Đừng giành chứ, tui tới trước mà!
Thế là, trong nháy mắt, mấy chục cái laptop của Ngân Phong bị người ta chiếm hết.
Hưng phấn nhất ở đây không phải là đám sinh viên Đại học Tổng Hợp mà là đám phóng viên, trước tiên họ copy một bản game để dành về nhà chơi, rồi bắt đầu lôi kéo phỏng vấn đám Trần Húc tới tấp. Mic và bút ghi âm dày đặt trước mặt Cao Hiểu Tiết và Trần Húc, khí thế này không thua gì các ngôi sao!
Còn người buồn bực nhất chính là nhân viên của các công ty game, vất vả chuẩn bị cho triển lãm cuối cùng lại "may áo cưới cho người". Lần triển lãm này vốn là cơ hội để các công ty game "khoe khoang" sản phẩm của mình, ai ngờ cái game Kim Dung truyền kỳ - Tái tục tiền duyên chết tiệt do một đám nghiệp dư chết tiệt này lại giành hết hào quang.
Nếu chỉ là game thì cũng thôi, tuy game này có "lực áp quần hùng" nhưng chưa chắc gì gây được tiếng vang lớn như bây giờ. Hơn nữa, cuộc triển lãm này không phải do một công ty mở ra mà do nhiều công ty hợp lại, nếu có công ty nào khác thu hút ánh mắt như bây giờ thì chắc chắn công ty đó sẽ gặp xui xẻo, bị các công ty còn lại "oánh hội đồng"!
Nhưng tình hình hôm nay lại rất khác biệt!
Đầu tiên, đám Trần Húc chỉ là một đám sinh viên, game được phát hành hoàn toàn miễn phí, đám sinh viên này cũng thật đáng thương, ngay cả server của riêng mình cũng không có! Điều này tạo cơ hội cho các trang web lớn, tất nhiên các phóng viên sẽ ra sức đào bới tin tức vì bản thân game này quá tốt, mà quá trình làm game cũng quá ly kỳ.
Mặt khác, các công ty bị "đè" nhưng không dám "ho", vì lúc này khách khứa quá nhiều lại quá nhiệt tình, nếu lúc này dám "ho" một tiếng thì chắc chắn sẽ bị chụp mũ "Chèn ép người mới" như đám Ngân Phong!
Quan trọng nhất là sau lưng đám sinh viên này có Boss cuối trên Trà Truyện - Đại thần SM.MH! Một tồn tại kinh khủng như thế thì hầu như không có công ty game nào dám trêu chọc. Có trời mới biết khi SM.MH tức giận thì sẽ sinh ra hậu quả gì? Và cũng chỉ có trời mới biết vì sao SM.MH lại giúp đỡ đám sinh viên nghèo kiết này? Chỉ vì khó chịu với cách làm của Ngân Phong và Imagine hay còn nguyên nhân nào khác? Những vấn đề này gợi sự hứng thú của đám phóng viên, họ rất hy vọng biết được tin tức này.
Cao Hiểu Tiết trả lời:
-Em cũng không biết tại sao! Lúc Imagine chèn ép thì bọn em đã tính buông tay. Đêm đó, em không ngủ được, lên sân thượng suy nghĩ.
Nàng nhẹ nhàng liếc Trần Húc một cái, rồi nói tiếp:
-Đúng lúc đó thì có một cuộc điện thoại thần bí gọi tới, hắn nói hắn là bạn thân của anh trai em và hắn sẽ giúp đỡ bọn em, hắn sẽ cho bọn em một tháng để hoàn thành giấc mộng của mình... Cuối cùng, hắn nói cho em biết, hắn là SM.MH!
Nghe xong đám phóng viên phấn khởi như gà chọi "SM.MH là bạn thân của anh trai cô bé này?"
Thế là bắt đầu hỏi tiếp:
-Vậy xin hỏi anh trai của bạn bây giờ đang ở đâu?
Trên mặt Cao Hiểu Tiết hiện ra vẻ bi thương, nàng ngước nhìn lên trời nói:
-Mấy năm trước anh ấy đã qua đời do tai nạn giao thông!
Các phóng viên im lặng, có người liên tưởng "Chắc SM.MH chỉ tìm cái cớ để giúp bọn họ thôi?", có người nhờ người điều tra tư liệu về anh trai của Cao Hiểu Tiết. Kết quả điều tra được thì đó chỉ là một thiếu niên rất bình thường, căn bản là không có chút xíu nào dính dáng tới SM.MH đang nổi tiếng toàn thế giới!
Mọi người thấy cô bé Giang Nam tinh xảo này yên lặng đứng trên đài, vẻ mặt thương cảm, phiền muộn.
Nàng đang nhớ tới lúc còn thơ:
-Lúc nhỏ mình cũng rất điên, cha mẹ đều nói mình là 'trai nhầm xác gái' hoặc là 'con bé điên'. Dùng nguyên văn của cha là: tưởng đâu sinh được một cô bé có thể làm điểm tâm cho chúng ta, ai ngờ lại sinh ra một con khỉ con!
-Từ nhỏ đã là cái đuôi của anh Hai, chuyện leo trèo, trộm cắp làm cũng không ít. Tuy đến khi trưởng thành có thu liễm bớt nhưng vẫn làm cái đuôi của anh Hai. Còn anh Hai bất lương thì chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề khi dẫn theo em gái lớn đi theo mình, hễ chuyện gì hắn thích thì cứ việc làm, cứ việc 'bồi dưỡng' sở thích của mình theo ý hắn. Ví dụ như bóng đá, tiểu thuyết võ hiệp, mê game,...
-Lúc các cô gái khác say mê Hoàn Châu Cách Cách, còn mình thì lăn lộn với tiểu thuyết của Kim Dung, sau đó còn thảo luận với anh Hai về các tình tiết, nhân vật, phục bút,...
-Còn game nữa, ngoài Kiếm Tiên thì mình thích nhất Kim Dung truyền kỳ. Còn nhớ rõ, lúc đó vì tìm kiếm Động Kim Xà mà mình đạp bằng toàn bộ Hoa Sơn, vì muốn hạ Kim Hoa Bà Bà mà liều mạng luyện công,...
-Sau khi "phá đảo" Kim Dung truyền kỳ thì lại sinh ra vài phần tiếc nuối. Game này có quá ít nhiệm vụ, vì nó chỉ sử dụng một vài tình tiết trong tiểu thuyết của Kim Dung mà thôi. Lúc đó hai anh em đã thảo luận, nếu mình có thể làm game thì kịch bản của nó sẽ thế nào? Thế là cặp anh em "ngưu tầm ngưu, mã tầm mã" này thống nhất mục tiêu rồi cố gắng. Nhưng chỉ được vài ngày thì anh Hai ra đi mãi mãi... Vì một chiếc xe tải... Ngay tại một cái ngã tư...
-Năm đó mình mới lên Trung học... Bây giờ hoàn thành game này là hoàn thành giấc mộng của mình, cũng là quà tặng cho anh Hai trên thiên đàn. Game này là của anh em chúng ta đó! Anh Hai, anh ở trên đó có thấy được không?
Giờ phút này, Cao Hiểu Tiết cảm thấy xung quanh tĩnh lặng, tuy rằng đám người kia vẫn ồn ào nhưng trong lòng nàng lại thấy im lặng.
Mình đã thành công, game được rất nhiều người ủng hộ, công sức cố gắng của mình trong suốt 3 năm đã được đón nhận nhiệt tình, không hề uổng phí. Quan trọng hơn là trong một tháng này mình đã có thêm nhiều người bạn, một đám bạn có thể tụ tập với nhau để cùng hoàn thành một giấc mộng.
Nàng thấy phóng viên vây quanh Trần Húc, tên này đầu óc thật là... Dám tưởng tượng ra mình muốn nhảy lầu! Hắn thật là ngốc nhưng cũng thật là đáng yêu! Còn Trạm Tinh đang đứng bên cạnh mình chỉ im lặng mỉm cười nữa, tuy mình và cô ấy mới quen biết được 2 tháng nhưng cả hai đều xem nhau chi chị em thân thiết.
Khẽ thở dài, chớp mắt mà đã 3 năm, có một số việc đã có thể buông xuống rồi...
***
-"Kim Dung truyền kỳ - Tái tục tiền duyên" - Game mang nhiều sắc thái truyền kỳ nhất trong lịch sử ngành game!
-Game trong nước nhưng đứng ở đỉnh cao do được Đại thần SM.MH ra tay giúp đỡ!
-Hình ảnh hoa mỹ, nhân vật quen thuộc, các bạn sẽ có cơ hội thể nghiệm lại sự cảm động của năm xưa!
-Một cô gái bình thường nhưng đã đi vào thần thoại của ngành game!
...
Không ngoài dự đoán, ngày hôm sau, các tờ báo lớn đều tràn ngập từ ngữ ca ngợi game của một nhóm sinh viên, điều này đã kích thích người ta đua nhau download. Sau khi mở game lên, người chơi choáng ngợp, mang theo lòng nghi ngờ, không tin rằng game này do một đám sinh viên làm ra được! Ngoài phần hình ảnh có dính dáng đến SM.MH thì phần nội dung quá xuất sắc, làm cho fan của Kim Dung cứ cắm đầu vào chơi... Về phần hình ảnh của game khỏi chê, nhân vật đã tiếp cận hoàn mỹ, làm người chơi có cảm giác những nhân vật này rất giống với các nhân vật của Kim Dung trong tưởng tượng của mình.
Tất nhiên, Đại thần SM.MH đã đốt cháy các tờ báo lớn, hiện giờ ai cũng gọi hắn là "Vị Thần giấu mặt trên Trà Truyện". Tìm bất cứ lập trình viên nào hỏi thì hắn sẽ nói cho bạn biết: những ngành con trong nghề này khác nhau rất xa. Cho dù là [email protected] Niko có kiến thức về phần cứng lẫn phần mềm máy tính làm người ta phải sợ hãi, nhưng SM.MH còn cao hơn hắn, vậy mà còn có thể viết ra phần mềm tạo game thế này... Ài..., cũng may là cái phần mềm đó chỉ cho xài một tháng, chứ nếu nó truyền ra ngoài thì... Không ai dám mở công ty game nữa!!! Game của người chơi làm ra mà ăn đứt game tâm huyết của công ty thì không phải là chặt đứt nguồn sống của người ta sao?
Vì thế các công ty game vừa kính sợ, vừa cảm kích SM.MH. Phần kính sợ thì không cần phải nói, còn cảm kích là vì hắn chỉ cho "mượn" một tháng, nếu không thì chắc chắn họ phải đóng cửa công ty!
Các ngành khác thì không dám "ho" cái gì, vì chỉ có trời mới biết vị đại gia này còn "sở trường" gì nữa không?
Rất nhiều có tâm tìm kiếm SM.MH thì cho rằng: SM.MH có thể là một tổ chức chứ không phải là một người. Vì qua nghiên cứu, phân tích của các chuyên gia thì thấy mô hình các nhân vật, phong cảnh,... xinh đẹp này có phong cách khác nhau rất xa. Tất nhiên không thể loại trừ khả năng một người mà tinh thông nhiều phong cách vẽ, nhưng khả năng này không cao.
Không ít người có chủ ý với cái phần mềm này.
Công ty xx tự nguyện đóng góp 100 cái máy tính có cấu hình cực cao cho CLB Sinh viên yêu máy tính nhưng họ lấy những cái máy cũ đem về.
Mà công ty này là một công ty chuyên sản xuất... túi xách! Có điều, 100 cái máy tính cao cấp thì không phải là đồ giả. Thật ra công ty này được các đại gia ngành game hợp tác với nhau để thành lập, họ muốn khôi phục ổ cứng để tìm kiếm dấu vết phần mềm của SM.MH, nhưng đáng tiếc, không biết SM.MH dùng cách thức gì mà không thể tìm được cái quái gì cả, mặc dù trong history có ghi lại phần mềm này từng được cài đặt trên máy!
Cuối cùng, các công ty game đành phải buông tha cho việc tìm kiếm phần mềm đó, trong lòng họ vừa kính lại vừa sợ vì kỹ thuật cao siêu của SM.MH...