Buồi chiều, đa phần mọi người đều đã thi đấu xong, chỉ còn Bùi Đông Lai mà thôi, tất cả mọi người đều chờ Ratatosk đọc kết quả.
Mặc dù ánh mặt chời có chút chói mắt, nhưng mà khi Bùi Đông Lai tiến vào rừng tùng được 30s thì vẻ mặt Ratatosk rất phấn khích.
Vừa bắt đầu, mắt Ratatosk trợn to, vẻ mặt biến sắc, sau đó miệng khẽ nhếch, khóe miệng run rẩy.
Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Sao giáo quan lại có phản ứng như vậy.
Thấy biểu hiện khác thường của Ratatosk, mọi người xung quanh đều tỏ ra nghi hoặc.
……..
- Câm miệng!
Sau khi nghe tin từ một tay súng bắn tỉa, vẻ mặt của Merce tỏ ra âm lãnh, con người tràn ngập sự tức giận, hắn đã phá lệ chiếu cố Bùi Đông Lai, để cho hắn biết Dong Binh không phải là loại giá áo túi cơm, nhưng mà hiện giờ Bùi Đông Lai không nể nang gì cả đi lại thoải mái như chốn không người, rồi làm thịt mấy tên Dong Binh.
Điều này có thể làm cho hắn không tức giận sao?
Một lát sau, Merce bình tâm trở lại, ngữ khí âm trầm nói:
- Trước trận đấu ta đã nói qua với các ngươi, tên kia từng mang theo một đám ô hợp tiêu diệt Dong Binh đoàn Seberia cho nên hắn chính là đối tượng của chúng ta trong lần này, ta muốn các người phải dồn hết toàn lực, không được lơ là, biến đây là một trận chiến thực sự.
- Thông qua trận đấu vưa rồi, các ngươi hẵn đã thừa nhận, là hắn có thể một mình tác chiến không ngán ai. Lát nữa, ta mong mọi người lấy lại tinh thần, đem trận đấu này thành trận chiến sinh tử, đem đạn cao su thành viên đạn chân chính! Nhớ kỹ chỉ cần trúng 1 viên đạn thì coi như hắn đã chết!
Phải thừa nhận là Dong Binh Vương đứng đầu, bản thân Merce có năng lực tác chiến cường hãn, mà còn có khả năng dùng lời nói làm tăng khí thế, sau đó mới an bài:
- Phía trước may mắn mà vẫn còn rào cản, toàn bộ những người còn lại ở tuyến phòng thủ thứ 3 liền bắt đầu bao vây hắn, nhớ trong lúc chiến đấu hãy chiếu cố cho nhau, nếu thấy kẻ địch thì phải bắn chết nghe rõ không?
- Rõ!
- Giết hắn!
Merce hét lên một tiếng, sau đó cúp máy, rồi nói với 4 gã Dong Binh Vương khác:
- 4 vị đứng chéo ở đây, tôi phụ trách chắn nơi đường ra.
Nói xong Merce mở ba lô lấy một khẩu súng bắn tỉa ra, động tác ráp súng thuần thục, lúc trước hắn không nghĩ là mình phải ra tay.
Không tiêng gì Merce mà 4 tên kia cũng nghĩ vậy.
Bất quá.
Giờ phút này khi nghe Bùi Đông Lai kiêu ngạo đột kích làm bọn hắn dựng cả tóc, không nói hai liền cầm súng tìm những địa điểm có thể bắn tỉa được, tiến hành bắn lén Bùi Đông Lai.
….
Trong rừng, Bùi Đông Lai chạy như điên, đột nhiên dừng bước rồi quỳ rạp xuống đất, áp tai vào đất để lắng nghe những tiếng động ở xung quanh.
Hắn nghe được tiếng bước chân từ bốn phương tám hướng, mặc dù rất nhỏ nhưng vẫn nghe được.
Hắn biết mình đã bị hơn 100 tên Dong Binh tinh nhuệ bao vây, nên hắn sẽ chọn ẩn nấp, mà không công phá nữa, lúc này hắn bắt đầu ngụy trang, lợi dụng cành cây, lá cây bên đường tạo thành một cái nón, dồng thời đem cỏ dại quấn lên cây súng của mình.
Ngụy trang xong, hắn chạy như điên về trước hơn 10m, mỗi một bước đều dùng sức in lại dấu chân trên mặt đất, sau đó hắn nhẹ nhàng trở lại con đường cũ, tìm một chỗ để ẩn nấp vào.
Nhưng lần này hắn không lưu lại dấu chân nào.
Làm xong mọi việc, hắn như khỉ vậy, vội leo lên một đại thụ có cành là sum xuê rồi giấu mình trong đó.
4" sau, một đám Dong Binh từ bốn phương tám hướng vọt tới.
Thông qua khe hở, Bùi Đông Lai chứng kiến thấy đám Dong binh như đang đánh một trận sinh tử vậy, vẻ mặt đề phòng, mỗi bước đi đều vô cùng thận trọng.
Thấy một màn như vậy, Bùi Đông Lai không khỏi thừa nhận, đám Dong Binh này rất có nhiều kinh nghiệm chiến trận.
Dần dần, có gần 30 tên Dong Binh từ phía Tây Bắc đi tới cây đại thụ, nơi Bùi Đông Lai đang ẩn nấp.
Hắn có thể cam đoan là chỉ trong một thời gian ngắn dọn dẹp hết đống này, nhưng hắn không làm vậy, bởi vì nếu hắn nổ súng với đám này thì mấy tên kia vọt tới, điều này sẽ làm cho khả năng trốn thoát của hắn thấp đi hơn nữa còn tốn thời gian nữa.
Nếu không phải bất đắc dĩ hắn sẽ không nổ súng.
30m
20m.
10m.
Bùi Đông Li ngừng thở tay nắm chặt súng, trong đầu đầu có ý tưởng phá vòng vây.
- Dấu chân từ nơi này biến mất, chắc hắn đang núp ở gần đây, mọi người lục soát cẩn thận!
Sau đó, vẻ mặt 6 gã Dong Binh cảnh giác đi lại dưới cây đại thụ, đột nhiên phía trước truyền đến một tiếng động.
Ngạc nhiên khi nghe đồng bạn kêu gọi, 6 gã Dong Binh vội bước đến.
Mát thấy cái bẫy mình gài đã thành công, Bùi Đông Lai yên lặng bò xuống rồi bước nhẹ về phía trước.
- Báo cáo đội trưởng chúng tôi thấy dấu chân của đối phương biến mất ở bán kính 300m, vẫn đang tìm kiếm nhưng không thấy địch nhân.
30s sau, một gã Dong Binh tỏ ra ngưng trọng báo cáo:
- Tôi nghi ngờ dấu chân đó là do hắn để lại gạt chúng ta, có thể hắn đột kích ở con đường khác rồi.
- Các tay súng bắn tỉa xung quanh, có phát hiện được địch nhân không?
Nghe thuộc hạ báo cáo, Merce trầm giọng hỏi.
- Không thấy.
Cùng một lúc, 10 mười tay súng bắn tỉa đều cho ra một đáp án giống nhau.
- Phòng tuyến phía sau phải đề cao cảnh giác, không được để cho đối phương trốn thoát.
Sau đó Merce tiếp tục truyền lệnh:
- Phía trước và ở giữa nghe lệnh cùng phía sau áp dụng chiến thuật tiền hậu giáp kích, khi thấy địch nhân xuất hiện, phải trong thời gian ngắn nhất mà hạ được địch nhân.
- Vâng.
- Vâng.
2 gã Dong Binh liền lên tiếng.
Cùng lúc đó, cách tên Dong Binh kia khoảng 10m, Bùi Đông Lai nấp vào trong một bụi cỏ, xuyên qua khe hở thấy được tên Dong Binh kia.
Bùi Đông Lai tập trung, vãnh tai, cẩn thận nghe, xác định phía trước không có tiếng hít thở cũng như tiếng tim đập, hắn cẩn thận di chuyển, lợi dụng bụi cỏ ẩn nấp để tiến về phía trước.
1s, 2s… rồi 10s trôi qua, Bùi Đông Lai không gặp rắc rối gì khi xuyên qua bụi cỏ, thành công trốn khỏi tầm nhìn của hơn 20 tên Dong Binh, thành công đột phá phòng tuyến phía sau.
Xác định rời xa phòng tuyến phía sau, Bùi Đong Lai giơ cổ tay lên.
Trên tay hắn không phải là chiếc đồng hồ Patek Philippe mà là một chiếc đồng hồ điện tử không rõ hình dáng.
Mắt thấy trận đấu đã trôi qua 6-7" thời gian, Bùi Đông Lai không dám mạo hiểm vì hắn biết đám này tuy nhiều nhưng không phải phòng tuyến cuối cùng.
Bởi vì nói chung, phòng tuyến cuối cùng thường là các tay súng bắn tỉa
Láy lại tinh thần, Bùi Đông Lai giả tưởng nếu mình là một trong những tay súng bắn tỉa thì sẽ ẩn nấp ở đâu để bắn lén.
Rất nhanh, Bùi Đông lai đã xác định địa diểm của năm tên bắn lén, sau đó kiên nhẫn núp trong bụi cỏ, rồi quan sát xung quanh.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua nhưng Bùi Đông Lai không có vẻ gì lo lắng hay sợ hãi, mà vẫn bình tĩnh như thường.
Một lúc sau, Bùi Đông Lai từ từ đi ra.
Vào phút thứ 9, Bùi Đông Lai từ nơi ẩn nắp đi về phía trước 300m rồi dừng lại.
Trong bụi có, Bùi Đông Lai quỳ một chân xuống đất, cầm súng lên, họng súng nhắm về phía một tên Dong Binh Vương đang ở chỗ bắn lén rồi bóp cò.
"Pằng"
"Cong"
2 tiếng vang lên, một viên đạn cao su bắn trúng tên Dong Binh Vương đứng thứ 5, hắn lộn một vòng trên không, rồi mới lưu luyến đáp xuống đất.
"Pằng"
"Cong"
Sau đó, không đợi tên Dong Binh Vương kia lấy lại tinh thần, Bùi Đông Lai lại bắn vào tên Dong Binh Vương đứng thứ 3.
Xử lý xong 2 tên, Bùi Đông Lai lăn vài vòng,sau đó cả người giống như một con rắn ánh nhìn chằm chằm về phía Merce, mặc dù hắn không phát hiện được bóng dáng của Merce nhưng mà hắn biết ở đó có một tay súng bắn tỉa.
Vì vinh quang, hắn phải bảo đảm mình không có một sơ sót nào.