Siêu Cấp Cường Giả

Chương 610: Xuất ngoại(2)

Gần 12h đêm, thân là người phụ trách phân minh liên minh Hoa Hạ tại Tokyo thì Tịch Vĩnh Phong cùng với những thành viên của tập đoàn Tam Lăng, trong đó có một người gọi là Nham Kỳ Hữu đứng ở sân bay, đợi chuyến bay của Tịch Hồ đến.

12h đêm, chuyến bay từ Yên Kinh đã đáp xuống sân bay Tokyo.

Khoang máy bay mở ra, Tịch Hồ đi xuống trước. Mà đám người Tịch Vĩnh Phong thấy máy bay hạ cánh thì vội bước lên chào hỏi.

- Tịch thiếu gia tôn quý, hoan nghênh đến Tokyo, tin tưởng ngài sẽ yêu thích thành phố xinh đẹp này.

Thái độ của Nham Kỳ Hữu vô cùng tôn tính.

Bởi vì luận về thực lực thì liên minh Hoa Hạ bỏ xa tập đoàn Tam Lăng 3 con phố, căn bản không phải cùng một cấp bậc, mà mặc dù Tịch Hồ còn trẻ nhưng mà lại có thể đại biểu cho liên minh Hoa Hạ đến đây đàm phán, điều này đủ nói lên địa vị của Tịch Hồ trong liên minh Hoa Hạ, vì muốn sau này hợp tác giữa 2 bên sẽ càng trở nên thuận lợi nên hắn phải tỏ ra tôn kính.

- Thật xin lỗi, muộn như vậy còn muốn phiền toái Nham Kỳ tiên sinh.

Tịch Hồ lại tỏ ra khách khí, trả lời.

- Tịch thiếu gia quá khách khí, đây là chuyện mà tôi phải làm.

Nham Kỳ Hữu cười cười, cũng không có hỏi Tịch Hồ vì sao muộn như vậy mới đến.

- Nham Kỳ tiên sinh, thời gian không còn sớm nữa, tôi muốn cùng mọi người về khách sạn nghỉ ngơi trước.

Bởi vì biết được dụng ý của Bùi Đông Lai, nên sau khi hàn huyên vài câu thì Tịch Hồ chuẩn bị kết thúc cuộc nói chuyện:

- Còn về phần lộ trình cùng an bài thì tôi đã nói toàn bộ cho Nham Kỳ Xuyên lão tiên sinh, ngày mai tôi sẽ đến thị sát tại phân bộ liên minh Hoa Hạ ở Tokyo, buổi tối cùng Nham Kỳ Xuyên lão tiên sinh cùng đi ăn tối, nói chuyện hợp tác giữa 2 bên, đến lúc đó hy vọng có thể thấy được Nham Kỳ tiên sinh, để cho tôi dựa theo nghĩ lễ TQ mà mời Nham Kỳ tiên sinh 2 chén rượu, nếu không thì tôi sẽ cảm thấy bất an.

- Ha ha... Tịch thiếu gia thật sự là quá khách khí.

Nham Kỳ Hữu cười nói:

- 2 ngày này, quan hệ giữa 2 nước chúng ta có chút khẩn trương, vì tránh để xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì tôi sẽ hộ tống Tịch thiếu gia đến khách sạn.

- Được.

Đối với đề nghị của Nham Kỳ Hữu thì Tịch Hồ cũng không có từ chối mà là gật đầu, sau đó nhìn sang Tịch Vĩnh Phong, vẻ mặt tôn kính nói:

- Chú Vĩnh Phong, khổ cực cho chú rồi. Bạn đang xem tại Trà Truyện - www.Trà Truyện

- Tiểu tử cậu…

Tịch Vĩnh Phong là một trong những thành viên trung tâm của Tịch gia, cũng là chú ruột của Tịch Hồ, đã thấy Tịch Hồ lớn lên từ nhỏ, lúc này thấy Tịch Hồ khách khí thì hắn cười rồi vỗ vào bả vai Tịch Hồ, sau đó mang theo Tịch Hồ đến một chiếc xe đã chuẩn bị.

Đoàn người Nham Kỳ Hữu tránh ra, đưa mắt nhìn Tịch Hồ lên xe, ánh mắt của Nham Kỳ Hữu đều liếc qua mỗi thành viên của liên minh Hoa Hạ, rồi so sánh với thành viên đã lấy được trong danh sách, phát hiện không có gì khác nhau.

Rất nhanh, Tịch Hồ cùng Tịch Vĩnh Phong chui vào chiếc Rolls-Royce Phantom, mà Bùi Đông Lai cùng với những thành viên khác của liên minh Hoa Hạ thì đi vào một chiếc xe bus.

Mắt thấy mọi người lên xe, Nham Kỳ Hữu phất tay chào đoàn người Tịch Hồ, rồi sau đó đi lên chiếc Infiniti ở phía trước, phụ trách dẫn đường, ngoài ra ở phía sau còn có một chiếc xe của tập đoàn Tam Lăng.

Đưa mắt nhìn ô tô rời đi, Nham Kỳ Hữu lấy điện thoại ra, bấm số điện thoại của Nham Kỳ Xuyên rồi báo lại tình hình.

- Vẫn là Đông Lai hiểu chu đáo a, đám người này thật cảnh giác.

Nhớ lại cảnh Nham Kỳ Hữu quan sát người bên mình, thông qua kính chiếu hậu thấy được Nham Kỳ Hữu gọi điện thoại thì Tịch Hồ nhịn không được mà cảm thán nói.

Nghe được Tịch Hồ nói thế thì Tịch Vĩnh Phong do dự một chút, nói:

- Tiểu Hồ, tuy rằng dựa vào tổ huấn Tịch gia, chúng ta có nghĩa vụ giúp đỡ Bùi gia nhưng mà bây giờ chúng ta cứ như vậy mà giúp Bùi Đông Lai thì thật sự là quá phiêu lưu.

- Chú, tổ huấn không phải là bắ chúng ta có nhiệm vụ giúp đỡ Bùi gia, mà là bất cứ lúc nào Bùi gia cũng có thể sai khiến Tịch gia.

Đối mặt với lo lắng cùng nghi ngờ của Tịch Vĩnh Phong, Tịch Hồ đã khôi phục lại vài phần bản sắc của Tham Lang, vẻ mặt nghiêm túc nói:

- Còn nữa, không nói đến việc này, chỉ cần sự tình lần này có thể thành công thì chúng ta cũng thu được vô số ích lợi, đáng giá để chúng ta phải mạo hiểm.

- Chỉ mong là sẽ thuận lợi.

Tịch Vĩnh Phong thở dài, vẫn không yên lòng.

Tịch Hồ lại là không có nói cái gì nữa.

Trong chiếc xe bus ở phía sau, ánh mắ của Bùi Đông Lai nhìn ra ngoài cửa sổ, đây là lần đầu tiên hắn đến Tokyo nhưng mà cảnh sắc ở đây lại quen thuộc với hắn bởi vì Tiêu Phi không chỉ đến Tokyo 1 lần mà đối với Tokyo thì Tiêu Phi nắm rõ như lòng bàn tay.

Trong lòng hiện ra cảm giác quen thuộc, nghĩ đến kế hoạch của mình thì Bùi Đông Lai lại càng cảm thấy tự tin.



1 tiếng sau.

Trong một khu nhà giàu ở Tokyo, Ma Cốc Doanh, lão đại của Yakuza nhận được điện thoại của thuộc hạ, biết được tin đám người Tịch Hồ đến.

Sau khi nhận được điện thoại, Ma Cốc Doanh liền mặc áo ngủ lên, bưng một ly rượu rồi đi một mình ra ngoài ban công.

Thân là lão đại của Yakaza thì địa vị của hắn ở thế giới ngầm ở NB đứng thứ 2, chỉ đứng sau hội trưởng hội Tam Hợp là Đằng Xuyên Nguyên nhưng mà hắn không cam lòng, hắn muốn trở thành lão đại của thế giới ngầm trong NB.

Vì muốn thực hiện nguyện vọng này nên hắn đã âm thầm mưu đồ tư lâu, cũng đã có một kế hoạch để phá nát hội Tam Hợp nhưng mà hiện tại tình thế đối với Yakuza cực kỳ bất lợi!

Ở hắn xem ra, nếu như Bùi Đông Lai trở thành vật hy sinh trong chuyện lần này thì hội Tam Hợp sẽ thành công tiến vào TQ, như thế mối quan hệ giữa hội Tam Hợp và chính giới, quân đội sẽ càng trở nên chặt chẽ, sẽ được mọi người ủng hộ.

Nếu như vậy nguyện vọng của hắn sẽ không có khả năng thực hiện, hắn vĩnh viễn sẽ đứng sau Đằng Xuyên Nguyên.

Thậm chí, gia tộc Liễu Sinh, kẻ âm thầm ủng hộ Yakuza sẽ bỏ qua Yakuza mà chuyển sang hội Tam Hợp.

Đây là kết quả mà hắn không muốn nhìn thấy.

- Chủ nhân, ngài làm sao vậy?

Coi như lúc Ma Cốc Doanh đang cảm thấy đau đầu vì tình cảnh trước mắt thì một nữ nhân tên là Saori Hara từ từ đi từ trong phòng ngủ ra.

Mặc dù nàng là một diễn viên AV có tiếng trên toàn thế giới, nhưng mà khi thấy Ma Cốc Doanh thì nàng vẫn tỏ ra vô cùng tôn kính, hơn nữa còn mang theo vài phần sợ hãi.

Cho nên khi biết được Ma Cốc Doanh nhận xong một cuộc điện thoại mà mất đi hứng thú muốn Phét nàng thì nàng liền do dự, cuối cùng là vẫn lấy hết dũng khí, chủ động tìm Ma Cốc Doanh.

- Tới đây.

Bên tai vang lên giọng nói yếu ớt của em Saori Hara kia thì Ma Cốc Doanh cũng không quay đầu lại.

- Vâng, chủ nhân.

Saori Hara nghe vậy thì vội vàng đáp lại, rồi bước nhanh về phía Ma Cốc Doanh.

- Há mồm ra.

Rất nhanh, Saori Hara đã đi đến trước người Ma Cốc Doanh, tay phải của Ma Cốc Doanh cầm lấy đầu Saori Hara đưa xuống phía dưới, đợi nàng há miệng ra thì đem ly rượu lạnh như băng kia đổ vào miệng nàng rồi sau đó chỉ vào giữa 2 đùi mình.

Saori Hara liền hiểu ra, nàng không nuốt ngụm rượu kia mà là đưa bàn tay cởi chiếc áo ngủ của Ma Cốc Doanh ra, sau đó cầm lấy tờ rym của Ma Cốc Doanh rồi đưa miệng ngậm vào.

"Tê"

Cảm nhận được cái lưỡi của Saori Hara cùng với cái lạnh của rượu thì Ma Cốc Doanh cảm thấy thoải mái mà nhắm 2 mắt lại.

- Ma Cốc Doanh tiên sinh, tôi cho rằng, đối với ngài thì ngài muốn trở thành lão đại của hắc đạo NB hơn là muốn quất mấy em diễn viên AV kia, ngài cảm thấy thế nào?

Sau đó.

Coi như lúc Ma Cốc Doanh sắp phun ra bởi vì yếu sinh lý thì một giọng nói vang lên.

- Ai?

Thình lình nghe được giọng nói của người lạ thì tờ rym của Ma Cốc Doanh liền mềm những, cả người đơ như cây cơ, theo bản năng quay đầu lại, đem ánh mắt nhìn về phía chủ nhân của giọng nói.

"Bốp"

Sau đó, Ma Cốc Doanh chỉ cảm thấy hoa mắt, sau đó một tiếng vang giòn vang lên, Saori Hara ngồi ở dưới chân hắn đã hôn mê bất tỉnh.

- Là….là mày?

Thấy được vẻ mặt của người kia thì Ma Cốc Doanh liền cả kinh trợn tròn ánh mắt.

- Xin lỗi Ma Cốc Doanh tiên sinh, tôi tới không phải lúc, đã cắt ngang cơn vui của ngài rồi.

Dưới ánh trăng, Bùi Đông Lai không đeo mặt nạ, khẽ mỉm cười:

- Để tỏ lòng xin lỗi, tôi sẽ tặng cho ngài một lễ vật, để cho ngài trở thành lão đại của hắc đạo NB.

"Ách..."

Ma Cốc Doanh hóa đá ngay tại chỗ.