- Sự thật gì chứ. Nó cười khẩy, chẳng phải cậu tin Nhi tuyệt đối sao không bảo cô ta giải thích cho cậu nghe. Hỏi tôi làm gì tôi nói liệu cậu tin hay không.
- Không nói sao biết tôi không tin.
- Được hôm đó cô ta gọi tôi đến công viên đó, cô ta bảo tôi biến đi, tránh ca cậu ra, tôi... không chịu, chúng tôi cãi nhau. Và rồi Nhi đẩy tôi xuống. Chuyện còn lại tôi không biết.
- Tôi biết là cậu trong sạch mà, tôi đã tìm hiểu chuyện này rồi. Và Thanh Nhi rốt cuộc là con người như thế nào tôi đã hiểu.
- Vậy ra cả bữa giờ cậu không trên lớp là tìm ra sự thật sao.
- Không phải sao. Vậy làm gì bây giờ. Thái lo lắng, mỗi lần giận nhau hắn đều chở nó đi ăn thế là nó hết giận.
- Đơn giản lắm cậu chỉ cần.... Môi Thái nhanh chóng chiếm hữu lấy môi nó. Mắt nó mở to tên biến thái này cứ phải hôn trong những chỗ tối như vậy sao.
- Tôi chỉ định nói là mua kem cho tôi thôi. Cậu lợi dụng. Minh Thái thật hư. Không chơi với Minh Thái nữa. Mặt nó đỏ hơn cà chua
Nó chui ra ngoài bắt gặp ngay bé Bi đang đi kiếm hai đứa nó.
- A chị Thư, em bắt được chị rồi.
- Bi ngoan nghe chị nói anh Thái đang trốn trong kia kìa. Tha cho chị đi, bắt anh Thái ấy không phải lời hơn sao.
Bé Bi im lặng một hồi, bắt tay đồng ý với nó. Ngọc Thư ung dung đi về chỗ nhà tù, lát sau chỉ mình bé Bi đi tay không về. Nó ngạc nhiên
- Ủa Bi, anh Thái đâu.
- Em tha cho ảnh.
- Tại sao.
- Anh ấy cho em ăn kem. Sụyt chị không được nói cho mấy bạn còn lại đâu đấy.
- Tên Minh Thái này thiệt làm hư những mầm non tương lai mà.
Cả chiều hôm đó đám con nít cùng hai người kia chơi đùa cực vui vẻ. Hết trốn tìm rồi lại đi thả diều. Nó như được trở về tuổi thơ, quậy tưng bừng. Đến giờ cơm rồi nó vẫn còn chưa muốn về.
- Có lẽ chúng ta nên xem lại ai làm hư mầm non tương lai của đất nước. Nó liếc Thái, dám xỉa xói nó sao.
- Bộ cậu không đi shopping với đám gái lớp mình à.
- Ây, chết rồi. Quên mất tiêu, không chơi nữa đi về. Bye bye mấy đứa.
- Thôi đi mày ơi, vietnamese đi. Cả đám ở dưới la ó.
- Cái đám này, ok mục đích của buổi tối hôm nay là chúng ta sẽ đi shopping trang phụ cho bữa tiệc liên hoan. Và người mặc đẹp nhất hôm đó sẽ được tặng phần thưởng.
- Phần thưởng gì. Tiền hả. Hay là gì
- bọn này thấy tiền, thấy trai là sáng mắt lên. khánh cười nói
- Đông đủ rồi thì đi thôi, tao mỏi chân lắm rồi. Nó than thở
Bọn con gái xuất phát đến khu trung tâm thương mại và bọn con trai cũng thế. Các bạn nam chỉ là kế hoạch mới phát sinh thôi. Theo lời Minh Minh nói là lớn rồi phải biết tự đi mua sắm đồ. Chúng ta đã 18+ rồi. Sự thực là cố ý đi gặp người yêu cơ mà người ta lớn rồi nên ngại nói ra thôi.