Long Hồn Hành Giả

Chương 27: 27 Đừng Lôi Tôi Vào


"Tôi nói này chủ nhiệm Vưu, cô muốn tên công tử bột này cút đi là việc của cô, nhưng xin đừng làm ô uế thanh danh của tôi, được không?"
Kỷ Minh vốn đã sinh hận với Tả Long lập tức không hài lòng, chỉ vào Tả Long chửi bới: "Mày là cái thá gì mà dám nói chuyện với Giai Giai như vậy?"
Tả Long khẽ cử động tay phải một chút, trực tiếp nắm chặt lấy ngón tay mà Kỷ Minh giơ ra chỉ.

"Ranh con, người lớn trong nhà không dạy cậu rằng đừng có tùy tiện chỉ tay vào người khác à? Như vậy rất bất lịch sự đấy".

Kỷ Minh không ngừng kêu thảm nhưng miệng vẫn không bỏ qua: "A! Bỏ ra, bỏ tao ra, mày chết chắc rồi!"
Tả Long lần nữa tăng thêm chút lực.

"Cậu khiến tôi chết thử xem nào, còn nữa, chuyện giữa hai người đừng có lôi tôi vào".

Nói xong, Tả Long quay người bỏ đi.

Vưu Mẫn Giai hoàn toàn chết sững, không ngờ Tả Long lại nổi giận như vậy.

Cô ta nghĩ rằng Tả Long không phải thầy giáo bình thường mà có bối cảnh chống lưng, cho nên mới muốn dùng cách này để Tả Long giúp cô ta một chút, không ngờ anh lại chẳng hề bận tâm.

Kỷ Minh lắc lắc ngón tay có chút đau nhức, lập tức vứt bó yêu cơ màu xanh xuống đất.

"Mẹ kiếp, đi chết đi!"
Hắn từ nhỏ đi đến đâu cũng được săn đón nịnh nọt, nào đã từng bị đối xử như vậy bao giờ.

Quay người lên chiếc Lamborghini vẫn chưa tắt máy, hắn nhấn chân ga nhắm thẳng vào Tả Long.

Vưu Mẫn Giai thất kinh: "Tả Long cẩn thận!"

Tả Long còn chẳng thèm quay đầu lại, liên tục cười khẩy.

Lúc tiếng động cơ gầm lên là anh đã cảm nhận được rồi.

Anh cũng không ngờ tên phú nhị đại này lại to gan như vậy, dám trực tiếp lái xe đâm người.

"Tránh đi!"
Vưu Mẫn Giai sốt ruột, tại sao Tả Long không hề có tý phản ứng nào.

Trên mặt Kỷ Minh tràn ngập sự điên cuồng, cười lớn lên: "Ha ha, chết đi!"
Đâm chết một người đối với hắn quả thực chỉ là chuyển bé như hạt vừng, tất cả những chuyện có thể dùng tiền để giải quyết thì đều không thành vấn đề.

Khi mui xe Lamborghini sắp đâm vào người Tả Long thì kỳ tích đã xảy ra.

Chỉ thấy Tả Long đột nhiên nhảy lên trên, xoay một cú 360 độ sau đó đững vững lại trên đất, tư thế tao nhã đồng thời cũng nhẹ nhàng tránh được cú đâm của chiếc Lamborghini.

Trời ơi!
Bác bảo vệ vừa nhặt hộp mỳ lên lại lần nữa rơi xuống đất.

Trời ơi, thần tăng của Thiếu Lâm chuyển thế sao?
Vưu Mẫn Giai bụm miệng, vẻ mặt không thể tin nổi.

Xoay người, nhảy lên, tránh xe.

Những cảnh tượng chỉ có trong phim truyền hình lại được Tả Long hoàn toàn biểu diễn trong thực tế.

Nhất là điều mà bản thân cô ta cũng không nhận ra đó là vừa nãy bóng dáng mà Tả Long bay lượn trong không trung đã để lại dấu ấn sâu sắc trong trái tim của cô ta.

Kỷ Minh hóa điên cứ như vậy lại thành kẻ đen đủi.

Sau khi Tả Long tránh ra thì trước mặt là một cái cột điện, chiếc Lamborghini không cách nào đâm thẳng vào đó.

Túi khí bung ra khiến Kỷ Minh trong xe hoàn toàn rơi vào trạng thái bị chèn ép cho mơ màng không biết gì.

Lại có vài người đi đường cuối cùng cũng sực tỉnh sau màn tránh xe vô cùng kì diệu đó của Tả Long, lũ lượt rút điện thoại ra chụp.

"Wow! Vụ đụng xe Lamborghini đầu tiên ở Thanh Châu!"
"Không chỉ có vậy đâu, đây là chiếc Lamborghini Aventador có giá bán cao đến tám triệu đó, chắc chắn là vụ đâm đầu tiên ở Hoa Hạ, phải chụp lại đăng lên tường nhà mới được".

Tả Long lắc đầu.

Người trẻ bây giờ xảy ra chuyện không gọi 120 ngay mà lại đi chụp ảnh.

Có điều vụ đụng xe nhẹ thế này đoán chừng người cũng sẽ không sao.


Vưu Mẫn Giai sau khi phản ứng lại đã rút điện thoại ra gọi 120, đồng thời vội vàng chạy tới.

Tả Long thì vẫn tiêu sái bước đi.

Nếu như Vưu Mẫn Giai thật sự là bạn gái của anh thì sao anh có thể khoanh tay đứng nhìn, nhưng việc mượn lá chắn thế này là việc anh ghét nhất.

Nhất là đám phú nhị đại bây giờ chẳng được tên nào lòng dạ tử tế.

Nhẹ nhàng thì có thể khiến anh nằm viện mấy ngày, nặng hơn thì đoán chừng sẽ khiến anh bay màu luôn.

Lúc đi qua một cửa hàng, lúc Tả Long tùy tiện liếc nhìn màn hình trên đó một cái.

6 giờ 58 phút!
Ối!
Mẹ kiếp, sắp muộn rồi.

Đối với Tả Long hiện tại trên người không có lấy một ngàn đồng bạc mà nói, tiền phạt do đến muộn cực kỳ nghiêm trọng.

Giống như một trận gió thổi qua, người đi đường còn tưởng bị ảo giác.

Khi Tả Long dừng ở cửa thì chị Béo hiếm thấy đã đứng ở đó, đang nhìn đồng hồ đeo tay của mình.

"Sáu giờ 59 phút 50 giây, lần này coi như cậu may mắn, đừng tưởng rằng biết đụng tay đụng chân chút, quen biết chị Lam là có thể đến muộn, hừ!"
"Chị Béo, chuyện ngoài ý muốn, chỉ tại chuyện ngoài ý muốn thôi".

Vào trong quán, quán hôm nay có hơi ảm đạm, đến một bàn khách cũng không có, chắc đây cũng là lý do vì sao chị Béo lại đứng ở ngoài cửa.

Đi tới phòng thay đồ chuẩn bị thay đồng phục thì Tả Long lại nhìn thấy một bóng dáng trang điểm xinh đẹp đang ngồi trên quầy.

Vệ Lam hôm nay trông cực kỳ quyến rũ, so với bộ sườn xám hôm trước không biết còn mãnh liệt hơn bao nhiêu lần.

Chiếc đầm bó sát cơ thể với hai dây đan chéo bên trên làm tôn lên làn da toàn thân trắng ngần.


Đôi tất chân màu đen vừa đúng mang lại không gian có thể tưởng tượng cho đám đàn ông.

Váy thì ngắn, trông mòn con mắt.

Tả Long âm thầm lắc đầu, đúng là yêu tinh, ngày nào cũng ăn mặc gợi cảm thế này chẳng trách Thôn Hỏa đó trước đây lại mê như điếu đổ.

Vệ Lam lúc này cũng đã nhìn thấy bóng dáng Tả Long.

"Thay đồng phục xong thì tới uống một hai ly với tôi".

Hoàng Mạn bên cạnh thấy vậy mà vô cùng ngưỡng mộ.

Dạng phụ nữ trưởng thành như Vệ Lam đối với thiếu nam ngây thơ đang trong độ tuổi dậy thì như Hoàng Mạn, lực sát thương chắc chắn trước nay chưa từng xuất hiện.

Thay đồ xong ra ngoài, Tả Long mang theo khay đựng.

Chỉ thấy Vệ Lam đưa một cốc nước tới cười nói: "Lúc làm việc không được phép uống rượu, chị Béo có lúc hơi cứng nhắc trong công việc, cậu đừng ghét cô ấy".

Tả Long mỉm cười.

Nguyên nhân tình cảm là ở đây.

.