Mãi đến khi rời khỏi Trung tâm Ghép đôi Kết hôn, trái tim Đường Gian mới gượng gạo quay về nhịp đập bình thường.
Tuy cậu không có hứng thú với Alpha nữ nhưng khí chất trời sinh của Alpha thật sự khiến cậu không thở nổi.
Cái gọi là "thở không nổi" hoàn toàn là do yếu tố tâm lý tạo thành, làm người bẩm sinh không có khả năng phản kháng trước những kẻ quyền lực như cậu không thể chịu nổi.
Hiệu suất làm việc của Trung tâm Ghép đôi Kết hôn rất cao, qua ngày hôm sau cậu đã nhận được kết quả ghép đôi. Cậu mở thông tin của đối phương, thở phào nhẹ nhõm.
Lê Sầm, Alpha nam, nghề nghiệp luật sư, ngoại hình... Không thể dùng từ vừa đủ để hình dung nữa rồi. Gương mặt của người nọ thuộc loại có góc cạnh rõ ràng, đường nét đó đâm thẳng vào trái tim nhỏ bé của Đường Gian.
Không biết những khía cạnh khác có thích hợp không...
Quang não bất ngờ xuất hiện lời mời kết bạn cắt đắt dòng suy nghĩ miên man của Đường Gian. Cậu vội vàng chấp nhận, người gửi là Lê Sầm.
Cậu soạn một tin nhắn rồi gửi qua. "Xin chào Lê tiên sinh. Em là Đường Gian."
Sau đó, cậu nhìn chằm chằm hộp thoại, không biết phải làm gì.
Làm sao bây giờ? Trực tiếp hỏi ngài ấy có sở thích tình dục đặc biệt không à? Thế có thẳng thắn quá không?
Trong lúc cậu đang do dự thì tin nhắn của đối phương đã gửi đến. "Tôi là Lê Sầm. Bảy giờ tối ngày mai gặp mặt nói chuyện." Theo sau là tên và địa chỉ của một quán cà phê.
Một yêu cầu và thông báo quyết đoán, thế nhưng Đường Gian không hề thấy bị xúc phạm, cậu chỉ thấy thỏa mãn. Cậu không cần đưa ra quyết định, thuận theo yêu cầu của đối phương chính là mục tiêu mà cậu mơ ước.
Ngày hôm sau vừa khéo là thứ bảy. Ngày nghỉ ngơi, Đường Gian cố gắng dậy sớm rồi tự chuẩn bị quần áo và phụ kiện để ra gặp mặt.
Đường Gian là trẻ mồ côi, trưởng thành trong cô nhi viện. Dẫu Đế quốc chưa bao giờ hà khắc với trẻ con nhưng đến nay cậu vẫn chưa tốt nghiệp đại học, lẽ dĩ nhiên là không có nhiều tiền tiết kiệm.
Sau vài lần đắn đo, cuối cùng cậu cũng chọn mặc áo thun và quần jeans đơn giản, hơn ở chỗ gọn gàng và tươm tất.
Sáu giờ chiều, Đường Gian nóng lòng chờ ở chỗ hẹn.
Nơi Lê Sầm đặt trước là một gian phòng nhỏ, rất yên tĩnh, dù cậu có ngồi một mình cũng không thấy xấu hổ.
Lê Sầm đến cũng không muộn, đồng hồ chỉ gần sáu giờ rưỡi, vẫn chưa đến giờ hẹn. Điều hắn không nhờ là cậu Beta nhỏ kia đã đến nơi chờ từ lâu, đầu cúi xuống, lặng lẽ ngồi chờ, trông ngoan ngoãn đến lạ thường.
Hắn nheo mắt, dường như cảm thấy được hai năm liền chờ đợi ghép đôi sẽ có hi vọng kết thúc vào đêm nay.
Hắn bước đến chỗ cậu, vươn tay, nói: "Tôi là Lê Sầm."
Đường Gian ngẩng đầu, lọt vào mắt là đôi mắt sâu hút hồn của đối phương. Cậu vội vàng đứng dậy, nắm lấy lòng bàn tay rộng rãi của Alpha. "Xin chào Lê tiên sinh, em là Đường Gian."
Lê Sầm khẽ cười một tiếng, thu tay lại, đi tới vị trí đối diện cậu ngồi xuống. "Ngồi đi."
Đường Gian ngoan ngoãn ngồi. Lúc bấy giờ, hai tách cà phê do Lê Sầm gọi trước được đưa đến, cậu nhân cơ hội đó cầm tách, giấu đi sự thất lễ của mình.
Vừa rồi, nghe thấy hai từ "ngồi xuống" đó thiếu chút nữa cậu đã nghe thành "quỳ xuống", may là cậu phản ứng kịp, không bị xấu mặt khi chưa rõ tình huống.
Lúc này, Lê Sầm cảm thấy khá hài lòng. Cậu thiếu niên trước mắt chính là đồng loại của hắn, tuy trên người vẫn còn nét non nét chưa trưởng thành nhưng hoàn toàn thỏa mãn thứ dục vọng biến thái của hắn. Có điều, hợp hay không vẫn cần quan sát thêm một chút.
Hắn quyết định đi thẳng vào vấn đề, "Thông tin cơ bản của chúng ta đã được trao đổi qua hệ thống, nhưng tôi vẫn muốn tự giới thiệu một lần nữa. Tôi là Lê Sầm, Alpha nam, hai mươi bốn tuổi, luật sư, thu nhập ổn định."
Đường Gian buông tách cà phê trong tay, tự giới thiệu: "Đường Gian, Beta nam, hai mươi hai tuổi, sau khi khai giảng sẽ là sinh viên năm tư."
Lê Sầm lại cười, "Vậy, tiếp theo chúng ta hãy nói đến những thông tin mà hệ thống cưỡng chế ghép đôi không nhắc đến."