- Tới đây. Cùng uống một chén đã.
Uông Truyền Hùng cao hứng nói. Mai Lâm nghe chồng nói vậy vội vã lấy hai chiếc chén sứ nhỏ đưa cho chồng cùng Tiêu Thần.
- Được ạ. Cùng cạn.
Hai người vui vẻ cụng chén. Chiếc chén sứ này chẳng qua chưa đầy 20ml rượu nhưng đây vốn là Mao Đài cực phẩm nên Tiêu Thần cảm thấy vô cùng sảng khoái, rượu vào tới đâu biết tới đó, thậm chí khiến thần chí hắn lâng lâng.
- 8 lần hạ thổ, 7 lần cất, 9 lần lên men, cất vào hầm 30 năm. Mao Đài này quả là quốc tửu chi tôn.
Uống xong một chén Mao Đài này Tiêu Thần cảm thấy vô cùng kích động. Thứ rượu này trước đây hắn đã từng uống qua một lần. Nghe nói bình rượu nhỏ như vậy những hơn 10 vạn, hơn nữa số lượng hạn chế, cho dù có tiền cũng chưa chắc đã mua được. Bản thân hắn mặc dù giả mạo bạn trai Uông Tiểu Kỳ nhưng lần đầu tiên tới cửa đã được cha nàng dùng rượu cực phẩm tiếp đón như vậy khiến trong lòng Tiêu Thần không khỏi cảm động. Một giọt nước mắt trong như nước suối từ mi mắt hắn nhỏ xuống chiếc chén sứ vang lên âm thanh trong veo " Tách".
- Đứa trẻ tốt.
Thấy gọt nước mắt Tiêu Thần nhỏ xuống Uông Truyền Hùng kích động tiến tới vỗ vỗ vai hắn. Vành mắt người đàn ông hơn bốn mươi tuổi này cũng đẫm lệ:
- Có thể phẩm rượu tới độ này thật không dễ dàng. Hai mươi tuổi đã có thể có cảm xúc như vậy lại càng đáng quý. Đây quả là quốc tửu, uống vào rớt lệ đúng là có cảm tình với nó. Điều này chứng minh Cháu còn chưa bị sự hiện đại của đô thị làm biến chất. Đây mới thật sự là nam nhi. Hôm nay là ngày cao hứng nhất trong hơn bốn mươi lăm năm cuộc đời Uông Truyền Hùng này. Tiểu Thần à. Mặc kệ Tiểu Kỳ nhà ta sau này có thể đi tới cuối cùng với cháu hay không, chú cũng coi cháu như người bạn. Tới đây. Chúng ta cạn thêm chén nữa."
Mai Lâm có chút khó hiểu. Không rõ vì sao một già một trẻ đang nói chuyện bình thường vừa uống chén rượu vào thôi đã trở lên ủy mị sướt mướt như vậy. Chẳng qua Mai Lâm biết lúc này không phải thời điểm người phụ nữ có thể lên tiếng bởi vậy cũng chỉ im lặng rót rượu cho hai người. Hai người đàn ông giơ cao chén rượu, liếc nhìn nhau kế đó nở nụ cười sáng lan, cười rất lớn.
- Sảng khoái.
- Sảng khoái.
Sau một chén này hai người lau khô toàn bộ nước mắt tiếp tục cười lớn khiến Mai Lâm càng cảm thấy không thể lý giải.
Một già một trẻ này không phải bệnh chứ? Không phải hai người vừa mắt nhau chứ? Sặc... Đừng dọa tôi.
- Bố. Mẹ. Con đã về đây.
Ngay khi ba người đang trải qua thời điểm nhạy cảm này phía cửa bỗng truyền tới tiếng cười thiếu nữ. Uông Tiểu Kỳ đã trở lại, trên tay còn đem theo một túi lớn đồ.
- Tiêu Thần. Sao cậu lại ở đây?
Vừa thay dép lê ngẩng đầu nhìn lên Uông Tiểu Kỳ đã thấy Tiêu Thần không ngờ đang đứng trước mặt cha mẹ nàng, hơn nữa bộ dạng vô cùng tiêu chuẩn.
Người này không phải tới giả mạo bạn trai nàng đó chứ?
- Chà. Tiểu Kỳ sao bây giờ mới về. Con còn không biết xấu hổ để Tiểu Thần tới đây trước khiến mẹ bất ngờ. Vừa rồi Tiểu Thần nói con đi mua đồ bị kẹt xe, con đúng thật là...Bản thân về nhà còn mua nhiều đồ vậy làm gì, không biết tiết kiệm.
Mai Lâm miệng nhắc nhưng tay vẫn đỡ hộ Uông Tiểu Kỳ đống đồ lớn. Bà lật xem thấy đống đồ này cũng là sản phẩm chăm sóc sức khỏe trong đầu xuất hiện suy nghĩ, hiện tại con gái đã kiếm được bạn trai tốt, không trách được toàn mua thứ đắt tiền.
Tiêu Thần thấy Uông Tiểu Kỳ trở lại vội vàng nháy mắt cho cô. Uông Tiểu Kỳ đương nhiên biết rõ ám hiệu bất quá sắc mặt không khỏi đò bừng. Xem ra Tiêu Thần chủ động giả làm bạn trai nàng.
- Vâng. Vừa rồi đường tắc nên con với anh ấy không thể trở về cùng lúc. Anh ấy về tới gần nhà hơn nên con nói anh ấy cứ vào trước.
Giọng Uông Tiểu Kỳ có chút kích động, khuôn mặt đỏ bừng. Không ngờ Tiêu Thần thật sự đóng giả bạn trai nàng trong khi nàng nói dối mẹ bạn gái hắn, càng nghĩ lại Uông Tiểu Kỳ càng cảm thấy vừa thẹn vừa quẫn.
- Ha ha...Đứa nhỏ này lại còn thẹn thùng nữa.
Thấy con gái mình sắc mặt đỏ bừng Uông Truyền Hùng trong lòng nở hoa, nói:
- Bố xem con với Tiêu Thần đích thực rất vừa lòng, không giống những lần trước nói chuyện với bố mẹ. Hai đứa tâm đầu ý hợp nhất định có thể trở thành vợ chồng tốt.
- Bố. Bố nói gì đó.
Bị Uông Truyền Hùng nói như vậy sắc mặt Uông Tiểu Kỳ càng đỏ như mây chiều. Mặc dù biết Tiêu Thần giả mạo bạn trai mình thôi nhưng trong lòng nàng không khỏi mừng thầm. Tâm lý con gái luôn là thế. Bất quá ngoài sự ngọt ngào vị chua xót cũng không thiếu. Tiêu Thần là bạn trai Cao Thi Nhu, bản thân nàng lại lớn hơn Tiêu Thần năm, sáu tuổi, còn là giáo viên của hắn,...ko thể nào...
- Chú. Chú nói vậy phải giữ lời đó. Cháu rất muốn lấy Tiểu Kỳ làm bà xã.
Thằng nhãi Tiêu Thần nghe Uông Truyền Hùng nói vậy thật ra mười phần cao hứng.
- Yên tâm. Chỉ cần Tiểu Kỳ đồng ý là chú đồng ý. Việc này cứ quyết như vậy...
Uông Truyền Hùng vỗ vỗ ngực cam đoan. Bất quá còn chưa nói xong Mai Lâm đã lên tiếng:
- Ai lúc trước còn nói Tiểu Kỳ trong nhà là nhất, tôi hạng nhì, bản thân hạng ba. Sau chỉ hạng ba với hạng nhất đồng ý mà tôi đứng thứ nhì không có quyền nói.
Mai Lâm bá đạo nhéo hông Uông Truyền Hùng, kế đó quay sang nói với Tiêu Thần:
- Tiểu Thần không nên hiểu lầm. Không phải dì không đồng ý chuyện hai đứa. Chỉ cần Tiểu Kỳ nhà ta đồng ý, là mẹ đương nhiên dì sẽ làm chủ cho hai đứa. Tiểu Kỳ. Con có đồng ý không vậy?
- A. Cái gì. Mọi người thật là. Mắc cỡ chết người ta thôi..
Uông Tiểu Kỳ cảm thấy đã không thể ngẩng mặt lên được nữa. Không phải vì thiếu không khí mà sự thật quá xấu hổ, gương mặt nàng như trái táo chín đỏ, Tiêu Thần kia cũng không biết đã nói gì với bố mẹ nàng nữa. Vừa mới trở về cả bố lẫn mẹ đều nói giúp hắn, bị hắn dụ dỗ tươi cười hớn hở. Hơn nữa còn cùng hắn chọc ghẹo con gái mình. Thật sự là không còn thiên lý..
- Được rồi. Không chọc Tiểu Kỳ nữa. Ăn cơm thôi. Đồ ăn nguội hết rồi.
Uông Truyền Hùng nhìn lại đồng hồ treo trên tường phòng lúc này đã là 7h30 đồ ăn cũng đã nguội bớt.
- Được. Ăn cơm...
" Người một nhà" bắt đầu vui vẻ thưởng thức bữa tối ấm áp.