Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập

Chương 27: 27 Cuộc Thi “tôi Yêu Hóa Học”


Tan học cả nhóm tách ra, cậu trở về nhà lập tức yêu cầu hệ thống cho cậu làm bài kiểm tra, hiện giờ sức tập trung và sức chịu đựng của cậu đã rất cao, làm bài kiểm tra từ 1 giờ trưa đến 6 giờ tối đã thu phục ba môn toán lý hóa lớp mười một cách hoàn hảo, thu về cho mình 300 điểm học tập, cậu cũng không chê, tích tiểu thành đại mà.
Tuy nhiên cậu không bỏ hết 300 điểm này vào môn toán học mà lựa chọn thăng cấp môn ngữ văn và môn anh văn lên cấp 1, coi như cho mình một sự bảo đảm vậy.
Đến giờ cơm tối, hôm nay Trường Quân có mặt ở nhà, cậu và anh ngồi đối diện với hai vợ chồng ông Tuân bà Liên, trong bữa ăn cậu có nhắc với gia đình rằng mình sẽ tham gia thi học sinh giỏi quốc gia môn toán, cứ nghĩ cả nhà sẽ vui ai ngờ mặt cha mẹ nuôi trở nên cứng đờ, còn mặt Trường Quân thì lạnh đi hẳn.
Cậu không hiểu tại sao mọi người lại như vậy, bèn đưa mắt ra hiệu cầu cứu Trường Quân, nhìn vẻ mặt mờ mịt của cậu, anh âm thầm thở dài, sau đó nghiêm khắc nói:
\- Em quên trước đây mình từng hứa sẽ không học tập quá sức rồi sao?
Công Nam mở to mắt.
\- Nhưng em không có học tập quá sức mà\.
Trường Quân nói:
\- Cuộc thi đó là cuộc thi lựa chọn tuyển thủ tham gia Olympic Quốc tế\, áp lực phải nói là cực kỳ cao\, bây giờ em mới học lớp mười\, hơn nữa nhập học chỉ hơn một tháng đã tham gia cuộc thi tầm cỡ quốc gia như vậy\, não em làm sao chịu được lượng kiến thức lớn đấy?
Công Nam thở ra một hơi, thì ra là chuyện này, cậu mỉm cười giải thích:
\- Chuyện em bị ngất chỉ là hiểu lầm\, là do em chưa kịp thích nghi với môi trường học tập mới\, hơn nữa thi tháng phải kiểm tra tập trung tám môn\, không phải môn nào cũng là sở trường của em\, bởi vì em nhồi nhét kiến thức không đúng cách mới dẫn đến tình trạng như thế\, nhưng môn toán là môn sở trường nhất của em\, em đã tự học đến trình độ cơ bản của chuyên ngành toán đại học rồi\, em tin tưởng mình đủ sức để tham gia cuộc thi này\.
Nghe xong bà Liên ông Tuân đều kinh ngạc, ông Tuân vội vàng hỏi cậu:
\- Con nói thật sao? Con đã tự học tới toán đại học rồi?
Cậu gật đầu, ông Tuân nhìn sang vợ, sau đó bà Liên suy nghĩ một lát rồi nói với Trường Quân với giọng điệu khuyên nhủ:
\- Nếu Nam đã tự học tới trình độ như vậy\, hay chúng ta cho phép thằng bé đi thi đi\, đừng để lỡ tài năng của thằng bé\.

Công Nam thuận thế năn nỉ Trường Quân:
\- Em thật sự rất muốn thi\, em cố gắng tự học nhiều như thế không thể cứ mãi dậm chân tại chỗ được\, em muốn thử xem trình độ của mình tới đâu\, em hứa với anh em sẽ không làm xằng bậy đâu mà\.
Đến cả chú thím ba cũng xin giúp cậu, mà cậu nhóc này lại quyết tâm như thế, anh còn có thể nói gì.
\- Anh phải xem biểu hiện sắp tới của em\.
Công Nam gật đầu như giã tỏi, hí ha hí hửng cười thật tươi với anh.
Cả nhà lại tiếp tục ăn cơm, một lúc sau người giúp việc tới nói:
\- Có điện thoại gọi tới muốn gặp cậu Nam ạ\.
Công Nam nghe xong nghĩ ai lại gọi mình vào giờ này, nhưng cũng xin phép cả nhà đi nghe điện thoại.
Cậu nhận lấy điện thoại bàn từ dì giúp việc.
\- A lô?
Đầu dây bên kia lên tiếng:
\- Nam hả\, là cô Thu Phương đây\.
\- Hả\, à\, em chào cô\, cô gọi cho em có việc gì sao ạ?
\- Cô gọi tới để hỏi em có muốn tham gia cuộc thi “Tôi yêu hóa học” không?
\- Tôi yêu hóa học?
Công Nam không quan tâm đến những cuộc thi nhỏ lẻ trong khu vực, cho nên không biết đây là cuộc thi gì.
Cô Phương từ tốn giải thích:
\- Đây là cuộc thi đấu kiến thức tự phát về môn hóa học giữa các trường trung học phổ thông trong thành phố với nhau\, cuộc thi này được tổ chức hằng năm\, mỗi trường cử một đội gồm bốn thành viên đi thi đấu\, chủ yếu đánh vào kiến thức phổ thông\, cô thấy kiến thức môn hóa của em khá vững\, thế nào? Có muốn tham gia không?
Công Nam do dự, bây giờ cậu chỉ muốn tập trung tăng cường môn toán, không muốn bị phân tâm vào những việc khác, đang lúc cậu định từ chối thì…
[Tích! Nhiệm vụ tự chọn: Đoạt giải cuộc thi “Tôi yêu Hóa học”.

Thưởng: 2000 điểm học tập.

Thất bại: không.

Xin hỏi ký chủ có nhận nhiệm vụ hay không? Có hoặc không?]
Công Nam: :)
Hệ thống à, cậu cố ý cho phần thưởng cao như vậy lại không có hình phạt là muốn dụ dỗ tôi chấp nhận có phải không.


Haiz, biết làm sao được, rõ ràng biết phía trước là hố nhưng cậu vẫn muốn nhảy vào.
Được! Lần này coi như cậu cao tay.

Tôi chịu thua!
\- Nhận\.
[Hệ thống: tung bông tung bông…]
[Ký chủ nên có lòng tin vào bản thân, kỳ thật đây chỉ là một cuộc thi nhỏ, điểm thưởng nằm trong tầm tay ký chủ đừng lãng phí.
\- Cậu im đi\, tôi không có người bạn như cậu\, tôi không muốn nói chuyện với cậu\.
Quậy với hệ thống xong, cậu thở dài một hơi, sau đó trả lời cô giáo.
\- Em đồng ý ạ\.
Ở đầu dây bên kia cô Thu Phương nở nụ cười thật tươi, sau đó cô nói:
\- Tốt lắm\, còn một tuần nữa cuộc thi sẽ diễn ra\, ngày mai em đến gặp cô nhận tài liệu ôn tập nhé\.
\- Vâng ạ\.
Cúp điện thoại của cô giáo xong, Công Nam trở lại bàn ăn, bà Liên hỏi cậu:
\- Là ai gọi tới vậy con?
Công Nam ấp úng đáp:
\- À\, là\, là thầy dạy toán của con\.

Đúng vậy\, thầy\, thầy ấy gọi tới dặn dò con một số việc về cuộc thi\, chỉ vậy thôi\.

Haiz, có ai như cậu không chứ, người ta được thi cuộc thi này cuộc thi kia cha mẹ sẽ vui mừng đi khoe khoang khắp xóm, còn cậu thì phải giấu như đang làm chuyện mờ ám vậy.

Thật khổ quá mà!
Hai vợ chồng bà Liên nghe xong lập tức tin, sau đó tiếp tục vừa ăn cơm vừa trò chuyện các thứ, thế nhưng có một người lại không tin.
Trường Quân vừa nhìn là biết ngay cậu đang nói dối, tuy nhiên lúc này anh cũng không vạch trần cậu
Cơm nước xong, cậu không vội lên phòng học bài mà ra đường đi dạo một vòng cho xuống cơm, Trường Quân đi cùng cậu.
Đi được một lúc, anh dừng lại, nhìn thẳng vào mắt cậu hỏi:
\- Lúc nãy ai gọi cho em?
Công Nam né tránh không nhìn vào mắt anh, nhưng anh lại dùng hai bàn to giữ đầu cậu lại, buộc cậu phải đối diện với mình.
Anh nói:
\- Không phải anh cấm cản em học tập\, nhưng anh không muốn chỉ vì thành tích mà em tự hủy hoại sức khỏe của mình\, đối với anh đối với ông nội đối với chú thím\, em khỏe mạnh mới là điều mọi người vui vẻ nhất\, hiểu không?
Hốc mắt của Công Nam đỏ lên, nóng rát, cảm động nhìn anh, sau đó lại nghe anh nói:
\- Anh sẽ ủng hộ em làm bất cứ điều gì em muốn\, nhưng em phải hứa sẽ đặt bản thân mình lên hàng đầu\, được chứ?
Công Nam gật đầu thật mạnh, đưa bàn tay lên áp vào bàn tay to lớn đang bưng mặt mình.
\- Em hứa\..