TRỌN ĐỜI VỀ SAU

Tác giả
Tình trạng
Hoàn thành
Thể loại
Ngôn Tình
Nguồn
hucaucosat.wordpress.com
Lượt xem
543
Đánh giá
Nguyên Tác: Hữu Sinh Chi Niên / 有生之年
Số chương:
58 + 3 Ngoại Truyện
Nhân vật chính: Vạn Côn, Hà Lệ Chân
Bìa: idlehouse + Kỳ Anh

Truyện không có văn án đành lấy mấy mẫu trích đoạn cho bạn đọc xem vậy.

Trích đoạn ngắn trong truyện:

" Em biết không.
.
Hà Lệ Chân có thể suốt cuộc đời em từ nay về sau, có thể em sẽ không còn có thể yêu người đàn ông nào khác được nữa"

--------------- trích đoạn -------------------

Y như rằng, một phút sau, tin nhắn gửi đến.


"Hãy  nhìn.
"

Hai con chữ tựa như ngầm chứa một ý nghĩa khác trong nội dung của chúng, Hà Lệ Chân nhìn rồi lại nhìn cho đến khi không nhận ra chúng nữa.
  Khi cơn gió mát thoảng qua, cô ngửi thấy mùi nhựa của đường đua, lẳng lặng ngước đầu, trông theo bóng lưng cường tráng của cậu thiếu niên đang trong tư thế chạy đua.


Hãy nhìn.


Hãy nhìn.


Hà Lệ Chân tự nhủ mình đừng nghĩ nhiều quá, nhưng ý nghĩ của cô vẫn không khỏi phiêu diêu, cô luôn mang một cảm giác rất rõ rệt, dường như hai con chữ ấy không chỉ đang nói về một cuộc đua này.


---

Trong vài lần Q&A giữa Twentine và bạn đọc, Twentine đã từng chia sẻ nhiều nhất về nhân vật nữ "Hà Lệ Chân.
" Có thể nói, "Trọn Đời Về Sau" khởi đầu bằng một ý niệm muốn viết về Hà Lệ Chân.
Twentine nói, cô muốn viết về một nhân vật nữ chính mà chúng ta sẽ tìm được bóng dáng của người quen (hoặc của bản thân) trong đó- một cô gái không có gì nổi trội, tính tình nhút nhát nhún nhường, dễ bị thiên hạ bắt nạt, tức chết xong lại chả học khôn lên được bao nhiêu, học không giỏi, dạy học cũng chả xuất sắc, suốt đời ngoan ngoãn lo làm mọi người hài lòng, chỉ là, điều quan trọng nhất, Hà Lệ Chân rất chân thành trong những gì cô làm, dù biết bản thân chẳng hơn ai, dù biết quyết định của mình nhiều khi là vì nể ai đó hoặc vì hoàn cảnh bắt buộc, nhưng cô vẫn ôm lý tưởng tầm thường, trái tim tầm thường của mình, làm hết lòng với những gì bản thân có thể.
Trong quá trình đó, lòng chân thành của cô đã cứu rỗi được một con người, một linh hồn.


Tôi nghĩ sở dĩ truyện này thành truyện chị-em cũng là vì tính cách của nhân vật nữ chính.
Cô bị quá nhiều người coi thường, quá nhiều người lướt qua, nên độ chênh lệch của tuổi tác mới cho cô được bình đẳng trong mối quan hệ giữa hai người.
Thường thì phụ nữ có quan niệm tìm đàn ông chín chắn để dựa dẫm vào, hoặc tìm một người đàn ông "vĩ đại" để kính trọng v.
v.
.
Một Hà Lệ Chân suốt đời luôn hiểu rất rõ thế nào là kính trọng và nể nang người khác thì cũng cần có một ai đó dựa dẫm vào cô, và kính trọng cô.
Bởi vậy mới ra một em trai Côn-kun.
Vì chênh lệch tuổi tác và địa vị, ban đầu Hà Lệ Chân mới dám làm dữ với Vạn Côn để chỉnh cậu, và vì cô làm dữ với cậu trong khi cậu biết tỏng cô là cọp giấy, thành thử cậu mới trêu cô bằng cách giả bộ nể mặt, nhưng cứ vờn cô như thú tiêu khiển, riết rồi ngã vào vũng tình lúc nào không hay.


Vạn Côn là một trái xanh bị ép chín, bên ngoài có đầy đủ khôn lỏi và mánh lới để lăn lộn trên giang hồ, nhưng ở bên trong luôn luôn có phần sượng sượng, có vị nhẫn nhẫn của một cậu thiếu niên chưa kịp có đủ năm tháng để được làm một đứa trẻ.
Nơi Hà Lệ Chân cậu tìm được một người đấu tranh cho cậu thiếu niên không được thấy ánh mặt trời đó, để rồi cậu cam lòng chịu thua vì cô, nhiều lúc không phải vì cậu khuất phục, mà là bởi vì cậu khao khát có ai đó rầy la cậu, lo lắng cho cậu, thắp đèn chờ cậu trở về.
Cậu khao khát một bóng hình phụ nữ bình dị nhất, bởi vì cuộc đời cậu quá thiếu thốn những thứ gọi là "bình thường.
"

Tựa đề của truyện này trong nguyên tác, là lấy từ câu nói của Vạn Côn với Hà Lệ Chân, "Hà Lệ Chân.
.
em biết không, trọn đời về sau, em sẽ không yêu được người đàn ông nào khác nữa.
"

- idlehouse 21/1/2017