CÔ DÂU NHỎ BỊ GẠT CƯỚI CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC

Tác giả
Tình trạng
Hoàn thành
Thể loại
Ngôn Tình
Nguồn
DĐ Lê Quý Đôn
Lượt xem
899
Đánh giá
Thể loại: Hiện đại
Converter:
 ngocquynh520
Editor: caoviyen_73 + quacauphale

"Có thai với tôi? Tôi cần bằng chứng xét nghiệm.
.
.
.
.
.
" Đoan Mộc Mộc bị người đan ông chất vấn một cách cay nghiệt

Tại sân bay cô vô ý làm hỏng đại sự, trêu vào một người không nên trêu, làm lỡ việc đính hôn của hắn, vì vậy, cô phải tự đem thân mình bù đắp.
Từ khi sinh ra đến giờ, Lãnh An Thần chưa bao giờ tức giận như vậy.


"Mười tháng sau, cô sinh được con, ân oán giữa chúng ta xóa bỏ, " hắn cười lạnh lẽo như ác quỷ.


Đoan Mộc Mộc muốn đập đầu vào tường, cô là một thiếu nữ mới lớn chưa chồng, sao có thể sinh em bé? Đừng nói cho cô mười tháng, ngay cả mười năm cũng không thể.


Sau khi cưới, cô tranh đấu với Tiểu Tam, chiến tranh địch - ta căng thẳng, trải qua cuộc sống vô cùng hỗn loạn, cả thể xác và tinh thần đều mệt mỏi.
.
.
.
.
.


****

"Đoan Mộc Mộc, bào thai trong bụng cô là của ai?" Ngày nào đó, hắn cầm kết quả kiểm tra thai của cô, gào thét như sấm.


Cô cười xinh đẹp quyến rũ, "Trên cõi đời này, đàn ông không phải chỉ có một mình anh.
.
.
.
.
.
"

Khoảnh khắc đó, sự ganh ghét như thuốc súng bùng lên thiêu đốt tâm can Lãnh An Thần .
.
.
.
.
.


Giữa màn đêm đen như mực, hắn không đếm xỉa đến việc cô nghi ngờ có thai, cưỡng chế cô nằm xuống phía dưới, cuối cùng máu tươi nhuộm đỏ drap giường trắng như tuyết.


****

Di chúc về tài sản hơn một nghìn tỷ được công bố, nội dung lại là: chỉ khi Đoan Mộc Mộc và người chồng họ Lãnh cùng sinh em bé mới có tư cách thừa kế.



Từ đó cô bị đưa ra nơi đầu sóng ngọn gió, đối mặt với những âm mưu tính toán, tình ý giả tạo, Đoan Mộc Mộc trải qua những tháng ngày không yên ả.


Mờ ám, hắn buộc cô: "Bà xã, sinh cho anh một đứa con!"

Cô cười, "Được! Nhưng tôi có một điều kiện.
.
.
.
.
.
Ký tên ly hôn!"

Khoảnh khắc đó, lòng hắn chấn động đau đớn!

Thì ra là,

Có vài người, một khi đã gặp mặt, thì nhớ đến vạn năm;

Có chút động lòng, một khi đã bắt đầu, thì gương vỡ khó lành.
.
.
.
.
.